Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29 - Đắc Nguyên Rời Đi

Phiên bản Dịch · 1779 chữ

Chương 29: Đắc Nguyên rời đi

“Lúc ban đầu Sư huynh rời khỏi môn phái bị người truy sát, tâm cao khí ngạo không giống bay giờ sắc mặt u ám, nhìn thật không đẹp chút nào, xem ra là tâm tình không tốt, ta vẫn không nên nhắc đến vụ việc đó thì tốt hơn!" Triệu sư muội chú ý đến thần sắc có chút không vui của Thẩm Ninh.

Nàng suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói:" Đã như vậy, sư huynh theo lý phải chuẩn bị chút mới tốt, nếu có gì cần tiểu muội giúp đỡ, sư huynh cứ việc nói ra."

"Ừm, cảm ơn ý tốt của sư muội, nếu sư muội không còn chuyện gì, sư huynh cáo từ trước, có chút việc gấp vẫn đang chờ ta giải quyết!" Thẩm NInh nhắm mắt nói ra những lời này.

Hắn cũng không biết dưới tình huống này nên làm sao trả lời Triệu sư muội, lúc điều tra tình hình ngay cả hắn cũng không thăm dò ra được, cũng không có nhiều thời gian như vậy.

"Sư huynh nhanh đi xử lý đi, đừng chậm trễ nữa!" Triệu sư muội thần sắc ôn hòa, ôn nhu nói.

Xem ra nàng không nhận ra sự bất thường của Thẩm Ninh, Thẩm Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục hướng nguyên khố bên kia đi tới.

Hắn cố gắng hết sức đi không nhanh không chậm, không để người khác phát hiện dị thường.

Triệu sư muội nhìn bóng lưng của Thẩm Ninh, ánh mắt lóe lên, trong lòng nổi lên tia khác thường không thể kiểm soát.

"Trương sư huynh ra ngoài về một chuyến, trở nên khách khí nhiều rồi!" Nàng trong lòng thầm nghĩ.

Chân mày của Triệu sư muội hơi nhíu lại, luôn cảm thấy một chút không đúng, nhưng lại không nói được không đúng chỗ nào.

"Huynh ấy qua bên đó làm gì? Bên kia không phải động phủ của hắn, nơi đó ngoài trừ quốc khố ra thì không có gì cả!" Triệu sư muội nhìn bóng lưng Thẩm Ninh, trong lòng không khỏi nghi hoặc.

Rất nhanh bóng dáng Thẩm Ninh biến mất trong tầm mắt của nàng, nhưng cảm giác khác thường trong lòng nàng càng lúc càng mãnh liệt.

"Không đúng, hắn không phải Trương sư huynh, là người khác giả trang!" Triệu sư muội thấp giọng hô lên.

Trong lòng nàng bỗng nhiên cả kinh, sắc mặt trở nên tái nhợt, trong lúc mơ hồ ý thức được có thể xảy ra rắc rối lớn rồi!

Triệu sư muội lập tức hướng bên kia chạy tới, dự định vạch trần kẻ giả mạo Trương sư huynh chỉ là nàng vừa bay lên trời, đột nhiên bên kia nguyên khố bộc phát ra một cổ chấn động ngất trời.

" Ùng, ùng!"

Linh khí địa mạch vô tận hóa thành những cự long khổng lồ vọt lên, dường như trong nháy mắt liền đem hộ sơn đại trận của Thanh Huyền Môn hủy diệt, mà bên này nguyên khố là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất, ban đầu nơi này còn có những văn trận khác bảo hộ, nhưng gần như nháy mắt, những văn trận này đã bị khí địa mạch làm phai mờ.

Mà trưởng lão trông chừng nguyên khố trước khi khí bạo của địa mạch bùng nổ, liền bị Thẩm Ninh một phát đánh chết.

Cho dù là gặp gỡ bình thường, vị trưởng lão này cũng khó mà địch lại Thẩm Ninh, huống chi là tính toán có chủ đích ?

"Kẻ nào dám ở Thanh Huyền Môn ta càn rỡ?" Một giọng già nua truyền khắp giữa rừng núi, kèm theo một đạo khí tức kinh người đến ngất trời trực tiếp làm vỡ nát những đám mây bầu trời xa!

"Đỉnh cao Đạo Cung, Chưởng môn Thanh Huyền Môn!" Thẩm Ninh cảm nhận được một cổ hơi thở rét lạnh phía sau lưng.

"Đó là hướng nguyên khố!"

"To gan!"

Trước sau những âm thanh bất đồng vang lên, đều là to lớn vô cùng, từng cổ một khí tức bỗng nhiên bùng phát,trong đó có ba đạo rất mạnh, đó là thái thượng trưởng lão của Thanh Huyền Môn.

Bọn họ phản ứng rất nhanh, thời điểm Thẩm Ninh ra tay với trưởng lão trông chừng nguyên khố, bọn họ liền cảm nhận được loại ba động đó, mà Thẩm Ninh vừa phát động đại trận, không ai trong Thanh Huyền Môn có thể ngồi yên!

Tất cả mọi người đều hướng bên nguyên khố bên này chạy tới trước tiên.

Nhưng mà, Thẩm Ninh động tác quá nhanh, hắn vừa phát động trận pháp, liền trực tiếp làm mờ đi văn trận bảo vệ nguyên khố, sau đó hắn nhanh chóng đá văng Thanh Đồng Đại Môn rồi bước vào.

Trước mắt thấy là từng chiếc giá được tạc bằng bạch ngọc, trên giá là những chiếc hộp bằng ngọc, đoán chừng có tới bảy mươi hay tám mươi chiếc. Những chiếc hộp bằng ngọc này tràn đầy nồng đậm tinh khí sinh mạng.

Trên mặt Thẩm Ninh lộ ra tia vui mừng, hắn phất ống tay áo một cái liền trực tiếp cuộn tất cả hộp vào trong tay áo, sau đó xoay người bước ra Thanh Đồng đại điện, cùng người đuổi tới Thanh Huyền Môn thái thượng trưởng lão chạm nhau một chưởng.

"Bùm!"

Tia chấn động cường đại tràn ra tứ phía, vị kia Thanh Huyền Môn Thái Thượng trưởng lão lui về phía sau vài bước, hai tay hắn đau nhức, miệng hổ trực tiếp bẻ gãy, cánh tay có chút co rút.

“Cẩn thận!" Hắn hét lớn một tiếng, nhắc nhở mọi người.

Thân sát người này cư nhiên đáng sợ như vậy, thật khiến người ta kinh ngạc!

Sau khi Thẩm Ninh đánh lui vị trưởng lão này, nhanh chóng hướng 1 bên phóng tới định xông ra khỏi vòng vây.

"Không thoát được rồi!"

Một trưởng lão của Thanh Huyền Môn hét lên, trưởng lão và đệ tử từ 4 phương tám hướng đã đem Thẩm Ninh bao vây lại, mà theo hướng hắn phá vòn vây có hai trưởng lão lập tức tiến lên định ngăn cản hắn.

"Bùm!"

Chấn động đáng sợ bùng phát, Thẩm Ninh tốc chiến tốc thắng, bộc phát ra chiến lực cường đại, trực tiếp giết chết hai tên tu sĩ bên bờ kia, nhưng tốc độ của hắn cũng không vì vậy mà dừng lại.

"A! ! Tặc tử, tự tìm cái chết!" Một vị thái thượng trưởng lão thấy một màn này gầm lên, trong nháy mắt hai mắt đỏ rực, bởi vì một trong hai vị trưởng lão kia là con cháu của hắn.

"Bùm!”

Một mặt chiếc gương đỏ thẫm hướng Thẩm Ninh đánh tới, đó là vũ khí của một thái thượng Trưởng lão, giờ phút này nó phát ra chấn động kinh khủng.

Cùng lúc đó, từ tứ bốn phương tám hướng không biết bao nhiêu binh khí đều bay về phía Thẩm Ninh, bốn phía chừng mấy trăm người vây lại, trên mặt bọn họ từng người từng người đều lộ ra vẻ kinh hãi cùng tức giận .

"Hừ!"

Thẩm Ninh hừ lạnh một tiếng, một quyền đem gương kia đánh bay, đồng thời hắn trực tiếp bỏ qua rất nhiều binh khí, dùng thân thể chống cự.

Hắn tiếp tục lao về phía trước, mấy tên đệ tử Thanh Huyền Môn ở trước mặt đều đánh bay ra ngoài, không ai có thể ngăn cản được hắn.

“Tặc tử, đừng hòng chạy thoát!” Chưởng Môn Thanh Huyền Môn giận phát xung quan, râu trắng bay phấp phới, giống như một con sư tử già đang giận dữ, từng đạo bạch khí đỉnh đầu dựng lên, đó là biểu hiện tức giận đến tận cùng, tinh khí trong cơ thể cũng không thể khống chế tản ra.

Tự hắn trong Đạo Cung bay ra năm đạo thần quang và biến thành năm tôn thần hình tượng khác nhau, chắn trước mặt Thẩm Ninh.

Đây là Thanh Huyền Môn Chưởng Môn Trung Đạo Cung dựng dục thần chỉ , cùng lúc đó Chưởng Môn Thanh Huyền Môn hướng Thẩm Ninh đánh ra một đạo thần quang kinh khủng.

"Môn chủ thần uy!"

"Môn chủ, xin hãy ngăn cản tên này!"

"Tuyệt không thể bỏ qua hắn!"

.....

Thấy môn chủ xuất thủ bất phàm, mọi người Thanh Huyền Môn như được khích lệ, bọn họ tối rít hét lớn, từng đạo thần quang hướng Thẩm Ninh đánh tới.

Thần Ninh sắc mặt thay đổi, nhiều công kích như vậy, dù hắn làm bằng sắt cũng không thể chịu nổi, đặc biệt là chưởng môn kia cực kỳ kinh người, cho dù không có người khác, một mình hắn cũng đủ để bắt được Thần Ninh. .

Thẩm Ninh gầm lên một tiếng, đưa tay một chiêu, dưới mặt đất liền có một tiếng vang thật lớn, mặt đất bị phá vỡ một mặt trận kỳ bay vào trong tay hắn.

Chưởng môn Thanh Huyền Môn nhìn thấy một màn này sắc mặt đại biến, gấp giọng nói: "Ngăn cản hắn!"

“Hahaha, muộn rồi!” Thẩm Ninh cười lớn phất trận kỳ, trong tích tắc, linh mạch dưới mặt đất của Thanh Huyền Môn trực tiếp bạo động, vô số linh khí biến thành hình rồng trực tiếp phóng lên, so với mới vừa rồi càng kinh khủng hơn.

Những đệ tử Thanh Huyền Môn vừa đụng đến khí địa mạch này liền trực tiếp bị đánh nát, , ngay cả hừ cũng không kịp hừ một tiếng.

Hiện trường trong lúc nhất thời hỗn loạn vô cùng, Thẩm Ninh tung người nhảy một cái, liền thoát ra khỏi vòng vây.

Ngay cả chưởng môn Thanh Huyền Môn vừa muốn đuổi theo, liền nghe thấy Thẩm Ninh cười lớn: "Đuổi theo ta hay cứu Thanh Huyền Môn ,ngươi liệu mà làm!"

Thân hình của chưởng môn Thanh Huyền Môn đột nhiên nhiên hơi chậm lại, sắc mặt xanh mét, không nhịn đucợ ngửa mặt lên trời gầm thét.

Hắn rất rõ ràng, nếu như đuổi theo Thẩm Ninh, đệ tử ở đây sẽ khó sống đến mấy người, hơn nữa địa mạch một khi bạo động, không kịp trấn áp thì mảnh linh địa này sẽ bị diệt vong.

Đây là căn cơ của Thanh Huyền Môn , môn chủ nào dám để cho loại chuyện này xảy ra?

Hắn tức giận mắng Thẩm Ninh, lập tức xoay người đi áp chế địa mạch!

Bạn đang đọc Già Thiên Chi Vô Thượng Đạo Đồ của Tam Lừa Đại Phu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.