Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia đình

Phiên bản Dịch · 2247 chữ

Nhà Tuyên Mặc nằm ở khu biệt thự ngoại ô thành phố, gia cảnh cũng coi như rất khá, ít nhất cha mẹ đều là người có tiền, cơm áo không phải lo, thuộc về giai cấp thượng tầng trong xã hội này.

Bầu không khí trong nhà khiến nàng hứng thú, Tuyên Mặc là người không có quan niệm gì về gia đình, quan niệm của cô chủ yếu là lấy tộc đàn tính toán, bởi vì bọn nhỏ sau khi có ý thức bản thân liền sẽ tiến hành bồi dưỡng tập thể.

Người Trái Đất đương nhiên là không thể nào hiểu được loại phương thức này, giống như là trại tập trung giáo dục không có thân tình vậy. Nhưng do phương pháp giao lưu của Thiên Hạt tinh hệ chủ yếu là dùng tinh thần lực truyền bá, chứ không phải là cha mẹ tự mình dạy dỗ. Trong tộc có những trưởng lão chuyên chức đứng trên bục giảng, và ngồi chung quanh là đám nhóc con tuổi tác không chênh lệnh nhiều lắm, nhưng không có một chút tiếng động hay động tác nào được phát ra cả. Chỉ sau khi mỗi một lần sóng tinh thần của trưởng lão quét qua, trong đầu bọn nhỏ sẽ xuất hiện không ngừng những quan niệm về tộc đàn, niềm vinh dự, tinh cầu, vũ trụ, tính toán và còn có cả chiến đấu.

Loại phương thức này là ưu thế đặc biệt giúp cho Thiên Hạt tinh hệ truyền bá văn hoá một cách dễ dàng. Chỉ mất thời gian vài ngày có thể để cho thành viên mới bỏ túi tất cả tri thức cần có, không cần học tập và ghi nhớ phức tạp mà vẫn có thể có được tri thức của các tiền bối đã trải qua ngàn vạn năm học tập và đúc kết. Sau đó lại lựa trọn lĩnh vực mà mình cảm thấy hứng thú và đến các học viện để nghiên cứu sâu hơn. Học tập và truyền bá, làm cho tốc độ tiến bộ của văn minh Thiên Hạt Tinh hệ chỉ nhanh chứ không chậm.

Nhưng nó cũng làm cho cha mẹ hoàn toàn bỏ mặc việc giáo dục con cái của họ, bởi vì bọn họ đã dưỡng thành thói quen mỗi hành vi chỉ cần một lần tinh thần lực ba động là được, căn bản không cần cái gọi là lời nói và việc làm đều phải mẫu mực.

Cho nên Tuyên Mặc sẽ không thể hiểu được hai cha con nhà này vì cái gì mà giận nhau, cũng giống như việc cô không rõ có cái gì không thể nói ra.

Tuấn mỹ.

Đây là từ thứ nhất xuất hiện, sau khi Tuyên Mặc kích hoạt ký ức liên quan đến người anh trai không cùng huyết thống của cô. Ngay sau đó là bạo lực, táo bạo, phản nghịch, vân vân...

Người thanh niên nghe được tiếng mở cửa liền lướt nhìn thoáng qua. Nhìn biểu tình lạnh nhạt thêm chút ý cười trào phúng của y, Tuyên Mặc không rõ nguyên do chớp chớp mắt mấy cái, lại nhìn sang người mẹ, có chút khó hiểu nghiêng nghiêng đầu đi qua một bên. Theo ký ức kích hoạt đi về phía phòng bếp rửa tay, sau đó trở lại trước bàn ăn và ngồi xuống.

Trong ấn tượng của cô, nguyên nhân hình như cũng bởi vì mình mà mối quan hệ giữa cậu ta và cha của y trở nên lạnh nhạt. Trên thực tế ở trong nền văn minh coi trọng huyết thống này, thì người cha nhân loại kia đối xử với con gái mình có thể xem là tương đối tốt đi, đây cũng là nguyên nhân mà mẹ Tuyên Mặc năm đó yên tâm gả cho ông ấy. Nhưng chớ trêu thay, mẹ Tuyên Mặc lúc trước suy nghĩ đến cảm thụ của cô, còn người cha kia thì không có cân nhắc đến cảm thụ của con trai hắn.

Cha là Lục Kiến Hoa, con trai là Lục Vũ Thần.

“Thần Thần hôm nay biểu hiện không tồi, nhanh như vậy đã ngồi bên bàn ăn, có phải là đói bụng rồi không?” Mẹ Tuyên Mặc hình như cũng không có bị bầu không khí mê man ảnh hưởng đến, sau khi đi rửa tay thì ngồi ở bên cạnh người chồng, nhìn đồ ăn xếp đầy bàn cười nói, “Ai nha dì Điền,ngươi hôm nay chính là xuất hết tuyệt chiêu ra rồi.”

Dì Điền cười cười đi ra, sửa sang lại tay áo: “Không phải là Mặc Mặc ở trường phải học hành vất vả hay sao, về nhà rồi cũng phải bồi bổ cho thật tốt.”

Thiếu niên sắc mặt lạnh nhạt kia từ đầu đến cuối vẫn không nói một lời, chờ sau khi đồ ăn được đưa lên liền không nói gì bắt đầu gắp đồ ăn. Cha của y không nói hai lời liền cầm đũa đập tới: “Con có biết một chút lễ phép hay không, người lớn cũng chưa động đũa!”

Mẹ Tuyên Mặc lập tức khuyên nhủ: “Được rồi, nó vẫn còn nhỏ mà!”

“Nhỏ cái gì? Mặc Mặc cũng nhỏ, sao vẫn không thấy nó

không hiểu chuyện như vậy?!”

Tuyên Mặc yên lặng run rẩy, trong trí nhớ của cô cũng là bởi vì như vậy, vốn dĩ với thân phận anh trai và em gái mối quan hệ đã xấu hổ lại càng gia tăng thêm oán hận to lớn .

Quả nhiên, thiếu niên kia dùng ánh mắt thù địch nhìn nàng, sau đó đập đũa xuống bàn: “ Được rồi! Để người có mẹ ruột ăn trước, tôi đây không cha ăn đồ ăn thừa là được chứ gì!”

“Con!” Cha y thực sự nổi giận, đập tay xuống bàn, “Nhìn con giống thứ gì!? Khai giảng ngày đầu tiên liền đánh nhau sinh sự phải mời phụ huynh lên, con còn lý luận!?”

“Người khác chọc tôi chẳng lẽ tôi phải đứng yên cho bọn họ đánh?!”

“Mới học cao tam (lớp 12) đã vì một đứa con gái mà đánh nhau, con cho rằng rất quang vinh sao?!”

“ Chuyện đó không liên quan đến tôi!”

“Con không tìm người ta, sao người ta lại quấn lấy con?!” Lục Kiến Hoa rống to, “ Cây rau giá khô quắt kia còn không xinh đẹp bằng em gái con, sao con lại để ý đến cô ta?!”

Uy uy uy, xả sai phương hướng rồi nha…… Tự dưng bị so sánh với cây giá khô quắt làm Tuyên Mặc rất rối ren. Tốc độ phản ứng của cô đối với ngôn ngữ của người chung quanh càng lúc càng nhanh, vì thế cảm giác càng ngày càng không nói được câu nào.

Ngay cả mẹ Tuyên Mặc cũng chịu không nổi, xoa xoa bả vai Lục Kiến Hoa: “ Thật là, Kiến Hoa ngươi đang nói cái gì vậy.”

Biết mình nói hơi nặng lời, Lục Kiến Hoa cũng ngừng lại, hầm hừ trừng mắt nhìn con trai. Sau đó ở trong bụng con trai y phát ra tiếng vang như tỏ vẻ kháng nghị khiến hắn phải cúi mặt xuống, giọng nói bình tĩnh của cha cậu ta phát ra: “Ăn cơm trước, sau khi ăn xong lên thư phòng ta”

“Không đi, tôi còn phải làm bài tập.” Lục Vũ Thần tự mình lùa cơm ăn.

“ Mới khai giảng thì có bài vở gì hả?! Con đừng có nghĩ cha con chưa từng đi học? Đi! Không đi ta ở chỗ này dạy dỗ con!”

Một chiêu này có hiệu quả rất tốt, ít nhất người có chút đầu óc đều biết cậu ta chịu không nổi việc bị dạy dỗ ở trước mặt mẹ kế cùng em gái, vì thế nên không nói một tiếng nào chỉ im lặng ăn cơm.

Ngôi nhà này là một biệt thự ba tầng có vườn hoa, ở tầng một còn có hồ bơi nhỏ trong nhà. Bên trong ký ức của Tuyên Mặc, từ nhỏ cô đã sống trong một môi trường giàu có, mặc dù lần đầu khi cô vừa nhìn thấy hồ bơi vẫn cảm thấy rất là xa xỉ. Có điều rất nhanh cô đã bình tĩnh lại, bởi vì gia đình cũ trước kia của cô có thể chiếm cứ một cái tinh cầu cỡ nhỏ, cho nên bây giờ cô cũng không rõ gia đình này giàu có đến cỡ nào. Huống chi, một mảnh chung quanh đều là dạng phòng ở như vậy, không phải sao?

Phòng Tuyên Mặc ở tận cùng bên trong tầng hai, đối diện cùng với phòng Lục Vũ Thần. Ở cuối phòng có cửa sổ lớn sát đất ngay tại chỗ ngoặt, phong cảnh bên ngoài nhìn không tệ, đối diện là vườn hoa nhỏ nơi xa hơn thì có núi.

Sau khi tắm rửa xong, ngồi một mình ở trong căn phòng tràn ngập tình cảm thiếu nữ, Tuyên Mặc lẳng lặng lật xem cuốn nhật ký mình vừa mới tìm được.

Nếu như nói ký ức chỉ là một quyển số liệu, như vậy nhật ký chính là một quyển sổ tay về tình cảm. Mặc dù cho tới bây giờ cô cũng chưa xem hiểu vì cái gì mà trong nhật ký của Tuyên Mặc lại tràn ngập tên của một người khác, nhưng dù là không hiểu tình cảm cũng hiểu rõ trước kia địa vị người này ở trong lòng Tuyên Mặc quan trọng cỡ nào.

Dịch Hải Lam.

Đó là ai.

Hẳn là nhân loại đi……

Ngạch……

Nhìn thật lâu thật sự không thể nào hiểu được, Tuyên Mặc chỉ có thể tuyên cáo thất bại. Cô khép lại sổ nhật ký, dựa theo ký ức mà tìm kiếm xung quanh phòng, ở phía dưới gầm giường tìm ra một cái hộp tinh xảo. Mở ra, bên trong là một chồng tiền lớn rất nhiều tiền lẻ, còn có mấy tấm thẻ.

Tuy rằng còn không có hoàn toàn hiểu biết tiền tệ ở Trái Đất, nhưng là ở trong ký ức được kích hoạt cùng với xúc cảm kia vẫn có thể cảm thấy khối tài sản này không phải là ít.

Nhớ lại mật mã thẻ, Tuyên Mặc hơi hơi mỉm cười, rút ra mấy tờ tiền màu đỏ bỏ vào ví da trong túi sách, sau đó bò lên trên giường tắt đèn, bắt đầu một vòng tu luyện mới.

Nhưng mà, tiếng nói chuyện ở trong phòng cách xa lại theo thói quen mở rộng tinh thần lực cùng tra xét mà truyền vào ý thức.

Là tiếng của bố dượng cô.

“Lúc trước là ai nói cạnh đằng cũng có thể học tốt? Con đừng tưởng rằng ba không biết là con cố ý thi rớt, nhưng là con có thể cùng ta bực bội, lại không thể lấy bản thân ra đùa giỡn! Lớp mười hai, con đang học lớp mười hai đấy, không thể lại lấy mình ra đùa giỡn được, con hiểu chưa?"

“……”

“Trước kia ta để con làm theo ý mình, ta không bức ép gì là bởi vì ta tin tưởng con. Nhưng hiện tại thì không được, Vũ Thần, ta phát hiện con càng ngày càng tùy hứng càng ngày càng ấu trĩ, con rốt cuộc muốn thế nào? Mẹ con ngược đãi con sao? Hay là em gái tra tấn con? Ta xem là con vẫn luôn tra tấn họ đi!”

“……”

“ Bắt đầu từ lớp mười con liền không học giỏi, ba ngày hai lần đánh nhau với xã hội đen, ba ngươi không phải là thầy giáo, liền tính về sau không cần ngươi kế thừa sự nghiệp của ta, nhưng ta cũng không thể cho phép ngươi liên quan đến xã hội đen, vì mấy đứa con gái không đứng đắn đó đánh nhau còn hút thuốc uống rượu…… Vũ thần, ngươi đã là người lớn, có thể đừng không hiểu chuyện như vậy hay không?”

“……”

“Hiện tại thủ tục chuyển trường còn chưa làm xong, nhưng những mối quan hệ không rõ ràng ở trường học con phải xử lý cho tốt, qua một tháng nữa đi sang Nhất Cao học cho ta!”

“…… Cái gì!?” Lục Vũ Thần rốt cuộc có phản ứng, “ Vậy mà ông không hỏi tôi có đồng ý hay không đã tự ý chuyển trường?!”

“ Con hận ta cũng được, con tức giận cũng được, nhưng con không thể không đi! Chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”

“ Tôi không đi!”

“Vậy ngươi cũng đừng bước vào cửa nhà này nữa! Đi đâu thì đi!” Lục Kiến Hoa cảm thấy chưa hết giận lại nói tiếp, “Coi như ta không có đứa con trai này!”

Vào giờ phút này từ trên người Lục Vũ Thần truyền đến tinh thần dao động làm cho Tuyên Mặc nhịn không được mà mở mắt ra, cô hơi hơi lộ ra một nụ cười mỉm, đây có phải là khúc nhạc dạo trước khi trò chơi bắt đầu?

Tiếng đóng cửa truyền đến, Lục Vũ Thần đứng ở trong thư phòng một hồi sau đó mới rời đi. Ngay sau đó ở phía đối diện lại truyền đến âm thanh đóng sập cửa, bốn phía chỉ còn lại một mảnh an tĩnh.

Bạn đang đọc Bạn Học 200 Triệu Tuổi (Dịch) của Phong Đâu Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trần_Tiên_Sinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.