Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thập Tam vương gia

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

“Ặc ….”

Quả nhiên , hắn đã biết !

Nhưng mà , nhìn sự vui vẻ của nam nhân trước mắt , thì có lẽ hắn không hề có một chút tức giận .

Nghĩ tới đây , hòn đá vốn đè nặng trong lòng Đồng Nhạc Nhạc , rốt cuộc cũng bỏ xuống được .

May mà hắn không hề tức giận .

Trong lòng đang tưởng nhớ lại thời gian trước hắn từng tức giận , liền thấy hắn mở miệng nói .

“ Ngươi vậy mà lại thích ăn cái này , như vậy lần sau mỗi ngày trẫm đều kêu cung nhân làm cho ngươi ăn , ngươi cũng không cần phải nhảy xuống tự mình bắt chúng lên ăn”.

Nghe được Huyền Lăng Thương nói như vậy , đôi mắt của Đồng Nhạc Nhạc lập tức sáng long lanh .

“ Có thật không ! ? Oa ha ha , ngươi thật sự tốt quá đi ! ! !”

Nghe Huyền Lăng Thương nói như vậy , lập tức Đồng Nhạc Nhạc hoan hỉ nhảy nhót không thôi .

Không khó để thấy được sự kích động hoang hỉ trong lòng của tiểu điêu nhi .

Thấy vậy khóe miệng của Huyền Lăng Thương khẽ nhếch lên cười .

Chỉ cần tiểu điêu thích , giá trị liên thành thì có là đáng gì ! ?

. . .

Hiện tại đối với cuộc sống ấm êm đối với Đồng Nhạc Nhạc mà nói , là thật sự hạnh phúc nhất trên đời .

Ăn, là món Cẩm Lý có giá trị liên thành .

Được ngủ trên long sàn cùng vua !

Chuyện tốt như vậy , e rằng cả thiên hạ này chỉ có một mình nàng !

Nghĩ đến chuyện này , Đồng Nhạc Nhạc cũng không biết , chính mình rốt cuộc trúng vận cức chó gì , mà sau khi uống trúng cà phê hết hạn bị chết thì được sống lại , rồi được hưởng thụ đến những thứ trước giờ cũng không dám nghĩ đến , không dám nghĩ sẽ được đế vương cao cao tại thượng cưng chiều như vậy ,

Mặc dù nàng hiện tại biến thành một tiểu điêu nhi , nhưng mà không một lời oán trách .

Dù sao thế gian vốn là làm gì có cái gì được gọi là hoàn hảo đâu , không đúng sao ! ?

Giờ phút này , đúng vào lúc xế chiều , Huyền Lăng Thương đang ở Ngự Thư phòng phê duyệt tấu chương .

Đồng Nhạc Nhạc ra ngoài chơi đùa rất lâu , cũng mệt rồi , vì vậy liền bắt đầu nghĩ đến tìm Huyền Lăng Thương .

Trước kia , người ta thường nói , một ngày không thấy như cách 3 năm , lúc ấy , nàng không hiểu , nhưng giờ thì thì đã biết cảm giác ấy khó chịu thế nào .

Hiện nay , rốt cuộc nàng cũng hiểu rõ rồi .

Mới ngắn ngủi mấy giờ chưa nhìn thấy Huyền Lăng thương , Trong đầu óc của nàng đã tràn ngập hình ảnh của hắn rồi .

Cũng không biết , hắn hiện tại đang làm gì vậy ????????

Không cần nghĩ cũng biết hắn đang phê duyệt tấu chương đi ! ?

Trong lòng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc giống như cá chép , liền nhảy dựng lên từ trên mặt lá sen .

Sau đó, lấy tốc độ nhanh như chớp , nhảy lên bờ cỏ xanh mượt mà .

Ngay lúc nàng nhảy lên , Tiểu Lô tử đã đợi ở đấy từ lâu , vừa thấy , đã lập tức đuổi theo tiểu điêu .

“ Tiểu tổ tông của ta ơi , người lại muốn đi nơi nào hả ! ?”

Nghe Tiểu Lô tử nói như vậy , Đồng Nhạc Nhạc chỉ dừng lại một chút , ngay sau đó lập tức lao nhanh về hướng Ngự Thư Phòng .

Dù sao , Tiểu Lô Tử chạy quá chậm , mà nàng hiện giờ muốn nhìn thấy Huyền Lăng Thương ngay lập tức , cũng mặc kệ Tiểu Lô tử có thể đuổi theo kịp hay không .

Lập tức , mũi chân nhấn xuống, liền hấp tấp chạy về phương hướng Ngự Thư Phòng .

. . . . . .

Đúng là mùa hè có khác.

Ánh nắng mặt trời chiếu xuống , trời xanh mây trắng, ánh nắng rực rỡ , chiếu xuống bao phủ hết một mảnh đất , khiến cho chúng lại tăng thêm sức sống tươi đẹp !

Đồng Nhạc Nhạc bây giờ cực kì dễ dàng chạy tới Ngự Thư Phòng , dọc đường đi , rất thuận lợi lại không bị ai ngăn cản .

Chỉ là gần tới Ngự Thư phòng , nàng lại nghe được âm thanh xa lạ phát ra từ bên trong , làm cho Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc không thôi , lập tức đi chậm lại một chút .

“ Hoàng huynh , hôm nay đệ mới từ Tế Nam trở về , mới bước vào cung , thì nghe đồn là , gần đây huynh có nuôi một con sủng vật , là một con Phượng Hoàng Điêu quý hiếm đã biến mất gần trăm năm không ai tìm thấy , có đúng không ! hửm ? Phượng Hoàng Điêu kia đang ở nơi nào , cho đệa nhìn xem một chút !”.

Nghe thấy âm thanh xa lạ trong trẻo , vừa nghe Đồng Nhạc Nhạc liền biết , rõ ràng , hẳn là một thiếu niên đi !

Nhưng mà , có thể gọi Huyền Lăng Thương là hoàng huynh , e là trong thiên hạ này chỉ có mỗi đệ đệ của hắn , Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong !

Nói đến hắn …. vị Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong , cũng là một nhân vật nổi tiếng nha .

Bởi vì mỗi lần có cung nữ hay thái giám nào …… bất kể là ai mà nghe đến cái tên này , trên mặt cũng đều lộ ra một vẻ khiếp sợ cùng đau đầu không thôi .

Nghe nói Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong cùng ,Huyền Lăng Thương là cùng một mẫu thân sinh ra .

Chỉ là , lúc Huyền Lăng Thương tám tuổi , thì mẫu thân của bọn họ bệnh nặng rồi qua đời .

Vì vậy , lúc đó tiên đế liền giao Huyền Lăng Thương cho Thái Hậu nương nương nuôi dưỡng .

Bạn đang đọc Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu của Tuý Mộng Khinh Cuồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.