Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Khí Thập Tầng (2)

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Ngọc Đỉnh đảo mắt ra sau nhìn đạo đồng, hơi chút im lặng, đạo đồng này có chuyện gì vậy, mới còn nhỏ tuổi mà gương mặt đã có tướng hoa si thế này. Hài tử mà đã sớm mê sắc như này thì không được, hơn phân nửa sẽ bị phế... -trong lòng Ngọc Đỉnh mạo muội thốt ra một câu.

Về sự tồn tại của đồng tử này hắn cũng có thể hiểu. Trong thần thoại, bên cạnh những cao nhân thương sẽ nuôi dưỡng vài đồng tử hầu hạ, tên thường có thanh phong, minh nguyệt,...các kiểu. Ví dụ như đồng tử Thái Ất chân nhân sẽ gọi là Kim Hà đồng tử gì đó.

Khoan...Kim Hà đồng tử, chính mình gọi đây là Kim Hà Động, chỉ là trùng hợp hay là...phát hiện này khiến cho Ngọc Đỉnh không khỏi trầm mặc lúc lâu.

Cuối cùng hắn thu hồi lại suy nghĩ, ánh mắt một lần nữa lại đưa về phía cạnh đồng tử áo xanh, đứa nhóc này không phải có tên là Kim Quang đồng tử chứ?

"Người..."Ngọc Đỉnh nghi hoặc nhìn kĩ đồng tử.

Đồng tử đang lơ đễnh, dần định thần lại, vội nói: "Con là Thanh Vân đồng nhi ạ!"

Ngọc Đỉnh thở nhẹ nhõm nghi hoặc trong lòng, cũng tốt, giữa hai sư huynh đệ này cũng không liên quan gì.

Vứt bỏ những ý nghĩ này, Ngọc Đỉnh lại nhìn lên ngọc sách, chau mày nghĩ xem làm sao để hiểu được những diệu quyết Tiên gia này.

"Thanh Vân, gần đây ngươi có tu luyện nghiêm túc không?"

Chợt Ngọc Đỉnh nhìn đồng nhi, vờ như không điếm xỉa hỏi.

Thanh Vân nhanh chóng trả lời: "Lão gia thứ tội, những ngày qua Thanh Vân lo lắng an nguy của lão gia, thật sự không lòng dạ nào tiến hành tu vi, kính xin lão gia trách phạt."

Ngọc Đỉnh liền nhíu mày suy nghĩ, không quở trách cũng chẳng nói thêm gì, rốt cuộc hắn hỏi vậy chỉ có mục đích là muốn biết tên nhóc này đã tới được bước chi lộ tu luyện hay chưa.

Chỉ cần tu luyện rồi, thì hắn có thể có được đáp án về những vấn đề tu luyện từ đứa nhóc này rồi. So với hỏi Thái Ất thì hắn thấy vẫn hơi mạo hiểm một chút. Cứ vậy đi, chủ động hỏi đồng nhi về những vẫn đề căn bản, tuyệt đối đừng để lộ tẩy.

Dù sao... Việc này cũng không phù hợp với cao nhân nhân thiết là một trong thập nhị kim tiên Xiển Giáo như hắn.

"Thôi được rồi, ngươi cũng là vì lo lắng an nguy của bần đạo, nếu lão gia trách phạt người thì há nào lại không hợp tình hợp lí?" Ngọc Đỉnh nói.

Đồng nhi nghe xong mặt mày hớn hở.

"Vậy bần đạo sẽ đổi lại một chút, tùy ý khảo giáo sơ sơ lại mộ ít lí luận tri thức của người, xem nền tảng của ngươi như thế nào."

Lí luận...gương mặt nhỏ của Thanh Vân lập tức xệ xuống, khom người hành lễ: "Mời lão gia khảo giáo."

"Ngươi tu luyện đến cảnh giới nào rồi?"

Bẩm lão gia, trong nửa năm Thanh Vân đã phá bỏ được mười tầng luyện khí." Thanh Vân có chút đắc ý.

"Mười tầng luyện khí, không tồi, cũng có chút tiến bộ."

Ngọc Đỉnh không biết cái này viết ở tầng thứ mấy, chỉ có thể giả bộ cao thâm mạt trắc gật gật đầu.

"Vậy tu luyện được chia thành mấy bước?"

Câu hỏi của lão sư vẫn quả là đơn giản, Thanh Vân lén liếc nhìn giường mây của lão gia, tự tin nói: "Nhất cảnh luyện tinh, nhị cảnh luyện khí, tam cảnh luyện thần, tứ cảnh phản..."

Ngọc Đinh cau mày vắt trán suy nghĩ, liếc nhìn tiểu đồng tử: "Phản hư?"

"Đúng đúng đúng, chính là phản hư!"

Thanh Vân liếc nhìn Ngọc Đỉnh, sợ bị hắn trách cứ, vội bổ sung thêm: "Cảnh này lấy sinh khí thần tam nguyên hợp nhất, xung khai thượng đỉnh, Thiên Môn sẽ không còn là phàm thể, sau đó ngộ đạo đắc đạo sẽ được Tiên nhân cảnh giới."

"Tiên nhân cảnh giới?"

"Đúng, lĩnh vực Tiên nhân lão gia chả giảng cho ta biết, nói luyện 9 tầng tu vi còn quá thấp, kêu ta không cần phải theo đuổi xa vậy làm gì, à, ta bây giờ đã luyện 10 tầng rồi." Thanh Vân nói.

Đồng nhi đã 10 tầng luyện khí...Ngọc Đỉnh trong tim giống như bị một quyền chùy tàn độc.

"Tìm tới đây một cuốn pháp môn tu luyện ta xem." Ngọc Đỉnh đối mặt giao phó.

Tu Tiên đại kế đã đến thời gian cấp bách, nhưng hắn muốn hiểu hết nhiều môn pháp môn tu luyện thì cần phải biết chữ, nhưng trong quá trình học chữ mà bị đồng nhi phát hiện rằng hóa ra Ngọc Đỉnh...

Nghĩ tới đó Ngọc Đỉnh nhọc lòng thở dài.

Thanh Vân nhìn cuốn sách ngọc đơn trong tay Ngọc Đỉnh, nói: "Cuốn trong tay lão gia chính là môn Pháp quyết luyện khí ạ!"

Bầu không khí chợt ngưng đọng trong phút chốc.

Sau đó Thanh Vân đồng tử nhìn lão gia, thình lình ném cuốn ngọc đơn thư về phía hắn. Thanh Vân nhanh tay chụp lấy cuốn sách, vẻ mặt lấy lòng, hai tay dâng lên: "Lão gia, sách của người làm rơi."

Ngọc Đỉnh: "..."

Liếc nhìn vẻ thanh tú giống tiểu nữ hài của Thanh Vân, Ngọc Đỉnh bỗng nảy ra một ý tưởng mạnh bạo.

"Đưa ta làm gì, là đưa cho ngươi đó."

Thanh Vân kinh ngạc: "Nhưng Thanh Vân đang tu vi là <> cái này chưa dùng tới ạ."

Sau đó, hắn nhìn thấy lão gia hắn vẻ mặt lộ ra hoàn mĩ vô hạ như vậy, nụ cười giống như thái dương.

"Ai bảo ngươi dùng?"

Ngọc Đỉnh ôn hòa cười nói: "Ý của ta là kêu người cầm lấy quyển pháp môn này -------- đọc thuộc lòng toàn bộ."

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.