Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư Ảnh Ma Thần

Tiểu thuyết gốc · 1475 chữ

"Táo gọt xong rồi nè."

"Cảm ơn nhé."

Vô Nhất lấy 1 miếng tạo mà bỏ vào miệng.

Nhìn màn hình máy tính bảng.

Đội hình khởi đầu là Tình Kiếm, Lâm Nương, Hoa Nhi, Diệp Vũ.

Hiện tại là đội hình ổn định giữa sát thương và sinh tồn nhất.

Trừ Tình Kiếm với cái chức nghiệp Hư Kiếm toàn bộ kỹ năng toàn là để gây sát thương, ba người còn lại đều có kỹ năng hỗ trợ đồng đội.

Tuy vậy lại không có Thần Mộc giải khống.

Chặng đường 60% sẽ rất mệt.

.

.

.

Giám đốc Minh và Đậu Hủ cùng nhiều nhân viên đang nhìn màn hình xem tình hình đánh Boss.

"Giai đoạn 30% tới 10% có vẻ không quá khó nhiều ? Vòng lặp của Boss không quá khó nhớ hay gì cả."

"Vốn dĩ dự định là vậy ạ." Đậu Hủ uống một ngụm trà nóng, khà một tiếng mà cười.

"Giai đoạn khởi đầu, thường là từ 100 đến 80% là giai đoạn đuổi người."

"Nếu phải nói, chính là giai đoạn dọa sợ người chơi."

"Bị chằn tinh quật một phát chết tại chỗ, bị một con người đá dậm một phát diệt đoàn."

"Đây là giai đoạn ghi lại kỷ niệm cho người chơi."

"Cho họ nhận thức được, thứ họ đang đối mặt, là Boss."

"Phần lớn người chơi cấp thấp mang tư tưởng chắc là con Boss sau cũng không đáng sợ đến vậy đâu, chính là sẽ gục ở giai đoạn này."

"Bởi thế nên Hư Ảnh Kiếm Tiên cũng có một đống buff lúc mở đầu nhìn mà e sợ. Thế nhưng những buff này sau đó sẽ mất dần đi trong quá trình chiến đấu."

"Cần có một kẻ đủ dũng cảm nghênh đón sự hủy diệt."

"Kẻ đó mới xứng đáng đối đầu với tinh túy của trò chơi này."

Giám đốc Minh hơi gượng cười.

Nghe có chút trung nhị.

"Sau giai đoạn đó, 80% tới 30% là giai đoạn đối đầu."

"Đây là giai đoạn khó. Khiến người chơi tốn phần lớn thời gian."

"Cho họ thấy con Boss này làm được gì đi."

"Cho họ trải nghiệm được độ khó của nó."

"Nhưng ! Khó, không phải không thể."

"Đầu óc họ được phép nghĩ tới hai chữ không thể."

"Nhưng không được để nó in sâu vào."

" Cảm giác tốt nhất người chơi phải nghĩ lúc đó là."

"Chờ đó, bố mày sẽ quay lại !"

Đậu Hủ cười khà khà.

Vừa nói vừa bỏ đồ ăn vào miệng.

Giám đốc Minh tự biết công việc này nhân viên sẽ phải làm tăng ca rất nhiều.

Nên tự ông không ngại để họ thoải mái.

Vì thế mà Đậu Hủ cũng vô tư ăn uống xem trực tiếp như vậy.

Đậu Hủ chỉ chỉ vào màn hình.

"Còn giai đoạn này."

"Đây là giai đoạn cầu nối."

"Điểm thở."

"Boss còn 30% thôi ! Mau lên hết đi !"

"Sau trận chiến khó nhằn từ 80 kéo xuống 30."

"Đây là lúc cho người chơi hi vọng."

"Nó sẽ không quá khó."

"Cho người chơi cảm giác Boss đã bị suy yếu."

"Làm cho nó dễ chút, cho người chơi được thở."

"Tiến lên anh em ! Chiến thắng là của chúng ta."

"Cho kẻ mệt mỏi nhất từ trận chiến cũng một lần nữa bừng lên ý chí chiến đấu."

"Liều mạng mà xông vào."

"Mệt lắm rồi...! Cứ thế này thì không tài nào qua nổi !"

"Đó là thứ người chơi nên trải qua."

"Đến lúc họ gần cảm thấy không chống cự nữa thì để mọi chuyện êm xuôi một chút."

Đậu Hủ say sưa nói.

Nhìn hình dáng cậu trai trẻ ngồi trên sofa, tay ôm chân ngồi xổm mà chỉ chỉ vào màn hình, thích thú khoe thành quả của mình.

Ông không khỏi mỉm cười một cái.

Mấy tuổi rồi mà Đậu Hủ vẫn như đứa trẻ.

Làm ông có chút nhớ tới con trai mình.

"Quả thật dù bao nhiêu tuổi, ta vẫn luôn nên để một phần trẻ thơ bên trong mình."

Giám đốc Minh vừa nghĩ thầm vừa mỉm cười.

Trên màn hình, tổ đội của Vô Thường và Mã Lượng đang tranh giành từng cái 0.01%

Đánh đến nghẹt thở.

11.2%

11%

10.8%

10.5%

...

"Và giai đoạn cuối... 10%"

"The Last Stand."

"Khi mà Boss cảm thấy mình đang nguy kịch."

"Mạng sống đang gặp nguy hiểm."

"Một con mãnh thú sẽ không chịu ra đi mà không có một chút chống trả."

"Nó sẽ cắn xé."

"Nó sẽ gào rú."

"Nó sẽ cho kẻ địch thấy."

"Tại sao nó là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn."

10%.

ĐOÀNG.

"Ô Ô Ô ! Chuyện gì đang xảy vậy ! 10% đã đến rồi !!!"

Hoàng Phượng và July14 đang hô to trên stream.

Một ánh sáng chói lóa làm toàn bộ màn hình đều không còn có thể thấy gì khác.

"Chuyện gì vậy !?" Có vài người trong phòng đã bắt đầu hoảng hốt.

Trong khi đó Đậu Hủ vẫn tiếp tục nhìn vào ánh sáng chói lóa kia.

"Tới rồi."

"Chốt chặn cuối cùng của Kiếm Ma."

Ùng ục ùng ục.

Ánh sáng chói lóa kia đang bị thay bằng một màu đen tuyền.

Các kênh chat trực tiếp đều như nổ tung.

[ Ô Ô Ô !!!! LET F*CKING GOOOOO !!! 10% !!! ]

[ Là ai vậy ! Là đội nào !!? ]

[ 10% ! 10% ! 10% ! ]

[ Tối nay qua được Boss 1 không ??? ]

Tất cả mọi người đều đang hoảng hốt vì ánh sáng kia.

Nhất thời còn không kịp phản ứng xem là tổ đội nào đạt được điều đó trước.

Trên màn hình, một cánh tay người chơi đang rung rung.

Tay duỗi ra, dẫn lối cho một thanh kiếm vừa đâm tới Hư Ảnh Nhập Ma.

Thanh kiếm lóe lên ánh sáng vàng.

Là trang bị Sử Thi.

【Kim Hoa Kiếm】

"Oa...!" Hoàng Phượng giọng nói có phần run lên.

"Là Đạp Tuyết từ đội của bang Hắc Bạch đã đẩy máu Boss về 10% trước !!!"

"WAAAAAA !!!"

Tiếng kinh hô từ người bình luận và các kênh chat đều vang lên.

Trong lúc đó, Nhận Nguyệt đang đứng chờ cùng Mì Hảu Hảu, Quý Mộng, Song Uyên.

Nhìn thấy mọi người đang hào hứng vì Đạp Tuyết đánh Boss xuống 10% thì khuôn mặt vô cùng khó ở.

"Xì. Tên khốn đó."

Song Uyên cũng nhìn Đạp Tuyết trên màn hình một cách vô cùng không vừa mắt.

Nàng nhớ lại lúc đụng hắn ở trong PVP.

Đạp Tuyết trong trận PVP ấy, có chút khác thường nếu so với khi hắn đánh nhau với Song Uyên, Tình Kiếm và Hoa Nhi.

Cũng rất khác so với khi hắn cố gắng ngăn chặn Đan Nguyệt Bang vượt biển lửa.

Khiến nàng có nhiều suy nghĩ.

Hắn khi PVP, có phần... nhẹ nhàng hơn nhiều.

"Xin lỗi."

Đó là lời hắn nói khi PVP.

Ánh mắt thành khẩn và đượm buồn lúc đó.

Thật sự khiến Song Uyên có phần muốn tha thứ cho hắn.

"Tên khốn này bị sao ấy... Nhận Nguyệt, em từng quen hắn hả?"

Nhận Nguyệt nhìn màn hình. Thở dài.

"Người yêu cũ."

Hể ?

Không chỉ Song Uyên.

Mì Hảu Hảu và Quý Mộng cũng đều quay phắt sang nhìn nàng.

"HỂ !!!!?"

Nhận Nguyệt lấy tay bịt tai.

"L-Lớn tiếng quá rồi đó."

Cả ba người đều đơ hết cả người.

Ban đầu họ chỉ biết Nhận Nguyệt là do Lâm Nương mời vào.

Không biết nhiều chuyện về nàng.

Thời gian trong bang hội thì Nhận Nguyệt vẫn rất hòa đồng với mọi người.

Thế nên rất được lòng người trong bang.

Không ngờ nàng còn có một đoạn nhân duyên với tên Đạp Tuyết đó ?

"Thế ai ngỏ lời chia tay đấy...?"

"Hắn." Nhận Nguyệt trông có chút buồn.

"Hắn không đủ dũng cảm."

.

.

.

Boss đạt đến10% sau ánh sáng kia thì lúc này đang ở trạng thái bất tử giây lát.

Đây là lúc mà thường Boss sẽ "chuyển đổi hình dạng" và trở nên khó nhằn hơn.

Người chơi không gây được sát thương cho Hư Ảnh Nhập Ma lúc này.

Chỉ thấy sàn đấu lúc này đã hóa mọt màu đen.

"Chuyện gì vậy ! Mọi thứ tối thui !"

Có những bụi sao liên tục luân chuyển.

Thân hình Hư Ảnh Nhập Ma lúc này giật giật.

Thanh kiếm đang cầm đã hóa một màu đen tuyền.

Ánh mắt trắng dã.

Phừng.

Ngọn lửa xanh phừng lên.

Bao phủ thanh kiếm đen đó.

Trở thành thứ ánh sáng duy nhất ngoài những bụi sao kia trong sảnh đấu này.

【Hư Ảnh Nhập Ma đã hóa thành Hư Ảnh Ma Thần.】

Bạn đang đọc Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !? sáng tác bởi Vudoctruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vudoctruyen
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.