Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lương Tâm Và Bất Lực

Tiểu thuyết gốc · 980 chữ

“Chẳng có gì đồi bại hơn, chẳng có gì mang sức tàn phá ghê gớm hơn trong bản tính tốt đẹp và cao quý nhất của chúng ta hơn là nắm trong tay quyền lực không giới hạn.” – trích từ William Henry Harrison.

---

Cơn mưa bắt đầu khi Selina và Sean chỉ còn cách nhà trẻ trong trường có ba lớp học, mưa như cơn đại hồng thủy dữ dội, xé toạc những đám mây âm u, trút nước ầm ầm. Dù hai chị em đã đi dưới mái hiên nhưng vẫn bị từng cơn gió lạnh ngắt sắc bén như dao găm phất thẳng vào người. Selina và Sean chạy nhanh đến cửa phòng học mẫu giáo. Nhưng trước khi tay anh chạm đến nắm cửa, nó đã được ai khác kéo vào từ bên trong.

Cạch!

Cánh cửa bật mở và hai người thấy Linh Mục Hypatia bước ra, bà ta mặc kệ hai người, lôi sềnh sệch cậu bé Bernie Swift mới năm tuổi ra ngoài trời mưa. Chẳng biết cậu bé có đang khóc hay không, Sean chưa kịp định thần lại thì cậu bé đã ướt đẫm chưa đầy một giây.

Ầm!

Một tiếng sấm vang lên và giọng thét đầy giận dữ của Linh Mục Hypatia hiện rõ trong màn mưa. “Báng bổ là một hành vi xúc phạm Giáo Hội, là một sự xúc phạm dành cho các bạn cùng lớp với mi, là tội lỗi do cái lưỡi bẩn thỉu của mi mang lại!”

Bernie Swift chỉ là một cậu nhóc mà thôi, không sai, nó gặp khó khăn trong việc kiểm soát cái miệng của mình. Nhưng nó chỉ là một đứa trẻ, những gì nó nói có lẽ là do nghe được từ cha mẹ của mình. Có phạt thì phạt cha mẹ nó, cớ chi lại phạt một đứa nhỏ.

Sean bước ra khỏi mái hiên, ngay lập tức, cơn lạnh cóng ướt dính từ cơn mưa thấm qua áo anh khiến hàm răng của anh va lập cập vào nhau. Nhưng trước khi anh kịp chạy ra nói đỡ cho cậu bé, Selina đã kéo anh về.

“Báng bổ là một tội lỗi.” Selina cũng không đành lòng nhìn cảnh này, nhưng hiển nhiên cô cũng không dám xúc phạm đến quyền lực của Giáo Hội.

Tất nhiên báng bổ là tội lỗi. Hành vi này nhẹ hơn dâm dục hay dị giáo, nhưng nó vẫn là hành vi phạm tội nặng mà một người nghiêm khắc khó tính như Linh Mục Hypatia sẽ không bao giờ bỏ qua. Cho dù đối phương chỉ là một cậu bé năm tuổi. Thậm chí, bà ta sẽ còn phạt nặng những đối tượng nhỏ tuổi thế hơn cả học sinh lớn tuổi.

Sean tính hất tay Selina đi, anh không thể để yên như vậy được. Nhưng Selina đã giữ chặt tay anh, thì thầm. “Cậu chớ có quên, cậu còn em gái.”

Lily... Não của Sean như bị một thùng nước lạnh xối vào. Phải, nếu anh ra mặt che chở cho đứa bé kia, anh sẽ gặp rắc rối. Tệ hơn cả là sẽ liên lụy đến em gái của mình.

Cuối cùng, Selina và Sean chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, rùng mình khi thấy Linh Mục Hypatia lôi Bernie lên bệ đá giữa sân, bắt thằng bé quỳ xuống. Bà ta vẫn mắng nhiếc thằng bé bằng những từ ngữ xúc phạm nặng nề nhất trong khi mở cái xích trên bệ ra, xích vào bắp chân và cổ thằng bé, khóa khóa lại, bắt nó phải quỳ gối dưới trời mưa lạnh giá này.

Đó là tư thế sám hối. Tư thế kiểu quỳ lạy, thể hiện sự thấp hèn, phục tùng quyền lực. Và cả nỗi sợ hãi nữa. Nó được sử dụng như một hình phạt, là sự sỉ nhục dành cho những kẻ bị phạt, tra tấn tinh thần con người ta không kém gì những hình phạt thể xác.

Hồi học lớp một, Sean đã từng bị bắt quỳ sám hối như thế ngay giữa sân trường suốt năm tiếng đồng hồ chỉ vì chưa làm xong bài tập.

Kể từ đó, anh không bao giờ dám bỏ bê bài tập về nhà nữa.

Qua màn mưa, Linh Mục Hypatia đi về phía hai chị em, bà không ra lệnh gì, chỉ gật đầu coi như chào hỏi và ra hiệu kêu hai người vào nhanh đi. Selina không đành lòng nhìn cảnh tra tấn ngoài trời kia, cô vội vàng chào tạm biệt với Hypatia và Sean rồi vội vàng đi làm nhiệm vụ của mình. Sean bước vào phòng, đến cửa, anh quay đầu lại nhìn Bernie một lần nữa, cậu bé đang quỳ lạy, trán chạm vào nền đá hoa cương lạnh lẽo, đồng phục đã ướt sũng. Cậu bé khoanh hai tay ra sau đầu, cố gắng che mưa trong vô vọng.

Linh Mục Hypatia thấy anh cứ tần ngần ở cửa, quay đầu lại thấy cảnh kia, bà ta hét qua vai anh. “Hãy cầu xin sự tha thứ đi. Và hy vọng Đấng Toàn Năng sẽ bao dung cho sự ngu xuẩn của mi.”

Và rồi bà ta đóng sầm cánh cửa lại. Như một bức tường ngăn cách tàn khốc.

“Chào các em.” Sean bước vào trong, ngồi xuống cái ghế dành cho trẻ con năm tuổi, ngồi bắt chéo chân, cố gắng lơ đi cảm giác tội lỗi, thương cảm và tìm chút thoải mái. Nửa căn phòng bên kia dành cho sáu đứa trẻ lớn hơn, Linh Mục Hypatia chịu trách nhiệm dạy Toán cho sáu đứa đó. Còn Sean thì dạy tư tưởng cho mấy đứa nhỏ bên này.

“Ai có thể nói cho anh biết tên một trong bốn nghĩa vụ của dân chúng với Giáo Hội nào?”

Bạn đang đọc (Fanfic Bác Quân Nhất Tiêu) Những Vì Sao Le Lói sáng tác bởi GaHapSotOt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GaHapSotOt
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.