Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trình Độ Văn Minh 500 Năm Sau

Phiên bản Dịch · 1620 chữ

Nobita cùng Đôrêmon cùng nhau lắp bắp kinh hãi, cho dù là áo chống đạn, viên đạn bắn vào cũng sẽ có lực cực lớn chấn động, huống chi cái này chỉ là một tầng ánh sáng màu lam.

Tuy rằng Trương Sùng có khoa học phát triển đến kinh người của 500 năm sau, nhưng vũ khí tóm lại là vũ khí, một cây dao nhỏ mấy ngàn năm trước cũng là một vũ khí , cho tới hôm nay nó cũng có thể giết người! Chính là bọn họ tưởng sai rồi.

Bọn họ sai ở chỗ là không thể tính chính xác mức độ tiến bộ của khoa học ở 500 năm trước mà chỉ là phỏng chừng!

Nhân loại qua mấy vạn năm thời gian đứng lên, qua mấy ngàn năm thời gian nhận ra cấu trúc, qua mấy trăm năm nhìn rõ thế giới, qua mấy chục năm bay ra địa cầu.

Nhân loại khoa học tiến bộ, lấy dãy số mà nhân lên, sau 500 năm trình độ phát triển, ít nhất bằng nhau với quá khứ mấy ngàn năm!

Thử nghĩ, chúng ta người thời đại này, phi hành trong vũ trụ thời không, vì phòng ngừa sao băng rơi, liền đem thuyền vũ trụ ra ngoài bảo vệ, còn không thể bảo đảm an toàn.

Nhưng mà trên người Trương Sùng một luồng ánh sáng kia, liền khiến cho hắn có thể phòng thủ dưới một trận mưa sao băng!

Một trận mưa sao băng có lực hủy diệt kinh người cở nào, viên đạn khẩu súng bắn phóng lên chẳng qua giống như một trang giấy ở trên người hắn mà thôi!

Trương Sùng cười hắc hắc, cầm lấy súng lục nhắm ngay chính đầu mình liền bóp cò súng.

Ông ta liên tục không ngừng mà bóp cò, tiếng nổ liên tục xảy ra, chỉ trong nháy mắt thì đã bắn xong hết đạn trong súng.

Tất cả các viên đạn đều bắn trúng vào người ông ta. Nhưng viên đạn vừa mới đụng tới cơ thể thì luồng ánh sáng màu lam, liền phát ra một tiếng chói tai “Tư”, hóa thành một đoàn khí. Một loại khí màu trắng, cho người ta thấy cảm giác rắn chắc, đó là kim loại được nung ở nhiệt độ cực cao, hoặc là dưới áp suất hóa thành thể khí.

Nhìn đến lúc này, Nobita cùng Đôrêmon sắc mặt tái nhợt, nói không ra lời.

Trương Sùng càng thêm đắc ý, nói:

-“Tốt, ta phải đi trước nói cho thế giới một tiếng, ta, là người lãnh tụ mới của các ngươi!”

Đôrêmon vô lực nói:

“Ông muốn làm cái gì?”

Trương Sùng đắc ý nói:

-“Rất đơn giản, ta sẽ tại các nơi trên thế giới biểu diễn ra bản lĩnh, nhất định sẽ không làm cho các ngươi thất vọng, ha ha ha ha ha ha……”

Đôrêmon đột nhiên trấn định xuống, ha hả cười, tự tin tràn đầy nói:

-“Tôi dám cam đoan, kế hoạch của ông tuyệt đối sẽ không thành công!”

Trương Sùng tươi cười lập tức ngồi xuống, hỏi:

-“Ngươi không tin ta có năng lực này? Ta hiện tại liền có thể cho ngươi nhìn một chút, ta làm như thế nào trong một giây đồng hồ đem toàn bộ đỉnh núi này biến thành không khí!”

Nobita thân mình kịch liệt chấn động, run giọng hỏi:

-“Ông muốn phá hủy cái đỉnh núi này?”

Trương Sùng ha ha nở nụ cười, nói:

-“Phá hủy? Đó là phương pháp cổ xưa rồi chúng ta sớm đã từ bỏ, ta chỉ cần phát ra một loại xạ tuyến, cái đỉnh núi này liền trong chốc lát bị đè nén gần với trạng thái vô hình!”

Nobita kinh hãi không nói nên lời, Trương Sùng càng thêm đắc ý, nói:

-“Không cần giật mình, cái này chỉ là một bản lĩnh thủ đoạn bé nhỏ không đáng kể mà thôi!”

Trương Sùng ha hả đắc ý, khoe ra nói:

-“Để ta tới nói cho các ngươi biết đồ vật ở 500 năm trước, ta có bao nhiêu không kể xiết.

Ví dụ cục đá trên mặt đất này, ở thời đại của các ngươi, đều cho rằng cục đá này không thể bị áp súc, nhưng là trên thực tế, thế gian vạn vật đều là từ phần tử cấu thành, phần tử bên trong có nguyên tử, có cực lớn khe hở.

Nếu đem cái cục đá này phóng đại phần tử mấy trăm triệu lần, như vậy liền có thể nhìn thấy, mỗi phần tử bên trong đều có vô số nguyên tử, mà ở nguyên tử không gian, khe hở lớn đến mười phần kinh người, nếu ta đem khe hở đó rút đi, các ngươi đoán xem sẽ phát sinh tình huống như thế nào?”

Nobita nghe được trợn mắt há hốc mồm, hỏi:

-“Tình huống như thế nào?”

Trương Sùng nói:

-“Cục đá sẽ ở trong nháy mắt biến mất không thấy, mà kỳ thật cũng không phải hoàn toàn biến mất, chỉ là biến đổi, đến các ngươi dùng mắt thường chắc chắn nhìn không thấy, chỉ cần ta đồng ý, còn có thể đem nó áp súc thêm nữa. Ta hiện tại liền có thể dùng loại phương pháp này, đem cái đỉnh núi này áp súc tới cực điểm, tiếp cận với trạng thái vô hình!”

Nobita toàn thân nhịn không được kịch liệt mà run rẩy lên, quay đầu nhìn về phía Đôrêmon.

Đôrêmon sắc mặt lại không hề kinh hoảng, bình tĩnh mà nói:

-“Tôi tin tưởng trình độ phát triển khoa học kỹ thuật của các ông ở 500 năm trước, tôi cũng tin tưởng ông có năng lực rất xuất sắc, chỉ là tôi muốn khẳng định nói cho ông, kế hoạch của ông tuyệt đối không thành công!”

Trương Sùng đột nhiên quay đầu, vẻ mặt chuyển màu dữ tợn, hung dữ hỏi:

-“Vì cái gì? Ngươi nói xem!”

Đôrêmon hỏi:

-“Xin hỏi ông ở thời đại các ông có học qua lịch sử không?”

Trương Sùng không khỏi sửng sốt, mắng:

-“Ngươi cho ta ngu ngốc à, đương nhiên là có học rồi, ta chính là nhà lịch sử khoa học vĩ đại, ngươi dám xem thường ta?”

Đôrêmon cười ha hả, tiếp tục nói:

-“Tôi cũng không phải xem thường ông, ông nếu học qua lịch sử, như vậy ông nên biết, ở thời đại các ông lịch sử ghi lại 500 năm trước, có hay không từng xuất hiện một người gọi là Trương Sùng thống trị Địa cầu!”

Trương Sùng đột nhiên hít hà một hơi, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, rất đúng, nếu hắn thật sự ở thời đại này xưng bá thế giới, như vậy 500 năm sau lịch sử liền nhất định ghi lại sự tích của hắn, nhưng hắn đọc trong lịch sử lại không có vấn đề này được ghi lại, như vậy liền chứng minh hắn căn bản là không có thành công, bởi vì nếu hắn thành công, lịch sử tất nhiên sẽ ghi lại!

Trương Sùng cơ thể không ngừng loạng choạng, sắc mặt một mảnh tái nhợt. Bổn Lạp Hi Đặc cũng hiểu ra, hắn đau khổ ngồi xổm xuống, trong miệng lẩm bẩm nói:

-“Tại sao lại như thế, chẳng lẽ chúng ta thật sự không thành công…… Sẽ không, sẽ không……”

Đôrêmon ngưng giọng nói:

-“Các ông đều là người thông minh, hẳn là có thể hiểu ra, lịch sử là không thể bị thay đổi, nếu bị ép buộc phải thay đổi, nhất định sẽ chịu hậu quả cực kỳ kinh khủng!”

Trương Sùng ngây ngốc đứng ở tại chỗ, nhíu chặt mày.

Thật lâu sau thật lâu sau, Trương Sùng thở dài một hơi thật sâu, vươn tay nâng lên hạ xuống, hai luồng ánh sáng từ trong tay hắn phát ra, Đôrêmon cùng Nobita cơ thể lập tức khôi phục cảm giác, đứng lên.

Trương Sùng sắc mặt buồn bả, hắn thở dài một hơi, nói:

-“Ài, ta không thành công, xem ra ta thật sự không có thành công! Thôi, Bổn Lạp Hi Đặc, chúng ta trở về đi, lịch sử là không thể thay đổi!”

Bổn Lạp Hi Đặc vội la lên:

-“Đúng vậy, chúng ta trở về nói cho mọi người biết là tận thế a, ta không muốn chết! Chúng ta không phải còn có kế hoạch di chuyển sao?”

Trương Sùng lắc lắc đầu, cười khổ nói:

-“Bổn Lạp Hi Đặc, ngươi còn không rõ sao? Lịch sử ở thời đại của chúng ta làm gì có ghi lại một số lượng lớn dân cư di chuyển tới quá khứ?”

Bổn Lạp Hi Đặc sắc mặt tái nhợt, yên lặng gật gật đầu, nhưng sắc mặt thần thái vẫn như cũ là một bộ dáng không cam lòng.

Trương Sùng dùng đôi tay đặt lên vai Bổn Lạp Hi Đặc, bi ai nói:

-“Thôi, cho dù là tận thế, cũng có nhiều người như vậy đi theo cùng chúng ta!”

Nobita thấy thế không khỏi thở phào, bọn họ có thể nghĩ thông suốt thật sự là không thể tốt hơn!

Đôrêmon đột nhiên nói:

-“Bây giờ liền từ bỏ, không phải quá sớm sao! Muốn tránh thế giới tận thế, cũng không phải không có cách nào!”

Trương Sùng ngơ ngẩn nói:

-“Vậy còn có thể như thế nào? Hướng di chuyển tới quá khứ? Thời đại ta lịch sự không có ghi lại việc như vậy?”

Đôrêmon nói:

-“Không phải hướng di chuyển về quá khứ, mà là, hướng di chuyển đi tinh cầu khác!”

Bạn đang đọc Đôrêmon Thám Hiểm của Fujiko Fujio
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CáConSặcNước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.