Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thích ăn đầu sói

Tiểu thuyết gốc · 1071 chữ

Huyền Giới ngoài nhân tộc ra còn có yêu tộc.

Yêu tộc sinh sống ở Nam Vực, vì thế nơi này còn gọi là Yêu giới.

Mà Đông Vực Chính Khí tông chính là tiếp xúc với Nam Vực.

Chỉ cần băng qua dãy núi cao Trường Sơn, liền sẽ bước vào địa phận yêu giới.

Dãy núi Trường Sơn còn có một ngọn núi gọi là Thập Yêu Đại Sơn, phần này còn nằm bên của Đông Vực.

Thường các tông môn đều sẽ xem nơi này như "sân bãi" nhà mình, đưa đệ tử đến đây rèn luyện.

Thập Yêu Đại Sơn chia làm ba vòng, vòng ngoài là yêu thú cấp thấp, tương đương với Luyện Khí tầng mười, gọi là nhất giai yêu thú, sâu vào trong liền yêu thú hóa hình đều sẽ xuất hiện.

Mà ở phần trung tâm, liền nghe nói có mười tên yêu vương tọa trấn.

Cái đó đã là tin tức mấy ngàn năm trước, bây giờ có yêu thú cảnh giới cao hơn hay không, liền không rõ.

Yêu thú cấp bậc không giống như tu sĩ nhân tộc, mà phân chia từ yêu thú nhất giai tới yêu thú bát giai.

Tam giai yêu thú liền có thể hóa hình, thể nội sinh ra yêu đan, mà tứ giai yêu thú xưng là yêu vương, ngũ gia yêu hoàng, lục giai yêu tôn, thất giai yêu thánh, bát giai yêu đế.

Dương Thần hôm nay cảm thấy bụng đói cồn cào, liền muốn tự mình đi tới Thập Yêu Đại Sơn kiếm chút thức ăn sống qua ngày.

Hắn nhìn thấy đại sơn trước mắt đâu đâu cũng là thức ăn, đâu đâu cũng là chất đạm.

"Nuôi cơ liền phải cần chất đạm."

Dương Thần không nói nhảm, tranh thủ trời sắp tối liền tới đây săn bắt.

Ban ngày có quá nhiều đệ tử các phái đến đây lịch luyện, hắn cũng không thể giành hết phần "ăn" người khác.

Hắn trước tiên đốt đuốc đi ở vòng ngoài. Nơi này nghe nói có loại Kì Đà thú, thân dài hai mét, thịt bổ dưỡng gấp năm lần thịt bò.

Ột ột.

Dương Thần nghĩ để liền nước miếng muốn chảy ra, cái bụng cũng không kìm được mà kêu lên một tiếng.

~~

"Sư huynh, hình như chúng ta đi lạc đường."

Hai bóng người len lói trong đêm, một nam một nữ, ăn mặc quần áo màu sắc giống nhau.

Thiếu niên kia tên Trương Nghị, còn thiếu nữ là sư muội của hắn, Ninh Tuyết Hân, cả hai đều là đệ tử nội môn của Chính Khí tông.

Hôm nay đến đây lịch luyện, nhưng cuối cùng lại lạc đường.

Trương Nghị gãi gãi đầu, hắn lần đầu đến đây, tìm mua bản đồ nơi này, không ngờ đụng trúng tên thất đức, bán cái bản đồ giả.

Bây giờ không nói đến lạc đường, buổi tối chính là thời điểm yêu thú bước ra khỏi hang săn mồi.

Cái này nguy hiểm chính là vạn phần.

Trương Nghị nói:

"Sư muội yên tâm, ta sẽ tìm được đường ra."

Hắn chính là yêu thích sư muội của mình, muốn lần này ra ngoài lấy điểm, không ngờ lại rơi vào tình huống khó xử này.

Hai người đều là Luyện Khí tầng mười, nhưng yêu thú trời sinh khỏe mạnh, lại đi theo bầy đàn, cái này nếu gặp phải, bọn họ cũng khó mà ứng đối.

Hú hú à hú.

Trương Nghị nghe như thế biến sắc.

"Sư muội, đi nhanh, là Sơn Lang Thú."

Ninh Tuyết Hân cũng là hoảng sợ. Loại yêu thú này đi chính là bầy đàn, da lại cứng, rất khó bị đánh giết.

Nếu một hai con bọn họ còn có thể, mà Sơn Lang Thú mỗi lần đi săn là theo đàn năm con.

Cái này gặp phải thì hai người họ sẽ thành thức ăn cho chúng.

Đi được không bao lâu Trương Nghị phát hiện lúc này trong bóng đêm có mấy cái ánh mắt màu đỏ hiện ra.

Hắn thần sắc tái nhợt.

Ninh Tuyết Hân cũng thấy dị dạng.

1, 2,... 7 con Sơn Lang Thú.

Nàng hoảng hốt.

"Cái này, cái này..."

Trương Nghị cũng là cắn răn, rút kiếm ra.

Sơn Lang thú tốc độ không chậm, mà ban đêm là sân nhà bọn chúng.

Hắn tạm thời không cử động.

Ninh Tuyết Hân tuy hoảng sợ nhưng cũng là lấy kiếm ra, nàng cũng không phải là con người dễ từ bỏ.

Đúng lúc hai người chuẩn bị một phen đại chiến với bảy con Sơn Lang Thú.

Từ ở đâu đó phát ra tiếng hét lớn.

"Oh Yeah, ha ha, đến đây nào các tiểu bảo bảo".

Dương Thần đi tìm Kì Đà thú một buổi liền không thấy, đêm nay sợ là một đêm công cốc.

Mà bây giờ thấy có một bầy sói, hắn trước kia còn chưa ăn thịt sói nha.

Nghe nói thịt sói dinh dưỡng còn hơn thịt chó, có đều dễ bị vị khuẩn bám lấy.

Nhưng không sao, hắn có kinh nghiệm khoản này.

Trương Nghị cùng Ninh Tuyết Hân trợn mắt, làm sao lại xuất hiện một người nữa ở đây, không phải ban đêm đệ tử liền rời đi hết rồi sao.

Ninh Tuyết Hân thấy như thế liền hô to.

"Cẩn thận, bọn nó đều là yêu thú cấp 1."

"Ồ."

Nghe tiếng như thế Dương Thần ngạc nhiên, không ngờ ngoài hắn còn có người ở đây.

Chẳng lẽ hai người này cũng có ý nghĩ như hắn, ban đêm đi săn?

Quả nhiên tu tiên giới cũng có thể gặp tri kỉ.

Hắn nhìn hai người kia mĩm cười, nhưng tối quá hai người kia có thấy hay không hắn đều không quan tâm.

"Xem một chiêu Hãm Sơn quyền của ta đây."

Dương Thần tích nội lực xong đánh ra một quyền, Sơn Tuyết Lang cũng là không có sợ chết, bảy con đồng loạt lau lên hướng của hắn.

Trương Nghị thấy như thế cũng muốn tiếp lên giúp đỡ, nhưng một màn tiếp theo để hắn nghẹn họng.

Chỉ thấy bảy con Sơn Lang thú kia đều nổ đầu theo thứ tự trước sau. Hắn còn nghe đến vị thần bí kia nói một câu.

"Đầu ta không thích ăn cho lắm."

Bạn đang đọc Dùng Nắm Đấm Xưng Bá Tu Tiên Giới sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.