Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt Không Thể Tả (1)

Phiên bản Dịch · 1064 chữ

Nhìn hộp ngọc đó, Ngọc Đỉnh khẽ cắn môi, lại dùng một cuốn Thiên thư đè lên.

"Mắt không thấy, tâm không phiền. Bị nguyên chủ phong ấn khẳng định không phải là đồ tốt."

Ngọc Đỉnh lừa mình dối người nghĩ đến: "Ngươi đã không phải nguyên lai Ngọc Đỉnh rồi, ngươi bây giờ chỉ là một món gà thôi, không có sức mạnh như trước đây ngươi phải tuyệt đối cẩn thận, và cẩn thận hơn nữa.

Như thế, lại qua "hai cái" nửa tháng.

"Lão gia, lão gia, ngươi mau đến xem Viên Hồng sư huynh, hắn..."

Thanh Vân sốt ruột chạy vào, vẻ mặt kinh hoảng bẩm báo với Ngọc Đỉnh.

Trong mấy năm nay, Thanh Vân cùng Viên Hồng ở chung với nhau cũng không tồi, cho dù về sau Viên Hồng có trở thành đồ đệ của Ngọc Đỉnh, địa vị có thay đổi.

Nhưng mà, tình nghĩa một người một khỉ không hề thay đổi, Thanh Vân rất để tâm đến an nguy của Viên Hồng.

Những ngày này, cách mỗi hồi Thanh Vân sẽ tìm Ngọc Đỉnh báo lại tình hình.

Ngọc Đỉnh cũng âm thầm nhìn Viên Hồng mấy lần.

Tuy nói không phải Dương Tiễn, nhưng đây là đồ đệ đầu tiên mà Ngọc Đỉnh thu, với hắn tồn tại ý nghĩa không giống nhau.

Trong mắt hắn Viên Hồng lúc này không phải là Mai Sơn Đại yêu vương pháp lực cao cường cả gan làm loạn trong Phong Thần, dám đối đầu cùng với Xiển Giáo kia.

Mà là một tên kiên nhẫn, có nghị lực, là một sinh linh có lòng cầu tiên vấn đạo.

Tuy rằng sư phụ hắn về mặt tuyền đạo thụ nghiệp trình độ không cao, việc có thể làm là ném pháp quyết cho bọn hắn, để cho đồ đệ bọn hắn tự học.

Nhưng, nếu đã thu nhận rồi, thì Ngọc Đỉnh hắn cũng không muốn phụ lòng kỳ vọng tôn kính của đồ đệ, còn được bọn hắn gọi một tiếng sư phụ.

Hắn sẽ không dạy về mặt tu luyện, không sai, nhưng ngoài tu luyện ra thì có gì khác mà sư phụ không dạy được?

Cũng không phải!

Hắn còn có thể làm người dẫn hướng cho tinh thần của Tiểu Viên kìa!

Cho Viên Hồng tạo nên tam quan đúng đắn, phân rõ thiện ác thị phi không làm chuyện xấu, nỗ lực làm một yêu quái tốt, bước lên chính đạo, mai sau đạt được chính quả.

Như thế, một tiếng sư phụ chẳng lẽ nhận cũng không được?

"Đừng vội, để ta xem."

Ngọc Đỉnh ánh mắt lướt qua hộp ngọc, nhanh chóng rời giường mây đi ra khỏi động tới chỗ Viên Hồng.

Liền thấy, Viên Hồng vẫn như lão tăng nhập định (ngồi thiền) như mọi ngày, ngồi xếp bằng không nhúc nhích ở đó.

"Lão gia, Viên Hồng sư huynh sao vậy?"

Thanh Vân vẻ mặt lo lắng, nhìn Ngọc Đỉnh chỉ thấy Ngọc Đỉnh thần tình lãnh đạm, điềm tĩnh.

"Hắn đã ngộ được Thiên thư chân tủy, tiến vào trạng thái ngộ đạo."

Ngọc Đỉnh nói: "Mỗi ngày ngươi cho hắn hộ pháp, một tấc cũng không rời, đừng gọi quấy rầy hắn."

Thanh Vân nói: "Con biết rồi."

Trên mặt thậm chí mang vẻ dự đoán mà hắn không ngờ tới.

Như thế, lại qua nửa năm.

"Lão gia, lão gia..."

"Ta lập tức đi xem."

Hai người lại tới nơi Viên Hồng ngộ đạo cách đó không xa, liền thấy xung quanh Viên Hồng lóe ra một lớp hào quang.

Chỉ thấy Linh khí bốn phương tám hướng vọt tới chỗ Viên Hồng, cuối cùng trên đầu Viên Hồng biến thành một vòng xoáy Linh khí rót vào đỉnh đầu Viên Hồng.

Sau đó, hắn thấy lão gia nhà mình không nói một lời nào, xoay người đi vào trong động.

"Lão gia?!" Thanh Vân kinh ngạc.

"Không cần lo lắng, nửa tháng này là hắn ngộ đạo, hôm nay đã ngộ đến đạo mà bần đạo truyền cho hắn."

Ngọc Đỉnh truyền tới âm thanh thản nhiên: "Giờ phút này tinh khí Tam nguyên hợp nhất, đang xung Thiên môn, ngươi đừng qua đó quấy rầy hắn."

Tất cả giống như hắn dự đoán từ trước.

Viên Hồng thật sự ngộ ra phương thức tu luyện Bát Cửu Huyền Công mà còn nhập môn rồi.

"Tam nguyên hợp nhất, xung khai Thiên môn?"

Thanh Vân trước tiên đờ người ra một lúc, bỗng nhiên nhìn về phía thân ảnh kia, kinh ngạc nói: "Viên Hồng sư huynh là đang xung kích...Phản Hư cảnh?"

Hắn kinh ngạc.

Đạo tu luyện có ba đại cảnh giới là luyện tinh, luyện khí, luyện thần, sau lần này, tinh khí thần Tam nguyên hợp nhất, xung khai Thiên môn bước vào Phản Hư cảnh.

Mà hắn vốn là Thanh Vân dưới chân Ngọc Đỉnh, sau khi bị lão gia điểm hóa biến thành đồng tử.

Nhiều năm qua đi, hắn cũng từ từ luyện tới Luyện khí thập nhị tầng để chuẩn bị luyện thần cảnh.

Thế nhưng Viên Hồng còn tới muộn hơn hắn, thế nhưng đã nhanh như vậy đến Phản Hư cảnh...

Không thể tưởng tượng nổi...

Dù sao, dị loại thành tinh tu luyện vốn rất chậm chạp.

Chỉ có thể hóa thành nhân hình mới có thể tu luyện nhanh hơn, luyện một chút đạo thuật thần thông hợp với Nhân tộc.

Ngọc Đỉnh không lên tiếng, cũng không quay đầu lại biến mất tại cuối tầm mắt của hắn.

Nếu có người đứng trước phía trước Ngọc Đỉnh sẽ phát hiện, Ngọc Đỉnh giờ phút này giống như có người đánh vào lồng ngực một quyền.

Biểu cảm trên mặt hắn giống với biểu cảm của Hoàng Long chân nhân lưu lại mấy năm trước đứng trước cửa động giống nhau y hệt.

Hắn cầm lấy cuốn Thiên thư cầm xem ba năm, cũng là ba năm nhưng không hề đoạt được, kết quả Viên Hồng chỉ là nửa tháng đã...

Thiệt là tổn thương không cao, nhưng nỗi sỉ nhục thì quá cao rồi!

...

Khi Viên Hồng từ ngộ đạo sau khi tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, thân thể cường tráng nhẹ tênh, sự thoải mái không diễn tả được.

"A!"

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.