Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8.3

Phiên bản Dịch · 452 chữ

Thời gian bây giờ cũng không sai biệt lắm, cô bảo tiểu trợ lý đến nói với người đại diện, cô muốn một chiếc xe đẩy.

- - tạo hình của mỹ nhân ngư rất đẹp, nhưng để mang được chiếc đuôi này quả thực không dễ dàng, Thịnh Ninh sau khi mặc vào, muốn di chuyển nhưng lại không thể di chuyển. Tiểu trợ lý theo ý cô đi tìm người đại diện.

"Trần ca! Thịnh tỷ yêu cầu giúp đỡ! Chị ấy muốn anh tìm một chiếc xe đẩy đẩy chị ấy đi!" Tiểu trợ lý nhìn nhìn, rốt cuộc nhìn thấy người đại diện bên bờ biển.

"Được!"

Đứng ở gần đó, người đàn ông với bộ dáng thanh lãnh không tự giác di chuyển. Hắn lựa chọn bỏ qua nửa câu đầu cùng nửa câu sau, hành động nhanh hơn phản ứng, trực tiếp ngắt cuộc gọi.

- - cao lãnh cùng với giúp đỡ người khác không có xung đột.

Điện thoại vẫn không cam lòng vang lên liên tục.

Nam thần đều là người có kiên trì có nghị lực, Quý nam thần quật cường tiếp tục tắt điện thoại, cuối cùng dứt khoát số của Trình Lỗi kéo vào danh sách đen.

Trình Lỗi sinh khí chửi má nó, "Sao lại không nhận điện thoại!"

Đây là đang làm gì đi! Điện thoại cũng không liên lạc được!

"..."

Cách một chiếc lều được dựng lên tạm thời vang lên tiếng gõ, tiểu trợ lý đem mành cửa vén lên "Thịnh tỷ, Trần ca đến."

Bờ cát có chút chói mắt, Thịnh Ninh theo phản xạ nheo nheo mắt, nhìn đến nhân viên công tác đang bận rộn cách đó không xa cùng với người đại diện đang đi đến gần.

Thịnh Ninh vẫy vẫy tay, "Giúp em, em không đứng lên được."

Lời này là nói với Trần Xán, người đại diện Trần đang chuẩn bị gật đầu, liền thấy một bóng đen loé lên bên người, thoáng một cái, Quý Yên đã cúi đầu ôm Thịnh Ninh lên.

* * *Không, nói ôm không bằng nói nâng. Hai cánh tay hắn duỗi thẳng, tựa như đang sợ cùng với cô có tiếp xúc thân thể, dùng sức nâng cô lên.

Quý Yến không chế cảm giác khẩn trương, lại là bộ dáng của một nam thần thanh lãnh, rũ mắt "Đi đâu?"

Tiểu trợ lý: "..."

Người đại diện: "..."

Thịnh Ninh: "..."

Thịnh Ninh có cảm giác, một giây tiếp theo sẽ bị quăng xuống. Âm thanh cô như thốt ra từ kẽ răng "Anh cho rằng tôi là tạ sao?"


Tác giả có lời muốn nói: --

Tam điểm tả hữu đại khái có thêm càng moah moah.

Bạn đang đọc [Edit] Tôi Là Bình Hoa Tôi Vui - Bán Hạ Lương Lương của Bán Hạ Lương Lương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tô_Nguyệt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.