Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảng xếp hạng

Tiểu thuyết gốc · 1918 chữ

Dương Đế dẫn theo Ricky đi đến phòng họp, thời điểm này bên trong đã tề tụ đông đủ anh em.

Thúy Vân ngồi cạnh Thúy Kiều, con bé vẫn không ngừng an ủi cô, hoàn toàn không xem chuyện hôn gã vừa rồi là gì.

Thấy vậy Dương Đế đi đến ghế trống bên cạnh Lê Tuấn Vũ ngồi xuống.

Hiện tại ngoài Lê Tuấn Vũ ra, Dương Đế và Nguyễn Văn Chợ là hai người có chức vị cao nhất trong băng.

Đội trưởng Nguyễn Văn Chợ.

Trưởng phòng kinh doanh Dương Đế.

Thế giới gangster không có quá nhiều nguyên tắc, không yêu cầu mỗi băng đảng đều có chức vị giống nhau.

Hệ thống chỉ phân biệt rằng mỗi băng đảng sẽ có một thằng lãnh đạo, một thằng phó lãnh đạo và tối đa mười thằng cấp quản lý.

Nói cho dễ hiểu thì Lê Tuấn Vũ là lãnh đạo, Dương Đế là phó còn Nguyễn Văn Chợ là một trong mười thằng cấp quản lý.

Với quyền hạng này, Dương Đế có thể xem thông tin các băng đảng từ cấp địa bàn đến cấp tổng cục, ngoài ra còn có thể triệu hoán đàn em và quản lý kinh doanh của toàn bộ thành viên trong băng đảng.

Thông tin băng đảng từ cấp địa bàn đến cấp tổng cục cũng chia thành nhiều loại.

Thí dụ như băng đảng Jashin II.

Hội Jashin II - Trực thuộc Hội Jashin - Cửu Long Hội.

Cấp: 1 (Nâng lên cấp 2 cần 1 tỉ $.)

Thành viên chính thức: 1.811

Địa bàn quản lý: 0

Tài sản: 0$

Lợi nhuận mỗi tháng: 0$

Định giá sức mạnh: 3.090.

Thời điểm hiện tại hệ thống đã hiện ra thông tin chi tiết hơn rồi, trong đó cái định giá sức mạnh băng đảng là mục khá quan trọng, nó giúp cho cấp quản lý có thể hiểu rõ một hai thực lực băng đảng của mình.

Sau khi dùng hết tiền để triệu hoán quân lực, tài sản và lợi nhuận băng lúc này đều là số 0 tròn trĩnh.

Thành viên khác như Giang Văn Trường, Ngô Thị Châm có thể xem bảng thông tin này, mà Dương Đế thì có thể xem đến thông tin của tổng cục Hội Jashin, gã chuyển sang mục đó xem thử.

Hội Jashin - Cửu Long Hội.

Cấp: 1 [Nâng lên cấp 2 cần 10 tỉ $.]

Thành viên chính thức: 62.750.

Địa bàn quản lý: Hội Jashin II, Hội Thiết Giang, Hồng Hưng Hội, Hội Trường Long, Sóc Trăng Gang, vv...

Tài sản: 6.000.000$

Lợi nhuận mỗi tháng: 223.000$

Định giá sức mạnh: 81.190.

Nhìn vào bảng thông tin, Dương Đế chỉ biết mỉm cười.

Hội Jashin II quả thật chỉ là một gốc nhỏ của tổng cục Hội Jashin mà thôi.

Địa bàn của Hội Jashin chính là 22 nhà phân phối trước đó, bao phủ tất cả 13 tỉnh thành miền Tây, cho nên định giá sức mạnh của Hội Jashin không thể xem thường, cao hơn hội bọn hắn không chỉ mười hai mươi lần.

Nhân lực một khi tập hợp đầy đủ thì lên đến 62 nghìn anh em, đó là một thế lực khủng khiếp. Tuy nhiên để tập hợp đầy đủ là điều bất khả thi.

Bất quá, khi chứng kiến băng đảng của mình có thực lực như thế, Dương Đế cũng không nhịn được vui vẻ trong lòng.

"Hạng chót." Lê Tuấn Vũ ung dung nói.

"Cái gì hạng chót?" Võ Đức Giàu nghi hoặc.

Lê Tuấn Vũ không nhịn được bật cười: "Hạng của hội của chúng ta, chót của chót."

"Hội Jashin đứng chót trong bảng xếp hạng tổng cục của Cửu Long Hội, hội Jashin II của anh em mình lại đứng chót trong bảng xếp hạng 22 hội địa bàn của hội Jashin."

"Đit con mẹ, đáy xã hội luôn à?" Giang Văn Trường bật cười.

Cả đội cũng không nhịn được cười theo.

Lê Tuấn Vũ phất tay, nói: "Kệ mẹ, cái hạng này không nói được gì, chúng ta còn chưa chính thức vào việc."

"Được rồi, anh em tập trung nhìn màn hình, anh sẽ triển khai công việc kế tiếp của chúng ta."

"Thâu tóm địa bàn!"

Theo Lê Tuấn Vũ trình bày, màn hình điện tử giữa bàn hiện lên, mục kinh doanh được mở ra.

Với một băng đảng cấp 1, băng đảng của bọn hắn có hai công việc chính đó là: Bảo kê và mại dâm!

"Đối tượng mà chúng ta bảo kê nhiều vô số, chỉ cần có làm ra tiền là cần bảo kê." Lê Tuấn Vũ nhấn mạnh.

Bên phía những người kinh doanh đều nắm trong tay hệ thống Kinh Doanh, nó khác hoàn toàn so với The Gangster and The Cop.

Họ chỉ đau đầu trong việc kinh doanh buôn bán, điều phối hàng hóa ra thị trường, còn lại chỉ việc ngồi đếm tiền mà thôi, không quá mức nguy hiểm như mafia bọn hắn.

Như Mẫn Tỷ - bà chủ của quán coffee Panga ở thành phố Hồng Ngự từng nói, bọn họ chỉ việc buôn bán và ký kết hợp đồng bảo kê với băng đảng mafia, không cần động tay chân kiếm tiền.

Bất quá nói họ không nguy hiểm cũng không đúng, ngẫm lại có rất nhiều rủi ro.

Mỗi người kinh doanh đều nằm trong kế hoạch bảo kê của các nhà mafia.

Tỉ như Dương Đế lúc này, quán coffee Panga là một khách hàng, gã sẽ đến để ký hợp đồng bảo kê cho địa bàn này, mỗi ngày cất cử anh em ra bảo vệ.

Thế nhưng sẽ không đảm bảo được băng đảng khác để yên, tranh chấp địa bàn là công việc tất yếu của mỗi thằng gangster lúc này.

Có thể nhìn ra được, quán Panga sẽ không yên ổn, chém giết tranh chấp địa bàn sẽ diễn ra thường xuyên.

Lê Tuấn Vũ chỉ tay lên bản đồ giữa màn hình, chậm rãi giải thích:

"Hội Jashin II chúng ta trước đó đang bán hàng cho các tiệm tạp hóa và quán ăn ở các khu vực thành phố Hồng Ngự, Tam Nông, Tân Phước, Thanh Bình, Tân Hồng, Thường Thới, Tân Hội, Cù Lao 5 Xã và An Long."

"Tổng số khách hàng mà chúng ta phục vụ là 1.225 khách."

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ họ."

Lê Tuấn Vũ nói tiếp: "Anh sẽ chia đàn em cho mấy đứa, ở đây chúng ta có 8 anh em, ngoại trừ thành phố Hồng Ngự ra, còn lại mỗi người lãnh một tuyến đường."

"Chúng ta sẽ tiếp cận lại những khách hàng vốn có quan hệ này, thỏa thuận hợp đồng bảo kê với họ, không cần nhiều, trăm người ký được 20 người là giỏi rồi, hôm sau tiếp tục."

Nói đến đây, Tuấn Vũ nghiêm giọng lại nhắc: "Mấy đứa phải nhớ kỹ, thế giới bây giờ là thời đại gangster, chúng ta là mafia, là tội phạm! Dùng lời lẽ không được thì dùng vũ lực, không chịu ký hợp đồng thì đập quán cho anh."

"Còn nếu gặp đối thủ đến tranh giành, chơi khô máu nó luôn, không phải ngán."

"Chợ sẽ dẫn quân đi theo hỗ trợ anh em."

Nhắc đến tên mình, Nguyễn Văn Chợ cũng ôn đồn lên tiếng phối hợp:

"Hợp đồng bảo kê do tổng cục đưa ra, anh em xem tham khảo trước đi."

Văn Chợ vừa dứt câu, một mỹ nhân từ ngoài phòng họp bước vào, trên tay cô ấy là một xấp tài liệu, lấy bước đi điệu đà phát cho mỗi cá nhân một tập hồ sơ.

Dương Đế chú ý đến cô gái này, nhìn thần thái cô ta thì không thể nào là người triệu hoán được.

Quả nhiên, Lê Tuấn Vũ mở miệng giới thiệu cô gái:

"Bạn này là Trần Hà Linh, nhân viên IT từ tổng cục phái xuống hôm nay, từ nay bạn ấy sẽ phụ trách công việc số liệu của hội chúng ta."

"Rất vui được làm việc cùng mọi người ạ." Hà Linh gật đầu chào mọi người.

Một phen khom người xuống, vòng một của cô ta xuýt chút nữa làm bung cúc áo.

Thấy thế, Lý Tự Trọng nuốt nước bọt không kịp, nhìn Hà Linh không chớp mắt.

Không thể trách, Hà Linh quá xinh, da trắng tóc đen, hai mắt hờ hững gợi tình, thân hình bốc lửa, ngực căng mông thủ, đối với một thiếu niên mới lớn như Lý Tự Trọng đúng là một dao chí mạng.

Một phen chào hỏi về sau, Hà Linh đi ra sau lưng Tuấn Vũ, cô lén lút ném ánh mắt nhìn Dương Đế đằng này.

Cô bị gã cuốn hút vì ngoại hình đẹp trai của gã, đặc biệt là khí chất tự tin và lạnh lẽo phát ra từ xương cốt của gã.

"Đây là máy chém mà anh Vũ nói đó sao?" Hà Linh thì thầm.

Sau khi nhận được tài liệu hợp đồng trong tay, nhóm người Dương Đế thay nhau đọc kỹ.

Cuối cùng Yến Nhi không nhịn được cảm thán: "Chúng ta có bốc lột họ quá không? Ăn 30% lợi nhuận mỗi tháng của khách?"

"3/7 mà thôi, còn hiền chán." Võ Đức Giàu lắc đầu đáp.

"Anh Giàu nói không sai ạ, 30% là con số thấp nhất rồi. Tổng cục đang hạ thấp doanh thu để mở rộng số lượng khách hàng." Hà Linh gật đầu tiếp lời, "Chúng ta sẽ còn tăng thêm khi địa bàn chúng ta bảo kê được an toàn sau hai tháng hoạt động."

"Vấn đề uy tín." Tuấn Vũ nhẹ giọng chỉ ra vấn đề.

"Uy tín mình thấp nên lấy tiền ít, đợi anh em mình bảo kê bọn nó trong hai tháng liền mà an toàn tuyệt đối, uy tín mình lên cao rồi, lúc đó lại bóp cổ khách thêm một khúc nữa."

"Mình là mafia đấy Yến Nhi, em lương thiện là em chết."

"Vâng." Yến Nhi gật đầu.

Thế là không có ai thắc mắc về hợp đồng bảo kê nữa, việc mại dâm thì Tuấn Vũ sẽ dời lại sau bàn tiếp.

Đó là đúng.

Bây giờ trong tay bọn Hội Jashin bọn hắn còn không có nổi một quán bar, nhà hàng hay quán hát nào cả.

Việc mại dâm còn chưa thể tiến hành, chí ít phải nắm trong tay kha khá địa bàn đã.

Bất chợt, Tuấn Vũ hướng Dương Đế trịnh trọng nói:

"Còn Đế, anh có nhiệm vụ nặng cho mày đây."

Dương Đế ngồi thẳng người lắng nghe, gã cũng đoán được phần nào rồi.

"Chúng ta nhất định phải nắm được chuỗi khách sạn và chung cư Đông Phương!"

"Một là để giải quyết vấn đề nơi ở định cư của anh em, hai, nó là món tiền lớn nhất ở khu vực gần địa bàn mình nhất."

"Để bỏ lỡ nó, không biết cất mặt vào đâu với tổng cục đâu." Tuấn Vũ nghiêm giọng nói.

"Tuy nhiên, mình nghĩ vậy, băng khác nó cũng nghĩ vậy, trận này căng đấy, mày muốn bao nhiêu người?"

Dương Đế nheo mắt suy nghĩ, gã móc điếu thuốc ra đưa một điếu vào miệng, Ricky liền lấy bật lửa châm cho hắn.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Dương Đế mở miệng đáp: "100 thằng."

Bạn đang đọc Gangster World: Ta Rút Ra Thí Thần Kiếm sáng tác bởi YếnThanhThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YếnThanhThiên
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.