Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà mới

Tiểu thuyết gốc · 1632 chữ

Ngôi biệt thự của ba người nằm tại vị trí cách trung tâm nhà đất không xa cũng không gần. Vị trí của nó mang lại cảm giác yên tĩnh, thanh bình để nghỉ ngơi nhưng lại không cảm thấy buồn chán và nhạt nhẽo khi ở quá xa thành phố.

Xây dựng theo tông trắng sang trọng và ấm cúng với nhiều đèn led bên ngoài nên vô cùng đẹp và chill. Thiết kế cao 5 tầng với rất nhiều phòng và ban công có thể cảm nhận và tận hưởng không khí trong lành, mát mẻ từ gió biển. Bể bơi ngoài trời cùng xích đu, ghế ngồi được chuẩn bị sẵn để mọi người có thể quây quần bên nhau ngắm cảnh chiều. Không gian rộng rãi, nhiều cây xanh ít mang lại cảm giác ngột ngạt. Đây quả thật là ngôi biệt thự đáng mơ ước. Nội thất bên trong đều đã được trang hoàng đầy đủ để bọn họ có thể trực tiếp chuyển vào sống luôn mà không phải đi mua bất cú thứ gì.

-Bây giờ đây sẽ chính thức thành ngôi nhà của chúng ta.

Trương Minh hào hứng tiến tới ôm lấy hai cô gái hắng giọng tuyên bố:

-Đi chết đi, bỏ cái tay thối của anh ra.

Chỉ Tình không chút niệm tình trực tiếp véo vào cánh tay đang đặt trên eo của cô. Bích Hàm nhìn hai người bỏ lại một câu rồi bước lên tầng không quan tâm hai người bọn họ:

-Tôi lên chọn phòng.

-Em cũng đi đợi em với.

Chỉ Tình vội vàng đẩy Trương Minh ra chạy tới bên cạnh Bích Hàm. Trương Minh đưa mắt nhìn hai người, hắn không bước theo mà lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện thoại.

Một lúc sau Chỉ Tình từ trên lầu đi xuống, thấy Trương Minh đang ngồi bấm điện thoại cô đi tới bên cạnh hắn ngồi xuống, vòng tay ôm lấy hắn, đầu tựa lên vai hắn.

-Em nhớ anh lắm.

Cô nói rất nhỏ nhưng với thính lực của Trương Minh thì hắn dư sức có thể nghe được câu nói ấy. Hắn bỏ điện thoại xuống nhẹ nhàng quay sang hôn lên bờ môi cô. Chỉ Tình không chút chối từ cô mạnh dạn đáp trả nụ hôn nồng nàn của hắn. Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên hai người mới lưu luyến rời môi ra. Điện thoại là của Chỉ Tình, cô cầm điện thoại lên không nhìn màn hình mà trực tiếp nhấn nút nghe.

-Alo.

-Hắn trở về rồi.

Bên kia điện thoại phát ra âm thanh của một cô gái nói một câu không đầu không đuôi. Chỉ Tình đương nhiên nghe ra giọng nói này là của ai. Cô điềm nhiên trả lời:

-Mình biết hắn trở về rồi.

Giọng nói bên kia mang một chút ngạc nhiên:

-Thật sao? Vậy cậu đã gặp hắn chưa? Hình như hắn còn mang theo một cô gái về cùng, liệu vị trí của chúng ta có bị lung lay.

Chỉ Tình bật cười nói:

-Tô Thiến à mình nói cậu nghe, vị trí của mình trong lòng hắn sẽ không thể thay đổi nhưng đổi lại là cậu thì...

Người gọi đến cho cô không phải ai xa lạ mà chính là Tô Thiến. Ba năm trước vì sự ra đi của Trương Minh hai cô đã trở thành hai người bạn thân thiết nhất của nhau. Hai người đối với đối phương đều rất chân thành cái gì cũng nói với nhau, chủ đề nói chuyện của hai người cũng luôn là Trương Minh. Không những vậy Tô Thiến còn nói sau này nếu Chỉ Tình là vợ cả của Trương Minh cô sẽ làm vợ thứ. Chính vì vậy mới có cái chuyện vị trí kia.

-Ý cậu là gì chứ, dù sao chúng ta cũng là bạn bè với nhau. Cậu không thể để người khác chen chân vào mối quan hệ của chúng ta chứ.

-Dù sao người ta cũng là người nhà họ Trương rồi còn cậu thì chưa phải à nha.

-Đi chết đi. Nghe cậu nói chuyện sao có vẻ nhẹ nhàng vậy, không lẽ cậu đã gặp hắn rồi sao?

-Cậu đoán xem.

Vừa nói cô vừa tiến tới bên người Trương Minh hôn chụt một phát rõ kêu. Bên kia điện thoại Tô Thiến chắc chắn đã nghe thấy cô vội hét vào điện thoại.

-Các người đang ở đâu????/

Chỉ Tình gửi cho cô một cái định vị còn kèm theo một câu:

-Lúc tới cậu nhớ ra chợ mua một chút đồ ăn tới đây. Tới không là cậu không có cửa được vào nhà đâu.

Nói xong cô cúp máy rồi lại quay ra ôm lấy Trương Minh bỏ mặc cô nàng Tô Thiến bên điện thoại đang oán trách không thôi.

Khoảng trừng một tiếng sau, bên ngoài có người bấm chuông cửa. Trương Minh đứng dậy đi tới mở cửa. Bên ngoài không phải là Tô Thiến như hắn dự đoán, đó là một cô gái xinh đẹp khác mà hắn cũng quen A Lệ, đằng sau cô hai cô gái nữa chính là Tô Thiến và Tâm Nhi. Tất cả đều là những người hắn quen biết.

-Wow không phải chứ Trương Minh ba năm không gặp, cậu trúng số rồi à.

A Lệ thấy người mở cửa là Trương Minh thì không khỏi có chút kinh ngạc thốt ra.

-Cũng không có gì, làm ăn nhỏ vừa đủ mua căn nhà để cho có nơi trú ý mà. Mời mọi người vào.

-Trương Minh...

Tô Thiến xúc động mặc kệ tất cả mọi người mà lao tới ôm trầm lấy Trương Minh.

-Em rất nhớ anh, còn tưởng rằng sẽ không được gặp anh nữa chứ...huhu

Vừa nói cô vừa xúc động quệt quệt mũi vào ngực hắn. Chỉ Tình lúc này cũng đi ra đứng trước cửa sẵng giọng:

-Cậu còn tình đứng như vậy ngoài cửa mãi mà không sợ mất mặt sao.

Tô Thiến không cho là đúng nói:

-Sao phải sợ chứ dù sao ai cũng biết mình thích Trương Minh mà. Không phải sao?

Nói xong cô buông hắn ra bước vào trong cùng với A Lệ . Trương Minh cười nhẹ bước tới bên cạnh Tâm Nhi, từ đầu đến cuối cô ấy không hề nói một chữ nào mà chỉ lặng lẽ nhìn Trương Minh, trên tay cô xách theo túi lớn túi bé đồ.

-Chào cậu, lâu rồi không gặp cậu càng ngày càng xinh ra đó. Để mình xách giúp cậu.

Cô ngượng ngùng đưa túi đồ cho hắn nhỏ nhẹ nói:

-Cảm ơn.

Khi mọi người bước vào trong nhà, Bích Hàm không chút kiêng kị mặc đồ tắm từ trên lầu bước xuống. Chỉ Tình nhiệt tình kéo ba cô gái tới nói:

-Giới thiệu với các cậu đây là chị Bích Hàm, chị ấy là chị của Trương Minh.

Bích Hàm nở một nụ cười đầy ma mị trực tiếp làm mê hoặc các cô gái.

-Chào các em, cứ coi đây như nhà mình nhé, các em ngồi chơi đi chị đi bơi đã.

Trông theo bóng dáng của Bích Hàm các cô gái đều ngơ ngác, A Lệ không kìm được thốt lên:

-Chị ấy đẹp quá.

-Đúng vậy.

Tô Thiến cũng không kìm lòng được thốt lên. Trương Minh cũng bó tay với vẻ đẹp của Bích Hàm, ba năm qua hắn đã quá quen thuộc với từng đường nét trên cơ thể cô nên sớm đã miễn dịch trước sự ma mị của cô ấy rồi. Chỉ Tình kéo các cô đi thăm xung quanh nhà sau đó ra bể bơi với Bích Hàm. A Lệ ngưỡm mộ vẻ đẹp của Bích Hàm nên trực tiếp cởi bỏ váy mặc đồ lót nhảy xuống hồ với cô, Chỉ Tình và Tô Thiến sớm đã không xa lạ gì nên cũng cởi đồ rồi nhảy xuống, trên bờ chỉ còn lại Tâm Nhi, nhìn mọi người cười đùa vui vẻ dưới nước cô lấy lý do muốn vào bếp giúp Trương Minh nên từ chối xuống hồ bơi mà quay lại trong bếp. Lúc này Trương Minh đang bận rộn thái rau củ, thấy Tâm Nhi đi vào hắn ngạc nhiên hỏi:

-Sao cậu không ra ngoài với mấy người bọn họ mà vào trong này làm gì.

Cô lắc đầu:

-Mình không thích nước lắm nên mới vào đây giúp cậu làm đồ ăn.

-Cậu cũng biết nấu ăn à, vậy tốt thôi giúp mình thái thứ kia ra nhé.

Vừa nói hắn vừa chỉ vào rổ cà rốt đã được gọt vỏ và rửa sạch. Tâm Nhi gật đầu bước tới lấy dao cắt chúng thành từng miếng nhìn rất đẹp mắt. Chợt cô thốt ra một câu rất nhỏ:

-Mình đã suy nghĩ rất nhiều về điều cậu nói với mình vào ba năm trước.

Trương Minh ngơ ngác, trong đầu hắn chợt hiện ra hình ảnh hôm ở vườn trường, khi hắn nằm trên chiếc ghế đá có nói một câu: " Cơ hội không phải tự nhiên có mà phải do chính mình tạo ra cơ hội."

-Ồ vậy à.

-Vậy bây giờ mình muốn tạo ra cơ hội cho chình mình. Cậu ủng hộ mình chứ?

Trương Minh khựng lại:

-Nếu cậu chắc chắn cơ hội cậu tạo ra có thể khiến cậu vui vẻ và không hối hận thì luôn sẵn sàng để ủng hộ cậu.

Hắn vừa dứt lời thì cảm thấy cổ mình bị người khác ghì xuống, một đôi môi ấm áp sát chặt lên đôi môi của hắn khiến cho hắn ngỡ ngàng giật mình.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.