Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14 phần 2

Phiên bản Dịch · 2397 chữ

Dylan vơ lấy đĩa của Adam và đặt nó trên sàn nhà. "Đây này, chó," anh nói, và Mandy bò ra từ bên dưới bàn ăn, chén sạch số thịt bò và bánh quy trong vài giây.

Nó liếm bắp ngô, rồi quay đi.Anh nên cứu mình khỏi vài phiền phức và ăn tối bằng ngũ cốc, anh nghĩ khi anh cầm đĩa từ sàn nhà lên. Mới chỉ hai từ tiếng đồng hồ trước, anh nghĩ cuộc sống của anh đã lao thẳng xuống địa ngục. Anh đã sai. Nó vẫn chưa phải là đáy địa ngục của anh. Bây giờ. Lúc này mới là địa ngục.Trước bữa tối, anh đã nói chuyện với mẹ anh trên điện thoại và bằng giọng lạc quan nhất, bà nhắc anh nhớ rằng sự việc luôn có thể tồi tệ hơn.Phải, anh cho rằng bà đã đúng. Anh có thể bị đá vào đầu hoặc Adam có thể bị ốm, nhưng trừ sự hành hạ về thể xác hoặc bệnh tật, anh không thể thấy rằng sự việc có thể tồi tệ thêm như thế nào.Dylan để những chiếc đĩa lại trên bàn, chảo trên bếp và thư giãn trước tivi.Anh lấy điều khiển và bắt đầu bật qua các kênh. Jeopardy! Wheel of Fortune, và Inside Hollywood. Đúng khi anh định lật qua kênh tiếp theo, một bức ảnh của Julie lướt qua màn hình.

"Ngôi sao của Thiên đường trên Trái đất, Juliette Bancroft đã có một đứa con trai bảy tuổi mà cô ấy đã giữ kín với cả thế giới," người phóng viên bắt đầu khi chiếu đoạn phim anh, Julie và Adam rời khỏi quán Cà phê góc ấm áp.

"Một nguồn tin mật báo với chúng tôi rằng con trai của Juliette đang sống với bố ở một thị trấn nhỏ Gospel của Idaho, khoảng năm mươi dặm về phía tây của ...".Dylan quan sát anh xô Julie và Adam vào xe tải. Một vài giây trôi qua, Hope lao qua đám đông và túm lấy tay anh. Cô có vẻ nhợt nhạt và đẹp như từ trước đến giờ. Anh nhìn môi cô chuyển động, nhưng chiếc mic không bắt. Được điều cô nói. Nhưng rồi, anh không cần phải nghe. Anh biết. Anh biết cô bào chữa cho sự vô tội của mình. Tất nhiên, đấy là một lời nói dối, nhưng ngay cả khi anh quan sát hình ảnh của cô mất đi trên tivi, dù là anh biết cô nói dối, có một phần trong anh vẫn muốn tin cô. Cô giày vò anh và có sức mạnh khiến anh muốn cô ngay cả sau những gì cô đã làm.

Ngay cả sau những gì anh biết về cô. Cô khiến anh muốn túm lấy cô, lắc cô, ôm cô và vùi mặt anh vào cổ cô.Ham muốn cô là một nỗi nhức nhối thường xuyên trong lòng anh, giống như anh đang đứng trên mép của một vách đá và hớp không khí.Ghê tởm với chính mình, anh chuyển tivi sang kênh Cops và vứt điều khiển từ xa trên đi- văng.Anh sẽ thôi nghĩ sự việc có thể trở nên tồi tệ hơn một cách tuyệt đối. Vì mỗi lần anh nghĩ như thế, chúng đúng là như địa ngục.Khi anh đi ngủ, suy nghĩ của anh quay lại với Hope. Anh cho rằng nếu anh kiểm tra lý lịch của cô trước khi họ quan hệ với nhau, anh có thể đã ám mình khỏi rất nhiều rắc rối. Bây giờ thì đã quá muộn, nhưng anh nghĩ anh nên làm việc ấy đầu tiên trong buổi sáng. Chỉ để đề phòng.Nhưng sáng hôm sau, anh thấy những tay săn ảnh đã cắm chốt ở cuối lối đi vào nhà anh. Anh và Adam nhảy vào xe và tiến đến Double T. Họ dành cả cuối tuần cưỡi ngựa và làm những việc vặt anh rể anh chưa thể làm đến,như sửa lại lưới quanh chuồng gà của mẹ anh và lát lại con đường trải sỏi. Julie gọi để báo cho anh biết rằng cô ấy và Gerard đang lẩn tránh trong trang trại nho của nhà anh ta ở Bordeaux và cô ấy lên kế hoạch thực hiện một bài phỏng vấn với tạp chí People trong vài ngày nữa.Khi Dylan đi làm vào sáng sớm ngày thứ Hai, hầu hết những phóng viên đã biến mất.

Anh cập nhật nhanh tình hình trong lúc điểm danh, và bảo Hazel mang cho anh những báo cáo về những vụ tai nạn và kiện tụng trong hai tuần qua. Anh đọc qua những vụ bắt giữ DUI 1 và đọc đơn tố cáo của Ada Dover kiện Wilbur McCaffrey đã cố tình thả chó ra vào buổi sáng để 'làm nhiệm vụ' trong những luống hoa của khách sạn.Anh đợi cho đến khi đọc qua chồng báo cáo trước khi liên lạc với Văn phòng quản lý phương tiện ô tô California. Trong vòng vài phút, anh nhận được địa chỉ của Hope ở Los Angeles và số bảo hiểm xã hội. Một khi anh có được thứ đấy, tìm ra thông tin về cô là vô cùng dễ dàng.Anh thấy rằng cô thực sự đang làm cho tờ Tin tức Vũ trụ Hàng tuần và cô có ba bút danh.

Trước chiếc Porsche, cô sở hữu một chiếc Mercedes, và ngay khi tốt nghiệp đại học, cô làm cho tờ The San Francisco Chronicle và sau đấy là The Los Angeles Times. Anh tìm hiểu những thông tin liên quan đến luật pháp của cô, đọc được ngày cô kết hôn và ngày hoàn thành ly dị.Anh đào bới sâu hơn và thấy một lệnh hạn chế quấy rối công dân cô đã được xử thắng chống lại một đô vật tên là Myron Lambardo, hay Myron - Máy nghiền. Cô có được nó ba tháng trước khi đến Gospel, và trong phần biện hộ của mình, Lambardo đã tranh cãi rằng anh ta chỉ tức giận và muốn cô Spencer tiếp tục loạt bài về Micky - Yêu tinh phù thủy và biến anh ta trở lại thành một 'gã đàn ông' để mọi người không nghĩ anh ta là một 'kẻ đồng tính.' Tòa án không những chỉ đứng về phía Hope, mà còn ra lệnh bị cáo không được đe dọa, khủng bố hoặc tiếp xúc trực tiếp với nguyên đơn, không gọi điện thoại, không chặn đường của nguyên đơn ở những nơi công cộng hoặc đường phố, và tránh xa nguyên đơn ít nhất một trăm thước ở nơi làm việc, nhà, hoặc những nơi khác mà nguyên đơn có thể yêu cầu."

Dylan lắc đầu và ngả người trong ghế. Anh cho rằng anh không nên ngạc nhiên bởi điều anh đọc. Cô đã không nhắc đến lệnh hạn chế, tất nhiên, nhưng cũng có rất nhiều thứ quan trọng mà cô không đề cập. Bị săn đuổi bởi người lùn tức giận chỉ là một trong số chúng. Anh tự hỏi còn gì nữa mà anh không biết.Trong tuần tiếp theo, Hope không cho phép cô tự khóa mình trong nhà. Cô lái xe đến Sun Valley để mua sắm ở vài cửa hàng thời trang và dành nhiều thời gian với Shelly. Cô đã học cách đóng chai hoa quả ngâm, đi hái trái việt quất và tiếp tục làm việc với những bài báo của mình. Cô hoàn thiện nhiều bài cho tờ Tin tức Vũ trụ Hàng tuần và đã gần xong bản nháp thô cho bài báo về Hiram.

Sau khi viết chuyện hư cấu quá lâu, viết chuyện thực chứng tỏ khó hơn cô đã dự liệu, nhưng cô thích thú với thử thách này.Từ Shelly, Hope biết được rằng nhà Donnelly đã là một bức tranh hoàn hảo về gia đình. Ba đứa con của họ lớn hơn con của Shelly, nhưng cô ấy nhớ rằng chúng chưa bao giờ vướng vào phiền phức và rất biết giữ mình. Hai cậu con trai và một cô con gái, được nuôi nấng bởi cảnh sát trưởng của hạt và người vợ kính Chúa của ông ta. Hiram và Minnie đều là chiếc la bàn đạo đức của cộng đồng.Giữ mình ở vị trí một gia đình hoàn hảo, nhưng những đứa con của họ chưa bao giờ quay trở lại thăm nom sau khi chúng đã ra khỏi nhà. Bức tranh này đã có gì sai sót khủng khiếp. Nhưng là cái gì?Hope mất thêm vài ngày để tìm kiếm thêm những thông tin về những người con của Donnelly.

Mặc dù không ai trong số chúng nói chuyện trực tiếp với cô, nhưng những gì cô phát hiện đã đủ để trả lời cho những câu hỏi của cô và thêm vào một hướng đi mới cho bài báo.Cô biết rằng người con trai cả đã chết vì nghiện rượu, người con trai thứ đang ngồi tù vì tội ngược đãi gia đình, và người con gái đang làm một nhà tư vấn khủng hoảng tinh thần. Hope không cần những chi tiết cụ thể để tìm ra điều gì ở sau cánh cửa đóng kia, bức tranh của một gia đình hoàn hảo là một địa ngục bất thường. Điều Hope đặc biệt thấy kinh ngạc là họ tạo dựng được vẻ bề ngoài như thế trong một thị trấn say mê những chuyện của người khác.Hầu hết thời gian Hope dùng để cố gắng quên Dylan, nhưng cô chưa bao giờ thành công được lâu. Anh xuất hiện trong giấc ngủ và những giấc mơ ban ngày của cô. Anh thậm chí hiện diện trong cả công việc của cô.

Trong bài báo về người ngoài hành tinh mới nhất của cô, cô đã thêm vào một vài nét mới. Một nhân vật mới trong hình dáng của một cảnh sát trưởng người ngoài hành tinh mặc trang phục phụ nữ. Cô đặt tên anh ta là Dennis Taylor.Buổi sáng theo lịch câu chuyện sẽ xuất hiện ở các cửa hàng, cô lái xe đến M&S và chộp lấy số mới nhất của tờ Tin tức Vũ trụ Hàng tuần từ kệ báo. Cô lật mở đến trang giữa. Một lần nữa, bài báo của cô lại là câu chuyện chính. Đây là bài báo đầu tiên xuất hiện Dennis, và nó trưng bày anh ta trong trang phục phụ nữ với một cái cổ cơ bắp và một ngôi sao vàng gắn vào đồ lót viền bông. Lẽ ra bài báo đó phải làm cô có cảm giác được minh oan, nhưng không hề.Cô nói chuyện phiếm với Stanley khi trả tiền cho tờ báo và bỏ đi.

Đi đến ô tô, cô giở qua mục chuyện phiếm. Ánh mắt cô lướt qua chuyên mục, nhưng không hề có tin nào đề cập đến Juliette và Adam. Nhưng nó sẽ xuất hiện. Có thể trong ấn phẩm tuần tới.Hope gấp tờ báo lại và lấy chìa khóa xe từ túi quần jeans. Câu chuyện của cô đã thành công hơn mức tưởng tượng, nhưng cô không cảm thấy gì. Không vui.Không buồn. Chỉ trống rỗng. Cuộc sống cần có nhiều hơn là những bài báo thành công về người ngoài hành tinh. Như sức sống. Như cởi mở lòng mình, yêu và trái tim nhảy thót lên bởi một anh chàng cao bồi đi bốt cỡ mười hai.Cô nghĩ cô nghe thấy ai đấy hét tên mình, và cô liếc từ chiếc chìa khóa trong tay đến phía bên kia của bãi đỗ xe.

Một bảng hiệu bằng bìa cứng bắt lấy sự chú ý của cô. Nó viết:BIẾN MICKY THÀNH ĐÀN ÔNG. Cô không thể nhìn thấy ai đang giữ tấm bảng, chỉ thấy một đôi giày đế mềm ló ra từ bên dưới tấm bìa.Đấy là tất cả những gì cô cần. Cô biết, và nó hất trái tim cô lên cổ họng.Myron đã tìm thấy cô.Cô nhảy vào xe và lao ra khỏi bãi đỗ xe, làm một gia đình đi xe đạp giật bắn mình. Khi cô lái đến phố Main, bàn tay cô run rẩy và trái tim cô đập thình thịch trong tai.Cô không biết lệnh hạn chế của cô có hiệu lực ở Idaho hay không, hay Myron được tự do quấy nhiễu cô ở đây. Cô thực sự không biết làm gì cho đến khi cô lái xe đến khoảng trống bên cạnh văn phòng cảnh sát trưởng. Cô cần câu trả lời và cô cần sự giúp đỡ, nhưng cô thực sự không muốn dính líu đến Dylan.Có lẽ cô có thể nói chuyện với một trong những tay phó. Cô chắc là phải có ai đấy ngoài Dylan có thể nói với cô điều cô muốn biết.Cô tìm chiếc Blazer của cảnh sát trưởng và tia thấy nó ở cửa sau. Anh đang ở trong văn phòng.

Trái tim đập dồn dập của cô lỡ vài nhịp đau đớn. Cô không muốn lôi kéo anh vào vấn đề của mình. Lần cuối cùng cô nhìn thấy anh, anh đã nói cô tránh xa khỏi cuộc đời anh. Anh thực sự có ý như thế. Và cô cũng định vượt qua chuyện này, cho dù đau đớn nhiều như thế nào, và cho dù cô nhớ anh từng phút, từng giờ, từng ngày nhiều như thế nào. Cô sẽ quên anh, nhưng cô không thể làm thế nếu cô phải gặp và nói chuyện với anh. Sau đấy cô nhớ ra người thư ký như chú chó canh gác của anh và thả lỏng. Ngay cả nếu cô muốn gặp anh, cô không tin rằng Hazel sẽ để cô qua, ngay cả khi tóc của cô bốc lửa và Dylan giữ dụng cụ dập lửa duy nhất.Hope hít một hơi thở sâu và nhìn vào gương chiếu hậu ô tô. Cô tô lại son đỏ và ước gì cô đã mặc cái gì đẹp hơn là chiếc áo vải bông trắng cài nút phía chiếc quần jeans và chiếc thắt lưng da đen. Không phải quần áo cô đang mặc không đẹp. Nhưng chúng không phải thứ khiến gã nào đấy tự đá vào mông mình vì đã đá cô.--------------------------------

1Tội lái xe dưới tác dụng của rượu hoặc ma túy.

Bạn đang đọc Giã biệt tình xa của Rachel Gibson
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.