Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát ý ngút trời

Tiểu thuyết gốc · 1159 chữ

Phát súng vang lên giống như một quả bom oanh tặc vào lỗ tai từng người ở đây. Những đứa trẻ đang trú trong kia đều hoảng sợ gào lên một cách run sợ. Đến cả những bảo vệ xung quanh đều ngơ ngác khi thấy cô chủ của mình lại hành động như vậy.

Trong mắt những người bảo vệ, Tiểu Thanh là một cô gái nho nhã, dịu dàng và không bao giờ muốn gây thù với ai. Bởi vì thế, đa số bọn họ đều rất ngưỡng mộ cô ấy. Ai cũng coi cô ấy là một tấm gương của sự hoàn hảo.

Bởi vì thế, nhìn thấy bộ dạng lạnh lùng chẳng khác nào sát thủ máu lạnh như này, ai ai trong những vệ sĩ như bọn họ đều cảm thấy rất sốc. Hình tượng nho nhã của cô chủ bất lâu này dường như bị sụp đổ trước hành động này.

Xui xẻo nhất là người đàn ông bị bắn đó, hắn chỉ biết ôm cái chân bị chảy be bét máu rồi gào lên một cách thảm thiết. Cái cảm giác đạn bắn như vậy là lần đầu tiên hắn được trải qua. Thật sự, nó giống như một viên thép nóng được đặt trong người hắn vậy, bỏng rát đến mức chỉ muốn ngất đi.

Tiểu Thanh sau khi bắn xong, cô mới trừng mắt nhìn những người vệ sĩ phía sau:

“ Còn ngẩn ngơ ra đó làm gì, mau mau gọi bác sĩ đến đây.”

Giọng nói mang một nỗi tức giận vô tận khiến cho những người vệ sĩ bắt đầu khẩn trương. Cũng may là trên xe có một vài bác sĩ phòng trường hợp khẩn cấp, bọn họ cũng không chần chờ chạy một mạch cùng với những đồ sơ cứu đến chỗ Tiểu Thanh.

Sau khi giao anh trai mình cho bọn họ, Tiểu Thanh dùng vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, từng bước, từng bước đi đến trước mặt người đàn ông đó.

Người đàn ông thấy cô gái đó cầm cây súng từ từ đi về phía mình. Tâm trạng của hắn bắt đầu trở nên hoảng sợ. Cái cảm giác đau đớn từ bàn chân chảy máu cũng chẳng còn, thay vào đó là cái cảm giác sợ hãi đến tột cùng.

Khi cận kề cái chết, ai ai cũng sẽ có một cái cảm giác như thế này.

Người đàn ông đó từ từ lùi về sau, từng đường máu chảy từ chân kéo dài. Vẻ mặt của anh ta chỉ còn lại sự khiếp đảm cùng với câu nói lắp bắp phát ra từ miệng:

“ Xin...xin cô”

[ Đoàng]

Một tiếng súng vang lên, rất nhanh lại là cái tiếng kêu đó. Một phát đạn từ Tiểu Thanh bắn thẳng vào chân còn lại của tên đó.

Tiểu Thanh nhìn thấy cảnh tượng này, cô cũng chẳng hề có một chút biểu cảm nào, giống như cái cảnh tượng trước mặt cô chỉ là một cái bức tranh có màu đỏ mà thôi.

Ai nhìn cũng cảm thấy Tiểu Thanh chẳng khác nào một cô gái ác quỷ, sẵn sàng trừ khử bất kỳ ai mà chẳng hề có chút bận tâm. Tuy nhiên, chỉ có chính cô hiểu rõ được cái tâm trạng này.

Cái cảm giác mất đi người mình yêu ngay trước mặt, cái cảm giác mà cô đã phải chờ đợi suốt vài năm, nhớ nhung từng ngày chỉ để muốn gặp lại người anh trai đó, cuối cùng anh ấy lại chết ngay trước mặt mình. Nó đau, rất đau...đau tới nỗi mà cô chỉ muốn giết tất cả những người đã động vào anh ấy.

Anh ấy là tất cả đối với cô, nếu không phải anh ấy cứu cô, hi sinh đủ các thứ dành cho cô thì cô đâu có ngày hôm nay.

Một cô gái mới lớn như cô làm sao có thể chịu được cảnh tượng này. Nhớ lại hồi bé, trong một căn phòng nhỏ bé rách nát, bàn tay đầy bụi đất cầm lấy cuốn sách chỉ chỉ từng câu từng từ để giảng bài cho cô.

Khi đó, cô chỉ tay vào chú rùa trong sách, ngây ngô hỏi:

“ Anh ơi, tại sao thỏ chạy nhanh hơn rùa, thế mà rùa lại có thể thắng được vậy ạ”

Anh ấy lúc đó chỉ mỉm cười nhìn cô, cái cảm giác đó khiến cho cô cảm thấy vô cùng ấm áp, sau đó anh ấy cố gắng giải thích:

“ Đúng là con thỏ chạy nhanh hơn con rùa đó. Tuy nhiên, do thỏ con quá chủ quan, tưởng mình chắc chắn thắng nên đã coi thường chú rùa . Nhưng ai đâu biết là con rùa lại không giống như chú thỏ, kiên trì từng bước từng bước đi đến vạch đích. Khi mà thỏ nhận ra thì đã quá muộn...”

Ngay sau đó, khi thấy cô hiểu ra vấn đề, anh ấy còn cho cô một bài học nhớ đời:

“ Em cũng có thể thành công nếu như em kiên trì. Tuy rằng anh không thể cho em một cuộc sống như bao đứa trẻ khác, nhưng anh cũng sẽ cố gắng là một chỗ dựa tốt cho em.”

“ Dạ, em nhớ lời dặn của anh rồi ạ”

“ Haha... đúng là em gái của anh.”

Ký ức đó vẫn còn hiện rõ trong đầu. Quả thực, cô đã rất cố gắng, bởi vì cô biết anh ấy đã hi sinh cho cô rất nhiều. Từng giọt lệ chảy dài trên má, ánh mắt đỏ ửng nhìn tên đàn ông bị cô bắn đó.

“ Tao cho mày ba giây, nếu còn không im được thì để tao giúp” Tiểu Thanh nói với người đàn ông đó với giọng vô tình.

Người đàn ông đó không còn cách nào khác ngoài kìm nén nỗi đau của mình để nhìn Tiểu Thanh. Hắn hiện tại cảm thấy rất hối hận, hắn hối hận vì đã tò mò đi ra đây. Nếu biết mình sẽ bị như thế này thì cho dù có mười nghìn lá gan thì hắn cũng không dám tới nơi đây. Đây là cô nàng ác quỷ, quá man rợn và đáng sợ.

Thấy người đàn ông đó im lặng, Tiểu Thanh nghiến răng, cố nén cảm xúc điên loạn của mình. Hiện tại, từng đoạn ký ức tươi đẹp của anh ấy đang đảo qua trong đầu cô. Mỗi ký ức giống như một cái chùy gõ thẳng vào trái tim cô.

“ Mày tốt nhất lên cảm ơn ông trời vì bây giờ mày vẫn sống. Tao hiện tại đang rất không vui, nếu như mày còn cố gắng chạy trốn hoặc lừa dối thì tao sẽ giết cả nhà mày.”

Tiểu Thanh nói như bị điên loạn khiến cho người đàn ông đó chỉ biết sợ hãi gật đầu.

Bạn đang đọc Em Gái Tôi Vô Tình Cứu Lại Là Yandere sáng tác bởi Namga123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namga123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.