Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chuyện không đáng có

Tiểu thuyết gốc · 3978 chữ

Sáng vẫn như cũ, đến nhà Kanne và nấu ăn cho cô, xong rồi về quán, đánh thức và làm bữa sáng cho bọn họ. Rồi tầm 10 giờ thì mở cửa quán, làm cho đến khoảng 7 giờ, nếu không có Night Raid, rồi sau đó đi săn quái hoặc qua nhà Kanne chơi. Đó là tóm tắt nhanh một ngày của thanh niên Nguyễn Hoàng Bách trong thế giới này.

Mọi thứ cực kỳ nhàm chán, lâu lâu mới có một sự kiện khiến cậu phải mở bản kế hoạch của mình, còn lại thì không đáng kể, tất cả tạo nên một sự đơn điệu khủng khiếp cho Bách. Nên tối hôm nay, khi Kanne vừa ngủ, thì cậu chạy ra một cái đỉnh núi để mà ngắm trăng.

Đối với Bách mấy ngày nay, thì thiên nhiên chính là người bạn của cậu ngoài mấy bộ truyện mà Bách mua từ hệ thống, với lại hôm nay cậu cũng không có hứng để mà cày truyện. Nên cậu ngồi trên một ngọn núi, cầm ly cà phê sữa đá mà nói chuyện với Slayer:

-Hôm nay trăng đẹp nhở !

-Đúng là hôm nay trăng tròn thật.

Bách thẩn thơ hỏi Slayer:

-Ngươi có chắc là ta sẽ trở về được nhà sau chuyến hành trình này không ?

Slayer lần đầu thấy chủ nhân mình có biểu cảm như thế, có chút bất ngờ, Slayer nói:

-Tôi cũng không biết nữa, đây là chuyện không thể đoán được mà.

-Haizz đúng vậy nhỉ.

Bách cùng Slayer ngồi trên ngọn núi, hưởng gió mát, và nhâm nhi ly cà phê sữa. Cậu đặt cái balo của mình xuống, tuy nó không có chứa gì bên trong nhưng nó là lớp ngụy trang hoàn hảo cho kho đồ của hệ thống. Hai người cứ tiếp tục ngắm trăng. Đột nhiên, Bách sực nhớ ra một chuyện, đó là tiêu diệt mấy con quái không thể thuần phục, để có thể đảm bảo an toàn cho Kanne.

Nhưng cậu cũng lười, không muốn động tay động chân, nên trực tiếp dùng cái dát khí kinh khủng của mình mà giết bọn chúng. Phàm là sinh vật, thì đố ai chịu nổi sát khí của chiến thần, nên mấy con quái biến dị chết gần hết.

Hôm nay, tâm trạng của Esdeath cũng không tốt, một phần là vì tìm kiếm Jack, một phần là vì công việc. Nên cô mới cưỡi con rồng của mình mà đi ngắm trăng y hệt Bách, mặc dù trên danh nghĩa là tuần tra giết quái.

Esdeath cũng khá tận hưởng chuyến đi này cho đến khi cô cảm nhận được một nguồn sát khí quen thuộc. Sát khí mà Jack đã phóng ra trong trận đấu của hai người đã in đậm vào sâu tâm trí cô, nên cô không thể nào nhận nhầm sát khí của Jack được, cô nói một mình:

-Jack...Cuối cùng thì anh cũng xuất hiện lại rồi.

Cô cho con rồng bay hết tốc lực, hướng thẳng về nơi sát khí phóng ra.

Bách lúc đó không có bật khả năng cảm nhận, nên cũng không thể biết được sự hiện diện của Esdeath. Cậu nhìn cái lý sữa đá của mình rồi thở dài:

-Haiz ! Hết nước đá rồi, ước gì có ai đem đá đến cho mình nhỉ.

Slayer lúc này đã cảm nhận được sự hiện diện của Esdeath nên cảnh báo Bách:

-Chủ nhân nên thu sát khí lại đi.

-Tại sao ?

-Vì có người sắp gia đá tới đấy.

Slayer vừa nói xong, Bách ngay lập tức hiển, cậu liền thu hết sát khí lại, nhưng cậu lại không biết người giao đá là ai. Cho tới khi có một bóng người nhảy từ trên trời xuống.

Esdeath khi thấy bóng người ở trên núi, ngay lập tức phóng xuống, gần tiếp đất cô vừa gọi:

-Jack !

Nhưng thứ chờ đợi cô không phải Jack mà là Bách, crush của Seryu. Hai người vừa chạm mặt nhau, thì Bách giở mấy đòn diễn viên chuyên nghiệp của mình:

-Oh ! Tướng quân đang làm gì ở đây thế ?

Còn Esdeath thì tức giận chĩa kiếm vào một Bách đang ngồi, cô hỏi:

-Ngươi có thấy một người đàn ông mắt xanh tóc vàng nào ở gần đây không ?

Bách giở ra khuôn mặt giả trân của mình rồi nói:

-Tôi không biết...Nhưng có vẻ tướng quân có vẻ khá buồn ấy nhở ?

-Ngươi không cần quan tâm đâu.

Bách đặt cái ly cà phê của mình xuống rồi nói:

-Trước khi cô đi tạo cho tôi chút đá được không ?

Ngay lập tức, Esdeath sử dụng khả năng của mình để tạo ra những tinh thể băng, định phóng về phía Bách,. Thấy tình huống có thể bị lộ thân phận nên cậu nói:

-Tôi đùa thôi mà...NHưng mà trong tướng quân hôm nay có tâm trạng ngắm trăng nhở, hay là ngồi xuống chơi một chút đi !

Nói xong, Bách lôi từ trong cái balo của mình ra một cái ấm trà, rồi rót nó vào một cái ly nhỏ. Mùi hương nhè nhẹ của trà bay thoang thoảng trong không khí, nó quyến rũ Esdeath một cách kỳ lạ. Cô biết Bách cũng không phải là người hay đối địch, nên theo thiện chí cô ngồi xuống cầm lấy ly trà và uống.

Bầu không khí im lặng đến lạ thường, không phải vì Bách không biết cách bắt chuyện với vị tướng quân này, nhưng vì vai diễn của Jack cần được giấu kín, nên Bách không dám hé một lời. May mắn cho cậu là Syura, cái tên sở hữu Teigu dịch chuyển tới, giải nguy cho Bách.

Hắn không nói không rằng, kích hoạt Tiegu của mình. Bách thấy nguy, nếu cậu cùng dịch chuyển với Esdeath, thì thứ chờ cậu chỉ là một cái gì đó rất thốn, nên trước khi đi thì cậu hét mấy từ:

-Đậu má nhà ông bà mày ! mày hại tao rồi.

Ngay lập tức, cậu cùng Esdeath bị dịch chuyển đến một hòn đảo hoang. Với cái bản tính đã quen sống ở nơi hoang dã, thì Esdeath đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và Bách cũng vậy, cậu đã đưa ra một kế hoạch mới. Nhưng nó phải hy sinh thân phận của Jack, tại vì để bảo vệ danh tính của Bách nên cậu mới làm vậy. Lúc Esdeath đi xung quanh để đánh giá tình hình thì Bách nói với cô:

-Tôi nghe Seryu nói rằng, tướng quân đã tìm được người mình thích rồi phải không ?

Esdeath vẫn lạnh lùng đáp:

-Đó không phải là chuyện của ngươi.

Nhưng câu nói tiếp theo của Bách đã đánh trúng tâm lý của Esdeath:

-Vậy thôi, nhưng nếu người đó có tên là Jack the ripper thì tôi biết chút đấy

Nghe vậy, Esdeath mới bắt đầu uy hiếp cậu nói ra thông tin về Jack. Thế nhưng, cậu lại lợi dụng điều này, cậu nói:

-Ngài muốn thông tin của Jack thì phải bảo kê tôi sống sót cho tới khi trời tối, cho tới khi đó tôi sẽ kể cho ngài biết mọi thông mà tôi biết về người tên Jack the ripper.

Từng lời nói của Bách nói ra đều đánh thẳng vào tâm lý muốn tìm ra Jack nhanh chóng. Nên cô bắt buộc đồng ý, bảo vệ Bách tới tối, khi đang ở trên hòn đảo. Cậu nở một nụ cười nham hiểm khi cô quay đi, đó là một nụ cười đầy sự toan tính về thân phận của Jack, một ẩn số khác của Bách.

Một con quái vật khổng lồ xuất hiện, nhưng khác với trong truyện, lần này Esdeath đã có một nhà chiến thuật sư bên cạnh mang tên bách bên cạnh, cậu nói:

-Nếu cô giết cái tên nhỏ nhỏ trên trán nó, thì nó sẽ chết đấy, nhớ kỹ.

-Sao ngươi biết !

Bách mang khuôn mặt chẳng quan tâm lắm mà đáp:

-Quen biết với Jack thì cũng có một chút khả năng phòng thân chứ.

Lại một đòn đánh tâm lý của Bách được tung ra, và nó đã gây ra một lượng sát thương khá đáng kể với niềm tin của Esdeath.

Tạm gác qua chuyện của hai người, Esdeath trực tiếp dùng một thiên thạch băng mà giết nó, vì cô giờ đây đã có vật phẩm <Icane> rank (B+) của Jack đưa cho, nên chẳng ngán khi sử dụng năng lực của Demon Extract nữa. Ngay sau khi tên thứ nhất thì tên thứ hai lại xuất hiện, cô ngay lập tức đóng băng nó, rồi làng nó tăng xác bằng khả năng điều khiển băng của mình.

Trong lúc cô đi săn mấy con quái thì Bách đi chuẩn bị củi lửa để nấu ăn, cậu nhờ kho đồ của hệ thống nên chẳng mất nhiều thời gian để có dao hay nồi. Bữa nay cậu nấu cho Esdeath một bữa ăn rất là bình thường, một chén súp, một ít thịt nướng có ướp gia vị, và một chén cơm. Cô rất thắc mắc là tại sao Bách lại có gạo vào lúc này nhưng cậu chỉ đơn giản đáp: “Đầu bếp thì luôn phải biết chuẩn bị trong mọi tình huống mà” Sau khi ăn, Bách thấy cô lấy quyển sổ của mình ra rồi vẽ một thứ gì đó, Bách khi xử lý tàn dư của bữa ăn rồi lén nhìn, hóa ra cô đang tưởng tượng cảnh Jack và cô đang nắm tay. Nhưng nét vẻ khá xấu, nên Bách mới nói với cô:

-Chiều cao của Jack và ngài gần bằng nhau mà, sao trong đây ngài lại vẽ Jack lại có phần cao hơn thế. Và cái mặt của hắn có chút không cân đối...hay là ngài để tôi vẽ cho ngài và Jack một bức đi, tôi tuy không phải vẽ đẹp lắm nhưng cũng có chút hiểu biết về mấy cách vẽ như thế này.

Nghe Bách nói vậy, Esdeath cũng tò mò về khả năng vẽ của cậu nên đưa cho Bách thử. Và chỉ sau vài phút thì khung cảnh hai người chiến đấu với nhau đã được phác thảo xong, rồi Bách vẽ thêm vài chi tiết nữa là đã hoàn thành xong bước vẽ cảnh hai người đánh nhau theo một phong cách rất Wibu. Cô nhìn bức tranh Bách vẽ có chút không hài lòng, cô nói:

-Rõ ràng là ta muốn vẽ một cảnh tình cảm một chút chứ đâu phải đánh nhau đâu ?

Vẫn một biểu cảm dửng dưng của Bách, cậu trả lời:

-Tôi chỉ vẽ lại cảnh có thật thôi mà, không phải hai người đã đánh nhau một trận long trời lở đất sao ?

Nghe Bách nói vậy, Esdeath lại càng cảm thấy người đứng trước mặt mình không đơn giản, y hệt cảm giác lần đầu cô gặp Jack. Nhưng câu trả lời mà cô đợi vẫn còn đang đợi cô ở buổi tối.

Sau cái màn vẽ vời của mình thì Bách, lấy ra từ trong cái balo của mình ra một cái võng. Cậu treo nó ở giữa hai cây dừa rồi nằm lên đó mà ngủ trưa, còn Esdeath thì đi vòng hoặc là ngồi lại phát họa lại Jack. Cho đến chiều thì Bách thức dậy và làm một bữa thịt nướng cho Esdeath, hai người vừa ăn xong thì cũng đến tối. Esdeath lúc này không đợi được nữa mà giơ kiếm lên đe dọa Bách, nhưng cậu chẳng hề sợ hãi mà tiến lên cầm lấy cái mặt dây chuyền của Esdeath, rồi nói:

-Vậy là anh ta tặng cái này cho ngài thật à ?

-Đúng vậy.

-Được rồi, theo quy tắc thì tôi bây giờ phải gọi ngài là chị mới đúng.

Esdeath nghe Bách xạo chó thì bất ngờ hỏi:

-Tại sao ngươi lại gọi ta bằng chị ?

-Đương nhiên là vợ của anh trai thì phải gọi là chị rồi, chứ ngài muốn tôi ngài là gì ? Mẹ hả ?

Esdeath với sự ngạc nhiên tới tột độ khi nghe Bách nói mình là em trai của Jack, nhưng vẫn là người theo chủ nghĩa lý trí, cô hỏi:

-Ngươi có cái gì chứng minh chứ ?

Bách nở một nụ cười quỷ dị nói:

-Xin chị hãy nhớ lại đi, tôi và Jack đã từng xài chung một kỹ năng trước mặt chị đấy.

Esdeath lục lọi lại trí nhớ của mình, và cô đã nhớ ra kỹ năng dùng dao tuyệt đỉnh của Bách và cách mà Jack chém một cái thiên thạch của cô thành tuyết vụn,hai người đó đều chỉ cần một nhát chém duy nhất để biến những khối băng của cô thành đá bào. Thấy cô nhớ ra điều gì đó, Bách nói:

-Chắc là chị nhớ ra được rồi nhỉ.

-Hai người đều chỉ dùng một nhát chém mà biến băng mà tôi tạo ra thành tuyết phải không ?

Bách cười và nói:

-Đúng rồi đó, quả không hổ danh là người anh Jack chọn.

Sau cái màn cười vô duyên đó, thì Bách lấy lại cái vẻ bình tĩnh rồi nói:

-Được rồi em không đùa nữa, chị muốn gì anh Jack

Esdeath ngẫm nghĩ một chút rồi cô hỏi:

-Kể cho chị nghe về cuộc sống của Jack đi.

-Được rồi...Quên hương của em và Jack không nằm ở trên bản đồ, nó nằm trong một khu rừng ở phía tây. Cha của em là một người thuộc tộc phía Đông và mẹ là một người thuộc tộc phía Tây, do hai người đã gây nên một chuyện động trời gì đó mà bị đuổi khỏi làng của bọn họ, nên từ đó cha và mẹ của Jack đã chọn khu rừng đó làm nơi sinh sống. Và mẹ em sau đó đã hạ sinh được Jack rồi sau đó 2 năm thì sinh ra em, Jack mang vẻ đẹp của mẹ nên mới sở hữu mắt xanh và tóc vàng, còn em thì giống bố, mắt đen và tóc đen. Nhưng sau khi sinh em thì mẹ mất, nên em và Jack cũng chẳng thể nào nhớ nổi mặt của bà ấy, cha và Jack từ đó chịu trách nhiệm đi săn...Mà chị biết một chuyện đáng cười của anh ấy là Jack lúc đó vô cùng hiền lành, đến 6 tuổi anh ấy cũng không nỡ giết một con kiến cơ đấy. Anh ấy vẫn giữ cái tính nết hiền lành đến khi cha của em bị tấn công bởi một con quái vật chủng siêu cấp nguy hiểm. Ông đã giết được nó, nhưng vết thương quá nặng nên Jack phải vác ông ấy về nhà. Nhưng trên đường đi thì anh ấy gặp một con chó, và anh ấy với bản tính hiền lành đã không thể ngăn con chó đó ăn thịt cha anh ấy...Từ đó anh ấy đã tự dằn vặt mình rất nhiều, đến mức em mang thứ gì đi chăng nữa, thì anh ấy cũng từ chối...Cho đến một hôm, khi em đang đặt bẫy để bắt mấy con thú thì bị tấn công bởi một con quái vật. Thế là Jack lai ra từ trong nhà với con dao trong tay, anh ấy đã vật lộn với nó để có thể cứu em. Và đó là lần đầu tiên anh ấy biết giết chóc là gì…Sau lần đó thì anh ấy bắt đầu đi săn lại, mặc dù ban đầu chỉ nhìn xác quái vật thôi là đã khiến anh ấy nôn mửa, nhưng từ từ thì Jack đã bắt đầu khắc phục được điều đó. Anh ấy chuyển từ một người sợ xác quái vật đến một người chuyên ăn thịt sống của quái vật.

Bách kể đến đây là hết hơi, nên lấy miếng nước uống rồi kể tiếp:

-Chị biết không, lần đầu anh ấy ăn thịt quái vật ấy ! Là trong một lần đi săn xa, em chỉ chuẩn bị đồ cho anh ấy một tuần thôi, nhưng chuyến đi này kéo dài đến 2 tháng. Lúc trở về thì anh ấy mang theo một cái xác của một con chim khổng lồ đang bị ăn dang dở...Rồi anh ấy kéo nó vào trong nhà và bắt đầu ĂN SỐNG, ăn từ cơ quan nội tạng đến não của nó roiif ăn luôn cả nhân của nó. Đấy là lần đầu tiên em sợ hãi anh Jack đấy và sức mạnh phi thường đấy chắc cũng là do ăn quá nhiều thịt quái vật sống. Nhưng đấy chưa phải nguồn gốc con mắt đỏ rực của anh ấy đâu.

Khi nghe Bách kể tới đoạn này thì Esdeath ngồi nghe cực kỳ chăm chú vì cô rất có hứng thú với cặp mắt của Jack, cậu kể tiếp:

-Một trận đi săn đã khiến anh ấy chết đi sống lại theo đúng nghĩa đen, đã khiến anh Jack sở hữu con mắt đó. Trong một lần đi vào rừng với thanh Katana đen mà cha đã để lại, Jack đã đụng độ với một con quái vật đặc cách, nó theo anh ấy kể lại là có hình dạng như một con người đang mặc đồ đen, sở hữu một sức mạnh có thể phá huỷ cả hành tinh này và đặc biệt là nó có trí khôn. Chỉ sau ba ngày, anh Jack đã vác thân xác của tên đó về với tình trạng đã chết. Mà chị biết hay ở chỗ nào không ?

Bất ngờ trước câu hỏi của Bách, đương nhiên là Esdeath liền nói “không biết”, thế là cậu kể tiếp:

-Lúc đó Jack đã CHẾT, đúng vậy anh ấy đã chết khi đấu xong với tên đó. Nhưng nhờ vào ý chí hay là thói quen gì đó, mà anh ấy đã mang cái xác vào trong nhà và bắt đầu ăn trong khi người anh ấy đã bị thủng một cái lỗ to tướng trước ngực. Và điều kỳ diệu xảy ra, máu thịt của tên này đã giúp nó hồi sinh trong cơ thể của Jack. Em vẫn còn nhớ như in, cái cảm giác bị đe doạ tính mạng bởi chính người anh của chính mình...Nhưng khi cái bàn tay của nó chạm vào được em, thì Jack tự đấm vào chính bản thân của mình, khiến anh ấy bay ra khỏi ngôi nhà. Jack và con quái vật đó đã có một cuộc chiến giành lại cơ thể như theo cách mà anh ấy kể lại. Và chiến thắng chung cuộc là Jack, từ đó anh ấy đã thay đổi hoàn toàn từ một con người hiền lành hay cười biến thành một con thú máu lạnh, xem tất cả những gì mình không cảm thấy thú vị đều là cỏ rác. Sau cái ngày ấy 2 năm thì anh ấy rời khỏi khu rừng, bắt đầu công cuộc đi tìm điều thú vị, nhưng hành tung của anh ấy cực kỳ bí ẩn, không có cách nào mà biết được. Đấy là toàn bộ quá khứ của Jack, chị muốn hỏi gì không.

Esdeath khi nghe toàn bộ cuộc đời của Jack thông qua lời kể của Bách, cô cảm thấy có một chút xúc động vì những gì Jack đã trải qua. Còn Bách thì cũng bồi hồi nhớ lại mấy kỷ niệm không mấy vui vẻ ở thế giới linh hồn, câu chuyện đó cũng không hẳn là bịa đặt, Bách chỉ kể lại một trong những lần cảm nhận nỗi đau của mình thôi và đương nhiên, có thêm một số chi tiết như đứa em trai vẫn còn sống, nhưng thật ra trong trải nghiệm của Bách, nó đã chết dưới tay cậu trước khi cậu kịp ngăn thứ đó.

Esdeath sau khi suy nghĩ rất kỹ thì cũng chấp nhận thân phận người em này của Bách, cô hỏi:

-Em có thể cho chị biết cách liên lạc với Jack được không ?

-Được chứ ! Ngài bây giờ là chị của tôi mà…Cách liên lạc với Jack là thông qua em với cách viết thư, vì anh Jack cũng chưa muốn tiếp cận chị lắm.

Sau đó, Esdeath định nhờ Bách nói cho Jack về quá khứ của mình, nhưng bị cậu ngắt lời, Bách lấy ra một bức thư cậu đã bí mật viết trong lúc ngủ, rồi đọc to nó:

-Gửi Bách em trai của anh. Hôm nay, anh viết bức thư này để thông báo cho em là anh đã có vợ rồi, chắc đọc đến khúc này thì em sẽ cười lăn lộn vì người như anh thì làm sao có vợ được phải không ? Anh cũng tiện kể cho em luôn, người đó là tộc nhân cuối cùng của bộ tộc phương bắc, mà chưa hết. Chị của em ấy ! Còn là con của tộc trưởng nữa, kinh khủng nhỉ ? Giới thiệu nãy giờ mà quê nói tên, chị em có tên là Esdeath đấy.

Nghe xong bức thư Bách vừa đọc, Esdeath lại càng cảm thấy thích thú với sự bí ẩn mà Jack mang lại, từ cái sức mạnh bí ẩn đến cách mà cậu ta tìm kiếm thông tin, đều khiến cô cảm thấy thú vị. Cô tự thề với bản thân mình rằng:”Jack, em sẽ tìm ra anh thôi, dù anh có trốn ở bất kỳ đâu” Nhưng dường như Bacha có khả năng đọc suy nghĩ của Esdeath vậy, cậu nói:

-Chị nên từ bỏ chuyện anh ấy đi, mà thay vào đó, chị nên trở thành một điều thú vị đối Jack đi, điều đó dễ hơn đấy.

-Vậy điều gì có thể khiến anh của em thấy thú vị.

-Ai mà biết được, sau khi anh ấy cái con quái vật thì chỉ có chúa mới biết được anh ấy đang nghĩ gì.

Đúng vậy, đến Bách đôi khi còn chẳng thể hiểu nổi cách suy nghĩ của thân phận Jack này của cậu, nên Esdeath làm gì có cửa mà hiểu.

Nói xong Bách đứng dậy, cậu dắt theo Esdeath đi về cái dấu ấn mà cái tên Syura đã để lại, vì cái kịch bản của cậu đã hoàn thành nên chẳng còn lý do gì để ở lại đây cả, nhưng cũng một phần vì cái bọn ở quán đang gặp nguy hiểm.

Hai người lập tức quay về cái ngọn núi, nhưng người cầm tay của Esdeath không phải là cậu em trai nữa, mà là Jack. Điều này khiến cô rất bất ngờ, nhưng chưa định nói bất kỳ điều gì thì Jack đã tặng cô một nụ hôn nồng cháy, khiến cô càng bất ngờ hơn. Hôn xong Jack nói:

-Anh đã đưa thằng em về rồi, nên giờ chỉ còn hai ta thôi.

-Rốt cuộc anh là…

Jack đặt ngón tay của mình lên đôi môi của Esdeath rồi nói:

-Suỵt ! Chúc mừng em đã chứng minh thành công anh là người xứng đáng...Vậy thôi anh đi đây.

Nói đoạn, Jack nhảy xuống ngọn núi, Esdeath cũng cùng lúc dùng Demon Extract của mình để tạo nên một cái lồng bằng băng để giam Jack lại. Nhưng cậu đã biến mất hoàn toàn, Jack đã để lại cô một mình trên núi rồi biến mất. Cái phần thưởng nhẹ nhàng đó đã khiến cho trái tim của Esdeath bỗng rung động, cái cảm giác an toàn lạ thường mà Jack đã tặng cho cô thông qua nụ hôn, giờ đây đã in hằng vào trong tâm trí của cô.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.