Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ninh Tâm Nhi hung ác

Phiên bản Dịch · 1642 chữ

Hai người cũng không nghĩ tới bây giờ hồ ly này đã thật sự trở thành Hoàng Hậu.

Tối hôm qua bị Thạch Nghị bắt tới luyện công chỉ mới qua một đêm, nàng đã chủ động tới tìm.

Cái này tựa hồ cũng không phải là điềm tốt, chẳng lẽ nàng là tới tính sổ?

Nghĩ tới đây, hai người liếc mắt nhìn nhau vẫn là hướng tiền viện đi tới.

Ninh Tâm Nhi nhìn thấy hai người đi tới, nàng chủ động để cho thái giám cùng cung nữ tất cả lui ra ngoài.

Nàng đầu tiên nhìn về phía Hoàng Hậu, cắn môi dưới, tựa hồ có dáng vẻ không cam lòng.

Sau đó vừa nhìn về phía Thạch Nghị, ánh mắt kia có chút phức tạp.

"Có thể để cho ta đi vào một chút không?"

Nàng giọng nói trở nên hòa hoãn rất nhiều, không giống như lần trước tới cùng hoàng thượng. Giọng điệu dáng vẻ như coi mình là đệ nhất thiên hạ, xem ai cũng không vừa mắt.

Hoàng Hậu không nói gì, Thạch Nghị tự nhiên cũng sẽ không nhiều lời.

Nhìn xem biểu hiện Ninh Tâm Nhi bây giờ không giống như sẽ làm chuyện gì bất lợi với hai người.

Bọn họ trước đó ở hậu viện lo lắng, đã suy nghĩ nhiều.

Cũng không có tiến vào tẩm cung mà là đi tới hậu viện.

Ba người ngồi xuống, ai cũng không có mở miệng nói chuyện bầu không khí có chút lúng túng.

Ninh Tâm Nhi tựa hồ có lời muốn nói lại không biết mở miệng thế nào.

Một lúc lâu, nàng đứng lên nhìn về phía Hoàng Hậu, hơi thi lễ.

"Tỷ, thật xin lỗi, ta sai rồi, xin tỷ tha thứ."

Nàng cho là một câu xin lỗi sẽ có thể chấm dứt chuyện này? Đây không khỏi quá mức qua loa, làm trò!

Hoàng Hậu chắc chắn sẽ không tha thứ, đệ đệ nàng chính là bị Ninh Tâm Nhi bắt lại, đưa lên đoạn đầu đài.

Đây là mối thù không đợi trời chung, cộng thêm trước đó tới cùng hoàng thượng, còn làm những hành động đối với Hoàng Hậu như rắc muối vào vết thương.

Há có thể chỉ vì một câu xin lỗi là có thể được tha thứ?

Hoàng hậu sắc mặt rất khó coi, nàng mặc dù không có nói chuyện nhưng là ánh mắt đã nói lên tất cả.

Tuyệt đối không tha thứ.

Nàng hừ lạnh một tiếng vẫn không nói lời nào, đứng lên quay lưng lại.

Vào giờ phút này, lòng hoàng hậu lần nữa đau đớn. Nhớ tới phụ mẫu đã chết cùng với đệ đệ ruột.

Đệ đệ nàng còn nhỏ như vậy, là một hài tử vô tội nhưng đã bị Ninh Tâm Nhi sau lưng hại chết.

Nàng không thể nào thay đệ đệ tha thứ cho nàng ta.

Thạch Nghị một mực đang quan sát Hoàng Hậu, thấy thân thể mềm mại nàng khẽ run liền biết nàng đang có bao nhiêu thương tâm.

Trong lòng khẽ thở dài một tiếng đứng lên, cũng không có băn khoăn Ninh Tâm Nhi còn ở chỗ này, từ phía sau ôm lấy Hoàng Hậu.

An ủi nàng, đây là điều duy nhất mà bây giờ Thạch Nghị có thể làm. Trừ an ủi, trước mắt hắn cũng không thể làm gì hơn.

Hắn âm thầm khích lệ mình nhất định phải trợ giúp Hoàng Hậu, thỏa mãn ba cái điều kiện kia.

"Nói, ngươi hôm nay tới đây là có mục đích gì?"

"Nếu là cầu xin tha thứ vẫn là đi nhanh đi, chớ lãng phí thời gian. Đệ đệ Hoàng Hậu là do ngươi hại chết, ngươi cảm thấy chỉ một câu xin lỗi là có thể xong?"

Thạch Nghị cũng không cho Ninh Tâm Nhi một chút sắc mặt tốt dù nàng tối hôm qua có cống hiến không nhỏ, cũng không được.

Giọng lạnh như băng, nói rõ Thạch Nghị cũng rất không thích người đàn bà này.

Theo hắn thấy, loại đàn bà như này nhiều nhất là làm công cụ luyện công, hoàn toàn không thể có được chút cảm tình nào.

Ninh Tâm Nhi bắt đầu nghẹn ngào còn quỳ xuống đất, không ngừng thỉnh cầu Hoàng Hậu tha thứ.

Nàng cũng là không có cách nào nếu như Hoàng Hậu muốn đối phó nàng, đem chuyện tối hôm qua nói ra, nàng nhất định chết mà sẽ còn liên lụy tới gia tộc.

Tối qua sau khi về, một mực suy tư vấn đề này tới chiều hôm nay mới suy nghĩ ra cái này phải đến tìm Hoàng Hậu.

Chỉ có được Hoàng Hậu tha thứ, nàng mới có thể tiếp tục làm Ninh Hoàng Hậu và sống yên ổn trong cung.

Cũng không để ý tới rằng Hoàng Hậu vẫn đang ở lãnh cung. Hoàng thượng nếu không đi thì sẽ không thể biết. Nàng trong lòng từ đầu đến cuối vẫn cảm thấy không an toàn, chột dạ.

"Tỷ, chúng ta cũng từng là tỷ muội tốt, ngươi hãy tha thứ cho muội lần này đi!"

"Ta sai rồi, ta về sau sẽ không dám làm những chuyện thương thiên hại lý nữa."

"Cầu xin tỷ tha thứ cho ta, ta mỗi ngày sẽ để cho người đưa đồ ăn ngon tới cho các ngươi chăn mới, cũng sẽ ngăn không để hoàng thượng tới khi dễ tỷ."

Nàng vừa nói vừa dập đầu.

Người đàn bà này cũng là chịu hạ vốn liếng ngay cả dập đầu quỳ gối.

Nếu như Thạch Nghị không nghe những lời mà nàng ta nói lúc hắn đi bắt cóc nàng, có khi cũng sẽ bị nàng đánh động một chút.

Loại người độc ác tâm như rắn rết này, vì đạt được mục đích mà sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Nếu như một khi mềm lòng, quay đầu lại, chỉ cần nàng ta tìm được cơ hội nhất định ngươi sẽ chết rất thảm.

Thạch Nghị ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng Hậu thấy nàng cũng không mềm lòng, mới âm thầm thở phào một cái.

"Nếu là không còn những chuyện khác, liền cút đi! Đừng tới làm phiền Hoàng Hậu nàng."

Hắn không khách khí chút nào hạ lệnh đuổi khách, đối với nữ nhân này chẳng có chút gì là thương hại.

Ninh Tâm Nhi thấy Hoàng Hậu vẫn không để ý nàng, biết có tiếp tục nữa cũng là không có ích gì.

Lập tức từ dưới đất bò dậy, lau nước mắt rời đi.

"Tư Ngọc, có muốn hay không tối nay ta mang nàng tới để cho ngươi hung hăng dạy dỗ, đánh nàng ta một trận?"

Hắn nghĩ có lẽ như vậy có thể làm Hoàng Hậu tâm tình khá lên một chút.

Hoàng Hậu vẫn không có nói chuyện bất quá nàng nhẹ nhàng lắc đầu một cái, ngăn cản ý nghĩ này của Thạch Nghị.

Lại an ủi Hoàng Hậu một hồi, Thạch Nghị lặng lẽ leo tường ra ngoài.

Hắn lén hướng Hiên Thanh cung đi qua, nửa đường đuổi kịp Ninh Tâm Nhi.

Đây là một địa phương yên tĩnh, nàng tựa hồ rất khó chịu, dừng lại xoay người đá một cước vào một cung nữ bên cạnh.

Những cung nữ cùng thái giám ở sau tất cả đều quỳ xuống đất. Cung nữ bị nàng ta đá, một lời cũng không dám nói.

"Hừ! Đồ đê tiện, cho là nắm được chút lợi thế là nghĩ rằng ta sẽ thúc thủ chịu trói?"

"Hạ Hầu Tư Ngọc, ngươi nghĩ mình là thứ gì, chờ bổn cung nghĩ ra biện pháp sẽ để cho ngươi đi chết."

Ninh Tâm Nhi nói xong lại đá một cước vào một cung nữ khác.

"Quỳ xuống trước mặt ta, tiện nhân."

Nàng lần nữa hung hăng đá ở trên người cung nữ kia, còn dùng sức đánh. Tựa hồ muốn đem tất cả tức giận trút hết lên người cung nữ này.

"Nương nương, tha mạng, nương nương, tha mạng "

Cung nữ quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha mạng.

Ninh Tâm Nhi giật lấy roi từ bên người một lão ma ma.

Hướng về phía cung nữ kia không ngừng quất, những cung nữ khác đều bị sợ hoa dung thất sắc, run rẩy không dám nói lời nào cũng không dám nhìn.

Thái giám phía sau cũng giống như vậy. Thạch Nghị đang trốn ở một góc thấy vậy cũng chịu không được muốn lập tức ra ngoài hung hăng giáo huấn ả đàn bà đáng ghét này.

Nhưng hắn không thể làm như vậy. Bây giờ còn chưa phải thời điểm bứt dây động rừng.

Cho đến về sau Ninh Tâm Nhi bớt giận mới tha cho người cung nữ kia.

Theo nàng vẫy tay, lập tức có hai tên thái giám tiến lên đem người cung nữ kia kéo đi.

"Nương nương, theo lão nô thấy có thể bỏ độc vào trong thức ăn để cho nàng độc phát bỏ mạng, như vậy có thể trừ đi họa lớn."

"Nương nương có thể an tâm, làm thật tốt khi trở thành Hoàng Hậu sẽ để cho Ninh gia trở thành đệ nhất đại gia tộc Thanh Phong quốc."

Lão ma ma nham hiểm này là người từ gia tộc của Ninh Tâm Nhi mang tới.

Trong hậu cung, theo cơn nóng giận của Ninh Tâm Nhi chỉ cần xem ai không vừa mắt là người đó sẽ chết, người chết ở trong tay nàng có không ít.

Rất nhiều những cung nữ xinh đẹp kia đều đã bị nàng sát hại.

" Được Lý ma ma, chuyện này giao cho ngươi đi làm."

Bạn đang đọc Giả thái giám của hoàng hậu tuyệt sắc của Tiêu Mộng Cúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zth2k
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.