Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18: Hết xừ nó ngày nghỉ!

Tiểu thuyết gốc · 998 chữ

Sau khi hiểu được tình hình đại khái, tôi đưa hai đứa kia đi ăn rồi để mẹ tôi đón.

Ừ thì đấy là kế hoạch ban đầu, nhưng đến bước hai thì…

“Bọn cháu muốn đi với cô cơoo!”

Bà nội chúng mày đến rồi còn ăn vạ cô nữa???

“Gớm, thôi để chúng nó ở chỗ mày đi, mai anh chị sang đón!”

“Nhưng mai con đi làm-“

“Mai mẹ sang sớm, sáng mai có lên toà không?”

Tôi gật gật, đáp:

“Có ạ, vụ của anh họ đấy.”

Tôi dẫn hai đứa nhóc về công viên Ngọc Trai 2, để chúng nó chơi còn mình về nhà thay bộ kimono ra.

“Moshi moshi, Mốc thân yêu sang nhà mình ăn lẩu không?”

“Clm mày mời?”

“Thế ăn nhà tao không tao mời thì-“

“Mày chờ, đúng 10 phút nữa tao sang!”

Tôi cho điện thoại vào túi yukata rồi đi ra ngoài công viên chờ con Mốc, hay còn gọi là Thảo:)

“Lào ơii!”

Con Mốc phi từ ngoài đến chỗ tôi, suýt thì đâm cái sầm!

Cho những ai chưa biết thì lúc học chung tôi có biệt danh là Lào=))

Tôi cầm điện thoại gõ cái cốp vào đầu nó:

“Mày điên à?”

Nó đứng dậy chống hông, nhìn tôi với vẻ mặt: Tao tưởng tao là khách của mày?

Tôi cười cười, vỗ vỗ vai Mốc.

Hôm nay nó mặc một bộ váy dài màu đỏ, tóc ngắn ngang vai, may là trong đám chúng tôi trừ Vy vì đặc thù công việc ra thì chưa đứa nào nhuộm chứ không thì chắc tôi cũng chẳng nhận ra:)

“Cô Mốc!”

“Cô Mốc còn nhớ bọn cháu không?!”

Hai đứa trẻ con nhảy về phía nó, con này sau từng đó năm cũng đã dịu dàng được một chút, xoa xoa đầu hai đứa:

“Nhớ chứ, đây là Nhật Nhi, đây là Nhật Minh! Cô cho hai đứa hai lon Coca này!”

Hai đứa vui vẻ cầm lon Coca của nó rồi theo chỉ thị của tôi chạy về nhà, tôi với nó chầm chậm theo sau.

Chúng tôi cũng muốn chạy, nhưng một đứa yukata, một đứa váy thì chạy kiểu gì?=))

Mốc quay sang nói như hét vào tai tôi:

“Nếu không một nam một nữ thì tao cũng không phân biệt được chúng nó mày ạ, thề lúc đấy hoảng vl!”

Tôi cười như được mùa, đập đập tay nó:

“Xuất sắc, mà công nhận chúng nó giống nhau thật!:)”

Chúng tôi vừa đi vừa bàn về vụ mà nó định kiện sau khi không nói chuyện được với người kia, tôi cũng quyết định sẽ lo vụ này, người quen dễ nói chuyện hơn mà.

Vừa mở cửa vào nhà thì tôi nhớ ra mình chưa mua đồ để làm lẩu:)

Chúng tôi nhanh chóng nghĩ ra cách…sang nhà Vy ăn chực=))

Tôi rút điện thoại ra gọi cho nó:

Bạn thân yêu: “Bạn thân yêu?”

Lợn tệ nạn: “Gì?”

Bạn thân yêu: “Tao với Thảo sang nhà mày ăn chực được không?:)”

Lợn tệ nạn: “Tao đang quay cảnh tối ở phim trường, không sang được rồi=(“

Bạn thân yêu: “Vậy thôi, tao với Thảo đi Haidilao=))”

Tôi kéo con Mốc với hai đứa trẻ con đi thay yukata sau đó chúng tôi di chuyển đến Vincom Mega Mall Ocean Park, cụ thể là vào Haidilao.

Sau khi gọi món các thứ xong xuôi, tôi với Mốc ra quầy pha chế lấy đồ uống, hai đứa nhóc kia được tôi rèn từ nhỏ nên sẽ không làm loạn đâu, yên tâm:>

“Cô Mốc lấy giúp cháu cái cốc với ạ.”

“Sau đó lại ai về nhà nấy, nhưng truyền thuyết thì vẫn còn đó…”

Tôi nhẹ nhàng thoát trang truyện ma ra, hai đứa nhóc ngủ rồi.

「シリ、家の電気を消してくれ。おやすみなさい。」

-"Siri, tắt đèn trong nhà của tôi. Chúc ngủ ngon.”-

「消灯。おやすみなさい。」

-"Đã tắt đèn. Chúc bạn ngủ ngon.”-

Tôi chùm chăn lên đi ngủ, hai đứa trẻ con nằm hai bên.

Sáng hôm sau, vừa mới gần 5 giờ mẹ tôi đã gọi loạn cả lên.

“Nguyệt ơiiii! Khổ quá 9 giờ rồi!!”

Tôi bật dậy, lao đi đánh răng rửa mặt thay quần áo nhanh như một vị thần, đến lúc xuống nhà vội vội vàng vàng hỏi Siri mới biết mới 5 giờ 15:)

Mẹ, mẹ hay lắm=))

Thay vì ăn sáng thì tôi ra công viên Ngọc Trai 1 lượn vòng vòng.

“Mộc Nguyệt, dậy sớm thế em?

“Anh Linh, chị Hoà. Hôm nay mẹ em sang nên phải dậy sớm ạ.”

Tôi cười cười đứng dậy.

Đây là anh Linh, chồng chị Hoà hàng xóm nhà tôi.

Chị Hoà bóp bóp má tôi, vui vẻ nói:

“Bị mẹ gọi dậy à? Hì hì, ngày kia chị với Linh tổ chức đám cưới, em đến làm phù dâu cho chị được không?”

Tôi gật đầu lia lia rồi đáp:

“Em nhất định sẽ đến ạ!”

Xứng đôi vừa lứa thật ấy, trông hợp nhau ghê!

Hai anh chị vốn sống thử ở đây được tầm hơn ba năm trước, sớm đã đi đăng ký kết hôn rồi, khá tương đồng với khoảng thời gian tôi vào sống, vì Ocean Park vừa mở bán là ông Quân mua luôn mà:)

Tính ra mình ở đây từ hai năm cuối đại học, cũng phải hơn 3 năm rồi nhỉ?

Tôi chào anh chị rồi quyết định đi dạo sang khu Sao Biển, dù sao cũng vẫn còn sớm.

“Chán thật đấy…”

“Không lên toà à?”

“Hả?”

Tôi quay người lại, tên lần trước cùng tôi về trường đây này.

Cậu ta rất nhàn nhã tiến đến gần tôi, tự dưng có cảm giác…

Giống bạn học bàn bên, tri thức hiền lành=)))

Cậu ta vẫy vẫy tay trước mặt tôi, cười cười hỏi:

“Tôi hỏi cô không lên toà à, có sao không thế?”

Tôi đáp:

“Chút nữa tôi mới lên, mà anh làm gì ở đây?”

Bạn đang đọc Giấc Mộng Pháp Luật sáng tác bởi ayase_2537
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ayase_2537
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.