Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu lạc bộ tình nguyện.

Tiểu thuyết gốc · 1889 chữ

" Đến rồi. "

Vừa dứt lời, Hiratsuka Shizuka mở ra cánh cửa của một căn phòng nằm trong góc cuối hành lang. Cảnh tượng bên trong ngay lập tức đập vào trong tầm mắt hai người.

Sạch sẽ và gọn gàng là ấn tượng đầu tiên của Emilia khi nhìn thấy căn phòng.

Bàn ghế được xếp thành từng đống đặt ngay ngắn tại cuối lớp, giữa phòng không có bất kỳ thứ gì ngoài cái bàn dài bằng gỗ, cạnh đó chỉ có duy nhất một cái ghế trống trơn. Trong phòng không có bất kỳ người nào ở lại.

Bất quá nơi này không có một tí bụi bặm nào, nhìn ra được người sử dụng nơi này quét dọn cực kỳ thường xuyên.

Hiratsuka Shizuka ra hiệu cho Emilia tiến vào bên trong. Nàng lấy ghế yêu cầu Emilia ngồi xuống, bản thân thì đưa lưng dựa vào tường chờ đợi.

" Chờ một chút, người cô muốn em gặp rất nhanh liền sẽ tới. "

Nàng nói.

Trông thấy Hiratsuka Shizuka giống như lại thật sự quên mất Katou Megumi tồn tại, Emilia đứng dậy xoay người lấy thêm một cái ghế đặt tại bên cạnh mình.

Katou Megumi hiểu ý nàng, ngồi xuống tại bên cạnh Emilia.

Năm phút sau, tiếng chuông báo báo hiệu cho giờ học kết thúc vang lên.

Thêm năm phút nữa, tiếng gõ cửa vang lên.

" Tiến vào đi. "

Hiratsuka Shizuka cất điện thoại vào túi. Cùng lúc đó, một nữ sinh khác mở ra cánh cửa rồi tiến vào trong phòng.

Nữ sinh sở hữu cặp đồng tử màu xanh dương lạnh lùng, mái tóc dài màu đen được bảo dưỡng rất kỹ xõa ra phía đằng sau, trên tóc thắt lấy hai cái nơ nhỏ màu đỏ.

Thay vì đáng lý ra phải mặc trên người đồng phục trường trung học Sobu, nữ sinh lại xuyên lấy một bộ đồng phục thủy thủ mang hai màu xanh trắng chủ đạo của học viện tư thục Toyogasaki. Giày học sinh màu nâu, chân xuyên tất đùi vừa đủ lộ ra một khoảng không trắng nõn.

Người đến chính là Yukinoshita Yukino.

" Làm sao em biết ở trong phòng còn có người khác đâu ? "

Hiratsuka Shizuka dò hỏi.

Nàng nãy giờ còn đang suy nghĩ chờ Yukino tiến đến câu lạc bộ, tưởng trong phòng không ai nên không gõ cửa mà trực tiếp đi vào. Như thế, nàng có thể trả đũa Yukino về việc thường xuyên phàn nàn bản thân không gõ cửa khi tiến đến.

Nào ngờ...

" Thật là mất cả hứng. "

Hiratsuka Shizuka thầm nghĩ.

" Chỉ có đần độn mới không biết trong phòng có người đi. "

Yukinoshita Yukino liếc mắt nhìn Hiratsuka Shizuka một thoáng, gương mặt lạnh lùng tiếp tục giải thích.

" Khác với phòng học bình thường, phòng câu lạc bộ luôn luôn khóa lại khi không có người sử dụng. Chỉ cần phát hiện ra cửa phòng không khóa thì hiển nhiên có thể chắc chắn được bên trong phòng có người. Đừng nói với em là Hiratsuka - sensei nghĩ rằng, không có người ở bên trong thì trước khi tiến vào phòng liền không cần thiết phải gõ cửa. Chỉ có phòng riêng của bản thân mới được như vậy. "

Nghe Yukinoshita Yukino liên tục xổ một đợt, Emilia có hơi chột dạ liếc nhìn Hiratsuka Shizuka, sợ thiết quyền nữ đến cho Yukinoshita Yukino một cú ngàn năm thiết quyền.

Với tính cách của hai người này, một khi xảo lên, ngồi bên cạnh các nàng, Emilia đừng nghĩ yên ổn.

Còn tốt Hiratsuka Shizuka trông giống như là chẳng thèm để ý đến những gì Yukinoshita Yukino vừa nói, chỉ chậc lưỡi một tiếng rồi chuyển đi đề tài.

" Không nói đến vấn đề đó nữa, cô mang đến cho em thành viên mới đây. Emilia Spencer Himeji, năm hai lớp B, chắc hẳn em cũng đã nghe nói đến người này. "

Yukinoshita Yukino nhìn về phía đang ngồi trên ghế Emilia, nhẹ nhàng gật đầu xem như là chào hỏi một tiếng rồi tự giới thiệu.

" Yukinoshita Yukino, năm hai lớp J. "

Emilia cũng đứng dậy đáp lại.

" Rất hân hạnh được gặp bạn. "

" Có vấn đề gì em trực tiếp nói với Yukino nhé, con bé rất nhiệt tình trong việc giúp đỡ người khác, cô đi đây. "

Dứt lời, Hiratsuka Shizuka rời khỏi phòng học.

Nàng bước đi rất nhanh, như thể ở lại thêm một chút liền sẽ chết tại chỗ. Có vẻ như Hiratsuka Shizuka không thực sự muốn cùng Yukinoshita Yukino chạm mặt.

" Bạn có vấn đề gì cần mình giúp đỡ sao ? "

Yukino đi đến chiếc ghế mình vẫn thường hay ngồi, bỏ xuống cặp xách trên tay xuống dưới bàn, thuận tay lấy ra một quyển sách.

Bất quá nàng không có ngay lập tức mở ra mà chỉ thói quen cầm trên tay.

" Không, mình chỉ là bỗng dưng bị Hiratsuka - sensei kéo đến đây mà thôi. Nếu có thể, mình hi vọng được gia nhập câu lạc bộ của bạn. Còn người cần giúp đỡ lại là một người khác. "

" Như vậy sao, thế bạn đã biết câu lạc bộ này được lập ra để làm gì chưa ? "

" Biết nha, vừa nãy Hiratsuka - sensei có nói đâu. Hình như là giúp đỡ giải quyết các vấn đề của những học sinh khác trong trường đi. "

" Bạn biết rõ thì tốt rồi. "

Yukinoshita Yukino đưa tay vào cặp lấy ra một tờ đơn xin gia nhập câu lạc bộ chuyển đến cho Emilia.

" Đây, bạn điền xong rồi đưa lại cho mình. "

" Vậy người cần giúp đỡ là người nào đâu ? " Nàng tiếp tục hỏi.

Emilia chỉ tay sang bên cạnh, người từ nãy giờ vẫn im lặng bấm điện thoại Katou Megumi.

" A, đến lượt mình rồi sao ? "

Katou Megumi mặt không đổi sắc ngẩn đầu lên, đồng thời tắt đi điện thoại cất vào trong cặp xách.

Yukinoshita Yukino cũng có hơi giật mình khi trong phòng vẫn còn có người khác, nhất là khi đối phương ngồi ngay tại trước mặt mình từ nãy đến giờ. Nàng có hơi lúng túng xin lỗi.

" Thật xin lỗi, là do mình sơ suất. "

" Không có gì, cái này cũng không phải do bạn. Chẳng qua là từ nhỏ mình luôn có một loại khí chất mờ nhạt khiến cho mọi người xung quanh không chú ý đến. Đây cũng là vấn đề mà mình cần giúp đỡ. "

" Đúng rồi, tên của mình là Katou Megumi. Rất hân hạnh được gặp bạn. "

" Mình cũng vậy. "

Yukinoshita Yukino gật đầu, bắt đầu quan sát lên Katou Megumi.

Nữ sinh này rõ ràng cũng có một gương mặt thanh tú, xinh xắn không kém gì bản thân, thân hình cũng thuộc về thể loại cân đối hoàn hảo.

Đáng lý ra có ngoại hình như thế này thì cô nàng sẽ phải được rất nhiều người lưu ý đi. Hoặc chí ít là được không ít nam sinh để ý đến.

Đằng này ngược lại, người khác không thể nào để ý cô nàng. Thậm chí ban nãy nếu không có Himeji - san nhắc nhở, bản thân nàng thật sự còn không biết đối phương đang ngồi tại trước mặt.

Tại sao lại như vậy đâu ?

Nàng ôm lấy một bụng nghi hoặc.

" Bạn đã thử thay đổi phong cách ăn mặc của bản thân chưa ? Ví dụ như thay đổi những bộ đồ dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác. "

Katou Megumi giơ bàn tay lên, ngay lập tức từ chối.

" Cái này còn tùy vào thể loại quần áo mà bạn nói đến như thế nào. Giống như trang phục hầu gái hay những trang phục hở hang thì xin tha cho mình. "

" Được rồi, là do mình không có nói rõ ràng. Ý của mình là những trang phục phù hợp với ngoại hình với bạn, khiến cho bạn trông xinh xắn hơn ấy. "

Katou Megumi im lặng, hai mắt nhìn thẳng về phía trước, gương mặt không biểu lộ bất cứ thứ gì, có lẽ là đang tự hỏi những gì Yukinoshita Yukino vừa nói.

Sau đó, nàng lấy ra điện thoại, mở ra một tấm ảnh đưa tới cho Yukino.

Bên trong ảnh là Katou Megumi đang ăn mặc cho mình bộ đồ lolita màu trắng tràn đầy sức sống thanh xuân. Áo khoác màu đỏ phía bên ngoài làm nổi bật lên cô nàng giữa khung cảnh hoa anh đào.

Tay trái Katou Megumi đeo giỏ xách nhỏ trắng tinh, chân mang giày búp bê, tất chân ngắn qua mắt cá chân có vòng thun màu trắng nhỏ ôm lấy.

Trên đầu nàng đội một chiếc mũ nồi màu trắng làm gia tăng thêm không ít vẻ thơ ngây. Tổng thể nhìn lại có thể đánh giá là cực kỳ xinh đẹp.

" Ý bạn là như thế này sao ? "

Nàng hỏi.

Yukinoshita Yukino cầm lên điện thoại nhìn xem bức ảnh, lại nhìn lấy người đang ngồi ở trước mặt mình, xác định cả hai là cùng một người mới gật đầu xác nhận.

" Rõ ràng rất xinh đẹp đâu. "

" Cảm ơn bạn đã khen. Nhưng là ngày hôm đó chỉ có một nam sinh ngoài ý muốn để ý đến sự tồn tại của mình, còn lại không có gì khác biệt cả. "

Katou Megumi nhận về điện thoại nói.

Nhắc đến, đối phương còn là bạn cùng lớp của nàng đâu. Bữa giờ còn nghe người đó ngồi một mình lẩm bẩm cái gì là nữ chính, cái gì phải tìm ra cho bằng được, trông thật là đáng sợ.

" Nhưng cũng là có hiệu quả mà phải không ? Trước mắt mình có thể thử nghiệm giải quyết theo phương pháp đó xem sao, nếu không được thì chuyển sang phương pháp khác. "

Yukinoshita Yukino đưa ra đề nghị.

Vấn đề của Katou Megumi tạm thời không giải thích được nguyên do tại sao lại như vậy. Cũng không có khả năng dựa theo góc độ khoa học để giải thích, chỉ có thể nghĩ cách bỏ qua gốc, trực tiếp sửa phần ngọn.

" Đúng rồi, cuối tuần này mình cần đến Akihabara mua đồ. Nếu mọi người đã quyết định thử nghiệm theo phương pháp này thì chúng ta có thể đi cùng nhau, mua thêm một số quần áo mới. "

Emilia bỗng dưng chen vào đưa ra đề nghị, trong lòng còn không quên cho Yukinoshita Yukino điểm cái tán.

Nàng còn đang tính rủ Katou Megumi đi ra ngoài đâu. Cơ hội cứ như thế liền đến.

" Nếu cậu không phiền thì mình không thành vấn đề. "

Katou xoay qua nhìn Emilia, bình bình thản thản trả lời.

" Được rồi, cứ quyết định như thế. "

Yukinoshita Yukino cũng đồng ý với đề nghị của Emilia.

Bạn đang đọc Emilia Luôn Cảm Thấy Có Gì Đó Không Đúng. sáng tác bởi KhôngPhảiNgươiKhôngGả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhôngPhảiNgươiKhôngGả
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.