Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị biệt là cái tốt hay cái tội

Phiên bản Dịch · 1787 chữ

Sau khi ăn trưa xong, Du Trí lên lớp để nghỉ một chút, thì đã thấy cô giáo chủ nhiệm đứng đợi trước cửa lớp.

"Khương Du Trí, hiệu trưởng muốn gặp em một chút, em có thời gian không ?"

Du Trí ngầm hiểu là có việc gì rồi, nên đồng ý rồi đi theo cô lên phòng hiệu trưởng. Hiệu trưởng là một người béo và có một cái đầu hơi ít tóc, gương mặt thì khá phúc hậu, Du Trí thường xuyên gặp mặt ông trong những buổi lễ trao giải thưởng, thường được chính tay ông trao những học bổng mà hắn đạt được.

Khi Du Trí đi theo cô giáo chủ nhiệm của hắn bước vào phòng, hắn đã thấy hiệu trưởng ngồi trên ghế sofa, tay ông đang bận rót trà vào tách. Ông đón Du Trí với cương vị như đón khách.

"Em có thể ngồi đây, Khương Du Trí"

Ông vừa nói vừa mang theo một nụ cười mỉm thân thiện.

Du Trí theo cô giáo ngồi xuống, hai người ngồi đối diện với thầy hiệu trưởng. Thầy đợi Du Trí ngồi xuống ngay ngắn rồi mới mở miệng nói.

"Ta mới nhận được một cuộc điện thoại của người bạn cũ, tình cờ là em nằm trong câu chuyện mà ta với hắn trò chuyện, thú thật ta cũng rất bất ngờ với quyết định của em, mặc dù không biết lý do là gì. Em có thể mạo muội cho ta hỏi lý do em quyết định chuyển trường không ? Em không muốn nói cũng không sao cả"

Dù cho thầy hiểu trưởng đang thắc mắc, nhưng Du Trí đang có cảm giác thầy đã biết được gì đó, hắn vẫn còn chưa tắt đi kỹ năng Đôi Mắt Nhận Thức vì hắn muốn cày kinh nghiệm kỹ năng, tình cờ hắn nhìn được dao động mạnh của dòng mana trong cơ thể của thầy hiệu trưởng. Điều bất ngờ là thầy hiệu trưởng chỉ là một người bình thường, liệu thầy có biết những chuyện đó không. Hắn quay sang nhìn cô giáo chủ nhiệm một chút, có vẻ mặt khó xử, ngược lại cô giáo chủ nhiệm có lẽ không biết, nhưng không thể nào mời cô ra để nói chuyện với thầy được, như vậy thật thất lễ. Hắn lúc này mới ngập ngừng một chút, rồi rất nhanh mở miệng.

"Thầy có thể hiểu như, em bỗng có một số tài năng đặc biệt, thế nên em cần vào một ngôi trường đặc biệt phù hợp với những tài năng của em ạ"

Thầy hiệu trưởng nghe như thế thì gật đầu. Rồi lại cười lên.

"Có lẽ em cũng có tài năng đặc biệt giống người bạn cũ của thầy rồi"

Thầy lại thở dài.

"Thôi được rồi, dù khá tiết phải mất đi một học sinh giỏi giống như em, nhưng thầy sẽ ký giấy xác nhận cho em, em có thể mời phụ huynh lên gặp thầy"

Du Trí áy náy mở miệng nói.

"Thầy, có thể làm đơn mà không cần chữ ký của phụ huynh được không ạ ?"

Thầy hiệu trưởng cảm thấy bất ngờ.

"Em vẫn chưa nói cho người nhà sao ?"

"Em vẫn chưa"

"Được rồi, em về lớp đi, để thầy giải quyết sau"

Du Trí vẫn chưa về nhà từ hôm qua, cho nên vẫn chưa kịp nói cho dì. Mọi chuyện diễn ra hơi nhanh và bất đắc dĩ.

Cả buổi chiều, Du Trí vẫn học trong lớp bình thường với nghiêm túc, hắn quyết định tận hưởng những ngày cuối còn được học những kiến thức bình thường trước khi bắt đầu những kiến thức mới lạ sau này.

Buổi tối

Du Trí ăn cơm tối cùng dì và em gái. Du Trí đang lựa lời sao để xin phép dì cho mình đi học xa, thì bỗng dì hắn quay sang hỏi hắn.

"Hà My nói với dì là ở trường lan truyền chuyện con muốn chuyển trường sao ?"

"Vâng dì, con cũng định nói với dì, nhưng mà vẫn chưa có dịp. Con xin phép dì cho con được học ở nói khác. Dì không cần phải lo chuyện học phí đâu ạ, họ sẽ lo tất cả"

"Thật sao, vậy cũng tốt, nhưng con học ở xa thì có được không, con tự lo cho mình được chứ ?"

"Dì yên tâm, con cũng lớn rồi mà"

Du Trí vừa nói vừa cười trấn an dì hắn.

Hà My hôm nay chỉ yên lặng ăn cơm, bình thường cô rất hay kiếm chuyện, hoặc khắc khẩu với mẹ. Nhưng hôm nay cô thoáng có nét buồn.

"À, cỡ 3 hôm nữa con bắt đầu đi nha dì, thỉnh thoảng con sẽ về thăm dì"

"Ừm, con cứ nghĩ ở nhà mấy hôm nay chuẩn bị, để dì đi mua cho con thêm vài bộ quần áo ấm mặc vào mùa đông, chỗ con học có tuyết vào mùa đông không ? Mà con vẫn chưa nói cho dì biết con học ở đâu đâu đó"

Hắn im lặng một chút rồi tìm đại một nơi đại khái nói với dì. Đến hắn còn không biết trường mình sắp học ở đâu mà, đành tìm đại một chỗ nói dối với dì thôi. Hôm đó hắn tâm sự với dì rất nhiều, sắp tới hắn cũng không được gặp dì nhiều nữa, hắn rất biết ơn dì hắn, cưu mang hắn khi hắn còn nhỏ. Dì hắn rõ ràng cũng không dễ chịu, chồng dì mất sớm để dì phải nuôi hai đứa con, lại còn thêm cả hắn....

---

"Cậu nói là cho ta một bất ngờ, đây là bất ngờ mà cậu nói đó hả ?"

Một người đàn ông lạ mặt đang vừa nói chuyện trên điện thoại vừa xem đoạn ghi hình cảnh đánh nhau ở trong đó.

Đoạn ghi hình của Du Trí đang giao chiến với Lang Côn và Tiểu Đinh.

"Mấy đứa nhóc đánh nhau thì có gì đáng để lão già ta xem chứ, cậu không biết ta phải bận rộn những việc gì à"

Một giọng nói trung niên phát ra từ chiếc điện thoại.

"Thầy, nghe em giải thích đã. Trong đoạn băng, thằng nhóc mà thầy thấy đó, sắp là học sinh của trường thầy đấy"

"Vậy thì có gì nữa ? Đối với ta, học sinh nào cũng như nhau thôi, chỉ một lũ nghé con năng động. Hay cậu muốn nói thiên phú chiến đấu của cậu nhóc đó sao ?"

"Không phải thưa thầy, cậu nhóc đó chỉ vừa thức tỉnh cách lúc đó 2 3 ngày thôi, theo em quan sát chức nghiệp của cậu ấy cũng không phải là dạng chức nghiệp chuyên về chiến đấu, nhưng mà thông tin cuối em sắp nói sẽ khiến thầy để tâm hơn đấy. Chắc cũng hơn 10 năm rồi, chúng ta vẫn chưa có người thức tỉnh Vô Chức Nghiệp nào nhỉ ? Không phải thầy than thở với bên trên rằng những trường khác cướp hết học sinh ưu tú đi rồi sao ?"

Người đàn ông vừa nghe đến đấy thì bật thẳng dậy, vốn ông đang vừa chán chường vừa ngã ngữa nghe điện thoại, đến cả đoạn băng cũng không thèm nhìn lấy một cái, nhưng thông tin vừa thốt ra khiến ông nghiêm túc xem kỹ đoạn băng, giống như muốn soi từng đường tơ kẻ tóc của cậu nhóc học sinh vậy.

"Nhóc con, đừng tưởng ngươi tốt nghiệp rồi thì ta không còn là thầy ngươi nữa. Ta có thể đánh ngươi ngay tại đây ngay bây giờ đấy, nói cho rõ ràng"

Giọng cười khanh khách phát ra từ trong điện thoại, sau đó mới nói.

"Em nói thật, em cố ý chừa đường sau cho thầy đấy. Em còn cố ý gửi thông tin những trường không nổi bật với trường của thầy để nhóc đó chọn thôi, cũng không tính là em làm sai gì đâu nhỉ ?"

Người đàn ông nghe thế thì mang vẻ mặt tức giận mắng.

"Viên Chân, ý ngươi chê trường ta không nổi bật ? Ta sẽ la làng với mọi người ngươi là Vô Chức Nghiệp"

"Đừng đừng mà thầy, em chỉ đùa chút thôi. Em chỉ muốn giúp thầy một chút thôi mà."

Lúc này người đàn ông mới dịu lại.

"Cũng coi như ngươi có thành ý, tốt tốt, hạt giống tốt, coi như ta không dạy được ngươi và em ngươi thì còn có đứa nhóc này"

Người bên kia điện thoại bất ngờ lại là Đội trưởng mà Du Trí biết.

"Vẫn chưa có tung tích của Viên Bình sao thầy."

Người đàn ông trầm mặt im lặng một chút.

"Đừng lo lắng nhiều, ta có dự cảm gần đây chính phủ hành động rất khác thường, trong tổ chức chúng ta có nhiều con sâu đang rụt rịch muốn làm hỏng nồi canh. Ngươi cẩn thận một chút, nhắc đứa nhóc học sinh kia đừng lộ ra nó là Vô Chức Nghiệp."

"Vâng ạ, thầy đừng lo, những người biết được toàn bộ là người của em cả."

Vậy mà ngay cả Du Trí cũng không biết, ngày hôm đó, kể từ lúc hắn tỉnh dậy trong phòng y tế, đã là một màn được dựng lên, từ con người cho đến hoàng cảnh, dường như chỉ với mục đích cho hắn biết, hắn đặc biệt, cũng không đặc biệt, Viên Chân muốn dẫn dắt Du Trí về phe mình. Giống như có lý do đặc biệt phải làm như vậy.

"Ta gần đất xa trời rồi, còn khỏe cái nổi gì, chỉ muốn được thấy chúng ta có một ngày không còn phải lo sợ kháng đông kháng tây mù mờ trong thế giới rộng lớn này thôi"

"Thầy đừng nói vậy, thầy là lão bất tử mạnh nhất mà em biết đó"

"Cút"

"Em cúp máy đây, gần đây em có đầu mối về cái đuôi của kẻ năm xưa"

"Vẫn không chịu quay về sao, tài năng của ngươi là ở nơi hoang dã, không phải ở cái lồng chim đấy"

"Chừng nào em chưa tìm ra chân tướng... Thôi em cúp máy đây"

Người đàn ông cũng cúp máy rồi lâm vào suy tư, sao đó lại xem một hồi đoạn băng, sau khi xem xong, một ngọn lửa bóc lên thiêu rụi luôn cả cái máy tính trên bàn. Người đàn ông thở dài một tiếng nặng nề.

"Vô Chức Nghiệp... Vô Chức Nghiệp... Vô Chức Nghiệp, dị biệt là cái tội hay cái tốt đây"

Bạn đang đọc Du Trí của iWannaPanda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iWannaPanda
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.