Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14 (cuối)

Phiên bản Dịch · 435 chữ

Part 3.

- Lam đâu rồi mọi người? - Vừa dậy, Vũ đã chạy ào xuống nhà tìm nó.

- Ờ ... không biết! - Quân nói, giọng có vẻ hơi ấp úng. - Sao hôm nay dậy sớm thế, có phải ngày đi học đâu?

Vũ không trả lời mà lấy điện thoại ra gọi cho nó.

- " Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được! ".

- " Cô ấy làm gì mà không nghe máy chứ? " - Hắn nghĩ.

Mấy người kia từ trên lầu đi xuống, ánh mắt họ nhìn hắn chứa vẻ cảm thông.

- Tôi đi tìm Lam, không ăn sáng! - Vũ vội chạy ra ngoài, Hoàng định cản anh trai mình lại nhưng Trúc Anh không cho.

- Không sớm thì muộn chuyện này cũng phải diễn ra thôi. Cậu cứ kệ họ đi.

Vũ tìm Lam ở khắp nơi, kể cả những nơi nó hay đến nhưng vẫn không thấy. Hắn đi dọc công viên thì thấy một bóng người rất quen thuộc đang đứng cạnh ai đó.

- Lam! - Hắn gọi to. Lam giật mình quay lại nhưng chàng trai đứng cạnh nó vẫn không có động tĩnh gì.

- Chuyện gì? - Lam lạnh giọng hỏi hắn.

- Em ... em sao vậy? - Vũ sững người. - Em đi đâu vào sáng sớm vậy?

- Kệ tôi! - Nó vẫn giữ thái độ lạnh lùng nhưng trong giọng nói đã có chút đau lòng.

- Anh là bạn trai em mà, sao ... - Hắn chưa nói hết câu đã bị chàng trai đứng cạnh nó chặn họng.

- Cô ấy không phải bạn gái cậu! Mà là bạn gái tôi!

- Cái gì? - Hắn bất ngờ nhìn nó. Nhận được cái gật đầu từ nó, con tim hắn như bị đâm một nhát. Còn đối với nó, nó như bị đâm ngàn mũi dao vậy nhưng hắn lại không hề biết. Giờ đây, trong lòng hắn chỉ còn sự căm hận đối với nó và cũng có chút gì đó chua xót.

- Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? - Hắn hỏi, đôi mắt ánh lên vẻ đau thương.

- Vì tôi không còn yêu cậu! - Lam trả lời, quay mặt đi để không phải đối diện với hắn.

Hắn không nói gì nữa mà lạnh lùng bỏ đi. Thấy hắn đi rồi, nó buông tay chàng trai kia ra, ngồi phịch xuống đất. Nước mắt nó cứ không ngừng rơi. Xin lỗi! Xin lỗi Vũ! Hãy quên tôi đi và sống hạnh phúc. Nó vẫn khóc, khóc cho nó và cho cả tình cảm của cả hai ...

Bạn đang đọc Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét ! của leminhthaotran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.