Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 933 chữ

Lúc Kaneki Ken lần nữa tỉnh lại mặt trời đã lên cao.

Sau đó, Kaneki phát hiện mình ngủ trên giường Arima tiên sinh, cả người đều bị ép đến mơ hồ.

Cho nên cậu rốt cuộc như thế nào bò giường thành công?

Phì, hình như trong đầu cậu vừa rồi đã hiện ra lời nói gì lạ lùng.

Cậu nhớ rõ chính mình ngày hôm qua vùi vào trong ngực Arima tiên sinh khóc vô cùng mất mặt, sau đó còn nói rất nhiều lời bừa bãi lộn xộn, tiếp đó......cậu không nhớ rõ.

Kaneki Ken lấy hai tay che mặt, chính mình nhất định là đã ngủ đi.

Một lát sau, Kaneki vui sướng trở mình xuống giường, đến bên cửa sổ kéo màn ra. Hôm nay thời tiết rất tốt, ánh mặt trời cách kính thủy tinh chiếu vào trên người cậu, cảm giác thật ấm áp.

Đêm qua Kaneki Ken ngủ ngon, một đêm không mơ, giấc ngủ rất lâu.

Arima tiên sinh không có tiếp tục tiêm thuốc ức chế Rc vào người cậu.

Chỉ một giấc ngủ, dược hiệu thuốc ức chế Rc còn sót lại trên người đã biến mất toàn bộ, vết thương cũng hồi phục.

Không được hoàn mỹ chính là cảm giác đói khát của cậu, cái này đủ để cho Kaneki Ken bây giờ tâm trạng tốt bị bẻ gẫy một cách sâu sắc.

Lúc này, Arima tiên sinh có lẽ đang làm việc, nếu nói không làm nhiệm vụ thì chính là đang ngồi văn phòng. Đối với chương trình công tác bình thường của CCG, Kaneki Ken đương nhiên không xa lạ.

Tuy Arima tiên sinh nhìn như không có ý tứ tiếp tục hạn chế hành động của cậu, nhưng Kaneki cũng hoàn toàn không cân nhắc loại lựa chọn đi ra ngoài này.

Cậu thật vất vả mới lưu( sống) được a.

Kaneki Ken vào trong phòng vệ sinh thấy được một bộ dụng cụ rửa mặt mới.

Lần nữa xác nhận Arima tiên sinh không có bài xích sự hiện diện của mình, hiểu rõ điều này làm tâm trạng Kaneki lại tốt thêm.

Sửa soạn bản thân một chút, cậu tiếp tục mặc áo sơ mi sạch sẽ của Arima tiên sinh rồi đến thư phòng, không có biện pháp, vốn là quần áo Kaneki đã hoàn toàn bị hỏng nên là cậu không có đồ mặc a....

Arima tiên sinh bình thường cũng thích xem sách, cho nên ở bên trong thư phòng anh số lượng sách vở được cất giữ cũng tương đối kinh người.

Lúc Kaneki Ken bước vào thư phòng, thấy trên mặt bàn cái thi tập vốn là quà sinh nhật kia. Cậu lấy tay cầm lên thoáng lật ra một lát, tìm tới cái phiếu mình tự tay ghi kia.

Kaneki nhìn chằm chằm bài thơ phía trên hồi lâu.

Lại nói tiếp, Kaneki Ken cũng không biết thời điểm năm đó bị Arima tiên sinh làm ngừng nổi điên, tại sao mình lại theo bản năng đối với anh ta đọc bài thơ này.

Ý định ban đầu của cậu là muốn tập trung tinh thần, nhưng vì cái gì hết lần này tới lần khác lại là bài thơ này?

Đây chỉ là trùng hợp, lại không thể nghi ngờ soi được hình ảnh con người của Arima tiên sinh.

Đời này Kaneki Ken chọn thi tập này làm quà sinh nhật, tuy có ý tưởng muốn khiến cho Arima tiên sinh chú ý.

Nhưng, Arima tiên sinh chưa bao giờ là một người trốn tránh sự thật, Kaneki Ken cũng không phải cho nên phần quà này thích hợp nhất.

Đem tấm phiếu đặt ở vị trí cũ, cậu đem sách để lại trên bàn. Kế tiếp, cậu theo giá sách chọn một quyển tiểu thuyết thoạt nhìn rất chênh lệch mà cho tới bây giờ chưa có xem qua, liền làm ổ trên ghế ngồi.

Thời gian nhàn nhã như vậy, không thua gì trời ban ân.

——

Hôm nay Kaneki vẫn như cũ chuẩn bị bữa tối, cũng quyết định bắt đầu từ sáng sớm ngày mai chuẩn bị cả bữa sáng.

Buổi tối, thời gian Arima tiên sinh về nhà so với dự tính của Kaneki chậm hơn một giờ, nếu nói bình thường CCG tan tầm cũng không muộn như vậy.

Kaneki Ken chú ý tới hôm nay Arima tiên sinh sau khi vào cửa, trên tay ngoại trừ vali xách tay còn nhiều thêm một cái túi cầm tay màu đen.

Nhìn không thấy bên trong có vật gì, nhưng cậu ngửi được hương vị máu thịt, là thuộc về Ghoul.

"Anh đã trở về, Arima tiên sinh. " Kaneki Ken đè xuống nội tâm chấn động, giả bộ điềm nhiên như không có việc gì ân cần hỏi thăm.

Arima Kishou đối thiếu niên khẽ gật đầu, trên mặt không có biểu lộ gì, nhưng ít ra gương mặt không hề lạnh lùng.

Không có biểu cảm, chính là biểu cảm đã từng có của tử thần.

Arima Kishou đem bộ vali quinque xách tay cất kỹ, sau đó mang theo tay cầm túi màu đen đi đến trước mặt Kaneki.

Tiếp đó, Kaneki Ken nghe thấy Arima tiên sinh nói với cậu: "Toàn bộ ăn tươi. "

Kaneki theo bản năng nhận lấy, mở ra nhìn thoáng qua, chứa bên trong cũng không phải máu thịt Ghoul bình thường, mà là mấy cái kakuhou.

"......" Ngọa tào.

Kaneki Ken cảm giác mình đại khái vẫn còn đang nằm mơ.

Bạn đang đọc ( Đồng nhân Tokyo Ghoul ) [Arima X Kaneki] Trọng Sinh Về Năm 18 Tuổi của Ty_Hanh_Na
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunzieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.