Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh

Phiên bản Dịch · 1340 chữ

Editor: Kisei

Diên thế, mùa thu năm thứ bốn mươi sáu, phủ Trấn quốc Tướng quân.

Trong sương phòng ở biệt viện, một nữ nhân thanh sắc tuyệt mỹ đang nằm trên giường.

A Khí khó khăn nâng mí mắt lên, đập vào mắt nàng là một khung cảnh lạ lẫm, đầu lúc này vẫn còn đau đớn dữ dội, nàng cố gắng ngồi dậy, đưa mắt quét chung quanh một lượt. Đột nhiên như sực nhớ tới cái gì liền cuống quít sờ lên ngực mình, hoàn hảo không chút tổn hại. Cảm giác đau đớn khi bị chủy thủ cắm vào lúc trước phảng phất như một giấc mộng, toàn thân từ trên xuống dưới cũng thấy có một vết thương nào.

Nàng vội vàng đi đến trước bàn trang điểm, hai tay không kiềm được mà run rẩy cầm gương đồng lên soi. Liếc mắt một cái thôi cũng đã làm A Khí cảm thấy kinh hãi vô cùng, khuôn mặt này rõ ràng không phải là của nàng, thậm chí còn là khuôn mặt nàng chưa gặp bao giờ.

Hách Liên Trần muốn lấy tim nàng làm thuốc dẫn cho Tuyền nhi, những lời ấy mới đây còn vương vẩn bên tai. Vốn dĩ nàng đã hồn phi phách tán rồi mới phải, thật không ngờ vẫn sống, còn được tỉnh lại với bộ dạng phong hoa tuyết nguyệt như này.

Phải chăng ông trời có mắt thương tiếc cho một kiếp đầy uất ức cùng thống khổ kia của nàng, nên đã cho nàng thêm một cơ hội để làm lại lần nữa?

Nếu như đây là cơ hội trời cao ban tặng, A Khí nàng nhất định sẽ không cô phụ. Tất cả những người từng ức hiếp nàng, sỉ nhục nàng, hãm hại, moi tim nàng làm thuốc, nàng nhất định sẽ khiến cho bọn họ phải chịu nỗi đau tuyệt vọng như vậy gấp trăm ngàn lần!

Trong khi A Khí còn chưa định thần lại thì bỗng có tiếng đẩy cửa vang lên, một nữ tử ăn vận giống nha hoàn bước vào, hai tay bê một chén canh nồng nặc mùi dược liệu, trên mặt nàng ta đều viết rõ hai chữ khinh thường cùng ghét bỏ.

"Uy! Uống thuốc!" Nữ tử ngữ khí không kiên nhẫn, đem cái chén đặt mạnh lên bàn, thuốc trong chén lập tức bị vẩy ra phân nửa.

A Khí nhíu mày một cái, dựa vào thái độ của nha hoàn trước mặt liền biết được địa vị của chủ nhân cơ thể này hèn mọn đến mức nào, chính là mục tiêu cho người ta khi dễ, bắt nạt. Kiếp trước nàng chỉ vì là một nữ nhân xấu xí mà chịu biết bao nhiêu ức hiếp, không nghĩ tới nguyên chủ cũng phải chịu đối xử như nàng.

Nha hoàn kia thấy A Khí chậm chạp mãi không có phản ứng nên càng mất kiên nhẫn: “Uống đi nhanh lên! Ta không có thời gian rảnh cùng ngươi đôi co đâu.”

Ánh mắt A Khí chợt lóe lên, nhanh chóng vòng qua sau nữ tử kia, tay nhanh chóng bóp lấy cổ nàng ta, dùng ít sức khiến nữ tử hít thở không thông, giãy giụa ho khan mãnh liệt.

Nữ nhân ngay lập tức thất kinh, không dám hành động thiếu suy nghĩ, thần sắc cực kì khiếp sợ, người này từ khi nào lại trở nên lợi hại như vậy?!

"Ta hỏi ngươi gì, ngươi đều trả lời thành thật cho ta. Nếu có nói dối nửa chữ, thì mạng nhỏ này của ngươi khó mà đảm bảo!" Giọng điệu A Khí ngày một lạnh lùng, tay cũng tăng thêm lực đạo, nàng cần phải nắm được rõ tình huống nơi này!

"N-Nô... Nô tỳ sẽ trả lời." Nha hoàn bị dọa đến mức chân tay đều luống cuống, khúm núm sợ sệt trả lời.

"Đây là nơi nào?"

"Trấn quốc... Phủ tướng quân."

A Khí thầm kinh ngạc, phủ Tướng quân ở Trấn quốc?! Nàng tuy không biết rõ những chuyện của triều đình trong cung, nhưng ít nhất vẫn biết đến danh tiếng Trấn quốc Tướng quân Lãnh Thiệu. Hơn nữa, Lãnh Thiệu Tướng quân còn cùng phụ thân nàng ở kiếp trước là Duyên Quốc Tể tướng Vân Yến Thanh thường xuyên lui tới, một văn một võ đều là tâm phúc của hoàng đế!

"Ta là ai?"

"Tứ tiểu thư Lãnh Ly của phủ Tướng quân!"

Nữ tử khi đối mặt với sự tra hỏi của Lãnh Ly thì hết sức kinh ngạc, chẳng lẽ đầu bị đá đập đến mất trí rồi?!

Nhưng cảm giác đau đớn ở trên cổ đã nhắc nhở nàng ta không nên nghĩ nhiều, bởi mạng mình hiện tại còn đang nằm trong tay đối phương kia kìa.

"Ta là Tứ tiểu thư Lãnh phủ, vậy mà ngươi dám có thái độ bất kính với ta?" Tuy A Khí cũng đã đoán được đại khái mọi việc, nhưng dù gì thì hỏi rõ mọi việc vẫn là tốt nhất.

"Bởi vì mẫu thân người là nữ tử thanh lâu, thân phận thấp kém cho nên Tướng quân đối với người cũng không sủng ái. Thời điểm lâm bồn bà cũng vì khó sinh mà mất, từ đó tướng quân liền phân phó người đưa tiểu thư đến biệt viện này ở không cho ra ngoài, phái nô tỳ đến hầu hạ tiểu thư, cũng là để trông chừng không cho tiểu thư bước ra phủ nửa bước!" Nha hoàn nhìn thấy dáng vẻ của Lãnh Ly lúc này sợ còn không kịp thì nào dám bất kính nữa, thành thành thật thật trả lời hết tất cả.

Thì ra là thế! Đây cũng chỉ là một thứ nữ nhỏ bé, không được mọi người sủng ái như nàng.

"Tiểu thư, những lời Hồng Diên nói đều không hề nói láo!" Thấy Lãnh Ly nghe xong không có phản ứng, Hồng Diên cho là nàng không tin mình, vội vàng tiếp lời.

A Khí cười lạnh, chậm rãi buông buông cổ Hồng Diên ra, đi đến trước mặt nữ tử, hai con ngươi nhìn chằm chằm nàng ta mà nói: "Chuyện ta mất trí nhớ không được cho phép người khác biết!" A Khí biết Hồng Diên khẳng định là nghĩ nàng bị mất trí nhớ, liền dứt khoát tương kế tựu kế.

"Vâng thưa tiểu thư." Hồng Diên ngữ khí run rẩy, còn chưa hoàn toàn thoát ra khỏi cảm giác chấn kinh khi nãy.

A Khí không tiếp tục cùng Hồng Diên nhiều lời, quay đầu nhìn về phía chén thuốc trên bàn, sau lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn về phía nàng ta.

Hồng Diên thấy Lãnh Ly nhìn mình như vậy, đột nhiên như nhớ tới cái gì, vội vàng giải thích: "Hôm trước Tam tiểu thư có đến tìm người, kết quả tiểu thư không cẩn thận liền bị cự thạch đập trúng đầu, đến giờ vẫn còn cần uống thuốc điều trị."

Lãnh Ly khẽ nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng, Tam tiểu thư tới tìm, mà mình không cẩn thận bị đá đập trúng đầu? Chỉ sợ bên trong còn có ẩn tình!

"Ta ngày thường cùng Tam tiểu thư có quan hệ rất tốt sao?" Lãnh Ly bưng chén thuốc lên tay, ngữ khí bâng quơ hỏi một câu.

Nghe thấy vậy, Hồng Diên bày ra dáng vẻ vô cùng khó xử, do dự chốc lát mới ấp úng nói: "Tiểu thư cùng Tam tiểu thư quan hệ cũng không tốt lắm. Ngày hôm trước Tam tiểu thư đến cũng là để...để tìm tiểu thư khi dễ mua vui." Hồng Diên sau khi nói xong liền không còn dám nhìn về phía Lãnh Ly, sợ bị nàng giận cá chém thớt lên đầu mình.

Lãnh Ly trong lòng cười lạnh, quả nhiên như vậy! Xem ra không chỉ ở kiếp trước, mà ở kiếp này cũng không ít kẻ muốn hại nàng .

Bạn đang đọc Dục Hỏa Trùng Sinh của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhSonCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.