Ngu Nhạc Thành 2
Hai mắt đám cổ đông Ngu Nhạc Thành lập tức tỏa ánh sáng, những người này
đều là người tinh, biết mình không lên được mặt bàn của Hồ Tự Lập, cũng khó
có thể trực tiếp quan hệ cùng Hồ Tự Lập, nhưng Dương Tử Hiên lại khác.
Dương Tử Hiên là người anh em của Hồ Tự Lập, như vậy, những cổ đông Ngu
Nhạc Thành này có thể tập trung vào Dương Tử Hiên, thông qua Dương Tử
Hiên, đứa "em trai" Hồ Tự Lập đạt thành quan hệ dây dưa lợi ích cùng Hồ Tự
Lập.
Đương nhiên, bọn họ không biết Dương Tử Hiên cũng là cán bộ cấp phó sở,
bằng không thì bọn hắn thật sự là không dám đánh chủ ý lên trên đầu Dương Tử
Hiên.
Mấy cổ đông Ngu Nhạc Thành lập tức thay phiên mời rượu Dương Tử Hiên,
kêu công chúa sáng giá nhất Ngu Nhạc Thành lên, ngồi cùng Dương Tử Hiên.
Cô bé ngồi ở bên người Dương Tử Hiên vẫn khá trẻ trung, nhưng khuôn mặt
xinh đẹp, Dương Tử Hiên là loại lão luyện từng ra vào quán ăn đêm, xem xét
cũng biết là chíp hôi mới vừa vào làm không lâu, trong nội tâm âm thầm cười
nói, đám cổ đông tai to mặt lớn này thật sự là bỏ hết vốn gốc lôi kéo mình rồi.
Dương Tử Hiên cũng không nói thân phận của mình ra, tùy ý để cô gái trẻ trung
bên người dùng bộ ngực vẫn rất rắn chắc đụng vào cánh tay của mình, miệng thì
nói chuyện với Hồ Tự Lập.
Đợi mấy cổ đông đều đi ra ngoài, Hồ Tự Lập mới vừa cười vừa nói: "Tôi nghĩ
loại cán bộ cao cấp chưa lập gia đình như cậu, đều sẽ tránh tới chỗ ăn chơi
kiểu này, để ngăn ngừa việc lưu lại ấn tượng cuộc sống thối nát cho người khác,
không nghĩ tới, cậu thật sự đến rồi, ông anh tôi rất cảm kích."
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Ông anh tới tìm tôi, không phải là muốn tôi
trải nghiệm không khí ăn chơi và tình trạng an ninh thành phố Tử Kim sao?”
Hồ Tự Lập biết rõ Dương Tử Hiên không muốn nói dông dài, liền đi thẳng vào
vấn đề hỏi: "Vẫn là việc về Hà Khôn kia... Hiện tại tôi đã nắm giữ một ít chứng
cớ, tôi cũng phái người theo vào rồi, muốn thương lượng một chút với cậu.”.
Cô gái ngồi cùng Dương Tử Hiên, gọi Tiểu Lãm Hữu
Thời điểm Dương Tử Hiên và Hồ Tự Lập đàm luận chuyện riêng, Tiểu Lãm rất
tự giác rời đi, đến một cái quầy bar cách đó không xa, lẳng lặng ngồi yên.
Nếu như không phải bối cảnh quầy bar sau lưng nàng, còn có cả đèn nê ông lập
loè, cùng với Champagne và rượu đỏ đặt ở trên quầy bar, ai cũng sẽ cho rằng
nàng là một cô gái trong sáng, nhàn nhạt, yên tĩnh, tinh khiết, mà không phải một
công chúa tên đứng đầu bảng trong Ngu Nhạc Thành.
Dương Tử Hiên biết rõ, loại nơi thế này, cho dù sạch sẽ thế nào, cho dù không
dính một chữ bạc và thuốc, cũng không thoát ly được một chữ sắc, không có nữ
sắc và rượu tốt, không ai ngu đến mức đi đến nơi đắt đỏ này tiêu phí.
Dương Tử Hiên không muốn mình là chúa cứu thế, mỗi người đều có vận mệnh
và lựa chọn của riêng mình, hắn chỉ làm một ít chuyện nằm trong khả năng.
Cứu vớt phụ nữ trượt chân, là mong muốn của rất nhiều đàn ông, nhất là Tiểu
Lãm, loại em gái ngây thờ này, càng là đối tượng rất nhiều đàn ông hi vọng cứu
vớt, để thỏa mãn chủ nghĩa anh hùng và ý muốn ôm ấp.
Dương Tử Hiên cũng không tính là người rất lý tính, mặc dù trong nháy mắt,
hắn có ý nghĩ hỏi về tình huống gia đình Tiểu Lãm, nhưng Hồ Tự Lập lại thu hút
sự chú ý của hắn.
"Hà Khôn là một người rất thông minh, có thể nói hắn là một trong những ông
vua ở thế lực ngầm thành phố Tử Kim, nhiều cái thế lực dưới mặt đất đều có
ngàn vạn quan hệ với hắn, nhưng hắn còn chưa từng lưu lại một chút chứng cớ
hay dấu vết, nhược điểm, để cho công an cơ quan chúng tôi bắt được.”
Dương Tử Hiên chậm rãi nhấp một hớp rượu đỏ, nhíu mày, hỏi: "Ý của anh là
muốn dẫn rắn xuất động sao?"
Hồ Tự Lập cười cười, nói: "Hồ ly đã lộ ra cái đuôi rồi, vì cái gì không thừa cơ
đánh chết đây? Tôi tìm cậu đến, chính là muốn thương lượng chuyện này."
Dương Tử Hiên cảm thấy hơi buồn cười, Hồ Tự Lập rõ ràng là đang thăm dò
độ chân thành của hắn, muốn thử xem rốt cuộc thù hận giữa hắn vàHà Tân Nghi
đã đạt tới trình độ gì, liền nói: "Loại chuyện này, hẳn là nhân viên trinh sát hình
sự mới có thể thảo luận, tìm tôi, một người ngoài nghề thương lượng loại
chuyện này, đây không phải ông nói gà bà nói vịt sao!”
“Tôi cũng không phải nhân viên chuyên nghiệp, Hồ cục anh lại là nhân vật từ
trong đội ngũ trinh sát hình sự ra ngoài, tôi tin anh.”
Hồ Tự Lập nghe Dương Tử Hiên nói một phen thoái thác, liền biết mình không
thể gạt được Dương Tử Hiên, liền cười cười nói: "Trinh sát hình sự à, loại
việc này phải xem ngộ tính, tôi thấy cậu rất có ngộ tính, tại Ban Kỷ Luật Thanh
tra, cậu vừa giơ tay chém xuống, nhiều cán bộ cấp sở đã rụng đầy đất!”
“Ngay cả Đường Đại Minh, bí thư thị ủy quyền cao chức trọng như vậy đều ngã
xuống trong tay cậu, tôi đương nhiên phải tìm cậu thương lượng!”
Dương Tử Hiên biết rõ, Hồ Tự Lập đơn giản chính là muốn hắn thu thập một ít
chứng cớ không tuân theo quy định về Hà Tân Nghi, nhưng Dương Tử Hiên lại
cười nói: "Ông anh, anh muốn đối phó Hà Khôn, tôi tuyệt đối phối hợp, không
có ý kiến, nhưng anh muốn trực tiếp xung đột chính diện với Hà Tân Nghi, chỉ
sợ tôi không giúp được gì rồi.”
Hồ Tự Lập không nghĩ tới, Dương Tử Hiên thoáng cái đã khám phá tâm lý của
hắn, chỉ có thể ngượng ngùng cười nói: "Được rồi, chúng ta không đề cập tới
chuyện này nữa."
Đáy lòng Hồ Tự Lập thầm thở dài một tiếng, hắn biết rõ Dương Tử Hiên không
giống với người trẻ tuổi, thời điểm hắn bằng tuổi người trẻ tuổi này, vẫn còn
đang dốc sức làm trên vị trí khoa viên hương trấn, nhưng người trẻ tuổi này đã
có thể xoay cổ tay đánh cùng phần đông đại lão Tỉnh ủy ủy ban tỉnh.
Bởi vậy, Hồ Tự Lập không muốn cưỡng ép Dương Tử Hiên làm việc gì, hắn
biết rõ Dương Tử Hiên không phải người khuất phục bởi sự cưỡng ép.
Nghĩ đến đây, Hồ Tự Lập lại để cho mấy cô gái tiếp tục trở về rót rượu và hát.
Tiểu Lãm có chút câu nệ ngồi bên người ở Dương Tử Hiên, nàng được chứng
kiến uy phong của Hồ Tự Lập, biết rõ tất cả ông chủ Ngu Nhạc Thành đều hết
sức e ngại Hồ Tự Lập, mà Dương Tử Hiên là em trai ông chủ địa vị cực kỳ lớn
này.
Tiểu Lãm biết rõ, loại người này, chỉ cần giơ giơ ngón tay lên, là có thể đè chết
nàng.
Cầm lấy một lọ rượu đỏ, Dương Tử Hiên rót cho bọn người Hồ Tự Lập, mấy
người Tiểu Lãm cũng chầm chậm hoạt động chúc rượu, không khí cũng bắt đầu
sôi nổi hơn.
Tiểu Lãm vẫn có chút không quá thoải mái ngồi ở bên người Dương Tử Hiên,
trong ánh mắt có một tia tò mò và sợ hãi.
Dương Tử Hiên không hỏi nàng là người nơi nào, vì cái gì lại đi làm nghề này.
Dù sao thì mỗi người đều có chuyện thương tâm và vận mệnh của mình, hắn hỏi
cũng chỉ dư thừa.
Cùng Hồ Tự Lập uống rượu trong chốc lát, liền nghe thấy bên ngoài truyền vào
một hồi giọng nói mất trật tự ầm ỹ.
"Tôi muốn Tiểu Lãm đến tiếp rượu, các người lập tức đi tìm cô ta đến, bằng
không thì không cần mở cái Ngu Nhạc Thành này nữa.”
Giọng nói tràn đầy vẻ phách lối và hung hăng càn quấy.
Đối với cái giọng nói này, Dương Tử Hiên cũng không xa lạ gì, rất rõ ràng,
giọng nói này đúng là người thân tín bên người Hoàng Văn Thanh, thư ký Trình
Tư Vũ.
Trước kia Trình Tư Vũ đã xung đột cùng Dương Tử Hiên, mâu thuẫn rất bén
nhọn, thiếu chút nữa bị sở giám sát tỉnh thông báo phê bình, sau đó là bị Hoàng
Văn Thanh hung hăng phê bình một chút, nhưng Trình Tư Vũ lại lấy được
Hoàng Văn Thanh tín nhiệm, hoành hành ngang ngược tại ủy ban tỉnh.
Hoàng Văn Thanh dù biết, cũng chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt, không
thèm kiềm chế hắn.
Không nghĩ tới, đến chỗ này cũng có thể gặp Trình Tư Vũ.
Dường như Tiểu Lãm rất sợ Trình Tư Vũ, nghe được giọng nói của Trình Tư
Vũ, cái mông ngồi ở bên cạnh Dương Tử Hiên không nhịn được mà nhích lại
gần Dương Tử Hiên vài phân nữa.
Đăng bởi | Watt |
Phiên bản | Dịch |
Ghi chú | DOCX |
Thời gian | |
Lượt đọc | 21 |