Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Quỷ (5)

Phiên bản Dịch · 1633 chữ

Đừng trước cửa phòng vệ sinh, Nhan Tuấn Trạch quay đầu nhìn.

Lúc này đây, Hoàng Sâm đã ném một viên “Thanh Đạo Phu” vào người Lữ Hâm.

Nguyên nhân là sau khi nghe Nhan Tuấn Trạch đề nghị, hắn cố ý kéo Lữ Gia Nghiên từ từ di chuyển đến cửa, nhưng sắc mặt Lữ Hâm đột nhiên tái đi, trong miệng bắt đầu phát ra âm thanh “ọt ọt ọt ọt” kỳ quái.

Bất quá, Lữ Hâm còn chưa kịp ngăn cản thì đã bị tàng khấu của Hoàng Sâm đánh trúng.

Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, Lữ Hâm bị năng lượng từ “Thanh Đạo Phu” đánh ngã ra đất, từ trên đỉnh đầu bay ra khí trắng hình người, xem ra là đã bị năng lượng của “Thanh Đạo Phu” điên cuồng bức ra.

Nhưng luồng khí hình người này dường như có thực lực rất mạnh, không chịu yếu thế, một mực bắt lấy thân thể Lữ Hâm.

Cục diện rơi vào tình thế giằng co.

Két…

Ngay lúc đó, cửa phòng ngủ chính mở ra, Tăng Thân Bà cũng không chậm chạp đi ra, mà nhón chân chạy cực nhanh, âm thanh lạo xạo không ngừng vang lên. Bà ta không nhìn Lữ Hâm, mà vọt thẳng về phía Hoàng Sâm cùng Lữ Gia Nghiên.

Trong quá trình lao đến, khuôn mặt gầy gò vặn vẹo, cái miệng há ra, phát ra âm thanh tựa như tạp âm từ hai loại kim loại điên cuồng ma sát vào nhau.

Hoàng Sâm trực tiếp ném ra một viên “Cao Năng Hội Động” ngay chân Tăng Thân Bà.

Tàng khấu nổ tung, sóng năng lượng khuếch tán, đẩy ngược Tăng Thân Bà về sau.

Lúc này, Hoàng Sâm vội vàng mở cửa, kéo Lữ Gia Nghiên chạy ra ngoài.

Bất quá, theo như Nhan Tuấn Trạch thấy, hai người họ chạy trốn cũng phí công mà thôi.

Trên người Tăng Thân Bà không có một vết thương nào, chỉ tạm thời bị ngăn cản giây lát, không bao lâu sau lại đuổi theo, miệng phát ra âm thanh khiến người hoảng hốt. Bà ta vọt qua người Lữ Hâm vẫn còn đang giãy dụa trên đất, muốn đi ra ngoài.

- Này!

Nhan Tuấn Trạch hô to một tiếng, một tay xách Lữ Cường, tay kia xách Vương Cần, mặc kệ hai cái quỷ hồn run lên bần bật, cứ thế lôi bọn họ ra khỏi nhà vệ sinh.

Tăng Thân Bà giật mình, dừng bước, quay đầu liếc nhìn Nhan Tuấn Trạch, kế đó nhìn hai cái quỷ hồn tân sinh trong tay hắn.

Thấy vậy, Nhan Tuấn Trạch giơ cao tay lên, ý nói “gà quay tới rồi nha, nếu không có chuyện gì thì mau ăn đi…”

Nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn, Tăng Thân Bà trực tiếp bỏ qua đồ ngon, thản nhiên quay đầu chạy khỏi căn hộ 503, đuổi theo Hoàng Sâm cùng Lữ Gia Nghiên.

- Không ăn! - Nhan Tuấn Trạch cúi đầu nhìn hai cái quỷ hồn lạnh run. - Là sao? Mình đã quên chuyện gì à?

Trở về!

Lần nữa ngồi lại trên ghế, bốn người nắm tay, hành lang bên ngoài vang lên âm thanh lạo xạo, từ từ đến gần.

Ngoại trừ Nhan Tuấn Trạch cùng Hoàng Sâm, hai người còn lại đều lộ vẻ hoảng sợ.

Nhan Tuấn Trạch nghĩ nghĩ, đứng dậy, bước đến bên cạnh Hoàng Sâm, thì thầm vào tai hắn:

- Hoàng Sâm tiên sinh, ngươi có biết chuyện ăn quỷ hay không?

Hoàng Sâm quay đầu nhìn Nhan Tuấn Trạch, tỏ vẻ kinh ngạc, bất quá hắn vẫn gật đầu:

- Có. Quỷ hồn vừa thành hình thuộc dạng từ trường năng lượng không ổn định, rất dễ bị quỷ hồn khác hấp thu, từ đó tăng lên từ trường năng lượng của mình.

Nhan Tuấn Trạch ngạc nhiên:

- Ý của anh là sau khi một con quỷ ăn hết một con quỷ mới sinh sẽ khiến thực lực của nó trở nên mạnh hơn?

- Có khả năng. - Hoàng Sâm nói. - Điều đầu tiên phải xem khả năng hấp thu của con quỷ kia, còn có mức độ dung hợp từ trường, một vài từ trường bài xích, phải cần một khoảng thời gian mới có thể dung hợp. Hơn nữa, sau khi dung hợp không nhất định sẽ mạnh lên, có đôi khi còn làm giảm thực lực của nó.

- Hi vọng sau khi ăn hết Lữ Cường cùng Vương Cầm, thực lực của Tăng Thân Bà sẽ giảm xuống, rớt xuống đáy cốc luôn càng tốt! - Nhan Tuấn Trạch lẩm bẩm.

- Cậu nói gì? - Hoàng Sâm hỏi.

- Không có gì. - Nhan Tuấn Trạch lắc đầu. - Vậy nên làm thế nào để một con quỷ ăn tươi quỷ hồn mới sinh?

Hoàng Sâm trầm ngâm một lát, mở miệng nói:

- Tuy tôi không biết cậu hỏi cái này làm gì, hơn nữa tôi cũng chưa thử qua. Nhưng đạo sư của tôi từng nói, chỉ cần cho quỷ hồn mới sinh ăn nến, thì nhất định có tỷ lệ hấp dẫn những quỷ hồn khác không nhịn được ăn nó.

- Cái này cũng được? - Nhan Tuấn Trạch kinh ngạc nói.

- Tôi chưa thử! Nhưng đạo sư nói thì không phải giả! - Hoàng Sâm chém đinh chặt sắt nói.

Nhan Tuấn Trạch vẫn có hơi không yên tâm:

- Thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, đạo sư của anh là cấp mấy?

- Nhị tinh! - Hoàng Sâm đáp.

- So với anh cao hơn một tinh, chắc là tin được. - Nhan Tuấn Trạch thầm gật đầu. - Vậy sao hôm nay đạo sư của anh không đến?

- Đến rồi, nhưng hai ngày trước vừa bị Nhậm bà bà giết. - Hoàng Sâm thành thật đáp.

Nhan Tuấn Trạch xanh mặt.

Lúc này, hai người cũng không hạ giọng, nên Lữ Hâm cùng Lữ Gia Nghiên bên cạnh đều nghe thấy rõ ràng.

Mất hơn nửa ngày, Nhan Tuấn Trạch mới tiếp nhận sự thật tàn khốc này, hắn lau mồ hôi, tự nhủ:

- Trong căn phòng này… Chắc là có nến!

Mặc kệ Hoàng Sâm không đáng tin cỡ nào, cũng mặc kệ đạo sư của hắn không đáng tin cỡ nào, chính như Hoàng Sâm nói, việc đã đến nước này, cũng chỉ có thử một lần mới biết.

- Có! - Lữ Hâm lên tiếng. - Lúc tôi tìm kiếm di vật trong phòng ngủ của bà nội, có từng thấy trong ngăn kéo bàn học có mấy cây nến màu đỏ.

- Phòng ngủ? Anh nói là phòng ngủ chính? - Nhan Tuấn Trạch nhìn hắn.

- Ừm! - Lữ Hâm gật đầu.

Nghiêng tai nghe ngóng âm thanh bên ngoài hành lang, tiếng bước chân đã biến mất.

Không bao lâu sau, Tăng Thân Bà sẽ xuất hiện trong phòng ngủ, sau đấy khàn giọng kên đau khiến lòng người phát lạnh.

Nhan Tuấn Trạch cũng không muốn lãng phí thời gian trở về, nhân cơ hội này, hắn vào phòng ngủ lấy nến đã rồi tính.

Hạ quyết tâm, thả tay Hoàng Sâm cùng Lữ Hâm ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn đứng dậy, nhanh chóng đi vào phòng ngủ.

- Cậu làm gì? - Hoàng Sâm nóng nảy. - Mau đến đây nắm tay chúng tôi, hiện tại vào phòng ngủ tìm nến làm gì? Ở đâu ra quỷ ăn nến của cậu?

Nhan Tuấn Trạch không để tâm đến hắn, đẩy cửa phòng ngủ, chui vào.

Sau khi cửa đóng lại, hắn không chút do dự, quét mắt nhìn một lượt đồ dùng trong phòng. Cái bàn học kia nằm ở sát bên cửa sổ, cách giường không xa, đại khái chỉ khoảng hai ba bước.

Đệm giường thấm máu đã được thay mới.

Vì đảm bảo đạt được mục đích, Nhan Tuấn Trạch nhìn quanh bốn phía, dưới giường, góc tủ đồ, dưới đáy bàn, xác định chắc chắn hiện tại Tăng Thân Bà không có ở đây.

Hắn lập tức bước đến bàn học, mở ra ngăn kéo ở giữa, bên trong có mấy cái phong thư, một quyển bút ký, vài cái bao lì xì cùng mấy cây bút mực.

Không có nến.

Ngồi xổm người xuống, mở ra ba cái ngăn kéo nhỏ hơn bên phải. Bên trong có rất nhiều đồ, nhưng chỉ là một ít giấy lộn cùng báo cũ.

Gạt mấy thứ che tầm nhìn ra, Nhan Tuấn Trạch cẩn thận tìm kiếm, trong ba cái ngăn kéo cũng không có nến.

Lúc này đây, hắn bắt đầu hoài nghi, có khi nào là Lữ Hâm gạt hắn.

Nhưng bản thân cũng không có ý định chạy trốn, còn chưa kích hoạt phân linh mà.

Phía bên phải không có, bên trái vẫn còn ba cái ngăn kéo nữa. Nhan Tuấn Trạch không đứng dậy, cứ như vậy quay sang trái, đang định kéo ngăn kéo ra.

Trong phòng ngủ đột nhiên vang lên âm thanh “cùm cụp”

Hắn lập tức quay đầu nhìn quanh bốn phía, tủ quần áo không mở ra, phía sau cửa cũng không có người, trên giá áo bằng gỗ vẫn treo mấy bộ quần áo như cũ, cũng không có ai trốn sau đống quần áo kia.

Không thấy bóng dáng Tăng Thân Bà.

Bất quá, tuy không phát hiện, nhưng cảm giác sợ hãi trong lòng Nhan Tuấn Trạch càng lúc càng tăng cao, da gà trên tay cũng bắt đầu nổi lên.

Đúng lúc này, cái chăn đã được thay sạch sẽ vốn nằm bằng phẳng trên giường đột nhiên có hơi nhô lên, tựa như bên trong đang từ từ hình thành một cơ thể người, không bao lâu sau đã có hình dạng rõ rệt.

- Đau quá… - Âm thanh khàn khàn theo sát mà đến.

-----

Cầu kim phiếu aaaa!

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.