Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh tồn là vấn đề sinh tử

Tiểu thuyết gốc · 1552 chữ

Quan sát xung quanh, cậu chỉ thấy sự vô vọng từ thiên nhiên, không một thứ gì gợi ý cho cậu để có thể giúp Bách thoát khỏi khu rừng này. Cậu dường như sụp đổ hoàn toàn, đối với cậu mà nói thì cái chuyện này quả thực là quá sức.

Nhưng cái gì cũng phải có cái giá của nó, sự sống cũng vậy, nó không phải là cho không chúng ta mà chúng ta phải tự giành lấy nó. Nhớ lại chân lý, Bách định thần mình lại, cậu còn quá trẻ để chết, và cậu cũng sẽ không bao giờ chết bởi vì một cái lý do lãng xẹt như thiếu thức ăn hay nước uống được. Bách quyết tâm sống sót dù phải bán đi cả linh hồn này, cậu thề là cậu sẽ không bao giờ vứt bỏ cái mạng này của mình cái sinh mạng mà Bách phải tự mình giành lấy trước hằng hà sa số sinh mạng khác để được sinh ra.

Bách bình tĩnh ngồi xuống đất vạch ra một kế hoạch sinh tồn. Thứ cậu đang thiếu bây giờ là nước và chỗ ở, Bách dự định tìm một nơi nào đó như bên cạnh một dòng suối chẳng hạn. Vì chỗ ở là một trong những yếu tố kiên quyết giúp Bách có thể sống sót, nhưng cậu lại gặp một vấn đề vô cùng to lớn đó là Bách không hề biết gì về nơi này, một chút cũng không. Thứ duy nhất cậu biết về khu rừng này đó chính là nó có hai ngọn đồi quanh đây.

Bách không thể ngồi ở đây chờ mãi được, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với sinh tử. Nên cậu đánh liều đi thẳng vào rừng để tìm nguồn nước, trong trường hợp này thì đây là phương án duy nhất mà Bách có thể chọn. Đối với người có chút ít kiến thức về sinh tồn như Bách thì đây là phương án tối ưu nhất mà cậu có thể nghĩ ra, nhưng nó điên rồ tới mức nếu có một người cùng bị dịch chuyển cùng Bách thì anh ta sẽ chửi thẳng vào cái bản mặt heo của Bách vì cái độ ngu xuẩn của cậu.

Bách tiến vào trong rừng sâu, trước những thứ như rắn rết, chim chuột trong rừng này thì Bách không sợ hãi mà tiến lên phía trước. Cậu đi mãi trong khu rừng mà chẳng nhận ra dấu hiệu gì của nguồn nước, nhưng vẫn giữ chắc niềm tin Bách bước tiếp về phía trước. Sau gần 5 tiếng đồng hồ dài đằng đẵng, đôi chân Bách lúc này không còn có thể đi được nữa, nó như muốn gãy ra vậy, còn quần áo của cậu thì bị những cành cây cạ vào rách bươm. Nhưng ông trời cũng có mắt, đáp lại sự nỗ lực kinh người của Bách-dù cái này nếu so với người khác thì phải nói là Bách kém xa-Cậu cuối cùng cũng tìm được nguồn nước.

Khi thấy con suối ở trước mặt mình, Bách như muốn vỡ òa cảm xúc. Cậu không ngờ là mình có thể tìm được nước, Bách dùng hết sức lực còn lại để cố gắng lết lại con suối mà uống nước. Nhưng Bách nhận ra một vấn đề quan trọng không kém việc thiếu nước, đó là lọc nước.

Lúc này đây, cậu không hề có một căn cứ nào để đảm bảo nguồn nước này sạch 100%, tuy bị đẩy đến tình cảnh này như cậu vẫn không ngừng quan tâm đến chuyện nước có sạch, vì cậu đã từng uống phải một thứ nước nhiễm bẩn lúc nhỏ và chuyện này đã khiến cậu suýt nữa là đi chầu ông bà nên từ đó cậu rất cẩn thận trước những thứ mình uống. Bách suy nghĩ cách lọc nước nhưng cậu không có bất kỳ thứ gì để đựng nước chứ đừng nói là lọc nước, vì lúc Bách bị dịch chuyển qua đây thì tất cả mọi thứ trừ quần áo và mắt kính đều biến mất. Cậu không ngờ cậu lại uống một thứ không đảm bảo như thế này một lần nữa, nhưng cậu vẫn phải sống mà nếu muốn sống thì phải uống nước.

Bò lết lại nguồn nước, Bách úp mặt minh xuống mà uống. Dòng nước chảy qua cơ thể, hồi phục tất cả những thứ mệt mỏi mà Bách phải gánh chịu từ nãy giờ, nhờ một chút nước mà Bách có thể giữ cái mạng vô dụng cả mình lại. Suy đi tính lại, cậu sau khi uống nước và tìm được chỗ ở thì điều thứ hai Bách phải có khi muốn sinh tồn trong cái khu rừng này đó chính là lửa.

Rất may cho cậu, có hai hòn đá lửa kế bên cạnh con suối, cậu nhặt chúng lên và đi tìm mấy cành cây khô. Thể lực của cậu đã hồi phục đôi chút sau khi uống nước, bây giờ cậu có thể đứng dậy và đi lại chứ không như lúc nãy chỉ có thể bò lết trên mặt đất.

Lại tiến vào trong rừng, Bách tìm được mấy cành củi khô và một chút lá khô, may cho cậu là chúng không bị ướt khi đang ở trong môi trường ẩm ướt như vầy. Về lại cạnh con suối, Bách mò trong túi quần.

-May quá, cái chìa khóa nhà vẫn còn ở đây.

Chiếc chìa khóa mà Bách đã bỏ vào trong túi quần đã dịch chuyển cùng Bách. Cậu khi phát hiện ra chiếc khóa này đã đặt ra câu hỏi ‘Tại sao lại là chìa khóa cơ chứ’ dường như Bách nhận ra một điều gì đó.

Bất chấp mệt mỏi, cậu lấy một cành cây viết lên mặt đất để xâu chuỗi tất cả tất cả những sự kiện từ khi cậu đến đây, khi viết trên nền đất thì cậu nhận ra rằng mỗi hành động của cậu vô hình chung đều dẫn đến sự sống sót thần kỳ, từ việc may mắn thì được nguồn nước lẫn đá đánh lửa và chiếc chìa khóa trong túi quần. Tất cả không phải nói là quá trùng hợp thì cũng là có kẻ đã sắp xếp cho Bách có thể tồn tại sau khi bị dịch chuyển, việc đầu tiên là cậu có thể may mắn tìm được nguồn nước, việc thứ hai là đá đánh lửa lại có thể dễ dàng tìm thấy ở gần con suối và việc quyết định đó chính là chiếc khóa nhà vẫn còn trong túi cậu. Tất cả như những mảnh ghép của bộ xếp hình, từ từ lộ ra, mảnh ghép cuối cùng để Bách biết có một thứ gì đó có quyền năng dịch chuyển mình đến đây và nó đã cố tình làm thế, bằng chứng là nguồn nước và lửa.

Nhưng tất cả đều quá sớm để kết luận, nên Bách quay lại làm tiếp nhiệm vụ của mình. Lấy chiếc chìa khóa quẹt vào hòn đá, một tia lửa hiện lên bén vào chỗ lá khô bên cạnh. Một chút lửa cuối cùng cũng được nhóm, Bách cho thêm mấy chiếc lá nữa rồi bắt đầu thổi để cho lửa lớn hơn. Ngọn lửa dần ổn định, Bách vui mừng nhìn thành quả của mình, lần đầu trong đời mình cậu lại thấy tự hào như vậy.

Cậu tiếp tục làm việc dù bây giờ thì cơ thể của cậu đã đến giới hạn. Bách cố tiến vào trong rừng tìm mấy cành cây xanh và mấy cọng dây leo để làm thành một cái lều, làm xong cậu cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi, trong lòng cậu nặng trĩu. Vắt tay lên trán cậu nghĩ về những gì đã xảy đến với mình ngày hôm nay, cả cái sự suy đoán vô căn cứ của cậu về thế lực mà đã dịch chuyển cậu đến đây.

Bách cố ngủ trong khi cái bụng kêu gầm lên, cậu bất giác cảm thấy cay cú về chuyện ngày hôm nay, nên đã chửi để hạ hoả.

-Mẹ nó, có cần mình phải Isekai không vậy. Rõ ràng, bị xe tải tông thì mới Isekai chứ. Sao bố mày mới nhắm mắt mà đã Isekai rồi hả.

Chửi xong, Bách dường như đã thoả được cơn giận trong người nên mới có thể nhắm mắt ngủ.

Sáng hôm sau===

Bách thức dậy với một cơ thể có chút sức lực, cậu định đi vào khu rừng một lần nữa để tìm đồ ăn. Vì lúc còn đi đến đây cậu có để ý trên đường có những cây nấm trông khá giống nấm hương, đi dọc theo con đường mà mình đã đánh dấu trước đó, Bách tìm được một đống nấm. Những cây nấm đó y hệt những gì Bách nhớ về những thứ gì mình đã ăn ở trái đất, đi vòng vòng Bách lại tìm thêm được mấy quả dại trông giống táo nhưng nhỏ hơn. Bách cứ hái lượm như vậy mà sống qua ngày trong rừng, từ đó cậu tự học cách làm dao lẫn cách bắt cá để sinh tồn.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 297

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.