Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2305 chữ

Minh Vân Khôn thu lại ý cười, “Không phải chứ, Phong thiếu, 1 triệu mà cậu cũng không lấy ra được? Phong thiếu ơi Phong thiếu, cậu sống ở dưới hạ giới thảm vậy sao? Bằng không đến Địa Phủ với tôi đi, tôi sẽ an bài cho cậu một chân quản lý, thế nào?”

“Thôi cho tôi xin, tôi vẫn còn muốn sống nhiều thêm mấy năm!”

Trần Phong bực bội trả lời, dường như đột nhiên nghĩ tới điều gì, hướng về phía màn hình xem xét, “Cậu hiện tại đang ở Địa phủ?”

Trần Phong chưa từng đi qua Địa Phủ, nhưng nhìn sau lưng Minh Vân Khôn sảnh rộng thoáng đãng, một chút đều không như giống trong tưởng tượng, không khí nơi nơi âm trầm.

“Đúng vậy, thời gian này buồn bực chết tôi rồi, ba tôi bắt tôi học nghiệp vụ quản lý ngân hàng, bao nhiêu ngày qua, một cái hợp đồng còn chưa ký được đâu!” Nói đến việc này, Minh Vân Khôn nụ cười trên mặt tắt ngúm, thay vào đó là đầy bụng bực tức!

Nghe xong, Trần Phong tròng mắt đảo qua một vòng, “Ai? Cậu phụ trách khối nghiệp vụ nào vậy? Dự trữ? Cho vay?”

“Đều có cả!” Minh Vân Khôn cười khổ, “Trở về việc nhiều như vậy, một chút tiền gửi cũng không có, một chút khoản cho vay cũng không xuất hiện!”

“Cả ngày ngồi lì trong văn phòng, có khả năng thành một việc mới là lạ!” Trần Phong sao lại không rõ tính cách Minh Vân Khôn, tên này chính một cái con kỳ nhông chính hiệu, trước giờ chỉ chờ đồ ăn dâng tận miệng, chứ bao giờ chịu động chân động tay!

Minh Vân Khôn không phủ nhận, với hắn mà nói, làm việc giống như những tiểu quỷ đi ra ngoài chạy nghiệp vụ như vậy, cũng quá hạ giá, tốt xấu gì hắn cũng là Thiên giới đệ nhất ngân hàng, Thiên Địa Ngân Hàng thiếu đông gia!

Trần Phong biết Minh Vân Khôn, gia hỏa này thật sự máu chó, kiêu ngạo đến không đỡ được, Thiên giới nhất đẳng ăn chơi trác táng.

“Hay tôi đây cùng cậu làm chút sinh ý?” Trần Phong đột nhiên chuyển chủ đề!

“Cậu?”

Minh Vân Khôn ngạc nhiên, ngay sau đó liền lắc đầu, “Cậu hiện tại nghèo khổ như vậy, còn có thể cùng tôi làm sinh ý gì?”

“Tiền tiết kiệm a, tiền địa phủ của các người, hẳn có một bộ phận lớn là nhân gian hiến tế đốt cháy minh tệ đi, tôi nơi này nguồn minh tệ rất nhiều, cậu ở minh giới làm cho tôi cái tài khoản tiết kiệm của ngân hàng, rồi ngày mai tôi mua chút tiền giấy đốt qua, sau đó lại nạp phí đến tài khoản diễn đàn của tôi, toàn bộ đổi thành Luận Đàn Tệ……”

Trần Phong nói đến nước miếng văng tứ tung, phảng phất thấy được từng cọc lớn Luận Đàn Tệ bay tới tay, với hắn mà nói, tùy tiện tìm một cái cửa hàng bán minh tệ, quá đơn giản.

Hơn nữa hiện tại minh tệ hạ giá đến dọa người, mấy tỷ một cọc đều có, tất cả đều đến minh giới ngân hàng, kia không phải là phát a?

“Cậuđang nói cái quái gì vậy!”

Đang lúc Trần Phong hưng phấn , Minh Vân Khôn hắt cho hắn một chậu nước lạnh, “Cậu căn bản không hiểu, tiền này, mặc kệ ở đâu, đều đề cập đến một cái tỉ suất hối đoái tỉ lệ, nếu như lời cậu nói, tùy tiện đốt mấy tỉ lại đây, tôi chẳng lẽ thật đúng cho cậu tồn mấy tỉ, mẹ nó coi tôi là tên ngốc a?”

Trần Phong sửng sốt, nói thật, hắn đối với trao đổi tiền giữa tam giới thật sự không hiểu, căn bản chưa từng nghiên cứu qua.

Minh Vân Khôn tiếp tục nói, “Tiền bạc là một cái vấn đề phi thường nghiêm túc, mặc kệ là Thiên giới hay địa phủ, đều không thể để tiên tệ cùng minh tệ mặc sức tăng giá trị hoặc bị giảm giá trị, cho nên, từ hồi Thiên Địa Ngân Hàng mới sáng lập, vài vị đại thần đã sáng lập quy tắc, đem tiên tệ, minh tệ cùng tín ngưỡng móc nối, tín ngưỡng mới là vật ngang giá tam giới lưu thông!”

“Phàm nhân có thể thông qua hiến tế, thiêu đốt tiền giấy chờ môi giới truyền tín ngưỡng, nộp phí tài khoản địa phủ, Thiên Địa Ngân Hàng đều có pháp tắc đem tín ngưỡng chuyển hóa thành minh tệ, tồn nhập tài khoản tiết kiệm chỉ định, số lượng quyết định bởi với tín ngưỡng nhiều hay ít, cùng với tỷ suất hối đoái cao hay thấp!”

……

Nghe Minh Vân Khôn một phen giải thích, Trần Phong đại khái hiểu ra, tựa như Trái Đất có chút tiền cùng vàng giống nhau, tín ngưỡng mới quyết định giá trị tiền .

“Vậy tỷ suất hối đoái tính như thế nào?” Trần Phong hỏi.

“Nó quyết định bởi với số lượng tiền giấy ngươi xài bao nhiêu, ví dụ, cậu ở trên Trái Đất dùng 10 tệ tiền để mua 10 minh tệ, vậy thì quy ra tỉ lệ 1:1, còn nếu 10 tệ mà mua 1 tỉ minh tệ, vậy thì 10/1 tỉ”

“Hơn nữa cái tỉ suất hối đoái này, còn cần thêm lòng tín ngưỡng của cậu mới có hiệu lực, nếu không, cho dù có đốt nhiều minh tệ đi chăng nữa cũng không sử dụng được!”

……

Nghe đến đó, Trần Phong chán hẳn, còn tưởng rằng tìm được một cách làm giàu mới, không nghĩ tới căn bản vô dụng.

Kỳ thật ngẫm lại cũng đúng, chính mình có thể nghĩ đến, người khác lại không. Thiên Địa Ngân Hàng toàn những nhân gia lão luyện còn khác lạ mấy cái trò lươn lẹo này sao?

Nếu có lỗ hổng đó, chẳng lẽ cứ vậy đợi người đến dử dụng à!

Ngân hàng cũng không phải nơi từ thiện, bọn họ mở ra với mục đích là kiếm tiền, không phải là nơi cung cấp, đốt bao nhiêu thì có thể dùng bấy nhiêu, địa phủ còn không sớm bị lạm phát?

……

“Nếu không, Phong thiếu, suy xét một chút cho vay?” Minh Vân Khôn cười hắc hắc, Trần Phong ngược lại điểm hứng thú.

“Hửm?”

Trần Phong nghi ngờ nhìn hắn.

Minh Vân Khôn nói, “Yên tâm, không cần lấy đồ vật thế chấp, cho vay dưới 10 triệu, một mình tôi có thể làm chủ cho ngươi, chỉ cần cậu viết cái giấy nợ, kèm thêm 6 cái video là được!”

“Cậu biến con mẹ nó đi!”

Trần Phong tức giận chửi đổng, đúng không dùng lấy đồ vật thế chấp, nhưng thật sự như thế sao? Sở dĩ có thể vay, kia chỉ là bởi vì chính mình có bối cảnh mà thôi, dựa lưng vào Ngũ Trang Quan.

Đừng nói quay video, dù chỉ là viết giấy nợ, đến lúc đó chính là ném đi mặt mũi của Ngũ Trang Quan, Trần Phong không nghĩ tới việc tổn thất đó.

Hơn nữa, 10 triệu rất nhiều sao?

Hiện tại với Trần Phong mà nói, nó cũng không nhiều lắm, cho vay là còn muốn lợi tức, chính mình lại không phải nghèo đến không có gì ăn, cho nên còn chưa tới mức muốn tìm Thiên Địa Ngân Hàng vay.

“Phong thiếu, đừng bài xích như vậy, nếu không nửa cái thẻ tín dụng cũng được!” Minh Vân Khôn lại nói.

Trần Phong đầy mặt hắc tuyến, “Tôi hiện tại tạm thời còn không thiếu tiền, về sau có yêu cầu lại tìm đến!”

“Xí!”

Nghe được lời này, Minh Vân Khôn mất vài phần hứng thú, “Xem ra Phong thiếu trong khoảng thời gian này cũng không phải thảm như vậy, tôi nghe nói rất nhiều thượng cổ đại thần đều cư ngụ ở trên Trái Đất của mấy cậu, có phải có rất nhiều di tích đại thần động phủ?”

Trần Phong nhún vai, “Không biết là có hay không, vì tôi chưa từng chưa gặp qua!”

“Ha ha, Phong thiếu thật không thành thật, cậu chờ nha, chờ một ngày nào đó tôi đến Hạ giới tìm cậu thăm thú!”

……

——

Thục Đô học viện, học cách bắc cầu!

Sông Phù chảy ngang qua học viện Thục Đô, đem đại học Thục Đô cắt thành hai nửa, chậm rãi chảy về hướng nam, bên bờ trồng hai hàng liễu, rung rinh phất phơ trong gió, phong cảnh thập phần tú lệ.

Đầu hạ, thời tiết bắt đầu nóng nực, buổi tối rất nhiều người đều thích ra bờ sông đi dạo, cũng có họ

c sinh tới đó tìm cảm giác thanh tịnh để luyện công, hoặc ôn tập bài vở.

Hơn 7 giờ tối, bên dưới ngọn đèn đường có ba người, một người ngồi dưới đất, một người dựa vào đèn, người còn lại dựa ở lan can, trong miệng đều ngậm điếu thuốc lá.

“Anh, em nhịn không nổi cục tức này!” Tiết Minh dựa vào đèn đường, phun ra một ngụm khói trắng, nhìn qua có chút buồn bực.

Tiết Tiến hút sâu một ngụm, không biết suy nghĩ cái gì, cũng không có nói lời nào, chỉ là đem ánh mắt hướng về phía Triệu Lượng nhìn qua.

“Tôi mẹ nó cũng nhịn không nổi!” Triệu Lượng phun ra cái vòng khói, khó nén tức giận.

Buổi trưa sau khi sự việc kia kết thúc, tin tức nhanh chóng lan truyền toàn bộ học viện Thục Đô, chủ đề về chuyện này trở thành đề tài hot search trên fanpage, nóng đến bùng nổ.

Thậm chí còn có người quay video tải lên Qainyn!

Mặc dù trước đó hắn rất muốn nổi tiếng, nhưng không phải bằng cách như này.

Nguyên nhân chính là do Triệu Lượng, gã quen thói hoành hành ngang ngược, người trong trường nhìn ngứa mắt gã quá nhiều, hiện tại thấy gã bị người ta hành lại, tự nhiên được tán đồng.

Tiết Tiến bấm tay, đem tàn thuốc bắn vào trong sông, “Mấy cái chủ đề tìm kiếm kia, tôi đã tìm người giải quyết, đem những thứ liên quan đều xóa sạch. Ngay cả Qainyn tôi cũng thương lượng xong, cùng lắm thêm chút tiền!”

Triệu Lượng sắc mặt như cũ đen như đáy nồi, xóa bài đăng có thể làm chuyện này như chưa từng phát sinh sao? Kia không phải là lừa mình dối người sao? Lòng tự tôn mẹ nó vứt đi a!

Hiện tại nhớ lại, chính gã cũng xấu hổ đến không chịu nổi, thật muốn tìm cái khe đất để chui vào!

“Nhà của chúng ta có tình huống đặc thù, hiện tại là thời kỳ phi thường cấp bách!” Tiết Tiến nhìn Tiết Minh, “Ông nội sắp đột phá cảnh giới, bác cả nói, chúng ta nên an phận một chút, tạm thời không nên gây chuyện, rất nhiều gia tộc hiện tại đều nhìn chằm chằm chúng ta!”

Tiết Trung, chính là ba của Tiết Minh, tuy rằng Tiết Tiến tuổi so Tiết Minh lớn hơn, thiên phú so Tiết Minh cũng tốt hơn, nhưng đọ về thứ bậc ở Tiết gia, Tiết Minh mới là đích trưởng.

Đương nhiên, ở thời đại này, trên cơ bản đã không còn quan trọng hóa quá lớn về việc phân chia trưởng thứ, chỉ cần chân chính có năng lực, có thể kéo dài thế lực gia tộc, mặc kệ hậu bối hay tiền bối, có năng lực liền lên. Không phải ngươi là đích trưởng tôn, thì tương lai toàn bộ gia tộc liền nhất định sẽ giao ở trên tay ngươi.

Muốn nói ưu tú, bên trong Tiết gia đời thứ ba, phải kể đến Tiết Tiến, hắn mới là người ưu tú nhất, 20 tuổi, đã 4 sao Tông Sư, trình độ đã thạc sĩ 4 cấp dị năng, nếu môn văn hóa có thể đạt tiêu chuẩn, đảm bảo có thể lấy thạc sĩ học vị!

Đương nhiên, trong Long Phượng ban sinh viên đạt tới Tông Sư cảnh không ít, chiếm tầm 50%, đặc biệt là khóa trên, năm 3 năm 4, tỉ lệ càng cao.

Từ Thục Đô học viện Long Phượng ban tốt nghiệp đi ra ngoài, nếu chưa đạt tới Tông Sư cảnh, vậy quả thực là quá mất mặt.

Đối với học sinh ở đây, vướng mắc duy nhất chính là thành tích môn văn hóa của họ, nó gắn với giờ học cùng tín chỉ bắt buộc. Điều này thật sự rất khó, vì họ không có thời gian!

“Việc của Tiết gia các người, liên quan gì đến tôi, hiện tại cái gì ông đây đều mặc kệ, mẹ nó vốn tưởng hung hăng giáo huấn tên nhãi kia một chút, ai ngờ!” Càng nói càng tức, Triệu Lượng theo bản năng muốn đập lên cầu một quyền cho hả giận, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Cầu này không chắc có thể chịu được sức mạnh của gã, vạn nhất đánh sụp, gã bồi thường không nổi.

Gia thế Triệu Lượng cũng không phải loại đặc biệt hiển hách, cha mẹ đều chỉ giai cấp công nhân bình thường, nhưng được cái vận khí gã khá tốt, sau khi tốt nghiệp tiểu học liền đột phá, trùng hợp một vị Đại Tông Sư lại coi trọng, rồi nhận làm học trò.

Thầy của gã ở Thục Đô có một ít ảnh hưởng, Triệu Lượng liền một bước lên trời, thuận buồm xuôi gió.

,

Bạn đang đọc Du học về từ Thiên Giới ( Dịch ) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15740850
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.