Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên tài đã hao hết tiềm lực (2)

Phiên bản Dịch · 1496 chữ

- Với biểu hiện thiên phú hiện tại của Kiệt Sâm, ta không chút hoài nghi Kiệt Sâm có thể tấn cấp hoàng linh sư thất giai, thậm chí cũng có chút ít khả năng đạt được cảm ngộ của nhiều hệ, nhưng kế tiếp thì sao?

Đế Mỗ nhìn mọi người chung quanh:

- Đã không có công pháp tu luyện, Kiệt Sâm vĩnh viễn chỉ có thể dừng bước tại đó, một hoàng linh sư thất giai nhiều hệ, cho dù có cường thịnh bao nhiêu, nhưng có thể cường tới mức độ nào, mà khi cấp bậc linh sư không cách nào tăng lên, cho dù tạo nghệ linh dược học sâu dày, lại có thể làm gì?

Nói tới đây, trên mặt Đế Mỗ không khỏi lộ ra tia cười khổ, trên mặt mang theo vẻ tràn đầy tiếc hận.

Nếu như Kiệt Sâm từ nhỏ được Linh Sư Tháp nhìn trúng, như vậy từ khi hắn còn bé Linh Sư Tháp có thể chỉ dẫn con đường tu luyện cho hắn cùng lựa chọn thuộc tính tu luyện, nhưng cho tới hôm nay hết thảy đều đã chậm, Kiệt Sâm hiện tại đã là tôn linh sư lục giai cao cấp, trên cơ bản hết thảy đều đã được định hình, không còn cách nào có thể cải biến.

Nghĩ tới một gã thiên tài như vậy nhưng vì thế lại bị hủy diệt, trong nội tâm Đế Mỗ thật sự cảm thấy đáng tiếc.

Nghe xong lời nói của Đế Mỗ, toàn bộ mọi người trong phòng đều trở nên trầm mặc.

Sở dĩ song tháp cử hành cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục, luôn tuyển chọn tinh anh trên toàn đại lục cũng không phải xem trọng thực lực của những tinh anh kia mà là xem trọng tiềm lực của bọn họ.

Mà Kiệt Sâm tuy mạnh mẽ, lại thuộc về dạng đã hao hết tiềm lực, cho dù tương lai có thành công tấn cấp hoàng linh sư thất giai, nhưng đối với một quái vật khổng lồ như Linh Sư Tháp căn bản không tính là gì, ở nơi này bất luận là một hộ pháp nào cũng đều có thể quét ngang hắn, tự nhiên sẽ không được Đế Mỗ xem vào trong mắt.

- Đã như vậy, Đế Mỗ đại nhân, như vậy đêm nay ta cùng Hán Khắc Tư đến khu cư trú của tây bắc tìm Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân!

Bên trong phòng, Tạp Lạc Nhĩ chợt lên tiếng nói.

Đế Mỗ gật nhẹ đầu, nói:

- Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, nếu như không còn chuyện gì nữa thì mọi người tan a!

Hội nghị chấm dứt, tám người thật ăn ý cùng rời khỏi phòng.

Với tư cách là chỉ huy cao nhất Linh Sư Tháp trong cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đối chiến đại lục lần này, hiện tại Đế Mỗ như thế nào cũng không nghĩ tới lúc trước hắn từng làm ra một quyết định khiến cho hắn phải hối hận cả đời, lại làm cho hắn mỗi lần hồi tưởng lại đều tràn đầy tiếc nuối.

Vào buổi tối, bên trong khu kiến trúc nội thành ánh đèn sáng lạn, các loại linh đăng tinh xảo tản ra ánh sáng chói lọi, đem cả khu kiến trúc chiếu rọi như lúc ban ngày.

- Kiệt Sâm đại sư, đến lúc đó khi chấm dứt cuộc đối chiến, nếu như ngươi được chọn lựa có thể trở thành đệ tử Linh Sư Tháp chúng ta, Linh Sư Tháp giơ hai tay hoan nghênh!

Bên trong phòng của Kiệt Sâm, Tạp Lạc Nhĩ đứng dậy, trên gương mặt tươi cười, mà ở bên cạnh Hán Khắc Tư chỉ yên lặng đứng một bên, không hề có bất kỳ tỏ vẻ.

- Ha ha, Tạp Lạc Nhĩ đại nhân, đến lúc đó ta sẽ cân nhắc!

Kiệt Sâm cũng cười lên tiếng.

- Như vậy tốt lắm, Kiệt Sâm đại sư, hai chúng ta cũng sẽ không tiếp tục lưu lại làm phiền, cáo từ!

Tạp Lạc Nhĩ chắp tay với Kiệt Sâm.

- Hai vị đi thong thả!

Tạp Lạc Nhĩ cười cười, sau đó cùng Hán Khắc Tư đi ra khỏi phòng Kiệt Sâm, ở trong phòng lâu như vậy nhưng Hán Khắc Tư vẫn một mực không lên tiếng, đối với Hán Khắc Tư mà nói Kiệt Sâm đã bị Đế Mỗ đại nhân đánh giá là tuyển thủ không còn bất kỳ tiềm lực nào, tự nhiên không tư cách để cho hắn phải hao phí tinh lực đi thuyết phục.

Đợi khi Tạp Lạc Nhĩ cùng Hán Khắc Tư đều đã rời khỏi, những tuyển thủ khác đều đi vào phòng.

- Kiệt Sâm, Linh Sư Tháp Tạp Lạc Nhĩ đại nhân có phải mời ngươi gia nhập Linh Sư Tháp hay không?

Trên mặt nhóm người Tư Lý Lan Tạp đều mang theo vẻ kích động:

- Khi nãy Tạp Lạc Nhĩ đại nhân cũng đến gặp Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân, nghe nói hi vọng hai người sau cuộc đối chiến nếu được lựa chọn hãy đồng ý gia nhập Linh Sư Tháp, còn đồng ý cho họ được xem trọng bồi dưỡng trong Linh Sư Tháp!

Phòng của mọi người cũng không rời xa nhau, Tạp Lạc Nhĩ và Hán Khắc Tư đi vào phòng của Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân trước, cuối cùng mới đến phòng của Kiệt Sâm, động tác lớn như vậy tự nhiên bị các tuyển thủ khác nhận ra.

- Kiệt Sâm, các ngươi quả nhiên thật lợi hại, còn chưa bắt đầu đối chiến đã được người của Linh Sư Tháp nhìn trúng, nhưng Tạp Lạc Nhĩ đại nhân bọn họ đến phòng của Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân ngồi thật lâu mới rời đi, trong khi chỉ ngồi trong phòng ngươi một chút, ngươi đừng nói với ta là ngươi cự tuyệt hai người bọn họ đi?

Rất nhiều tuyển thủ đều mang theo vẻ mặt hâm mộ nhìn qua Kiệt Sâm, nhưng Kiệt Sâm chỉ cười cười không nói gì!

Với sức quan sát nhạy cảm của Kiệt Sâm, tuy khi nãy biểu hiện của Tạp Lạc Nhĩ có vẻ nhiệt tình, nhưng Kiệt Sâm vẫn có thể cảm nhận được đối phương không xem trọng chính mình, đặc biệt là biểu hiện của Hán Khắc Tư càng không cần phải nói.

Hơn nữa căn cứ theo lời của các tuyển thủ đã nói, khi Tạp Lạc Nhĩ đến phòng của Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân lại ở thật lâu, như vậy cũng làm cho Kiệt Sâm cảm giác được một ít khác biệt nào đó.

Nhưng trong lòng Kiệt Sâm không hề có chút thất lạc, làm cho hắn hiếu kỳ chỉ là vì sao Tạp Lạc Nhĩ lại có biểu hiện như vậy.

- Cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục không phải do song tháp cùng tổ chức sao? Như thế nào cuộc thi đấu còn chưa bắt đầu thì đã vội vã chạy tới kéo người đây? Còn nói là hi vọng mình được lựa chọn sẽ gia nhập Linh Sư Tháp…

Kiệt Sâu cau mày, cảm giác mẫn cảm làm cho hắn cảm nhận có chút gì đó không đúng, biểu hiện khi nãy của Tạp Lạc Nhĩ và Hán Khắc Tư thật giống như tình trạng nếu có quốc gia nào đó đạt được thiên tài đỉnh cấp, sau đó từng học viện của quốc gia kia đều sẽ đến gặp mặt kéo người về trường của mình, với thực lực của Linh Sư Tháp căn bản không cần phải làm như thế đi?

- Ha ha, Kiệt Sâm…

Ngay khi trong nội tâm Kiệt Sâm còn đang nghi hoặc, bên tai đột nhiên truyền tới thanh âm của Bổn Kiệt Minh đại sư.

Chỉ thấy ngay hành lang cách đó không xa, Bổn Kiệt Minh đại sư mang theo hai lão giả tóc bạc đi về chỗ hắn, trong đó có một người thuộc Linh Dược Sư Tháp Ngõa Đặc đại sư.

- Bổn Kiệt Minh đại sư, Ngõa Đặc đại sư!

Kiệt Sâm mỉm cười chào hỏi, sau đó ánh mắt dừng lại trên người lão giả bên cạnh Ngõa Đặc đại sư:

- Vị đại sư này là…

Lão giả kia mặc một bộ linh dược sư trường bào cũ nát, đôi mắt bình thản, thật giống như một lão gia gia hòa ái nhà bên cạnh, nhưng Kiệt Sâm lại từ trên người đối phương cảm nhận được một loại khí thế cực kỳ mãnh liệt, đối phương cũng không hề tận lực phóng thích, chỉ nội liễm trong nội tâm, nhưng làm Kiệt Sâm cảm giác được hết thảy chung quanh đều không tự chủ được mà bị hắn hấp dẫn.

Bạn đang đọc Dược Thần của Ám Ma Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 503

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.