Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến trễ

Tiểu thuyết gốc · 1146 chữ

Thành Phố A.

''Thật có chút ghen tị Nobita a, có Doraemon mèo máy tốt bụng như vậy còn thêm Chaien đám bạn tốt nữa'' Trần Tần nằm trên giường ngủ đọc cuốn truyện tranh Doraemon không ngừng lẩm bẩm hâm mộ lấy nhân vật Nobita trong truyện.

Sở dĩ Trần Tần hâm mộ là do hắn từ nhỏ đã không có bạn, lớn lên chỉ có một đứa bạn thân duy nhất mà thôi.

Trần Tần đọc truyện Doraemon một lúc cũng đã buồn ngủ, dù sao ngày hôm nay là ngày cuối cùng hắn thi lên đại học mà, học giỏi hắn không dám nhận nhưng khá vẫn có thể.

Trần Tần để quyển truyện Doraemon tập 9 lên kệ sách, leo lên giường nhỏ tắt đèn và nhắm mắt ngủ.

...

''Nobita, mau dậy đi, sắp trễ giờ đi học rồi'' Một bên Doraemon không ngừng lấy hai tay tay xô đẩy Nobita đang ngủ say trên nệm nhỏ mà la lên.

Lúc này, Tần Trần khẽ ra ngồi dậy, trong lòng nghi hoặc sao hôm nay trời sáng nhanh vậy, nhưng khoan, hắn đã thi xong tốt nghiệp để lên đại học rồi mà nhỉ, mở mắt ra chỉ thấy mọi thứ xung quanh mờ mờ so với mọi khi.

''Kính đây, cậu lề mề quá Nobita-kun!'' Doraemon thấy Nobita cứ nhìn xung quanh cho rằng cậu ta đang tìm kính, nhanh chóng đeo kính cho Nobita.

"Doraemon!'' Trần Tần thấy khuôn mặt tròn vo có màu xanh lam ở phía sau liền kinh ngạc lấy, đây không phải nhân vật mèo máy Doraemon trong truyện tranh hắn đọc hôm qua hay sao.

''Nobita cậu sao vậy, còn không nhanh lên sẽ trễ thật đó, tớ sẽ không cho cậu bảo bối để đến trường đâu'' Doraemon nhìn Nobita có chút là lạ, dặn dò xong liền rời khỏi phòng để tránh Nobita năn nỉ mượn bảo bối của mình.

Nhìn phía trước Doraemon rời khỏi phòng Trần Tần khó có chút tin tưởng, lấy tay phải tạo hình nắm đấm đánh xuống dưới sàn nhà.

''A, đau đau''

Trần Tần phủi phủi tay phải có chút đau, quan sát căn phòng quen thuộc, vậy là hắn không có đang nằm mơ, đây là thật sự xuyên qua thế giới khác rồi.

Từ bây giờ mình sẽ là Nobita, Trần Tần kia chỉ còn là quá khứ!

''Nobita, giờ này lúc nào còn ngủ nữa! Còn không mau lên coi chừng trễ học!''

Đúng lúc Nobita đang kích động vui vẻ, dưới lầu truyền lên một tiếng gầm thét khiến Nobita hoảng sợ, vội vàng hô lớn:

''Con biết rồi ạ!''

Nobita ban đầu có chút tay chân lủng cũng khi mặc quần áo do không quen cơ thể bị thu nhỏ, nhưng rất nhanh hắn đã quen thuộc cơ thể và mặc xong quần áo.

Nobita soạn xong sách vở cho môn học ở trường hôm nay, hiếu kỳ mở ra ngăn kéo bàn học liền thấy giống như manga và Anime giống như in, có đủ loại đồng hồ và màu sắc, có một cái nhìn qua đều biết là cỗ máy thời gian đang lơ lửng phía dưới.

Nén lại sự hiếu kỳ muốn thử cỗ máy thời gian, Nobita đóng lại ngăn kéo và sách cặp chạy xuống dưới lầu.

Bịch! Bịch! Ầm!

Nobita chợt chân té lăn xuống cầu thang, hắn đang trong lòng chửi bậy lấy thuộc tính hậu đậu của Nobita lúc trước thật lợi hại, dù là người xuyên qua cũng bị ảnh hưởng.

Một luồng ký ức của Nobita trước kia ùa ùa vào trong đầu của Nobita hiện tại, vì do bị té đau nên Nobita cũng không cảm nhận được đau đớn do dung hợp ký ức.

''Nobita, con nhanh chóng ăn bữa sáng rồi đi học nè, sắp trễ rồi đó !''

Tamako trên tay cầm cái nồi tức giận nhìn Nobita đứng dưới cầu thang, Nobita lúc này cũng không đứng lại nói dài dòng với mẹ nữa vì hắn sắp trễ học thật rồi.

Trên tay cầm hộp sữa, miệng ngậm miếng bánh mì, đeo cặp sách trên lưng vội vàng chạy ra khỏi nhà mà đi đến trường.

''Đứa nhỏ này thật là''

Tamko nhìn xem Nobita vội vàng chạy ra khỏi nhà, nhẹ lắc đầu lấy rồi tiếp tục công việc bếp núc của mình.

Nhìn đường phố đã từng thấy qua manga hay Anime, Nobita trong lòng có chút thích thú, một đường chạy đến trường dựa theo ký ức lúc trước.

''Keng, Keng, Keng...''

''Không xong rồi, phải mau lên'' Nobita lúc này nghe tiếng chuông vào lớp liền lo lắng, vội vàng chạy như ma đuổi vào trong trường.

''Hộc, hộc, hộc''

Nobita dừng lại trước lớp học của mình mà thở lấy, nhìn thầy giáo lớp mình vẫn chưa có vào lớp liền không còn lo lắng nữa.

''Nobita, mau vào lớp đi, coi chừng thầy thấy sẽ mắng đấy''

Shizuka âm thanh vang lên nhắc nhở Nobita, Nobita nghe thế cũng đi vào lớp, mất vài giây để nhớ xem vị trí ngồi mình ở chỗ nào.

Sau khi ngồi xuống ghế thì Nobita mới bắt đầu nhìn Shizuka bên cạnh, không ngờ tận mắt thấy Shizuka có phần xinh hơn khi nhìn qua manga và Anime, bảo sao tên ngốc Nobita trước kia không bị mê hoặc sao được.

Lúc này thầy giáo mặc bộ vest màu nâu đi vào lớp, đứng trên bục giảng cầm danh sách học sinh tỏ vẻ áy náy:

''Xin lỗi các em, khi nãy thầy có chút việc nên đi vào trễ, bây giờ sẽ điểm danh lớp''

Thầy giáo: ''Shizuka, có không ?''

''Dạ có!''

Thầy giáo: ''Matmoto, có không ?''

''Dạ có!''

Thầy giáo điểm danh qua một số bạn, bây giờ đã đến tên của Nobita:

''Nobita, có không ?''

''Dạ có!'' Nobita nhanh chóng vội vàng đáp.

''Vắng à...Cái gì...chà, Nobita cố gắng mà phát huy như vậy nha'' Thầy giáo theo quán tính là Nobita không có mặt, nhưng khi phản ứng lại lời nói của Nobita liền biểu hiện vui mừng lấy, trong lòng hắn thấy Nobita nhân phẩm chính là không tệ, chỉ là tính cách hậu đậu và chậm chạp mà thôi.

Ngoài cửa lớp lúc này xuất hiện một người là Chaien:

''Thưa...Thầy''

''Hửm'' Thầy giáo nhìn vào cửa lớp liền tức giận mắng:

''Chaien, ngươi làm gì mà đến trễ, ngươi nhìn xem một chút Nobita, hôm nay bạn ấy cũng không đi trễ''

Nghe thầy giáo lấy mình làm ví dụ, liền chôn đầu úp xuống bàn, dù biết là thầy đang khen mình nhưng vẫn cảm thấy xấu hổ a.

Chaien khi nghe đến Nobita không đi học trễ liền há miệng kinh ngạc: ''Nobita...bạn ấy không phải cũng đi trễ sao ?''

Bạn đang đọc Doraemon: Xuyên Qua Ta Là Nobita sáng tác bởi KKK777
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KKK777
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 384

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.