Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cô giáo giàu có

Tiểu thuyết gốc · 2072 chữ

'' A..... , tên biến thái ''

'' Này cô la cái gì vậy , cô la vậy cả bệnh viện nghe bây giờ ! ''

'' Ngô Thiên Thiên '' bất đắc dĩ nói .

Lúc này , '' Hoàng Thùy Vân '' cũng buông tay mình khỏi đầu '' Ngô Thiên Thiên '' ra , ngừng la hét , hai tay che ngực , mặt hơi đỏ lên nhìn '' Ngô Thiên Thiên '' nói :

'' sao ngươi... sao ngươi dám nhìn... nhìn ngực ta ? ''

'' Cô cũng biết tôi bị thương mà ! đâu có di chuyển được !''

'' Mà cô đó ! đêm hôm khuya khoắt , cô trèo lên giường tôi , còn ôm đầu tôi chân gác lên người tôi ! . lỡ cô mơ thấy quả dưa hấu , cô dùng sức bóp thì chẳng phải tôi đi trong đêm sao ? ''

'' Ngô Thiên Thiên '' thực ra cũng chỉ muốn đùa thôi vì 1 võ sư khi ngủ , nhân đan sẽ tự hút lấy sức mạnh và từ tự hấp thụ năng lượng cho võ sư , nó như cơ chế dù ngủ ta vẫn tự hít thở để không chết ngạt vậy . cũng vì lý do này 1 số võ giả tập cho thói quen nửa tỉnh , nó khiến cho họ chỉ cần 1 bước chân cũng có thể tỉnh ngay , ngược lại chỉ cần 2 giây là họ ngủ được ngay . hoặc 1 số võ sư cấp cao trong lúc ngủ , cơ thể họ nhiều lần đối mặt sinh tử nên họ cảm giác được nguy hiểm cũng có thể cho họ tỉnh dậy ngay .

Lúc này , '' Hoàng Thùy Vân '' đang ngượng đỏ chín mặt vì bị '' Ngô Thiên Thiên '' nhìn thấy hết ngực mình , vừa thẹn vừa giận cô lại bắt đầu thấy không ưa cái tên mà đã nhìn hết hàng họ của cô quát lên với '' Ngô Thiên Thiên '' :

'' Sao cậu không ngoảnh ra chỗ khác ? ''

'' Tinh hệ thống phát hiện có người có khả năng muốn đấm ký chủ , hệ thống phân tích 0% chạy trốn , 0% đánh trả được, hệ thống đưa ra lời khuyên . GIẢ CHẾT ''

'' Ngô Thiên Thiên '' cũng đến quỳ cái hệ thống si đa này , nhìn mặt '' Hoàng Thùy Vân '' Cậu cũng biết cô muốn đấm mình . tối hôm qua cậu được hạt giống từ hệ thống , không biết có phải hạt bị thối không nữa ?

Để chuyện hệ thống qua 1 bên đến, nghĩ đến câu hỏi của '' Hoàng Thùy Vân '' cậu thầm nghĩ " ta có phải bê đê đâu '' nhưng miệng vẫn trả lời với giọng mình bị oan ức , mình là người bị hại :

'' Cô kẹp ta chặt như thế , ta đang bị thương thế này làm sao cựa quậy được ! ''

Lúc này , cô cũng lấy lại được bình tĩnh giọng nhỏ đi 1 chút nói :

" Thế sao cậu không nhắm mắt lại ?"

'' Ngô Thiên Thiên '' rất muốn nói '' Cô thử cho đứa con trai khác thử xem , chỉ có hội anh em chơi kiếm xài dầu ăn là không nhìn thôi '' nhưng cậu vẫn cố nhịn xuống ,cậu nói ra lời nghe giọng thì oan ức nhưng nội dung là muốn ăn đánh :

'' Tại.... tại do em đang nhìn đến tương lai đất nước , hạnh phúc nhân loại nên quên khép mắt lại ''

Cậu muốn ám chỉ là '' cái tương lai và hạnh phúc '' đấy là nhìn thấy ngực cô giáo xinh đẹp .

Lúc này '' Hoàng Thùy Vân '' cũng chán chả muốn nói với '' Ngô Thiên Thiên '' nữa , sau khi tiếp xúc không ít với '' Ngô Thiên Thiên '' cô biết cậu là người ăn nói sắc sảo , không như vẻ ngoài , giả vờ nhút nhát như cô thấy lần ở trong lớp .

Cô cũng không truy vấn tiếp , mặt đã trở lại bình thường . nói :

'' Cậu đói chưa ? để tôi đi mua đồ ăn ''

'' Ngô Thiên Thiên '' nhìn cô cũng chỉ nói lại :

'' Cô trả tiền ''

'' Hoàng Thùy Vân '' cũng cạn lời với '' Ngô Thiên Thiên '' , cô không nói gì quay đầu bước ra ngoài phòng . 1 lúc sau về thì cô cầm 2 cái túi , 1 túi đựng cháo ,còn 1 túi là 1 ổ bánh mì . Cô đưa túi cháo ra trước mặt '' Ngô Thiên Thiên '' :

'' Cậu cầm lấy ăn đi này ! ''

'' Ngô Thiên Thiên '' cũng đến chịu với bà cô này . cậu đành đưa 2 tay ra nói .

'' Cô muốn tôi dùng chân để xúc à ? ''

Lúc này cô mới để ý đến 2 tay của '' Ngô Thiên Thiên '' , thấy 2 tay cậu bị cuốn lại như xác sống vậy . cô đành dìu cậu ngồi dậy , đích thân mình ngồi xuống ghế bón cho cậu ăn .

Lúc ngồi cô hơi cúi xuống , chiếc váy cô có khoét đường cổ hơi rộng khiến cho nó làm hở ra 1 cái khe rãnh huyền bí , cậu nhìn thấy 2 cặp ngực o ép với nhau vì cái áo ngực màu đỏ , như vậy khiến cho cậu nhìn thấy 1 chút quầng hồng trên ngực cô , khiên cậu em của cậu đang '' nhất trụ kình thiên ''

muốn phá lên tận mây xanh .

Cô cũng không để ý đến ánh mắt cậu mà cứ bón cho cậu đều đặn . Mỗi lần cô đưa tay lên đút cháo cho cậu là cặp ngực cô lại hơi rung rinh khiến cậu sướng muốn chết . được 1 lúc thì cô thấy ánh mắt cậu không đúng , nên nhìn xuống , thì thấy ngực mình đang hở ra xuân quang , cô lập tức lấy tay che ngực , mũi thở phì phò , tỏ ra vẻ rất tức giận .

'' Ngô Thiên Thiên '' thấy thế thì biết mình có lỗi , liền hơi rụt đầu , mắt rủ xuống nói .

'' Xin lỗi , do cô đẹp quá nên tôi không nhịn được ! ''

Cô lúc này lườm cậu 1 cái , không nói gì quay đầu về ngược lại cậu , gặm cắn bánh mì . Cô cũng hơi vui vẻ trong lòng vì con gái ai chả thích người khác khen mình đẹp . cô cảm thấy đặc biệt là tên gia hỏa này khen cô khiến cô vui vẻ hơn . có lẽ cô với cậu khá hợp nhau , mặc dù cậu hay mồm mép khiến cô khó cãi lại , nhưng ngoài người thân cậu là người ngoài duy nhất cô thấy nói chuyện thoải mái , không cần che đậy gì cả , những người khác cô toàn mỉm cười nói chuyện khách sáo không .

'' Ngô Thiên Thiên '' bây giờ cũng chẳng biết cô nói cái gì , giờ cậu đang nhìn chằm chằm vào cặp mông to tròn của cô giáo xinh đẹp này . Do cô quay lưng lại cậu , người hơi cúi mà cô không ngồi lên váy nên lộ ra cái quần lót màu đỏ của cô , khiến cậu em cậu kháng nghị không thôi , nó muốn cậu vỗ về .

Được 1 lúc '' Hoàng Thùy Vân '' ăn xong ổ bánh mì , '' Ngô Thiên Thiên '' vẫn đang nhìn ở dưới mông cô ngây ngất thì đột nhiên cô xoay người lại , khiến cậu không kịp trở tay làm cho cô thấy ánh mắt cậu đang dán xuống phía thân dưới của mình . biết mình tỏ ra xuân quang cho tên háo sắc này nhìn , cô tỏ ra tức giận quát vào mặt '' Ngô Thiên Thiên '' :

'' Cậu nhìn cái gì vậy ? ''

biết mình sai , cậu chỉ xấu hổ nói :

'' Xin lỗi cô , do... do em không....? ''

chưa nói xong cậu cũng thẹn chả biết nói gì , chẳng lẽ nói '' quần lót cô lộ ra em liền nhìn ! " Như thế cậu sẽ nhập thổ luôn cũng chẳng cần nhập viện .

Thấy dáng lúng túng của cậu , cô rất vui vẻ và hài lòng nhưng ở ngoài cô vẫn tỏ ra bình thường , '' Hứ '' 1 cái rồi quay đầu ra ngoài , cô để lại 1 câu nói rồi đi luôn :

'' Tôi đi hỏi xem cậu xuất viện được chưa ? ''

Vừa đi trên hành lang cô hơi nhếch mép cười , tự nói 1 mình '' tên tiểu lưu manh , dám xem dáng ta ! '' . 1 người phụ nữ bình thường nếu bị đàn ông xem thì thường rất tức giận nhưng cô thấy vui vẻ vì thấy vẻ mặt lúng túng của '' Ngô Thiên Thiên '' .

Một lúc sau , '' Hoàng Thùy Vân '' quay lại phòng , '' Ngô Thiên Thiên '' vẫn rất ngại ngùng , cô thấy vẻ mặt hắn vậy trong lòng thấy rất vui vì lần nào nói chuyện , cô đều không thắng hắn . vẻ mặt cô vẫn tỏ ra bình thường nói với cậu :

'' Bác sĩ nói cậu có thể xuất viện rồi '' giờ tôi sẽ đưa cậu về nhà .

Thấy cô nói vậy cậu cũng đỡ ngượng hơn 1 chút , cậu liền cố đứng dậy . đình đi ra ngoài . mặc dù hôm qua bị gãy rất nhiều xương , nhưng thuốc bây giờ rất tốt toàn từ cây biến dị , giờ cậu có thể đứng dậy đi đứng được , nhưng tay thì chưa cử động được do nó chịu trấn động của cú đấm trực diện nên xương gần như gãy vụn , giờ ít nhất mất 1 tuần để mọc lại xương non .

'' Hoàng Thùy Vân '' thấy cậu đứng dậy liền nói , để tôi đưa cậu về . '' Ngô Thiên Thiên '' gật đầu cũng không từ chối . thấy thế cô liền ra đưa cậu ra sân bệnh viện , cô nắm lấy vòng tay , rồi đột nhiên có 1 con đại bàng lông trắng hiện lên trước mặt , nó cao khoảng 4 , 5m . trên đầu buộc 1 cái như dây cương ngựa vậy .

'' Ngô Thiên Thiên '' dật mình , " không gian 4 chiều '' và '' Yêu thú cấp 15 '' . '' Ngô Thiên Thiên '' nhìn sang '' Hoàng Thùy Vân '' hỏi :

'' Cô chẳng phải là võ sư sao ? ''

'' Đúng ! tôi là võ sư , đây là thú của nhà tôi , chủ nhân nó ra lệnh nghe theo lời tôi thì tôi vẫn điều khiển được nó như thường ''

'' Ngô Thiên Thiên '' biết mình gặp phải 1 bà cô giàu có rồi ,'' cái này mình phải phấn đấu đến bao giờ mới được . ''

'' Ba mẹ cô có nhận con nuôi không ? ''

'' Hoàng Thùy Vân '' lườm hắn rồi trèo lên lưng đại bàng , rồi quay đầu nói ,'' cậu lên đây đi ''

'' Ngô Thiên Thiên '' cũng không nói thêm liền lên lưng con đại bàng . con đại bàng liền đập cánh bay lên . '' Hoàng Thùy Vân '' cầm lấy dây cương điều khiển đại bàng . '' Ngô Thiên Thiên '' phía sau không có vật gì bám , liền lấy tay ôm lấy eo '' Hoàng Thùy Vân '' cô dãy dụa 1 chút liền thôi vì cô biết không có gì phía sau để bám rất dễ rơi xuống . bay lên cô liền hỏi đường đến nhà cậu .

Sợ cô không nghe thấy , cậu liền đến sát tai cô nói , điều này khiến cô thấy có hơi của đàn ông thở sau gáy khiến cô thấy hơi hơi nhột và 1 cảm giác gì đấy , cô cũng không tránh ra mà để cậu cứ kề sát thế .

Được khoảng 15ph chỉ đường thì họ cũng đến đáp trước sân khu tập chung của cậu .

Bạn đang đọc ĐƯỜNG ĐẾN ĐỈNH CAO sáng tác bởi thangupu

Truyện ĐƯỜNG ĐẾN ĐỈNH CAO tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thangupu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.