Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú Thỏ Nhảy Khắp Thiên Hà Xa Xăm.

Tiểu thuyết gốc · 1487 chữ

Unholda Kaiser đang chìm trong màn đêm vô tận.

Rơi xuống.

Chìm xuống.

Cảm giác lúc này, cả thân thể hắn liên tục hạ thấp độ cao xuống, chậm chạp như chìm, nhưng lại lơ lửng như rơi.

Thân thể hắn cũng từ đó mà tan biến dần.

Chắc là chỉ còn mấy chốc nữa, hắn sẽ trở thành hư vô.

.

.

.

Thỏ thờ ơ nhìn Ma Đế George đang giương oai.

Kiêu ngạo của một Ma Đế, đúng là không tầm thường.

Nàng cũng không buồn trả lời.

Thời gian vẫn tiếp tục trôi đi với tốc độ chóng mặt bên trong lĩnh vực.

Ma Đế George cũng cảm nhận được Thỏ không thèm nghe hắn nói gì mà vẫn đang tiếp tục tăng tốc thời gian.

"Còn dám làm lơ ta."

Rầm.

George vận khí, ma khí trên người hắn nồng đến mức để lại một màu đen giữa khung cảnh vạn vật trắng xóa này.

Dần dần mà lan rộng ra.

Luồng ma khí kia đi tới đâu, không gian ở đó lại hóa thành màu đen tuyền.

"Vọng tưởng." Thỏ lườm hắn.

Nàng biết tên này đang định làm gì.

Hắn thật sự nghĩ có thể thôn phệ được Lĩnh Vực do nàng tạo ra.

Nhuộm đen toàn bộ Lĩnh Vực này.

"Chuyện này không khả thi đâu." Nàng nghĩ thầm mà lắc đầu.

Không có một chút lơ là, Tiểu Ngọc vẫn liên tục đẩy nhanh tốc độ.

Ma Đế George cũng liên tục tỏa hết ma khí của mình ra.

Ma khí đã lan rất rộng, nếu so sánh với thế giới bên ngoài thì nó đã nuốt trọn phần đất rộng bằng Nhất Thế.

Tuy hắn không phá được Lĩnh Vực nhưng nàng cũng phải khâm phục.

Lượng ma khí này quá mức khủng bố.

Một Ma Đế bình thường không tài nào đạt được đến mức độ này.

Ma Đế George lúc này thật sự đang vô cùng tức giận.

Chỉ còn một chút nữa, hắn thực sự sẽ trở thành Yêu Thần.

Cứ như vậy mà thực sự bị con khốn này phá rối.

Hắn không phải không có não, nhìn môi trường xung quanh, cũng đã biết được đây là một Lĩnh Vực mô phỏng theo Bạch Dạ.

Nếu vậy thì kẻ hắn đang đối đầu là một Hóa Thần liên quan đến Thần Khải Huyền.

Theo vóc dáng, thì chắc hẳn là con thỏ chạy xuyên màn đêm trắng trong truyền thuyết.

Dùng năng lực của mình dò xét, George thấy được so với hắn, Hóa Thân này yếu vô cùng.

Nếu hắn thực sự có thể tung dù chỉ một đòn, nhất định có thể giết chết con thỏ kia.

Vấn đề duy nhất là trong môi trường này, việc chạm đến được Thỏ là vô cùng bất khả thi.

Tuy nhiên, sự kiêu ngạo của hắn không cho phép chính mình chịu thua.

Trường hợp tệ nhất, hắn vẫn còn một con bài tẩy.

Tuy nhiên chỉ là cho trường hợp tệ nhất.

Hiện tại, cách để đối đầu với Thỏ, chính là đấu một bài kiểm tra sự kiên trì.

Ma Đế George cảm nhận được sức lực của Thỏ giảm đi rất nhanh khi thi triển Pháp Tắc này.

Nếu hắn có thể sống lâu hơn sức lực của Thỏ, thì hắn sẽ thắng.

"Lại đây ! Cho ta xem thực lực của một Hóa Thân đi !!!"

.

.

.

"Đáng sợ thật."

Những thành viên của Hiệp Sĩ Phương Xa nhìn vào pho tượng kia.

"Loại sức mạnh này. Hẳn là của một hóa thân."

"Tóm gọn Ma Đế trong lĩnh vực như vậy. Hình dáng khi nãy nữa. Có vẻ như là Con Thỏ Chạy Xuyên Đêm Trắng."

Aldo thở phào.

Nếu Thỏ có thể xử lý được Ma Đế George, thì cứ để nàng ta làm.

Cái giá phải trả cho việc sử dụng nhiều pháp tắc quá đắt.

Liv nhìn bức tượng Ma Đế kia, từng bậc hào quang trắng xóa đang phảng phất bao phủ nó.

"Hào quang kia... có vẻ như đang yếu dần."

Alex giật mình.

"Aldo, họ vẫn đang giằng co trong lĩnh vực à ?"

"Có khả năng. Khí phát ra từ pho tượng kia vẫn còn đang rất bất ổn."Aldo gật đầu.

"Vậy thì tạm thời cứ chuẩn bị tiếp pháp tắc đi. Phòng ngừa Thỏ thất bại."

Aldo gật đầu. Hắn chưa ngừng pháp tắc, chỉ đặt nó ở thế chuẩn bị.

Đối mặt với một Ma Đế, lo thừa còn hơn thiếu.

Tình Kiếm bản mặt xem ra đã vô cùng quạo, ngồi xếp bằng xuống đát mà chống cằm.

"Đang đánh nhau, một thằng thì chạy, trùm cuối thì hóa đá. Thể loại gì vậy ? Mất hết cả kịch tính !"

Hắn đưa tay mà mở cửa sổ chat liên lạc với Vô Nhất.

【Làm Tình Với Kiếm : "Tiểu tử. Tình hình bên đó sao rồi ?"】

.

.

.

Vô Nhất thấy bong bóng chat của Tình Kiếm hiện lên, chỉ gõ nhanh hai chữ "Ổn" rồi tiếp tục.

Người hắn đã đổ đầy mồ hôi.

Xung quanh la liệt xác chết của đoàn đội.

Nhưng không phải là tổ đội của Đan Nguyệt Bang.

Một tổ đội gồm thành viên của Hắc Bạch, hắn, và Tuyết Nguyệt.

Trước mặt hắn, là nhân vật quen thuộc.

Hư Ảnh Nhập Ma.

10%.

Đường kiếm đã đang chém đến hắn.

"Ầy..."

"Bắt đầu lại từ đầu thôi."

【Người chơi Vô Nhất đã tử vong.】

.

.

.

"Sếp ! Còn người đang đánh phó bản !"

Giám đốc Minh giật mình, nhìn qua màn hình của Đậu Hủ.

"Giờ này mà bọn chúng còn đánh phó bản ? Đậu Hủ, mau tắt chức năn-"

"Khoan đã !" Đậu hủ la lên.

Giám đốc Minh cũng giật mình, kịp nhận ra ai đang đánh phó bản.

Là Vô Nhất.

Còn cả Tuyết Nguyệt !

"Tên này... hắn có ý đồ gì đây ?"

"Đậu Hủ ! phân người theo dõi hành động của họ ! Cậu có thể hiển thị bên trong Lĩnh vực của Thỏ không?"

"Để tôi thử !" Đậu Hủ gật đầu.

.

.

.

Thỏ vẫn đang đối đầu cùng Ma Đế George.

Hành tung của cô trong Lĩnh vực Bạch Dạ, hoàn toàn là không thể theo đuôi.

Mọi đòn tấn công của Ma Đế đều vô dụng.

"Để ta kể ngươi nghe một câu chuyện."

Ma Đế giật mình.

Giọng nói của một thiếu nữ vang lên khắp cùng trời cuối đất của Bạch Dạ.

Hắn lập tức ngưng tấn công vô ích, nhắm mắt mà tập trung xác định nguồn gốc âm thanh.

Đây là cơ hội phản công của hắn.

Thỏ nhận thấy được hắn định làm gì, nhưng nàng cũng không hề quan tâm.

Nếu có thể bắt được Thỏ bằng âm thanh. Giờ này nàng đã chết rồi.

"Câu chuyện về con thỏ chạy khắp cùng trời cuối đất trong đêm trắng xóa."

"Tìm lại những gì quan trọng của nó."

.

.

.

Từ rất lâu.

Lâu đến mức khái niệm ngày tháng, thời gian, chưa hề tồn tại.

Có một con thỏ.

Nó uống nước từ dải Ngân Hà.

Nó ăn những thiên thạch trôi đi vô tận.

Nó nhảy qua khắp vũ trụ, dùng những hành tinh làm điểm tựa.

Nó du hành từ điểm tận cùng, đến điểm khởi đầu.

Nó nhìn thấy những nơi chưa ai từng thấy, nó nghe thấy những âm thanh chưa ai từng nghe.

Nó sống một cuộc đời vô vàn kẻ mơ mộng.

Nhưng nó cảm nhận được một thứ thiếu thốn trong thâm tâm đó.

Nó cô đơn.

Trong vũ trụ vô cùng tận, không có ai ngoài nó để trò chuyện.

Trong lúc nó cuộn tròn khóc lóc giữa vũ trụ vô tận.

Một vị thần, đã nghe được nó.

Ngài hỏi. "Tại sao một sinh vật dễ thương đáng yêu thế này lại khóc nào?"

Ngài xoa đầu nó.

Như bản năng, nó cũng dụi dụi vào bàn tay ấm nóng đấy.

Thân thể ngài như có vô vàn dải lụa phủ lên.

Chỉ có thể thấy được một phần gương mặt tạo nên từ những vì sao.

Dải lụa ngân hà kia rũ xuống nơi vô cùng.

Không thấy chân lụa.

Ngài mỉm cười với nó.

Bế nó theo mà ngao du khắp vũ trụ rộng lớn.

Chú thỏ kia rất vui, nó nhảy cẫng lên khắp nơi mà đi theo ngài khắp vũ trụ.

"Các chòm sao là những biểu tượng cho lịch sử được các vị thần ghi chép lại."

"Tưởng nhớ cho những quá khứ quá đỗi xa xôi."

"Có một ngày, ta cũng sẽ được nhớ đến qua một chòm sao trên bầu trời này."

"Đến lúc ấy, ngươi đi cùng ta nhé?"

Chú thỏ không hiểu gì, chỉ gật gật rồi lại dụi vào người vị thần kia.

Nó có bạn, vậy là đủ rồi.

Bạn đang đọc Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !? sáng tác bởi Vudoctruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vudoctruyen
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.