Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con cháu Tần gia thấp thỏm!

Phiên bản Dịch · 2350 chữ

Mấy ngàn binh lính, không một ai may mắn thoát khỏi. Mùi máu tươi ngập trời lập tức tràn ngập không trung, đủ loại tiếng kêu thảm thiết không ngừng nối tiếp. Xung quanh trạch viện máu chảy thành sông, tràng cảnh này quả thật như luyện ngục nhân gian!

Những binh sĩ này, đều đáng chết sao? Đương nhiên không phải giữa bọn họ khẳng định cũng có thiện lương, có hiếu thuận, có phụ thân tốt, nhi tử ngoan, trượng phu tốt...

Nhưng những người này bây giờ, tất cả đều đang giãy giụa ở thời khắc tử vongsau cùng!

Kẻ chủ mưu đáng chết, nên thiên đao vạn quả!

Nhưng những người chấp hành, phần nhiều là bất đắc dĩ, là bi ai!

Nhân sinh như bàn cờ, đa số người là quân cờ, có người thậm chí không có tư cách làm quân cờ. Không bao lâu trước, những quân nhân này còn được vô số người hâm mộ đỏ mắt đố kị.

Nhưng bọn họ không đáng chết sao? Nếu như bọn họ không chết, như vậy người chết sẽ là mấy người Tần Lập. Nếu như thực lực mấy người Tần Lập kém một chút, khẳng định sẽ bị những mũi tên này bắn thành con nhím, thậm chí bắn đến mức ngay cả cặn bả cũng không còn!

Lẽ nào mấy người Tần Lập đáng chết hay sao?

Cho nên mới nói, trên đời này có rất nhiều chuyện không thể đơn giản dùng phải trái đúng sai để đánh giá, càng không thể dùng không trắng tức là đen để đối đãi. Địch nhân càng ác độc, ngươi chỉ có thể càng độc ác hơn!

Trên bầu trời xa xa bay tới một người, ngay sau khi hắn phát ra mệnh lệnh, thời gian không tới bA Hổ hấp, tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc! Mấy ngàn binh sĩ, mất mạng bởi vì một câu nói của hắn!

Người này ở giữa không trung, cũng hoàn toàn ngây ngốc ở đó, bởi vì hắn thấy được một người tuyệt đối không tưởng tượng đến - Tần Lập!

Người vừa tới, chính là con cháu Tần gia!

Tuy nhiên, lại không phải là con cháu tinh anh Tần gia do Tần Lập dẫn ra ngoài năm đó. Hiện giờ, những người kia đều đã trở thành nội tình thần bí nhất Tần gia!

Trở thành nhân vật trấn áp số mệnh Tần gia, sẽ không có khả năng dễ dàng xuất hiện ở giữa thế tục.

Hiện giờ những người tiến hành quản lý các quốc gia ở thế tục, trên cơ bản đều là bàng chi Tần gia, là hậu nhân cao tầng Tần gia năm đó đặt cược lên người Tần Lập cùng Tần Tỏa.

Những người này đối với Tần Lập, phần nhiều mang một loại tâm lý lợi dụng, mà không phải cảm kích, lại càng không phải tôn kính!

Nhưng có nói thế nào, uy danh Tần Lập bày rõ ở đó. Bọn họ có thể bất kính đối với Tần Lập, có thể không cảm kích, nhưng tuyệt không dám đi trêu chọc!

Người này bất luận làm thế nào cũng thật không ngờ tới, Tần Lập đã mấy năm không có lộ diện, lại sẽ xuất hiện ở quốc gia ven biển này. Hơn nữa, còn trùng hợp xen vào loại chuyện này.

Con cháu Tần gia kia đứng giữa không trung, nhưng thật là muốn tự sát cho xong. Mọi người trên dưới Tần gia đều biết, cuộc đời Tần Lập thống hận nhất chính là có kẻ hạ thủ với người bên cạnh hắn.

Thật là quá không may, bản thân mình lại ***ng ngay vào đó. Con cháu Tần gia kia vào lúc này hy vọng cỡ nào hắn chưa từng xuất hiện ở chỗ này!

- Công... Công tử!

Con cháu Tần gia kia nhìn bầu trời tràn ngập máu tanh, vẻ mặt cầu xin, nước mắt cũng rớt ra, không phải đau lòng, mà là bị dọa. Kiên trì đi về phía Tần Lập:

- Điều này... Ta... Ta thật không biết là công tử ngài đã tới, ta thật sự không biết mà. Công tử tha mạng!

Người này từ trong Yến Đô bay đến trước trạch viện chỗ bọn người Tần Lập, quỳ xuống, liều mạng dập đầu.

Tần Lập cũng không nói, ánh mắt thâm thúy nhìn phương hướng hoàng cung Yến đô, không biết hắn đang suy nghĩ gì. Lão đầu bếp cùng Âu Dương Hải đứng ở trong viện, cũng đều trầm mặc. Bọn họ đều nhìn ra được, đây đã liên quan tới chuyện nhà Tần Lập, người ngoài không cách nào tham dự vào.

Tần Lập thủy chung không nói gì, ánh mắt nhìn hoàng cung Yến đô bên kia, nhìn một lát, than khẽ:

- Cuối cùng vẫn không dám ra gặp ta hay sao?

Bộ Vân Yên cười khẽ:

- Bọn họ biết huynh đã tới, nào có lá gan đi ra đối mặt huynh. Tin rằng thà tự sát, vậy áp lực còn nhỏ hơn là đối mặt với huynh.

Con cháu Tần gia quy bên dưới nghe Bộ Vân Yên nói lời này, trong lòng hô to tri kỷ, thầm nghĩ sớm biết rằng Bộ Vân Yên ở trong lòng Tần Lập vẫn còn trọng yếu như vậy, ai dám đánh chủ ý tới nàng chứ!

Muốn trách, cũng chỉ trách mấy tên cặn bã Đông Hoang kia. Bọn họ dùng võ lực trực tiếp chấn nhiếp con cháu Tần gia trong hoàng thất Đại Yến Quốc, sau đó còn nói hai bên có thể hợp tác. Chờ bọn họ trở về Đông Hoang, hai bên có thể thông thương hàng hóa lẫn nhau.

Đông Hoang cùng Trung Châu, đã có vô số năm không thông thương hàng hóa, từ sau khi văn minh Thái cổ Trung Châu ngã xuống, liên hệ giữa hai bên gần như triệt để gián đoạn.

Cho nên, nếu như có thể thông thương hàng hóa một lần nữa, vậy ý nghĩa quả thật quá trọng yếu, trong sử sách sẽ ghi lại một nét bút thật đậm! Đây chưa tính là gì, đó chỉ là danh tiếng.

Chân chính có thể thấy rõ, đó là lợi ích kinh tế khổng lồ do thông thương hàng hóa mang lại!

Đến lúc đó, thậm chí Tần gia có thể trở thành gia tộc giàu có nhất toàn Trung Châu!

Đến lúc đó cái gì Tiền gia giàu nhất thiên hạ, hay là hào môn đại tộc nơi cực Tây, tài phú sẽ không thể sánh ngang với Tần gia. Đến lúc đó, Tần gia sẽ trở thành gia tộc cường thịnh nhất trên đời!

Cũng chính là bởi nguyên nhân này, con cháu Tần gia Đại Yến Quốc tham công mới có thể làm ra loại chuyện hồ đồ như vậy. Còn hiện giờ Tần Lập đứng ra, công khai tuyên bố Bộ Vân Yên là nữ nhân của hắn, điều này làm cho đám con cháu Tần gia trong hoàng thất Đại Yến Quốc như chết cha chết mẹ, sợ đến hồn phi phách tán!

Tần Lập khẽ thở dài, đối mặt với người Tần gia, hắn vẫn còn không hạ thủ, hắn không cách nào làm chuyện tự tay chém giết con cháu Tần gia. Dù sao năm đó hắn vừa mới vào Tần gia Huyền Đảo, mấy lão gia tử chiếu cố hắn rất nhiều, vì hắn gánh chịu áp lực gia tộc rất lớn, thậm chí không tiếc đặt cược toàn bộ gia tộc, đặt lên người Tần Lập.

Cho đến giờ, dù là con cháu Tần gia làm ra một vài chuyện quá đáng, niệm đoạn tình nghĩa năm đó, Tần Lập cũng không muốn làm quá tuyệt.

Nhìn thoáng qua Bộ Vân Yên bên người, Tần Lập hỏi:

- Vân Yên, nàng nguôi giận chưa?

Bộ Vân Yên là người thông minh cỡ nào, nghe lời này tự nhiên biết trong lòng Tần Lập khó xử. Mấy đâu sỏ gây họa đã đền tội, bị Chu Vô Phong tiêu diệt, những con cháu Tần gia này cũng không làm ra chuyện đại sai, thả bọn họ một đường cũng không có gì.

Trong lòng nghĩ vậy, Bộ Vân Yên nhìn Tần Lập cười duyên:

- Thấy huynh, muội không có tức giận gì nữa!

Tần Lập mỉm cười, sau đó nói:

- Vậy đi theo ta vừa lúc lần này ta cần đi Đông Hoang, nàng đi theo ta mở rộng tầm mắt được không? Thật sự muốn kinh doanh buôn bán, cũng phải sau khi đột phá cảnh giới Địa Tiên, đồng thời có thể diễn hóa ra dị tượng Hoang cổ , đến lúc đó ta cho nàng buôn bán khắp năm khối đại lục đông tây nam bắc trung! Thế nào?

- Thật sao?

Bộ Vân Yên ánh mắt sáng ngời nhìn Tần Lập.

- Đương nhiên, lúc nào ta lại lừa nàng?

Tần Lập cười nói.

Bộ Vân Yên nghiêng đầu suy nghĩ một chút, giọng nhu hòa nói:

- Nếu như đây là thành ý của huynh, vậy ta... vậy ta cũng vui lòng đáp ứng vậy!

- Như vậy mới phải!

Tần Lập vuốt đầu Bộ Vân Yên, kéo tay nàng xoay người rời đi.

Lão đầu bếp cùng Âu Dương Hải theo sát phía sau hai người.

Một lát sau, bóng mấy người Tần Lập đã biến mất trong không khí, con cháu Tần gia vẫn quỳ giữa dòng sông máu bị giữ lại giữa trạch viện, mới ngẩng đầu lên.

Cường giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa này, toàn thân đã sớm ướt đẫm, tay chân lạnh lẽo, hai chân như nhũn ra. Võ giả cảnh giới như vậy, lúc đứng dậy lại cảm giác một trận trời đất xoay chuyển thiếu chút nữa té lăn trên đất.

Lúc này, từ phương hướng hoàng cung Yến đô, mười mấy bóng người bắn ra như chớp.

Lúc chạy tới đây, mọi người đều bị thảm cảnh nơi đây làm ngây ngốc. Thậm chí có người không nhịn được, trực tiếp nôn ra, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, lan truyền ra đến mấy dặm!

Các binh sĩ trọng thương chưa chết, phát ra tiếng rên rỉ, khủng bố như tới từ Cửu u địa ngục.

Có người thấy được con cháu Tần gia trong trạch viện, nhanh chạy tới hỏi:

- Người tới... thật là Lập thiếu gia?

Người kia mất hồn lạc phách gật đầu.

Sắc mặt mọi người đều trở nên cực kỳ tái nhợt, không cần thấy người, chỉ nghe được cái tên này cũng đủ chấn nhiếp bọn họ hồn bay phách lạc.

- Vậy... Vậy Lập... Lập thiếu gia... đâu rồi?

Có người giọng run run, lắp bắp hỏi.

Không ai chê cười hắn bởi vì lúc này trong lòng mọi người đều khẩn trương như nhau.

- Đi rồi. Tính tình Lập thiếu gia, kỳ thật chúng ta đều rõ ràng. Người ta... là niệm chút nhân tình, lần này chúng ta làm thật quá đáng rồi! Tuy rằng có thể nói chúng ta là bị bức bất đắc dĩ, thực lực những người đó mạnh hơn chúng ta, nhưng chúng ta một là không phản kháng, hai là không báo lên gia tộc, liền làm ra quyết định này. Như vậy, hiện giờ Lập thiếu gia đã cực độ thất vọng với toàn Tần gia rồi!

Một người Tần gia bề ngoài khoảng hơn năm mươi tuổi thở dài nói. Người này vốn là một quản sự cao cấp Tần gia, theo Tần gia quật khởi thân phận địa vị càng thêm hiển hách. Đến bây giờ, đã trở thành quản sự tối cao Tần gia ở Đại Yến Quốc.

- Đại quản sự, vậy hiện giờ chúng ta làm sao đây? Báo cáo chuyện này lên gia tộc?

Có con cháu Tần gia trẻ tuổi hỏi.

- Báo cáo cái gì?

Đại quản sự hơn năm mươi tuổi cười khổ nói:

- Chuyện này khả năng Lập thiếu gia nói ra không quá lớn, nếu như chúng ta báo ra, vậy sau này chúng ta ai cũng đừng nghĩ tới chuyện bước ra khỏi Tần Gia Bảo nửa bước! Tần Gia Bảo mặc dù tốt, nhưng có thể phồn hoa hơn thế giới này sao?

- Thế nhưng... Thế nhưng thái độ Lập thiếu gia đối với Tần gia...

Có người chần chờ.

- Yên tâm đi, loại chuyện này chỉ cần chúng ta không nói, Lập thiếu gia tuyệt đối sẽ không nói, về phần từ nay về sau Lập thiếu gia lãnh đạm Tần gia... Ha ha, chuyện này không cần ai nói, gia chủ cũng nhìn ra được. Ra ở riêng, tự nhiên liền phai nhạt. Thế nhưng bằng vào danh tiếng Lập thiếu gia, vẫn sẽ không có ai dám tới Tần gia gây chuyện.

Quản sự hơn năm mươi tuổi này tràn đầy tự tin nói.

Những người khác nghe xong, cũng đều cảm thấy rất có lý, lúc này trong lòng mới thả lỏng, lau mồ hôi lạnh trên đầu. Nghĩ rằng sau này gặp phải loại chuyện như thế, tuyệt đối không thể làm như vậy.

Trở lại thành nhỏ ven biển chỗ Âu Dương Hải, lại quay về Âu Dương gia, Âu Dương Hải vẫn còn có một cảm giác như trong mộng. Theo hắn xem ra là một chuyện to lớn, trong tay sư phụ chỉ dùng thời gian nửa ngày liền nhẹ nhàng giải quyết xong. Điều này làm cho Âu Dương Hải kiên định ý nghĩ đốc sức bồi dưỡng hậu nhân gia tộc tu luyện.

Tần Lập một lần nữa cự tuyệt Âu Dương Hải yêu cầu đưa tiễn, mở ra trận bàn, mang theo lão đầu bếp cùng Bộ Vân Yên trực tiếp hư không hoành độ mà đi.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac- Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 442

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.