Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thầy Quân hồi tỉnh

Tiểu thuyết gốc · 1322 chữ

Xong xuôi, thầy Long giơ cao cây kim, nhắm thẳng vào lưng thầy Quân, ngay khúc giữa của vệt chém màu tím mà cắm thẳng xuống.

Chỉ nghe âm thanh cây kim đâm vào da thịt cái "bựt"!

Buông cây kim trong tay ra, thầy Long nhảy về phía đầu giường, tóm chặt lấy hai tay thầy Quân mà ghì lại.

Đúng lúc này thì thầy Quân mở mắt, ngửa đầu há miệng, rồi thét lên một tiếng.

Nhưng vì đã bị miếng vải chặn lại, nên âm thanh trong vòm họng phát ra nghe như người ta rên rỉ:

- Ư,ư,ư,ưm,.....!

Thầy Long hai tay vẫn giữ chặt thầy Quân, miệng thì gằn giọng hai chữ:

- Kiên trì,...!

Tiếng rên la của thầy Quân vang lên từng đợt trong phòng ông Tuấn, kèm theo đó vì quá đau đớn nên thầy dãy giụa rất dữ dội.

Ông Tuấn phải dùng hết sức bình sinh mới ghì chặt được chân thầy Quân.

Trong đầu ông lúc này chỉ suy nghĩ được rằng, tuyệt đối không được để mình bị hất ra.

Từ nơi vệt tím trên lưng, từng luồng khói đen bắt đầu toát ra nghi ngút.

Một mùi hôi thối nồng nặc thoát ra, khiến người ta có cảm tưởng như mình đang ở gần một xác chết lâu ngày vậy!

Hai mắt thầy Quân đỏ bừng, vằn lên từng tia máu, đau đến nỗi nước mắt cứ trào ra hai bên má, không thể kìm lại được...

Cây kim xương ở trên lưng thầy Quân nguyên thủy là màu trắng, nay dần dần bị nhuộm đen.

Bởi bao nhiêu khí đen toát ra từ vết chém, là ngay lập tức đã bị nó hút lấy.

Không biết trải qua bao lâu, chỉ thấy được là lúc khói đen ngừng thoát ra, thì vết tím dài trên lưng thầy Quân cũng mờ dần.

Mới đầu là một đường dài to như cây đũa cả.

Về sau thì ngày càng nhạt, đến khi chỉ còn một đường bé tựa sợi tóc...

Âm thanh rên rỉ từ miệng thầy Quân cũng dần nhỏ xuống.

Thầy Quân đang ngẩng cao đầu, cũng từ từ mà cúi cái cổ xuống, kiệt sức.

Hai mắt thầy dần khép lại...

Vì ở trước mặt thầy Quân, cho nên thầy Long chứng kiến được tất cả những việc đó.

Thấy thầy Quân sắp nhắm mắt lại, thầy Long liền ngừng lại việc ghì tay thầy Quân, đỡ lấy đầu thầy, không cho gục xuống, miệng thầy quát lớn:

- Quân, giữ vững tỉnh táo, không được u mê tâm trí vào lúc này!

Nhưng dường như thầy Quân không nghe được những lời nói đó, hai mí mắt vẫn dần đóng lại...

Thấy mình gọi mà thầy Quân không phản hồi.

Ngay lập tức, thầy Long giữ lấy một bên ngón tay thầy Quân, đưa miệng mình vào mà cắn.

Máu tươi chảy ra, thầy Long dùng ngón chỏ và ngón giữa quệt lấy số máu đó, chấm giữa trán thầy Quân và hai bên vai, chấm xong, thầy quát lớn:

- Lấy máu bản mệnh, thắp lại chân mệnh, ba hồn bảy phách Trần Quân, mau mau tụ hồn!

Ngắt một hơi, thầy Long gầm lên:

- Địnhhh ! ! !

Thầy Long vừa làm phép xong, thì một tiếng nói vô cùng yếu ớt phát ra từ miệng thầy Quân:

- Sư...Ph...Phụ!

Cuối cùng thì thầy Quân đã tỉnh...

Nghe được tiếng kêu của thầy Quân, thầy Long quay sang phía ông Tuấn gấp gáp:

- Anh Tuấn, không cần giữ chân nó nữa, bây giờ anh xuống bếp lấy ngay xác con Qụa lên cho tôi, tôi cần tu bổ lại thể phách cho nó..!

Thấy giọng thầy Long gấp gáp như vậy, biết việc này nghiêm trọng, có khi còn liên quan đến sự sống còn của thầy Quân, ông Tuấn không dám chậm trễ chút nào, ba chân bốn cẳng chạy xuống bếp.

Dùng cái đũa bếp, mà bới đám tro ra, lấy ra tấm vải đã bọc xác con Qụa khi trước, rồi lại vội vã mà chạy ngược lại nhà trên.

Thầy Long thấy ông Tuấn đem cái bọc vào, thì chẳng nói chẳng rằng, giành lấy, mở bọc ra.

Xác con Qụa vẫn nằm bên trong, trên mình nó thỉnh thoảng vẫn toát ra từng đám khói đen.

Thầy Long nghiêng người, lấy ở trong cái túi vải ra một con dao, nhìn chạm khắc vô cùng tinh xảo.

Rồi cẩn thận từng li từng tí một, mổ bụng con Qụa.

Từ trong đống lòng mề, thầy lấy ra một vật nho nhỏ màu đỏ...

Nhìn kỹ thì mới nhận ra được, nó là quả tim của con Qụa!

Thầy Long nói ông Tuấn lấy một cái đĩa sạch, rồi thầy đặt trái tim đó lên đĩa.

Thầy làm mọi thứ vô cùng nhẹ nhàng, không dám mạnh tay, chắc vì sợ quả tim bị tác động mạnh, nó mà vỡ ra thì hỏng chuyện.

Mồ hồi chảy ra khắp trán thầy Long, ông Tuấn thấy mặt thầy căng thẳng như vậy, cũng biết sự việc đang vào lúc mấu chốt, nên không dám lên tiếng, càng chẳng dám vào giúp thầy một tay.

Chỉ biết giữ im lặng đứng một bên quan sát.

Tiếp đó, thầy Long dùng sức mà banh xác con Qụa cho rộng ra, giữ nó cân bằng, rồi trực tiếp cắm cả thân con Qụa lên cây kim xương trên lưng thầy Quân.

Điều không tưởng lại xuất hiện, khi xác con Qụa cắm vào cây kim xương, cứ ngỡ nó đã chết đi không thể chết lại được nữa, thì hai cái chân nho nhỏ của nó lại bắt đầu co giật.

Thầy Long lùi ra, đứng cạnh bên mà quan sát.

Cây kim xương vốn dĩ đã bị nhuộm đen bởi sát khí, thì nay lại từ từ đổi màu, từ đen nhánh dần chuyển sang màu trắng nguyên thủy!

Cái xác con Qụa dãy dụa vài cái rồi ngừng, đôi mắt nó vốn dĩ đã nhắm, thì bỗng dưng mở trừng ra!

Rồi từ hai mắt của nó, chảy ra từng dòng máu đen sền sệt...

Thầy Long thấy vậy, cũng đứng một bên mà xuýt xoa:

- Sát khí khủng bố thật, qua hai thân xác mà còn nồng đậm như vậy,....!

- Chậc ! Chắc lại phải về núi một chuyến mất!

Thấy chuyện đáng sợ như vậy, ông Tuấn ở kế bên không dám nói năng gì, chỉ run rẩy mà nhìn sự việc đang diễn ra ở trên lưng thầy Quân.

Đợi cây kim chuyển thành màu trắng như ngà voi, thầy Long mới tiếp tục lấy tấm vải dính tro khi nãy, bọc lại tay mình mà rút xác con Qụa ra.

Ném qua con quạ qua góc nhà, thầy quay qua nói với ông:

- "Tí anh Tuấn lấy vôi sống, đào một cái hố , bỏ cái xác nó vào đấy, rồi đổ nước vào tôi cả cái xác nó cùng vôi.

Chứ chôn bình thường, âm khí với sát khí nó lại thu hút bọn ma quỷ vất vưởng đến đấy."

Ông Tuấn vâng dạ nghe theo.

Nói xong, thầy Long chắp tay lại vái ba vái, rút cây kim trên lưng thầy Quân ra, rồi cất vào trong túi vải như cũ.

Tiếp theo, thầy Long đưa tay mà lật thầy Quân từ nằm sấp, sang nằm ngửa.

Dùng tay cậy miệng thầy Quân ra, nhét trái tim trên đĩa vào miệng, quát khẽ:

- Quân, bế khí, nuốt vào, nhẩm niệm Vạn Kiếp Tông Bi Bí Thuật trong đầu, định lại thần hồn!

Thầy Quân chớp chớp hai con mắt, tỏ vẻ như đã hiểu...

Lúc này thầy Long mới thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán mình.

Kết thúc quá trình chữa thương cho thầy Quân, cả ông Tuấn và thầy Long đều cùng nhau lui ra bên ngoài.

Bạn đang đọc Ẩn Thế Tru Ma Đại Truyện sáng tác bởi hungbppnpt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hungbppnpt
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.