Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến cung

Phiên bản Dịch · 1547 chữ

Sáng hôm sau, sắc trời bừng sáng, tiếng gà kêu vang dội.

Lãnh Ly mở tầm mắt, chỉ thấy dư âm choáng váng của thuốc mê vẫn còn, trong đầu tái hiện lại sự việc tối hôm qua, đôi mày nhíu chặt, tối qua sau khi choáng váng nàng liền bất tỉnh nhân sự, nhưng người hạ dược kia cũng không làm hại gì mình, thật là làm người ta nhức não, bỗng nhiên nhớ tới còn người khác, quay đầu nhìn sang một bên, trên giường chỉ có mình nàng, Hách Liên Hiên không thấy bóng dáng.

Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh, lãnh Ly mau chóng nhìn về phía cửa, chỉ thấy Hách Liên Hiên đẩy cửa đi vào, mặt mang ý cười, làm như việc tối qua không để ý đến, y thấy Lãnh Ly đứng dậy không câu lệ, nhưng vẫn giữ nguyên trạng thái đứng cửa không dám đến gần.

"Ly nhi, ngươi tỉnh! Nhanh nhanh mặc quần áo, chúng ta lát nữa vào cung thỉnh an!"

Nàng tự hỏi, tối hôm qua khi bị hạ dược, đối với những lời Hách Liên Hiên nói không quá rõ ràng, chỉ theo bản năng lặp lại " Tiến cung", hai chữ này lặp lại mang theo chút nghi hoặc.

" n, sáng nay mẫu phi có khái người tới, nói muốn gặp Ly nhi, cho nên kêu ta mang nàng tiến cung". Hách Liên Hiên vẫn luôn chăm chú nhìn biến hóa trên mặt Lãnh Ly, ngoài mặt không lộ thanh sắc, đáy lòng dường như tính toán cái gì.

Chưa chờ Lãnh Ly trả lời, ngoài cửa lại có thêm tiếng động, một trung niên 40 tuổi xuất hiện ngoài cửa, biểu tình nghiêm túc, đầu tiên liếc mắt nhìn Hách Liên Hiên, sau đó liền nói: " Xe ngựa đã chuẩn bị tốt, thỉnh Vương gia Vương phi mau chóng lên đường, chớ làm Quý phi sốt ruột chờ."

Trong phủ đáng lẽ Vương gia là người cao quý nhất, nhưng người đàn ông này chỉ liếc mắt nhìn Hách Liên Hiên một cái cũng chưa hành lễ, khẩu khí thể hiện sự bất kính, nàng chú ý lúc y nhìn thấy người đàn ông rõ ràng có chút nhút nhát, làm như rất sợ đối phương, trong lòng càng sinh nghi.

Gã nói xong, liền lập tức rời đi, dáng vẻ không chút nào đem Hách Liên Hiên để vào mắt.

"Đó là người phương nào?" Lãnh Ly nhìn hướng người đó biến mất, quay ra hỏi y.

"Đó a, là quản gia của vương phủ ta" y vội vàng đáp.

Nàng nhíu mày, lòng ngầm định chắc chắn đây không phải dạng người tốt lành gì, về sau cần đề phòng nhiều hơn mới được!

Ra khỏi Vương phủ, Lãnh Ly thấy tỳ nữ trong này quả nhiên rất ít, nếu thỉnh thoảng gặp cũng chỉ vội vội vàng vàng mà đi qua, đối Hách Liên Hiên như người vô hình, nhưng lại đối tên quản gia kia thập phần cung kính, trong lòng mặc dù nghi hoặc nàng cũng không nhiều lời, dẫu sao nàng cũng là người mới vào phủ, nghĩ về sau nên cần thận.

15 phút sau, Lãnh Ly cùng Hách Liên Hiên cùng nhau ngồi xe ngựa vào cung, dọc đường đi nàng cũng không cùng y chủ động nói, thần sắc nghiêm cẩn như suy nghĩ điều gì, đổi lại Hách Liên Hiên lại luôn miệng đối nàng nói không ngừng, còn thường xuyên vén rèm ngó quanh bên ngoài, làm cho Lãnh Ly muốn thanh tĩn cũng không được.

Lần đầu tiến cung, Lãnh Ly đối với quy tắc cấm kỵ trong cung không hiểu nhiều lắm, trong lòng không hiểu nguyên nhân mà thấy bất an, nghĩ lát nữa phải cẩn thận hành sự.

Mà tiến cung, Hách Liên Hiên biến thành người hoàn toàn khác, không nói cười không đùa nghịch, vẫn luôn cúi đầu nhìn xuống, bất luận nghe tiếng động gì cũng như chim sợ cành cong mà run rẩy, thần sắc sợ hãi, tựa như cung cấm này đối hắn không khác gì hàng hùm miệng cọp.

Đi vòng hồi lâu cũng đến cung Liễu Quý Phi Thừa Cùng Cung, toàn cung điện ngóc ngách nào cũng là những đồ đạc bài trí hoa lệ, quý hiếm.

Đồ trang trí, thị nữ thái giám không ít, nhìn ra nơi này của Liễu Quý Phi vô cùng được Hoàng Thượng sủng ái a!

Lần đầu thấy Liễu Quý Phi, Lãnh Ly trong lòng thất kinh, vị này thế nhưng cùng Hách Liên Trần có tám phần tương tự!

"Này, đó là tướng quân phủ Lãnh tiểu thư đi, quả nhiên tư sắc xuất chúng" Liễu Quý Phi ngồi trên liễn, trong tay nâng tách trà nóng, cũng không tỏ ra biểu tình quá lớn, liếc nàng một cái cũng không nhìn thêm nhiều.

Lãnh Ly tới trước mặt Liễu Quý Phi, nỗ lực trấn định lại nỗi lòng hơi khom người thỉnh an" Lãnh Ly gặp qua Quý Phi nương nương ".

Hành lễ một lúc vẫn chưa thấy Liễu Quý Phi lên tiếng, đối Hách Liên Hiên cũng không để ý, chỉ là thỉnh thoảng hướng cửa nhìn qua, dường như đang đợi người nào đó.

Nàng bên cạnh Hách Liên Hiên cảm thấy kì quái, dù biết Liễu Quý Phi là mẹ kế của Hách Liên Hiên, mặc cho không quá để bụng cũng không nên bay ra sắc mặt như vậy, chẳng lẽ y trời sinh tính tình trì độn, nhút nhát nên cứ thế bỏ qua? Nghĩ đến đây, tâm nàng không tự giác sinh ra tức giận.

Hách Liên Hiên đối thái độ này của Liễu Quý Phi sớm đã thành quen, an tĩnh đứng một bên không dám nói câu nào, trong lòng minh bạch, đây là muốn cấp y cùng Lãnh Ly cái oai phủ đầu, hiện tại thời cơ chưa chín nguồi không thể cùng nàng ra mặt, chỉ làm bộ vâng vâng dạ dạ như vậy mới mất đi cảnh giác.

Cửa xuất hiện một loạt tiếng bước chân, Lãnh Ly biết đến không ít người, theo tầm mắt Liễu Quý Phi nhìn lại.

Cầm đầu là một nam tử mày kiếm, đôi mắt tinh anh tuấn mỹ như ngọc, một thân hoa phục cẩm y càng hiện lên khí chất bất phàm, Lãnh Ly đồng tử co giãn lợi hại, người nọ thế mà lại là Hách Liên Trần?!

Lãnh Ly đáy lòng dậy sóng, thật mạnh đánh vào người, toàn thân nháy mắt hiện lên cỗ hàn ý lấn áp, khuôn mặt ấy, nụ cười ấy vẫn vậy bên nhau lâu như thế sao có thể nhầm, nhưng hắn không nhận ra nàng!

Nhìn sang bên cạnh, bồi bên cạnh hắn là nữ tử một thân y phục thủy lam, khuôn mặt kiều mỹ thoát tục, hai bên có vài sợi tóc rủ xuống càng làm tăng thêm vẻ phong tình, môi đỏ hơi câu, đôi mắt đẹp lưu chuyển, còn ai khác ngoài muội muội Vân Toàn đã cướp hết tất cả của nàng!

Hách Liên Trần nắm tay Vân Toàn khóe mắt tràn đầy nhu tình, hai người ăn ý nhìn nhau, thật sự mù mắt người khác, chỉ là đối Lãnh Ly hình ảnh này như dao đâm tim nàng, đời trước nhận đủ loại tàn nhẫn, đáy mắt hận ý lại trậm rãi hiện lên, mặt ngoài cố gắng trấn định.

"Nhi thần tham kiến mẫu phi( Vân Toàn tham kiến mẫu phi)" Hách Liên Trần cùng nàng ta đến trước mặt liễu Quý Phi hành lễ.

Liễu Quý Phi thấy hai người liền ý cười rạng rỡ, vội vàng đứng dậy hướng họ đứng lên, cử chỉ thân mật, so với Hách Liên Hiên vừa rồi thì đúng là một trời một vực.

"Toàn nhi khách khí, tiến đến cùng bổn cung xem xem" Liễu Quý Phi kéo tay Vân Toàn, vô cùng thân thiết.

Lãnh Ly lạnh lùng nhìn một màn vừa rồi, bỗng nhiên nhớ tới lại hướng Hách Liên Hiên nhìn qua, thấy y so với trước càng sợ hãi lợi hại, thân mình không tự chủ lui về sau, cả người đều bày ra bộ dáng hoảng loạn.

Lúc này mới chú ý, ngoài hai người nọ, đối diện còn thêm ba nam tử, mỗi người trên mình đều là hoa quý, tướng mạo bất phàm, không cần nghĩ cũng biết là nhưng vương gia khác của Duyên quốc, bọn họ nhìn Hách Liên Hiên một cách kinh thường, đáy mắt chán ghét rõ ràng, Lãnh Ly trong lòng không vui, đối họ sắc mặt cũng không tốt. ( :)))) chưa gì chị đã thương xót chồng rồi, yêu chưa yêu chưa hả?)

Bất quá Lãnh Ly đáy lòng nghi hoặc nhất chính là Hách Liên Hiên cùng mấy vị hoàng tử này tuy là "huynh đệ" nhưng dung mạo không chút nào có điểm tương tự, khác biệt như thế nào lại cách xa đến thế. Nếu mẫu thân Hách Liên Hiên dung mạo bình thường, Hoàng Thượng sao có thể lâm hạnh nàng, không phải nàng xem thường y, chỉ là vô cùng kỳ quái!

Bạn đang đọc Dục Hỏa Độc Nữ của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 528

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.