Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc y nhân

Phiên bản Dịch · 1588 chữ

"Là ai ? Thần thần bí bí, mau xuống đây!"

 

Thạch Nghị nhìn chằm chằm nóc nhà, lạnh lùng hô.

 

Làm Thạch Nghị có chút khó hiểu là vốn thân phận của hắn là một thái giám, hơn nữa còn là tên thái giám ngu đần.

 

Nếu muốn bọn họ hoàn toàn có thể quang minh chính đại xông vào đánh chết Thạch Nghị cùng Hoàng Hậu, tựa hồ cũng không có điều gì không ổn.

 

Tại sao phải lén lén lút lút? Việc gì phải như kẻ gian như vậy.

 

Chẳng lẽ đã biết hắn là võ giả?

 

Nhưng Thạch Nghị ở trong hoàng cung cho tới bây giờ còn chưa từng ở trước mặt người ngoài thể hiện qua.

 

Nếu nhất định là có thì chính là lần trước hắn bắt cóc hồ phi Ninh Tâm Nhi, nàng ngược lại là biết.

 

Chẳng lẽ là nàng phái người? Nhưng Ninh Tâm Nhi hẳn không có gan lớn như vậy.

 

Phải biết cơ hội chỉ có một lần duy nhất, nếu nàng thất bại đồng nghĩa với việc cũng đến gần cái chết.

 

Thạch Nghị không cho là nàng ta sẽ có lá gan như thế, còn trừ nàng ra cũng chỉ còn có Ngao Linh công chúa biết.

 

Nhưng càng không thể nào là Ngao Linh công chúa, Hoàng Hậu thế nhưng là cô cô nàng hơn nữa hai người có quan hệ rất tốt.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ cũng chỉ có bắt những người kia mới biết câu trả lời.

 

Thạch Nghị thanh âm giống như đá chìm đáy biển, người trên nóc nhà cũng không có bất kỳ lời nào đáp lại.

 

Mà bóng dáng bên ngoài bóng dáng cũng không biết đi nơi nào, có lẽ đã trốn trong sân.

 

Địch không động, ta không động.

 

Thạch Nghị cứ như vậy đứng ở nơi đó, lặng lẽ cùng đối phương chơi ẩn nhẩn.

 

Vốn là đang ngủ say Hoàng Hậu cũng bị đánh thức.

 

"Có chuyện gì vậy? Nghị c.. "

 

Nàng hai chữ còn chưa nói ra, chỉ thấy Thạch Nghị hướng về phía nàng làm một động tác đừng lên tiếng.

Còn dùng ngón tay chỉ chỉ nóc nhà, ra dấu có người.

 

Hoàng Hậu là người thông minh, nàng rất nhanh kịp phản ứng. Thạch Nghị để cho nàng mặc quần áo vào, hắn cũng như vậy.

 

Bên ngoài tình huống bây giờ hắn không biết gì, cũng không biết có phải đối phương chỉ có hai người hay không?

 

Trong lúc nhất thời, Thạch Nghị cũng không dám làm ẩu, chỉ như vậy cùng đối phương bất động.

 

Ước chừng qua nửa giờ, Thạch Nghị lặng lẽ đi về phía cửa.

 

Hắn vô cùng cẩn thận, nhẹ mở cửa ra một chút.

 

Nhìn bên ngoài một lúc, Thạch Nghị đi ra thấy xung quanh không có động tĩnh, lúc này mới hướng về phía Hoàng Hậu ngoắc tay.

 

Để cho Hoàng Hậu cũng đi theo ra, nếu không hắn không yên tâm để nàng một mình ở trong phòng.

 

Tìm một chỗ hơi khuất, phòng ngừa bị ám tiễn đánh lén.

 

Quả nhiên thời điểm Thạch Nghị bước vào sân, lập tức có một người ngăn ở trước mặt. Ngay sau đó từ trên nóc nhà nhảy xuống hai người, một trái một phải vây quanh Thạch Nghị.

 

Tất cả đều mặc y phục dạ hành, che mặt.

 

"Các ngươi là ai ?"

 

Vốn Thạch Nghị là muốn tiếp tục giả thành bộ dạng ngu đần nhưng là chuyện vừa rồi đã vượt khỏi phạm vi của một kẻ ngu.

 

Câu hỏi của hắn cũng không có bất kỳ người nào đáp lại.

 

Chỉ thấy trước mặt người nọ làm động tác, hai người kia lập tức rút ra binh khí hướng Thạch Nghị công kích.

 

Có thể lẻn vào trong hoàng cung còn có thể đi sâu vào lãnh cung, há là hạng người bình thường?

 

Chỉ thấy công kích của bọn họ rất ác liệt, từng chiêu đều có thể chết người nếu không phải Thạch Nghị ỷ vào bá vương thần công chỉ sợ cũng rất khó né tránh.

 

Cũng may Thạch Nghị trước đó đã có một chút kinh nghiệm thực chiến, tuy không tính là phong phú nhưng hắn cũng không còn là người mới nữa.

 

Phối hợp với bá vương thần công, hai hắc y nhân trong lúc nhất thời không thể bắt được Thạch Nghị.

 

Tên dẫn đầu một mực đang quan sát chiến cuộc, tựa hồ chỉ cần bọn họ có bất lợi sẽ lập tức xuất thủ.

 

Thạch Nghị trên tay không có binh khí chỉ có thể tránh trái tránh phải.

 

Ban đầu, tất cả đều là đang thử thăm dò lai lịch của đối phương cũng chỉ dùng mấy thành lực lượng.

 

Thạch Nghị chỉ dùng ba thành, kinh mạch trong cơ thể, nội lực đang khắp cấp tốc vận chuyển.

 

Lúc này, hắn vận năm thành nội lực vào tay phải, thừa dịp lúc lộn một vòng liền tung một chưởng hướng một tên đánh tới.

 

Vốn là khi hắn lộn lên chính là vì né tránh một đao của hắc y nhân khác.

 

Nhưng không nghĩ đến đó là cơ hội để hắn nắm lấy, không chút do dự, trực tiếp một chưởng vỗ qua.

 

Người kia thất kinh, không kịp đem trường kiếm trong tay đâm trở về. Chỉ có thể dùng một tay kia ngăn ở trước ngực, định bắt lấy tay Thạch Nghị đánh tới.

 

Nhưng một chưởng kia trực tiếp vỗ hắn tới phun máu, cả người như diều đứt dây bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống. Kết cục như vậy là cả ba đều không nghĩ đến.

 

Tên cầm đao tức giận, vung đại đao trong tay hướng Thạch Nghị hung hăng chém xuống.

 

Một đao kia bên trong ẩn chứa lực lượng không thấp nhưng Thạch Nghị cũng không có cách tránh né bây giờ có muốn lui đã không kịp.

 

Không thể làm gì khác hơn là vận chuyển nội lực dùng hai tay đón đỡ, thành bại đều trong lần này.

 

Nội lực trên tay điên cuồng vận chuyển.

 

Hắn chỉ có một lần cơ hội, nếu không bắt được thân đao, chắc chắn ngực hắn sẽ bị vạch ra một rãnh sâu.

 

Nếu là bắt được, vậy hết thảy đều dễ nói. Thạch Nghị thần tình nghiêm túc tập trung.

 

Đây cũng là một đao nguy hiểm nhất từ khi hắn luyện bá vương thần công đến giờ.

 

Hắc y nhân thấy Thạch Nghị không né tránh, khóe miệng giương lên, toát ra một tia cười lạnh một bộ như thể âm mưu đã được như ý.

 "Tiểu thái giám, ngươi quá cuồng vọng liền phải trả giá thật lớn."

 

"Thật không nghĩ tới, bên cạnh hoàng hậu còn có cao thủ như ngươi."

 

"Đi chết đi!"

 

Tốc độ đao tăng nhanh.

 

Ngay lúc này, Thạch Nghị nắm chặt thời cơ, hai tay vững vàng kẹp lại đại đao kia.

 

Làm nó không thể động đậy được phân nửa, giống như là bị đại kiềm kẹp lại vậy. Tên áo đen kia con ngươi lúc này trợn trắng, còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi.

 

Hai tay lần nữa dùng sức nhưng vẫn như cũ không nhúc nhích được một chút.

 

Hắn lần nữa nhìn về phía Thạch Nghị, thật không nghĩ tới Thạch Nghị lợi hại như vậy.

 

Nhưng ngay lúc này, tên cầm đầu cũng đã lấy vũ khí ra hướng Thạch Nghị đánh tới.

 

Chỉ cần Thạch Nghị không buông tay, cũng sẽ bị răng cưa gây thương tích.

 

Loại vũ khí này, Thạch Nghị đã từng thấy trên tivi kiếp trước, là vũ khí kim tua pháp vương.

 

Không nghĩ tới thế giới này cũng có người sử dụng nó. Lực sát thương rất lớn, cấp bậc so với những vũ khí thông thường là cao hơn.

 

Thạch Nghị không dám chậm trễ, hai tay kẹp đại đao sử dụng xảo kình đoạt về trong tay mình.

 

Sau đó đem nội lực trong cơ thể vận chuyển tới tay phải, nắm đại đao hướng tên đầu lĩnh chém qua.

 

Một đao này cũng không phải là dễ tiếp, quả nhiên đúng theo Thạch Nghị nghĩ.

 

Tên hắc y nhân cầm đầu nhanh chóng ngừng thân hình, đem vật cầm trong tay vung ra dùng ra ngăn cản đại đao.

 

Bị như vậy đã một lần, Thạch Nghị lúc này liền né tránh nhảy ra.

 

Trong thời gian ngắn, ba người muốn đem Thạch Nghị đánh ngã là thật sự quá khó.

 

Thạch Nghị càng không phải nói, thực lực giữa bọn hắn không chênh nhau quá lớn, mà kinh nghiệm của hắn bây giờ vẫn là chưa đủ, muốn bắt lại đám người này cũng là rất khó.

 

Chỉ như vậy, bốn người liền rơi vào giằng co.

 

Sau khi bị Thạch Nghị đánh bay, người nọ đã bị thương không nhẹ, sức chiến đấu cũng giảm đi nhiều.

 

Đối với ba người, tình thế đã vô cùng bất lợi.

 

Cuối cùng, tên dẫn đầu hạ lệnh rút lui.

 

Thạch Nghị không đuổi theo, những tên này là người nào, hắn không rõ, tùy tiện đuổi theo là vô cùng nguy hiểm.

 

"Nghị ca ca, ngươi không bị thương chứ!"

 

Hoàng Hậu chạy đến, quan tâm hỏi.

 

"Ta không sao, không biết đám người này là ở đâu ra. Nhưng trong lãnh cung này cũng không còn an toàn nữa."

Bạn đang đọc Giả thái giám của hoàng hậu tuyệt sắc của Tiêu Mộng Cúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zth2k
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.