Cứ gọi cho tôi(2)
Hỷ Lại Thừa thở hổn hển, mắng chửi Hồ Tự Lập không đếm xỉa đến sự tồn tại
của tổ chức, tự ý hành động, đang muốn tố cáo với bí thư thị ủy Nhậm Đoàn, lại
bị một cuộc điện thoại của Dương Tử Hiên cắt ngang.
Nhận được điện thoại của Dương Tử Hiên, Hỷ Lại Thừa cảm thấy rất ngoài ý
muốn.
Hắn và Dương Tử Hiên thật sự chưa nói tới giao tình gì, thậm chí giữa hai
người còn có thù hận, nếu như không phải hắn cơ linh, vấn đề ngân hàng tư nhân
dưới mặt đất lần trước kia, thiếu chút nữa đã chôn vùi tiền đồ chính trị của hắn.
Dương Tử Hiên vốn là hoà thuận vui vẻ hàn huyên một phen, lúc sau mới lên
tiếng nói vào đề tài chính: "Nghe nói Hỷ bí thư có ý kiến khá lớn đối với hành
động xử lý án của Hồ cục lần này..."
Hỷ Lại Thừa cực kỳ không thích nhìn loại hành vi nhúng tay loạn của Dương Tử
Hiên, cười lạnh nói: "Tôi có ý kiến lớn hay nhỏ, dường như không quan hệ gì
đến đồng chí Dương Tử Hiên, sự tình thành phố Tử Kim, còn chưa tới phiên
đồng chí Dương Tử Hiên khoa tay múa chân."
"Tôi cũng từng nghe nói trước đây không lâu, đồng chí Tử Hiên bị viện kiểm
sát dùng danh nghĩa không làm tròn trách nhiệm giam giữ vài ngày, có phải là
vết sẹo vừa lành đã quên đau nhức không."
Hỷ Lại Thừa cực kỳ không thích Dương Tử Hiên, nghĩ đến chuyện Dương Tử
Hiên không có liên lạc nghiệp vụ gì với hắn, nếu luận cấp bậc, hắn cũng cao
hơn Dương Tử Hiên nhiều, liền mở miệng nói đều, châm chọc một phen.
Lông mi Dương Tử Hiên nhảy lên, hỏi: "Hỷ bí thư nói lời này là có ý gì? Ý của
ngài là, thành phố Tử Kim là vương quốc độc lập, không cần nghê tỉnh ủy lãnh
đạo?"
"Nghe khẩu khí của cậu, dường như cậu có thể đại biểu Tỉnh ủy?" Hỷ Lại Thừa
mỉa mai một tiếng.
"Tôi không đại biểu được Tỉnh ủy!"
"Cậu không đại biểu được Tỉnh ủy, vậy thì đừng có cầm cái mũ Tỉnh ủy ra đội
loạn, sẽ làm cho những người không hiểu chuyện nghĩ cậu là Bí thư tỉnh ủy!"
Quả nhiên là con nào cha nấy, Dương Tử Hiên thở dài một hơi, Hỷ Chí Đặc
như là thằng đầu bòi, suốt ngày chơi bời, thì ra là bởi vì có ông già hãm như
vậy.
"Nhưng hành động lần này của Hồ cục, là do có chỉ thị phê tôi!" Giọng điệu rất
Dương Tử Hiên bình tĩnh.
"Đây là sự vụ bên trong hệ thống chính pháp thị ủy Tử Kim, lúc nào đến phiên
thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh làm ra chỉ thị phê rồi? Chẳng lẽ cậu lại là
bí thư chính pháp ủy?" Hỷ Lại Thừa thiếu chút nữa bật cười.
Trong lòng nghĩ, Dương Tử Hiên này thật đúng là không biết trời cao đất rộng,
mang một mũ cái thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, một tên cán bộ cấp phó
sở, liền cho rằng mình có thể đi ngang trong tỉnh rồi.
Trong tỉnh không thiếu cán bộ như mày! Bố mày là người thứ nhất không thèm
để cho mày mặt mũi.
Lời nói của Hỷ Lại Thừa cực kỳ bén nhọn chói tai.
Thái độ quá kích động này của Hỷ Lại Thừa, thật sự là làm cho Dương Tử Hiên
sinh ra hoài nghi, nói không chừng Hỷ Lại Thừa cũng đã khống chế một bộ phận
thế lực dưới mặt đất thành phố Tử Kim, lần này Hồ Tự Lập hành động đánh thế
lực xã hội đen, hắn đã bị hao tổn lợi ích, hơn nữa còn gặp phải nguy hiểm chính
trị, nên mới nói khó nghe như vậy.
Bằng không thì vì sao Hỷ Lại Thừa lại nửa đêm rời khỏi giường, chạy đến cản
trở đây?
"Tôi chẳng phân được quản chính pháp ủy, công tác chính pháp ủy, cũng không
tới phiên tôi nhúng tay vào." Dương Tử Hiên chậm rãi nói.
"Tốt, cậu vẫn tự hiểu lấy mình, bằng không thì người khác còn tưởng rằng
Dương Tử Hiên cậu cái gì cũng có thể quản đấy?" Hỷ Lại Thừa thấy Dương Tử
Hiên chịu thua rồi, âm điệu cũng hạ xuống, hắn không sợ Dương Tử Hiên,
nhưng vẫn có chút kiêng kị bối cảnh cứng rắn sau lưng Dương Tử Hiên.
Bị viện kiểm sát dùng tội không làm tròn trách nhiệm trực tiếp mang đi, không
qua vài ngày, đã lật lại bản án ngay trên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, hơn nữa
còn làm cho bí thư chính pháp ủy Hà Tân Nghi ăn phải thiệt thòi lớn, nhân vật
như vậy, Hỷ Lại Thừa thật sự không muốn trêu chọc.
Bối cảnh của Hỷ Lại Thừa trong tỉnh không tính là thâm hậu, bằng không thì
cũng sẽ không phải nhịn ở vị tríp bí thư nhiều năm, lúc khen thưởng, vẫn chỉ là
một phó bí thư thâm niên.
Tại thời điểm hắn nhậm chức phó bí thư, thị trưởng đã thay đổi vài người rồi,
nhưng không tới phiên hắn.
Hỷ Lại Thừa biết mình kém phận, không hiểu kinh tế, các mối quan hệ cũng
không đủ thâm hậu.
Tỉnh ủy đã từng kiến nghị để cho hắn đi bên ngoài đảm nhậm chức bí thư thị ủy,
Hỷ Lại Thừa lại không muốn, nguyên nhân chính là, hắn đã kinh doanh ở thành
phố Tử Kim nhiều năm, đã có một phần sản nghiệp kha khá, tuổi tác của hắn
cũng lớn rồi, không trông cậy vào việc có thể tiến bộ, cũng không muốn đi đến
những chốn xa xôi kia làm địa ủy bí thư hoặc là bí thư thị ủy.
Nhưng, từ sau án ngân hàng tư nhân, Hỷ Lại Thừa cảm thấy phần thế lực mình
kinh doanh nhiều năm cũng bắt đầu khó giữ được rồi.
Lần này Hồ Tự Lập tự ý hành động, ở trên trình độ nhất định, đã chạm đến ích
lợi của hắn.
"Tôi chẳng được quản chiến tuyến chính pháp, nhưng vấn đề cán bộ, tôi vẫn
phải hỏi đến, tôi làm ra mấy cái chỉ thị phê, chẳng lẽ đã vượt quá quyền hạn
sao?"
"Vấn đề cán bộ? Cái vấn đề cán bộ gì? Bây giờ là cục công an đánh thế lực xã
hội đen, cũng đã chuyển sang vấn đề cán bộ? Chẳng lẽ những thủ lĩnh thế lực xã
hội đen kia là cán bộ?”
“Tôi nói đồng chí Dương Tử Hiên này, cậu tưởng tôi già rồi, hồ đồ rồi, đầu óc
không dùng được nữa rồi, hay là cậu đang choáng váng hả?" Hỷ Lại Thừa hỏi,
dường như hắn đang nghe chuyện đáng chê cười nhất trên đời.
"Ngài không già, tôi cũng không ngốc, những thế lực xã hội đen kia không phải
cán bộ, nhưng sau lưng bọn hắn chắc chắn có cán bộ làm chỗ dựa, bằng không
thì cũng không thể tồn tại ở thành phố Tử Kim nhiều năm như vậy, trị an nhiều
năm như vậy, hành động chuyên nhằm vào bọn hắn cũng không thể bắt được, rất
rõ ràng, sau lưng bọn hắn có ô dù!"
Dương Tử Hiên mỉm cười, hơi dừng lại một chút rồi mới hỏi: "Cái này, chẳng
lẽ không phải vấn đề cán bộ sao?"
Hỷ Lại Thừa không nói thêm câu nào nữa.
"Không biết Hỷ bí thư có chăm chú xem qua văn bản tài liệu của trung ương
hay không, dựa theo tinh thần văn bản tài liệu trung ương, mấy năm này các nơi
đều phải đả kích một ít thế lực xã hội đen gây nguy hại đến quần chúng, nhất là
đánh tan thế lực bảo vệ sau lưng bọn hắn, cái ô dù này, chính là vấn đề cán
bộ!”
“Hành động đánh thế lực xã hội đen, từ rất lâu rồi, Hồ cục trưởng đã đề cập
qua, báo cáo cho Tỉnh ủy, trong đó có một phần rơi vào trong tay của tôi, tôi đã
làm ra chỉ thị phê quan trọng, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sẽ toàn lực ủng hộ
công tác của cục công an thành phố Tử Kim, phối hợp với hành động cục công
an thành phố Tử Kim."
Giọng nói Dương Tử Hiên âm vang hữu lực, hỏi: "Hỷ bí thư, ngài cảm thấy tôi
đang lao qua giới hạn, hay nhúng tay loạn đây?"
Nửa ngày sau, Hỷ Lại Thừa vẫn không nói nên lời, Dương Tử Hiên nói như
vậy, lại làm cho hắn không thể nào phản bác, nếu như hắn phản bác, không
chừng Dương Tử Hiên sẽ liệt hắn vào đối tượng làm "ô dù" cho thế lực xã hội
đen, cầm hắn ra khai đao.
"Tốt rồi, tôi nói đến đây thôi, hi vọng Hỷ bí thư không cần phải gia tăng lực cản
cho công tác của Hồ cục, có cái gì, cứ hướng về phía tôi!" Dương Tử Hiên nói.
"Cậu đang uy hiếp tôi sao?"
"Ngài là phó bí thư thường trực, tôi nào dám uy hiếp ngài, ngài quá nhạy cảm
rồi!" Dương Tử Hiên chẳng muốn nói chuyện phiếm cùng Hỷ Lại Thừa, trực
tiếp cúp điện thoại.
Hỷ Lại Thừa nghe được bên kia điện thoại treo máy, trong lòng buồn vô cớ, có
chút phẫn nộ, lại có chút ít bi ai, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nghĩ đến
chuyện có một ngày, chính mình lại bị một thằng nhóc bắt nạt đến tận cửa,
nhưng là hiện thực luôn tàn khốc, hiện tại Dương Tử Hiên đang cưỡi lên trên
đầu hắn.
Đăng bởi | Watt |
Phiên bản | Dịch |
Ghi chú | DOCX |
Thời gian | |
Lượt đọc | 28 |