Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấc mơ có nội dung như một bộ phim .

Tiểu thuyết gốc · 1773 chữ

Hồi đi học ở quê , tôi ở nhà với ông bà còn bố mẹ đi làm trên thành phố thỉnh thoảng vài tháng mới về nhà một lần rồi phải đi ngay . Ở quê đất thì rộng , người thì đông lên con cháu thường xây nhà riêng , tôi phải ngủ một mình một gian nhà từ khi còn bé . Ở quê thì đông người thật đấy,hàng xóm qua lại trò chuyện với nhau rôm rả , nhưng đêm đến thì không có nhiều hoạt động lên tối rất sớm , thường chỉ 7 giờ mọi nhà đã tắt đèn đi ngủ hết . Nhà tôi lại ba mặt đều là đồng lên tối còn vắng vẻ , hiu quạnh hơn . Ở quê thì ai cũng lớn lên với những câu chuyện

ma quỷ ,để dọa trẻ con đi ngủ sớm không khóc nhè . Không biết nó có thật không , nhưng ai cũng mang theo ám ảnh mỗi buổi đêm khi đi trên đường khuya vắng , qua những bụi cây cứ chốc chốc thấy túm cây lao xao lại quay lại nhìn sợ có gì kinh khủng lắm nhảy ra từ đó .

Tôi thấy mình không quá nhút nhát , mỗi buổi sang tôi thường có suy nghĩ thách thức " Ma quỷ có gì đáng sợ , ngon ra mặt để tao nhìn rõ cái nào " , nhưng khi màn đêm xuống , nằm trên giường nhỏ yên tĩnh tôi lại muốn rút lại hết suy nghĩ ban sáng " thôi thì mấy vị đừng ra thì hơn , để sáng chúng ta nói chuyện tiếp ". Ở xung quanh nhà tôi thì lại có trồng nhiều cây nhãn lớn , mỗi đêm tôi lại nằm nhìn bóng cây qua lại dưới trăng in trên cửa sổ . Tôi luôn có một suy nghĩ thường trực "có khi nào mình lại thấy cái bóng gì khác trên ngọn cây như những câu truyện tôi thường nghe không " , vì vậy mà mỗi đêm tôi thường mãi khuya mới ngủ được vì luôn để ý cảnh giác xung quanh . Mà vì hay nghe chuyện ma, chuyện trộm cắp trốn vào nhà ,lên việc tôi thường làm trước khi đi ngủ là cầm đèn chiếu xuống ngầm giường vài lượt , nếu hôm nào quên thì tôi cũng sẽ bật dậy ngay để làm nếu không thì hôm đó đừng mong ngủ được .Tôi thường ngủ ngon nhất khi bố mẹ tôi về , hoặc ngủ cùng anh trai , còn khi ngủ một mình , muốn ngủ ngon thì tôi thường cầm theo một thanh tre dài rất vừa tay , một chiếc đèn pin nhỏ để ở đầu giường .

Hôm đó tôi ngủ một mình như bình thường , nhà tôi có 2 phòng ngủ cách nhau cái cầu thang nhỏ lên gác , tôi quen ngủ ở giường bên ngoài hướng ra đường và có cửa sổ . Phòng đó do ở bên ngoài, có cửa sổ kính lên chỉ cần một lúc là ánh trăng sẽ thắp sáng cả gian phòng , ánh trăng thì dịu nhẹ ,không chói rất dễ ngủ . Đang thiu ngủ tôi thấy mình chợt mở bừng mắt, tôi vẫn nằm trên chiếc giường quen thuộc ,nhưng tôi biết đó là giấc mơ vì trong đó ánh mắt tôi nhìn lại là trên xuống bao quát cả phòng và cả hình ảnh của tôi . Sau đó tôi giật mình , ánh mắt đã trở lại , tôi thấy ngoài trời vẫn rất tối và tôi ngủ cũng chưa được bao lâu . Thế là tôi lại thiu thiu ngủ . Không biết bao lâu , tôi lại mở mắt ra nhưng đôi mắt dường như bị thứ gì đó cản trở mà không tài nào mở nổi . Lúc đó tôi không có thể nhận biết được đây là giấc mơ hay thật nữa , nó cứ nửa tỉnh nửa mê , vừa hư lại vừa thực . Sau đó dưới con mắt mở hơi hé đấy , tôi thấy một làn khói đen đứng ở đầu giường mình , đây là lần đầu tiên tôi biết cảm giác gần ngay trước mặt mà với không tới diễn tả như nào . Nó cứ gần ở đấy mà tôi cảm tưởng không bao giờ động vào đến nó , vô cùng bất lực , thấy mình vô cùng nhỏ bé . Đám khói dần thành hình , nó cũng chẳng là người , cũng chẳng đáng sợ như quỷ nó chỉ là một đám khói đen dài lơ lửng mờ hồ như hình người có tay có chân , không rõ mặt . Nó đứng đó đối diện với tôi , nhưng tôi vẫn nằm im nhìn nó như hai kẻ ngang hàng không run sợ , không yếu đuối . Thời gian như ngừng lại ngay lúc ấy , dường như nó mất kiên nhẫn hay hết thời gian mà nó chỉ nói vang văng vẳng trong đầu tôi "Tao là ma đây " , đơn giản như trẻ con bực tức , hay nó tưởng tôi nghĩ nó là người vậy . Lại lần nữa tôi bật dậy trong đêm , quay ngó xung quanh , trời vẫn còn tối và không có thứ gì trước đầu giường , tôi bất giác nở nụ cười thỏa mãn ,một nụ cười tự nhiên nhất,vui vẻ nhất tôi từng có như một kẻ vừa chiến thắng trong trận đấu sinh tử , một kẻ vừa chiến thăng nỗi sợ của chính mình .

Sau nụ cười tôi rất nhanh lại chìm vào giấc ngủ , bỗng tôi nghe thấy âm thanh kẽo kẹt của thanh giường từ phòng bên kia vang lại ,có người bước xuống tiếng bước chân trong đêm rõ mồn một, tiếng chân ngày càng gần . Tôi đang nằm quay vào tường , tiếng người đó vén mùng và nên nằm cạnh tôi , hai đầu gối áp vào lưng tôi làm tôi không thể quay lại được . Tôi cảm giác có người đằng sau , thì hỏi to "Ai đấy". Người nọ liền đáp với giọng thân thuộc mẹ đây . Không hiểu sao lúc đấy tôi nghĩ rất nhiều nhưng đều chỉ nghĩ là mẹ cũng sợ ma à , đúng lúc mình cũng đang khó ngủ . Nhưng sau một lúc tôi lại giật mình , chết rồi , mình đang ở một mình nhà làm gì có ai.Thế là tôi dùng hết sức cùng can đảm quay lại ,kẻ nằm sau vẫn nằm đấy nhưng không rõ hình dáng , ngay lập tức nó lại dùng giọng của thằng bạn thân tôi hỏi "mày sao đấy". Lần này sao tôi có thể để bị dụ nữa , vừa rồi là cái bóng đen giờ đến nó như đang cố thử tôi cái gì vậy , đây không thể là thật . Tôi giật mình dậy nhìn quanh đúng là tôi vẫn nằm trong căn phòng quen thuộc , không có ai cả , lần này tôi ngồi dậy nắm lấy thanh tre và cái đèn pin ở đầu giường mình thật sự đang tỉnh , mồ hôi còn ướt đẫm cả áo dù trời đang vào thu . Lại là một giấc mơ nhưng nó lại đặc biệt là nó lại dường như có liên quan đến giấc mơ trước . Lúc đó tôi cũng không quá nhiều suy nghĩ , chắc không phải can đảm dũng cảm gì mà là quá mệt , tôi lướt qua đồng hồ cũng đã là một rưỡi sáng .

Rất nhanh tôi lại ngủ ,lần này là một không gian trắng bệch,một chiều , tôi chỉ xuất hiện như một nhân vật xuất hiện trong câu chuyện tranh , từng bức , từng bức một, tôi ngay lập tức nhận ra nó là giấc mơ , nhưng chẳng hiểu sao tôi không thể tỉnh dậy . Nhân vật tôi trong giấc mơ không ngừng nghĩ như niệm chú "đây là một giấc mơ ,đây là một giấc mơ ,.." nhưng không tài nào dậy được.Tôi bị cuốn vào câu chuyện như một đĩa băng đã cài sẵn . Tôi đạp một cái xe ba bánh nhỏ , đầu tôi thì to , thân thì nhỏ ,qua một cái cổng , vào một ngôi làng mà nhân vật tôi trong mơ cảm thấy thân thuộc như nhà của tôi vậy . Khi gần đến nhà thì thấy một cô đang ngồi sàng gạo (loại bỏ đất đá khi phơi ý ) , cô ngước lên nhìn tôi và cười , hỏi tôi một câu đơn giản mà đầy sát thương "Cháu đèo ông gì có râu dài đằng sau vậy ". Không còn gì để nói , cả tôi ngoài đời và tôi trong mơ đều giật thót một cái , tôi rõ ràng là chạy một cái xe ba bánh nhỏ còn chưa bằng cái đầu tôi , khung cảnh trong bức tranh làng quê yên bình là thế mà , . Lần này tôi bật dậy một cách mạnh mẽ , không thể chịu đựng được nữa , đây chắc chắn là cái gì mà người ta gọi là ác mộng rồi , nó gặm nhấm nỗi sợ của mình đến mức không thể nào kháng cự được nữa . Tôi bật bóng đèn sáng lên trên tay cầm chắc thanh tre , nhìn đồng hồ đã bốn giờ sáng rồi , tôi cứ ngồi thế đến lúc có tiếng đài phát thanh của xóm ở đầu ngõ vang lên tôi mới bất giác lại ngủ lần nữa . Ngủ ngon lành một mạch đến sáng , không phải chịu đựng lần nào nữa, tôi đoán nếu giấc mơ tiếp tục tôi hóa điên không chừng . Hơn sáu rưỡi tôi tỉnh dậy , bên ngoài đã huyên náo tiếng người chạy bộ buổi sớm , tiếng chim hót , ánh nắng chiếu trên đầu giường . Tôi nhận ra mình không hề có một chút mệt mỏi , hoàn toàn khoan khoái dễ chịu , lạ thật .

Đến giờ thì tôi không thấy giấc mơ tương tự như thế nữa , khi ngủ tôi thường bật đèn học ,ngủ sớm hơn cố gắng không muốn gặp lại nó . Trải qua nó tôi thấy được nhiều nỗi sợ trong lòng mình , can đảm hơn ,nhưng nếu phải gặp lại nó thì tôi không bao giờ nghĩ đến kể cả trong giấc mơ . Giấc mơ như bộ phim dài tập , có mở đầu , có kết thúc và có dư vị đọng lại trong tôi . Tôi thật sự nhớ câu "chiến thắng lớn nhất đời người là chiến thắng bản thân ".

Bạn đang đọc Dưới trăng sáng trong đêm nhìn rõ lại bản thân sáng tác bởi bigheadghost
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bigheadghost
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.