Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày định mệnh

Tiểu thuyết gốc · 1076 chữ

Chương 1 : Ngày định mệnh

Đó là một buổi chiều , ngày 13/09/2017 .

- Alo !

- Mày đang đâu đấy? Đem cho anh mày ít đồ ! Anh mày hỏa quá !! – Giọng một người đàn ông

- Oki!

Nó lấy khẩu trang bỏ vào trong đó một túi nhỏ. Rồi chạy đi. Nắng chiều. Hắt vào mặt nó những vệt dài. Cuộc sống nó dạo gần đây không ổn. Người con gái nó yêu thương phản bội nó. Gia đình từ chối nó. Nó không chổ dựa không điểm dừng chân. Nó lao vào đam mê như 1 con thiêu thân. Nó nghiện nặng. Nó bán ma túy .

Quẹo xuống con hẻm. Nó thấy 2 người đàn ông cao to, lực lượng cúp đầu xe mình. Nó mỉm cười. Nó biết điều gì tới cũng sẽ tới. Chỉ có điều, nó không ngờ người anh em thân thiết của nó lại hại nó.

- Xin lỗi anh ! Anh đã bị bắt vì tội mua bán, vận chuyển trái phép chất ma túy. ! – Người thanh niên vừa nói vừa lấy ra chiếc còng số 8 " rắc" còng tay nó lại.

- Ừ - nó chỉ nhẹ nhàng .

Họ còng tay nó lại, nó chẳng vui, cũng chẳng buồn, vì nó biết trước ngày này sẽ đến. Đi đêm có ngày sẽ gặp ma. Nó đợi ngày này .

20 ngày trước

- Coi như anh xin em đi . Em đừng đi được không? Anh bỏ hết, anh làm con người lương thiện, anh không cần gì cả, anh chỉ cần em .. Có được không? – Nó cầu khẩn 1 người con gái

- Còn gì nói nữa không? Em phải về, chiều nay em phải bay . – Cô gái giọng lạnh lùng

- Được !! . Đ** . Đời tao không sợ hết á My, hình sự theo tao, tao kh sợ, cái mạng này tao bỏ được, vì mày tao làm được hết . Trên đời này tao chỉ sợ mày bỏ tao thôi! Được. Mày đi đi. Tao ở tù.

- Thôi em về !

Những lời nói đó giống như 1 lời tiên tri .

- Chào! Tôi là XX XXX đội phó đội điều tra hình sự ma túy thành phố. Anh vui long đọc rõ họ tên

- Trần Thị Minh Trang – Nó vẫn không đổi sắc mặt

- Cái gì?

- Có gì sao? Cán bộ ?

- Là con gái sao ? – Người đàn ông trong bộ đồ sơ dinh ngạc nhiên

- Vâng ?

- Vậy mà lâu nay chúng tôi tưởng .

- Ai cũng vậy mà ? có làm sao? – nó cười nhạt

- Vâng, em ký vào đây , đơn khởi tố bị can. Chúng tôi khởi tố em về tội vận chuyển trái phép chất ma túy .

Nó ký vào tờ đơn. Họ đưa nó đến trại tạm giam . 1 căn phòng tối. 1 bệ nằm, Nhà vệ sinh, nơi tắm rửa, mọi thứ gói gọn trong căn phòng tối 16m2.

Đống sầm cửa lại . Nó nằm đó, suy nghĩ về mọi thứ.

Nguyễn Huỳnh My – người con gái nó yêu hơn cả sinh mệnh bỏ nó ra đi. Lao thân vào ánh đèn. Cặp với 1 thằng đại gia nào đó đã có vợ con. Nhìn người con gái mình yêu lao thân vào cám dỗ nó không cách nào khác. Nó tự thề rằng phải kiếm thật nhiều tiền, để trả thù cuộc đời này bất công với nó.

21 năm trên đời, nó có lỗi với gia đình. Ngày ngoại nó bệnh, rồi mất, nó không ở nhà lấy 1 ngày, khi đó nó phải trốn chui trốn nhủi, vì lệnh truy nã.

Ngày nó về nhà, chỉ còn lại bức ảnh, và hủ hài cốt. Nó tự cười và trách bản thân mình.

Cuộc sống đưa đẩy nó vào cám dổ. Đưa nó vào chốn không lối ra. 16t nó bước khỏi gia đình, tay trắng, làm đủ thứ nghề, rồi nó sa ngã.

Nó gặp My khi 18t khi đó My 16, 1 cô gái ngây thơ chưa biết sự đời, bao nhiêu kỷ niệm, hạnh phúc, rồi một ngày khi My nhận ra giá trị của đồng tiền. Từng ngày xô đẩy cô xa nó. Nó lạc lối không lối thoát. Vốn dỉ đã sa đọa, nó càng trượt dài, lún sâu.

Nó bán ma túy vì không muốn gia đình My khinh rẻ, không muốn My cực khổ. Không muốn sự ngăn cấm của gia đình My.

Nhưng hôm nay, động lực nó sống, cố gắng bỏ nó ra di. Nó tuyệt vọng, chán nản và bất cần.

Đêm trong trại giam. Buồn và lạnh, từng tiếng ếch nhái, kêu réo rắt, cho long người sầu càng sầu,

" Đêm dài thao thức những canh buồn, bốn bức tường cao lao tù anh thương nhớ"

Tiếng hát vọng bên từ những phòng giam bên cạnh như ai oán, như gieo rắt vào lòng một nổi buồn không thể đặt tên.

Người ta nói " Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại"

Một ngày dài, đêm thời gian bằng cách nhìn ra ánh nắng.

Cơm và canh rau . Sống 1 cuộc sống nhàm chán.

Nó cắt cơn, nên ngủ như chết , cứ như vậy nó ngủ gần 1 tháng.

Thắm thoát cũng được 3 tháng. Ngày ra tòa. Nó mong gặp My, gặp mẹ .

Nhưng tại tòa chỉ có mẹ, chỉ thấy mẹ nó khóc.

Nó biết nó sai, nó hối hận rồi. Nhưng mọi thứ đã quá trễ.

2 năm 6 tháng là thời gian nó phải cách ly xã hội. Không dài, nhưng đủ để nó tỉnh tâm, suy nghĩ lại những lỗi lầm trong quá khứ .

- Đừng có buồn, 2 năm nữa con về, sẽ làm đứa con ngoan mà .

Nói rồi nó bước lên xe. Mẹ nó đừng nhìn theo. Gia đình nó thuộc dạng khá giả, nhưng vì nó ham chơi, lêu lỏng từ những năm cấp 2, nên cha mẹ giận buông xuôi. Còn thêm phần vì nó là Les, nên cha nó còn e ngại, chưa chấp nhận nghiêm khắc với nó. Từ đó nó sinh ra cái tánh bất cần và sống buông thả.

Thời gian sau, nó có lệnh chuyển trại. Đi sang trại giam khác để đi chấp hành án. Nó đâu biết rằng chính nơi đó, là mọi thứ bắt dầu, cho nó 1 suy nghĩ khác. 1 cách sống khác. Cuộc sống nó chuyển sang 1 trang mới.

Bạn đang đọc Đủ Đủ ! Ta yêu Em ( Tự truyện Bách hợp) sáng tác bởi Ttlock1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ttlock1997
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.