Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giới Bích Điện, Vô Pháp Tứ Linh

Tiểu thuyết gốc · 2331 chữ

Ngay lập tức 300m xung quanh hắn cảm nhận rõ mồn một, hay chỉ là hạt bụi ngọn cỏ hắn cũng nắm bắt được trong tay,...

Hắn cũng bắt đầu đánh giá cơ thể mình, chỉ thấy một thân thể gầy yếu nhưng bù lại được cái thân hình cũng cao tầm 1m8, đôi mắt trống rỗng, mũi cao, gương mặt cũng hiện lên vẻ anh tuấn, uy phong, nhưng đó chưa phải cái hắn thấy hài lòng về thân thể này. Lúc này hắn đang chú ý cái giữa hai chân mình, tiểu huynh đệ của hắn phải gọi là khá hùng hậu khi thấy nó cũng tầm 20cm chứ chẳng đùa.

" Có lẽ đây là thứ đáng giá nhất thân thể này để lại cho ta đi". Hắn cười nhạt lẩm bẩm, theo chí nhớ của thân thể này thì lúc trước vì cảm thấy ghen tị về tiểu huynh đệ của hắn nên càng bắt nạt hắn nhiều hơn, có lúc còn dọa xẻo mất của quý hắn.

Trở về thực tại, hắn bắt đầu cảm thận thấy có hai kẻ đang đứng lấp ló ngoài xa mà tầm nhìn của chúng lại đang hướng về nơi hắn đang đứng, ngay lập tức không nghi nghờ khi hắn phán đoán ngay là nô bộc của đường đệ hắn Huỳnh Vô.

" Hừ, đúng là chó săn của hắn." Giờ Duy Nhất khá cảm thấy tức giận, nhị công tử đúng là một kẻ mưu mô, xảo trá khi hắn đã thành một phế nhân như vậy nhưng vẫn còn để tâm đến Nhất đúng là đề phòng đến cùng cực. Cũng đúng thôi vì bây giờ Duy Nhất thì là một phế vật, vị trí gia chủ trong tương lai nếu không xảy ra bất trách gì thí hắn sẽ lên ngôi gia chủ Huỳnh gia, vì để không xảy ra bất cứ sai sót nào nên Huỳnh Vô mới làm như vậy.

Giờ nghĩ lại thì Duy Nhất mới cảm thấy tu chân giới đúng là một thế giời đầy rẫy bất ngờ, cơ duyên cũng như những hiểm cảnh... Nhưng ở thời đại nào cũng vậy, không có bất cứ thứ gì khó đoán và đáng sợ hơn lòng dạ của con người.

" Haizz..." Duy Nhất thở dài...

" Đầu tiên thì cứ bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ công pháp đi, hi vọng có thể giúp mình thoán khỏi đây. Nếu tốt hơn nữa thì cho hắn linh căn luôn thì càng tốt.

" Khuyến cáo công tử không nên triệu hoán Cấm Kỵ công pháp nha" Bảo Ngọc như cảm thấy ý định của nhắn nên đành trả lời...

" Tại sao nha" Hắn cảm thấy hơi khó chịu tại sao lại không được triệu hoán công pháp Cấm Kỵ...

Như nhận thấy được sự khó hiểu của hắn nàng cũng không biến đổi sắc mặt, bình tĩnh trả lời.

" Công tử không biết chứ, Cấm Kỵ công pháp là cấp bậc nào, nó vượt lên trên cả đế cấp hay chí tôn cấp nên vị vậy công tử mà triệu hoán ở đây thì thế giới này sẽ không chịu nổi có thể dẫn đến nổ tung, còn nếu cầm cự được thì Thiên Đạo Chi Nhãn của thế giới này cũng sẽ chú ý đến công tử và diệt đi ngay lập tức. Từ hồng hoang đến nay, Cấm Kỵ công pháp không biết có xuất hiện lần nào hay chưa, mỗi lần hiện thế thì Cấm Kỵ lại mang đến vô vàn gió tanh mưa máu, khiến không biết bao nhiêu sinh linh ngã xuống, hơn nữa Cấm Kỵ công pháp còn có linh có chưa chắc có thể chọn công tử. Vì vậy được hay không là nhờ vào công tử, một điều nữa là với tình trạng hiện giờ của công tử tiếp nhận trực tiếp Cấm Kỵ chỉ có bạo thể mà chết vì vậy hệ thống sẽ khóa Cấm Kỵ ở không gian riêng biệt".

" Cái gì, kinh khủng như vậy" Duy Nhất bắt đầu cảm thấy điều mình vừa nói ngu xuẩn tới mức nào, thử hỏi nếu triệu hoán Cám Kỵ công pháp ở đây chẳng khác nào đưa hắn vào chỗ chết, như vậy hắn xuyên qua chẳng khác nào như không sao.

" Haizz... Xin lỗi nha Bảo Ngọc, ta quá mức hấp tấp rồi".

" Hihi, không sao đâu công tử, lần đầu như vậy nên Bảo Ngọc không trách gì người đâu". Nàng vừa nói vừa che miệng cười, nhất thời khiến hắn như lầm vào ảm mộng đứng hình mấy mấy giây.

" Khụ khụ..." Như nhận thấy mình hơi lố hắn hèn giả vờ ho để tránh đi sự ngại ngùng.

" Vậy ta có thể triệu hoán những vật phẩm khác đúng chứ", Hắn hơi tò mò nên hỏi nàng.

" Vâng ạ, những vật phẩm khác có thể triệu hoán ngay lập tức mà không có vấn đề gì". Không chút do dự hắn ngay lập tức ra lệnh.

" Hệ thống, tiến hành triệu hoán Huyền cấp Vũ Kỷ đi". Duy Nhất trong lòng hạ lệnh.

" Ký chủ xác nhận triệu hoán Huyền cấp Vũ Kỹ", lại là âm thanh máy móc vang lên. Vũ Kỹ có nhiều dạng khác nhau như Vũ Kỹ dùng để tấn công, Vũ Kỹ đùng để phòng thủ, có loại thì phụ trợ. Nhưng thứ được giới tu chân giả lựa chọn không gì khác ngoài Vũ Kỹ tấn công.

" Đúng" Duy Nhất không do dự liền đáp.

" Keng, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên Huyền cấp Vũ Kỹ: 5...4...2...1"

" Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Huyền cấp Cực Phẩm Vô Pháp Tứ Linh, đồ vật đã được đựng trong không gian hệ thống"

" Tốt lắm." Hắn bắt đầu cảm thấy may mắn, lần đầu tiên triệu hoán đã được Huyền cấp Cực Phẩm rồi.

Không chút chờ đợi, ngay lập tức xuất hiện trên tay hắn lúc này là một miếng ngọc bội được giao thoa với bốn loại màu sắc khác nhau, trông vô cùng bắt mắt, sắc sỡ. Tương ứng với bốn loại màu sắc cũng là bốn con vật tượng trưng của chúng. Hổ sát khí oai hùng, Quy vững vàng như núi, Hùng mạnh mẽ hùng đũng, Phượng diễm lệ bắt mắt.

" Bảo Ngọc, tu luyện thế nào đây" Duy Nhất thắc mắt hỏi.

" Công tử chỉ cần nhỏ máu vào là được nha", Bảo Ngọc nhìn cũng khôn nhìn đáp, tầm mắt của nàng rất cao chỉ sợ linh cấp đối với nàng cũng không mấy đáng giá.

Duy Nhất liền làm theo lời của nàng, nhỏ một giọt máu nơi cánh tay của mình xuống ngọc bội, ngay lúc giọt máu rơi xuống ngọc bội cũng là lúc có một luồng thông tin lập tức truyền vào linh hồn của hắn.

Tên Vũ Kỹ : Vô Pháp Tứ Linh

Nguồn gốc : Vũ Kỹ thành danh thời còn niên thiếu của Vô Pháp Bách Thú.

Công dụng: Ngưng tụ thiên địa linh khí tạo thành từng hồn thú, tương ứng với từng loại linh căn. Hổ tương ứng với Kim linh căn, Quy tương ứng với Mộc linh căn, Hùng ứng với Thổ linh căn và cuối cùng là Phượng ứng với Hỏa linh căn.

Hắn bây giờ hơi chau mày vì lượng thông tin quá lớn đối với một người không thể tu luyện có thể thích ứng được, lúc hắn mở mắt ra thì những đau đớn lúc nãy bay sạch vì Vũ Kỹ này khá lợi hại, nhưng bất lợi là có tới những tận 4 linh căn. Cũng có thể tách ra từng hồn thú nhưng hiệu quả không thể bằng bốn hồn thú cùng lúc được.

" Những tận 4 loại linh căn sao, thiên cấp ta cũng chưa từng thấy điều kiện khó khăn như vậy". Duy Nhất hơi ngưng trọng nói ra.

" Tất nhiên rồi, một người thường chỉ có một loại linh căn mà thôi, những ai có tới 2 loại sẽ được coi như thiên tài nhưng đi kèm với đó là điều kiện tu luyện sẽ khó khăn hơi gấp 2 lần người có 1 linh căn, công tử thử nghĩ mà xem bốn loại linh căn cùng lúc bạo phát chỉ sợ sẽ mạnh hơn một số Thiên cấp Vũ Kỹ, lần này công tử kiếm lời rồi." Bảo Ngọc bất ngờ lên tiếng giải thích.

" Thì ra là vậy sao, tốt lắm.", hắn bắt đầu cảm thấy khó khăn càng thêm khó khăn. Nhưng hào hứng cùng chờ mong lại lấn át phần lớn những khó khăn kia.

" Vậy thì sao cơ chứ mấy điều kiện nhỏ nhoi này cũng muốn cản đường ta", hắn nói thầm trong lòng, dù sao thì hắn cũng là người sống 2 kiếp những khó khăn này không thể vượt qua được thì sống làm cái gì nữa.

Mặc dù hắn biết người có càng nhiều linh căn khi chiến đầu với người có ít linh căn hơn thì phần trăm chiến thắng sẽ cao hơn rất nhiều, trong điều kiện cùng cấp, cũng có thể nói là bất khả chiến bại trong cùng cấp, cứ như vậy nhân lên từ từ 3 linh căn, 4 linh căn... Duy Nhất dần dần cảm thấy Vô Pháp Bách Thú lợi hại đến bậc nào, bốn loại linh căn, chỉ sợ ai cũng thèm muốn như thế này.

" Bất quá hiện giờ ta cũng chưa có linh căn, tiếp tục triệu hoán Địa cấp pháp bảo đi", Duy Nhất hắn cũng không gấp gáp gì, dù sao thì hắn cũng tin tưởng tuyệt đối vào hệ thống.

" Ký chủ xác nhận tiến hành triệu hoán Địa cấp pháp bảo" âm thanh máy móc vang lên.

" Xác nhận", Duy Nhật gật đầu.

" Tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên pháp bảo:8...7...4..3...1"

" Cái gì, lâu hơn 5 giây ?" hắn bất ngờ hỏi

" Tất nhiên rồi, đẳng cấp càng cao thời gian càng dài mà" Bảo Ngọc thản thiên đáp.

" Thì ra là vậy sao", Nhất dần hiểu hơn về cái hệ thống của chính mình này.

" Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Địa cấp Trung phẩm pháp bảo Giới Bích Điện, vật phẩm tồn tại trong không gian hệ thống".

" Chỉ là Địa cấp trung phẩm thôi sao" Duy Nhất hơi tiếc nuối nói, dù sao thì những lần trước triệu hoán được khá cao nên lần này như vậy như, không khiến hắn thất vọng đôi chút.

Không chút chừng chờ, hắn liền lấy Giới Bích Điện ra quan sát, chỉ thấy đây là một viên ngọc nhỏ tầm khoảng bằng viên bi, tròn vo cùng với những màu sắc óng ánh bao quanh, viên ngọc tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, Nhất còn ngửi thấy hương thơm thoang thoảng của nữ nhân, làm tiểu huynh đệ của hắn cũng có chút phản ứng.

" Bảo Ngọc..." Nhất hơi xấu nhỏ nhỏ giọng gọi Bảo Ngọc với sự chờ mong công dụng của nó.

" Công tử nhận chủ lập tức biết nha". Nàng đáp

" Đúng rồi ha", hắn hơi xấu hổ vuốt mũi, một giọt máu từ tay rơi đúng vào viên ngọc lập tức một luồn thông tin khác cũng như nước tràn vào đầu hắn.

Tên pháp bảo: Giới Bích Điện

Ngồn Gốc: Pháp bảo phòng thân lúc còn nhỏ của Ngọc Linh Nữ Đế.

Công dụng: Hình thành một không gian riêng biết với thế giới bên ngoài, chưa người sống, tốc độ thu nạp linh khí bên trong nhanh gấp 3 lần bên ngoài.

Với thân thể hiện tại của hắn, may là có hệ thống chứ một người không có tu vi nhận chủ Địa cấp thì 8 cái mạng cũng không thể chết.

" Vãi đạn, đúng là Địa cấp".

Hắn cười haha đầy vui mừng, hiển nhiên công dụng vượt ngoài sự mong đợi của hắn, phải biết rằng Huỳnh gia là một gia tộc lớn cũng có Tụ Linh Trận có thể dẫn linh khí thu vào gấp 2 lần nhưng cái giá phải trả cũng không hề rẻ, chủ yếu là cho những hạch tâm đệ tử hoặc cao tầng Huỳnh gia vào tu luyện mà thôi. Còn đây hắn có Giới Bích Điện có thể mang theo bất cứ lúc nào, đãi ngộ như vậy ngang cả Huỳnh Vô cũng không có được.

Không kịp chờ đợi, ý niệm vừa động, hắn liền biến mất ngay tại chỗ, viên châu cũng biết nhỏ lại vô số lần hòa lẫn vào không khí nhưng chưa từng tồn tại, ngay cả Luyện Hư nếu muốn tìm cũng phải tốn sức một phen.

......

Bên trong không gian pháp bảo, một căn phòng rộng khoảng bốn trăm m vuông, có cả mặt đất, bầu trời, chỉ tiếc là không có mặt trời núi non,...

" Thật thần kì pháp bảo, không ngờ còn có cảnh như vậy", Duy Nhất hơi bất ngờ hoàn cảnh xung quanh, phải biết rằng hắn chỉ vừa mới gặp cảnh như này.

Nhưng Bảo Ngọc vẫn như cũ không thèm nhìn chỉ nhẹ nhàng nói một câu mà xém chút Duy Nhất ngã nhào " Ngọc Linh Nữ Đế cũng thật là keo kiệt đi, không gian pháp bải nhỏ như này".

" Thôi nào, đối với ta không gian này cũng quá to đi". Hắn mỉm cười nói với nàng, rồi lại thầm chép miệng, cô nàng này tầm mắt quá cao đi chỉ sợ hàng linh cấp cũng không lọt vào mắt nàng.

Bắt ngờ vẻ mặt hắn tràn đầy nghiêm túc, hít sâu một hơi, ánh mắt tràn đầy quyết tầm, trịnh trọng mở miệng, " hệ thống tiến hành triệu hoán Cấm Kỵ công pháp đi".

Bạn đang đọc Đường Đến Hạng Nhất sáng tác bởi KhanhDuy20
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhDuy20
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.