Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tá thi hoàn hồn

Tiểu thuyết gốc · 1667 chữ

Khi ông Tuấn vẫn còn đang chăm chú lắng nghe thầy Quân giảng giải về gia tộc, rồi về mối thù ngàn năm của dòng họ Trần.

Bỗng có một người hoảng hốt chạy từ ngoài cổng nhà vào, vừa chạy người đó vừa hô lớn:

- Ối chú ơi, thầy Quân ơi, có chuyện rồi, có chuyện rồi, chuyện lớn lắm!

Hai người đang vẫn còn đang mải mê thảo luận, nghe được tiếng gọi như vậy thì mới giật mình mà quay lại.

Họ nhìn thấy một người đang đội khăn tang mà chạy đến, nhìn kỹ hóa ra đó là bác Mộc.

Bác Mộc chạy đến được cửa nhà, dường như đuối sức quá, trượt chân mà ngã nhào.

Ông Tuấn và thầy Quân phải tiến tới mà đỡ bác dậy.

Người bác Mộc ướt sẫm toàn mồ hôi, miệng thì thở hổn hển, thấy vậy, thầy Quân nói ngay:

- Bác Mộc bình tĩnh, hít thở sâu vào, từ từ ổn định rồi nói tiếp!

Bác Mộc nghe được, nhưng chỉ dám hít lấy vài hơi, rồi thở hồng hộc nói:

- Ối giời ơi, thầy Quân ơi, nhanh đi qua bên nhà ông Sửu, có truyện ma quái xảy ra rồi!

- Chuyện gì? Nói cho rõ xem nào.

Ông Tuấn ngạc nhiên mà thốt lên.

Bác Mộc lại tiếp tục hít sâu vài hơi, rồi đáp lời:

- Ông Sửu và bà Mộng....sống lại rồi...!

Thầy Quân ở kế bên liền khẳng định

- Không thể nào, chắc chắn là hai người họ đã chết. Tử khí toát ra từ hai người họ nồng đậm như vậy, lại chẳng có chút sinh khí nào, làm sao mà còn sống được cơ chứ!

Thấy thầy Quân nói vậy, bác Mộc chỉ khổ sở mà nói:

- "Thưa thầy, tôi cũng không rõ nữa, mọi người đang làm đám tang cho nhà lão Sửu, thì bỗng nhiên nghe được tiếng lục cục ở trong quan tài!

Mới đầu mọi người còn tưởng nghe nhầm, nhưng ai ngờ đâu một lúc sau, thì tiếng động ngày một lớn.

Rồi nó lớn đến mức nghe được tiếng đấm vào mặt quan tài nghe thùm thup, thùm thụp, rồi còn có tiếng, có tiếng, như kiểu móng tay cào vào thành quan tài ấy!

Khi mà mọi người còn đang hoảng sợ, không biết phải làm thế nào, thì nghe thấy ở ngoài đám có tiếng chó tru lên vô cùng lớn.

Khi tất cả quay lại, thì thấy một bóng người đang bò bằng bốn chi trước cổng nhà ông Sửu.

Chẳng rõ là ai, có mấy chú cứng vía mới lại gần xem sao, thì cha mẹ ơi, cái bóng người đang bò đấy là thằng Định!

Nó đang thè lưỡi ra mà thở như chó, hai mắt trợn trắng, nước dãi chảy dòng dòng, nhểu hết xuống cằm.

Nó cứ ngước vào hai cái quan tài mà tru lên từng hồi, rồi sủa inh ỏi!"

Ông Tuấn bác Mộc kể, bất ngờ quá há hốc mồm, rồi dường như nhớ được chuyện gì đó, ông mới hỏi nhanh lại bác Mộc:

- Sao nó lại ở đấy? Hồi sáng nay thầy Long có bảo nhà nó có cái tinh chó, nhà nuôi ba con, thì có con chó mực là chó thành tinh, mà đã giết rồi cơ mà?

- Máu của nó tôi dùng để tạt lên người con Qụa đấy!

Bác Mộc lắc đầu nguầy nguậy, ý bảo mình cũng không rõ.

Ông Tuấn cảm thấy khó hiểu, liền rống lớn lên:

- Thằng Cải, thằng Cải đâu, mày ra đây!

Tiếng cậu Cải phát ra từ trong phòng:

- Vâng , con đây bố ơi!

Ông Tuấn gân cổ lên mà nạt:

- Cút ra đây nhanh cho tao, nhanh chân lên, chậm là tao đánh cho què chân!

Cậu Cải vẻ mặt hoảng sợ mà chạy từ phòng trong chạy ra.

Thấy cậu, ông Tuấn đã vội vàng hỏi:

- Sáng nay, thầy Long bảo mày qua nhà thằng Định giết con chó mực lấy máu, mày làm như thế nào, nói ra cho tao nghe!

Thấy ông Tuấn giận dữ như vậy, cậu Cải cũng chẳng dám nhiều lời mà hỏi lại xem có chuyện gì, cậu kể luôn:

- Vâng, thì con nghe lời bố với thầy Long, qua nhà ông Định, bắt con chó đem giết mà!

Ông Tuấn ngẩn người ra, rồi đột ngột hỏi lại:

- Thế giết như thế nào? Mày kể cho tao với mọi người nghe.

Cậu gật đầu, rồi liến thoắng nói tiếp:

- "Thì con qua nhà ông Định, nói y chang những lời thầy Long nói.

Ông ấy sợ lắm, rồi con và ông Định chia nhau ra, người đi lấy dao, người đi lấy cứt gà mà bôi lên dao, xong việc thì cả hai đều đi lùng con chó mực.

Ai ngờ đến lúc tìm được nó, thì đã thấy nó nằm chết trong gầm giường rồi.

Nhưng chắc mới chết, tại người còn ấm, thế là con và ông ấy hì hục mà cắt tiết nó, rồi con đem máu về, có vậy thôi bố ạ!"

Cậu Cải vừa kể xong, thì thầy Quân ở bên đã biến sắc, lớn giọng:

- "Nguy to, nó ranh ma quá!

Biết có người qua bắt, nó dùng chiêu ve sầu thoát xác, chịu bỏ phần thân mà giữ lại phần hồn. Chắc chắn bây giờ hồn nó quay lại nhập vào ông Định báo thù đấy!"

Ông Tuấn vừa nghe được điều này, tức đến nỗi mà thở phì phò, điên tiết ông đạp cho cậu Cải mấy cái, miệng thì mắng:

- "Cái thằng ngu này, sao mày không nói sớm!

Cái đấy là việc lạ, mày không thấy điều gì quái dị à, một con chó sống sờ sờ ra đấy, sao tự nhiên nó lại lăn ra chết, hả!"

Cậu Cải bị ông Tuấn đạp kêu lên oai oái, miệng rối rít van xin:

- Đau con, con xin lỗi bố ơi, con nào có biết gì đâu!

Thầy Quân thấy cảnh đó thì vội tiến lên khuyên can:

- Thôi ông, ông tha cho anh ấy đi, cũng không trách anh ấy được,...

Việc quan trọng bây giờ là phải sang đám tang của nhà ông Sửu ngay, chứ qua muộn, sự việc lại tiến triển theo hướng xấu thì mệt lắm ạ!

Thầy Quân vừa nói xong, bác Mộc cũng gật đầu rồi thêm lời:

- Đúng rồi chú, sang nhanh đi, chứ cháu thấy 2 cái xác trong quan tài nó muốn phá nắp quan mà ra rồi!

Biết được sự việc gấp gáp, ông Tuấn ngừng lại việc tẩn cậu Cải, nhanh chóng cùng thầy Quân chạy sang đám ma ông Sửu.

Vừa đến nơi, thì đã nghe thấy tiếng huyên náo hoảng sợ của mọi người.

Cả đám tang nãy còn đông đúc, thì bây giờ đã vắng hẳn.

Tất cả mọi người chỉ dám đứng từ xa mà nhìn vào trong nhà ông Sửu, không ai dám mon men lại gần.

Không nắm rõ được chuyện gì đang diễn ra, ông Tuấn chụp vai một người gần đấy, hỏi nhanh:

- Thằng này, sao mọi người tản hết ra rồi, nãy giờ đã có chuyện gì xảy ra thế?

Người kia bị ông Tuấn chụp vai từ đằng sau, bất ngờ quá nên kêu lên oai oái.

Đến khi ghe được giọng ông Tuấn, người này mới mừng rỡ nhảy cẫng lên nói:

- Ôi ông Tuấn, ông Tuấn đây rồi!

- Tuấn Tuấn cái gì, tôi hỏi anh, anh điếc à!

Ông bực mình hỏi lại.

Người này lúc này mới run rẩy, ánh mắt ngập tràn sợ hãi, lấm la lấm lét mà nhìn vào trong nhà ông Sửu, mở miệng nói:

- Ôi ông Tuấn ơi, ông Sửu và bà Mộng bị quỷ nhập tràng rồi!

Từ chiều đến giờ, đám tang vẫn diễn ra bình thường.

Ai ngờ đâu đến tối, khi cháu đang tiến tới mà thay mấy cây nến ở gần quan tài, thì tất cả mọi người nghe được tiếng chó tru lên từng đợt, vô cùng ầm ĩ ở trước cửa nhà ông Sửu.

Rồi đột nhiên có mấy người ở ngoài đấy la hét ầm ĩ, nói rằng ông Định bán thịt cầy, đã bị ma chó nhập rồi!

Cùng lúc đấy, thì mọi người lại sợ xanh mắt mèo thêm một lần nữa!

Vì... có một tiếng động vô cùng lớn phát ra ở trong quan tài của ông Sửu và bà Mộng, nghe cứ cồm cộp, cồm cộp,...

Cháu đang ở gần đấy mà sợ đến nỗi đánh rơi cả mấy cây nến trong tay, cháu không hề nghe nhầm, có mấy người ở gần đấy đều nghe thấy được!

Bên ngoài vừa kêu ông Định bị ma chó nhập, thì bên trong đã gào ông Sửu và bà Mộng sống lại, muốn phá nắp quan tài mà ra.

Thế là tất cả mọi người sợ quá chạy sạch, không ai dám ở lại nữa!"

Thầy Quân ở gần ông Tuấn, liền gấp gáp hỏi:

- Vậy, khi cái ông Định gì đấy bị ma chó nhập, lúc mọi người chạy hết có thấy ông ấy ở đâu không?

Người này nghe thầy Quân hỏi vậy, thì cố nhớ lại, rồi gật đầu một cái, chỉ tay vào trong nhà

- Có thầy ơi, mà ông Định chạy vào trong nhà rồi!

Thầy Quân lại nhanh chóng hỏi tiếp

- Thế lúc ông Định chạy vào trong đấy, trên tay có cầm theo cái gì không?

Người kia ngạc nhiên thốt lên:

- Sao thầy biết? Cháu nghe loáng thoáng có người bảo là, lúc ông Định chạy vào, trên tay hình như có cầm theo hai vật màu đen, nhìn rất giống mấy con Qụa ngoài cây Đề!

Nghe đến đây, thầy Quân hoảng hốt mà thốt lên:

- Nguy rồi, tá thi hoàn hồn, tam cẩu U Linh!

Rồi thầy bỏ mặc cả ông Tuấn lẫn người này, chạy thẳng vào trong nhà ông Sửu..

Bạn đang đọc Ẩn Thế Tru Ma Đại Truyện sáng tác bởi hungbppnpt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hungbppnpt
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.