Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chap 11 Tớ là gì của cậu ?

Phiên bản Dịch · 3470 chữ

------------------------------

Jessica nằm bất động ở đó trước ánh mắt của bạn bè . Tiffany quỳ xuống bên giường . Cô không khóc vì nước mắt đã cạn rồi . Cô không gào thét vì giọng cô đã khàn rồi . Chỉ nhìn thôi . Nhìn đã là quá đủ với Tiffany này rồi . Nét mặt nhếch nhác của Tiffany khiến bạn bè không khỏi chạnh lòng thay phiên nhau nhau an ủi Tiffany . Kết quả chỉ là một cái lắc đầu không hơn không kém . Vén nhẹ từng sợi tóc trên khuôn mặt tựa thiên sứ của Jessica . Có lẽ , cái giá để được bên nhau phải trả rất cao . Tiffany gần như gục ngã khi nghĩ Jessica sẽ bị mất trí nhớ . Thời gian hạnh phúc không còn thì con người cũng sẽ mất đi niềm tin . Tiffany gặng nở nụ cười để trấn an tinh thần cho bạn bè . Họ muốn cô vui , ừ thì vui nhưng lòng đau ứa máu thì cũng chỉ vui theo cái cách mà khuôn mặt cố gượng nặn . Tất cả dường như chỉ là hư vô với những tháng ngày ít ỏi .

1 tháng sau.......

" Jessi , em tới thăm Jessi này . Hôm nay , tên Tae Lùn làm món cơm chiên cho cậu ăn đó , nhớ ăn đó nha , hay ít nhất hãy tỉnh lại cũng được "

" Jessi Jessi Jessi . Cái tên này em muốn quên cũng không được , hôm nay Sunny có tặng cho Jessi một giỏ trái cây này "

" Jessi ah

~ Em nhớ Jessi nhiều lắm "

" Đừng ngủ nữa , Jessi đúng là con sâu ngủ mà "

" Tỉnh lại đi , Jessi........................Em nhớ hơi ấm của Jessi , rất nhiều , rất rất nhiều "

Tiffany nói xong nghẹn giọng . Nước mắt trực trào rơi ra . Mấy ngày qua , cô đều tới đây với hi vọng Jessica sẽ tỉnh lại nhanh chóng . Cuối cùng chỉ là một cái gì đó nằm trong ảo tưởng mà mình suy nghĩ ra . Gục đầu trên giường , Tiffany đã thiếp đi lúc nào không hay .

Cánh cửa bật mở , Taeyeon cùng Sunny đi vào . Trên tay họ cầm theo phần cơm và nước uống . Nhìn Tiffany , Taeyeon cũng chỉ biết thở dài rồi nhanh chóng đặt đồ ăn thức uống lên bàn . Ngồi xuống ghế sofa đối diện giường bệnh . Sunny dựa vào vai Taeyeon nhỏ nhẹ nói

" Cậu ấy thật tội nghiệp "

" Ukm , chúng ta sẽ chẳng biết được Tiffany đã đau như thế nào đâu . Vì chuyện của cậu ấy chỉ có cậu ấy mới hiểu . Chúng ta chỉ giúp được bên ngoài thôi "

Sunny gật đầu . Cô hy vọng Jessica sẽ nhớ được Tiffany . Sẽ nhớ được .

Bíp

Máy đo nhịp tim bất chợp vang lên . Taeyeon hoảng hốt bật dậy nhìn , nhịp tim đang đập nhưng khá chậm . Dù chỉ là một chút , Taeyeon cũng không muốn mất lấy . Nhanh chóng chạy đi gọi bác sĩ . Sunny vui mừng gọi Tiffany dậy . Cô nàng mắt cười mơ màng tỉnh giấc nghe Sunny nói mà mừng quýnh lên . Jessi của cô sắp tỉnh rồi .

Vị bác sĩ khám sức khỏe tổng quát xong , mỉm cười nói

" Ukm , sức khỏe cô ấy rất tốt nhưng theo những gì tôi nhận thấy có lẽ cô ấy có thể quên thứ gì đó quan trọng " Khẽ nói với giọng trầm , bác sĩ thông cảm với người nhà " Mọi người có thể vào thăm được rồi "

Cả 3 người nhào nhào vô , ai cũng nhìn Jessica bằng con mắt đắn đo . Riêng Tiffany thì chỉ biết cúi đầu đứng sau Taeyeon .

Jessica nhìn Taeyeon , Sunny rồi lãnh đạm nói

" Bị gì vậy ? "

" Huh ? " Taeyeon ngạc nhiên nói

" Tớ hỏi hai đứa lùn các cậu có vấn đề gì vậy "

" Oh , cậu còn nhớ tớ và Sunny "

" Chứ sao , 2 nhóc lùn các cậu ai mà không biết "

TaeSun vui mừng nhảy cẫng lên . Jessica nhìn mà lắc đầu chép miệng vài cái . Bất chợt ánh mắt Jessica lướt qua cô gái phía sau Taeyeon . Vẻ mặt hốc hác , đôi tay chụm vào nhau cúi đầu mà không dám ngẩng lên . Jessica nghiêng đầu mỉm cười nói

" Nấm Ú , cậu tính đóng kịch trước mặt tớ để giả làm nai tơ hả ? "

Câu nói khiến cho TaeSunFany nhìn Jessica không chớp mắt . Taeyeon lắp bắp nói

" Cậu...nhớ....Tiffany...sao "

" Đương nhiên , kẻ thù truyền kiếp của tớ mà lị "

" Chỉ....vậy ? "

" Chứ sao ?? Ai chả biết Tiffany và tớ là kẻ thù "

" Cậu chỉ nhớ đến vậy ? "

" Hzzz !! Các cậu bị cái quái gì vậy , tớ và Tiffany đang giành nhau Yoona mà "

Rầm

Cánh cửa bị Tiffany đóng mạnh không thương tiếc , cô bỏ chạy . Người ở đây còn tâm thì đã chết đi đâu rồi , mọi thứ liệu có xụp đổ không , liệu có hoàn toàn rơi vào bế tắc không . Jessica sao có thể quên thời gian hạnh phúc đối với Tiffany chứ .

Nhìn Taeyeon một cách khó hiểu , Jessica nhún vai rồi bước xuống giường , cô giựt thẳng cái ống truyền nước biển ra rồi nói

" Về , Go Home "

" Cái...cái...gì "

" Go home "

" Không thể Jessica , cậu bị điên rồi . Ở lại thêm vài ngày nữa đi "

" What !! Cậu bắt tớ chờ đợi là không được rồi . Tớ muốn về "

" Cậu....cậu "

Jessica chỉ nhếch môi rồi bước tới cái ghế sofa đối diện lấy đồ thay . TaeSun ngơ ngác nhìn nhau . Jessica thật sự muốn xuất viện sao .

Vị bác sĩ già ngăn Jessica lại nhưng bị cô lảng lách . Ông giang hai tay nhìn Jessica nói

" Cô chả biết quan tâm tới sức khỏe của mình gì hết vậy ? "

Jessica không nói chẳng rằng một mực bước đi mặc cho những lời nói ngoài tai đó . Phóng chiếc Audi trắng . Jessica ghé vào một quán ăn bên đường . Kiếm chỗ nào đó có cửa sổ , cô mỉm cười ngồi xuống . Gọi cho mình tokbokki và canh kim chi cải thảo . Chống một tay xuống bàn , ánh mắt nhìn ra phía xa xăm nơi cửa sổ

Jessica's pow [ Fany Fany Tiffany . Cậu là ai vậy nhỉ ?? Tớ có cảm giác như mình quen cậu , rất quen . Mặc dù tớ chả nhớ cái gì vào lúc này . Hzzz ! Không biết lúc mình ngủ gần tháng trời có ma nào cho mình ăn không ta . Chắc không quá . Đói gần chết luôn . Hình như Taeyeon rất coi trọng Tiffany . Cái cách mà Tae Lùn nhìn mình cho rằng mình đã không phải với cô ấy . Cái quái thể gì vậy trời . Tiffany , Tiffany . Rốt cuộc cái tên đó có ý nghĩa gì ] End

Người phục vụ mỉm cười bưng đồ ăn ra bàn . Jessica tách đũa ra rồi ăn tokbokki ngon lành . Nhưng hình như Jessica vẩn cảm thấy không vui . Nhìn ra ngoài cửa sổ .

Tí tách

Những hạt mưa bắt đầu rơi xuống nền đường . Khung cảnh giữa trời mưa phải khiến cho người ta xao lòng . Hé môi mỉm cười , Jessica lại cúi xuống ăn tiếp . Bất chợt hành động của cô dừng lại khi thấy một cô gái đi dưới mưa . Khuôn mặt thất thần , đôi mắt đó , lại nữa , lại là đôi mắt của người đó . Nó chứa một nỗi buồn man mác , mặc cho trời có xả xuống từng hạt nạng trĩu , người con gái ấy vẫn cứ dọc bước trên con đường . Không một cây dù , không một ai bên cạnh . Cảnh tượng nhìn rất cô độc .

Tiffany cứ đi , đi mãi như không có đích đến . Cô khóc vì cái gì chứ , cô buồn vì cái gì chứ . Là Jessica đã làm tổn thương cô sao ? Phải phải phải , đúng là như vậy nhưng cô ấy hoàn toàn không biết . Tiffany dường như sắp khóc đến nơi . Ngẩng đầu lên thấy mưa như ngừng rơi . Khoan , bên ngoài chẳng phải mưa vẫn đang rơi sao . Liếc nhìn qua bên cạnh , là Jessica . Cô ấy dầm mưa lấy dù che cho mình sao . Khuôn mặt lạnh băng ướt đẫm từng hạt . Hơi thở có phần gấp gáp .Trưng con mắt ngạc nhiên nhìn Jessica . Chưa kịp hỏi thì đã bị Jessica nắm tay kéo đi .

Nhét Tiffany vào chiếc Audi , Jessica thở dài nói

" Này , bộ không thấy trời mưa hả "

" Tôi...tôi "

" Hzzz , bó tay luôn đó . Cũng may là tôi đang ngồi ăn nên thấy được liền tính tiền và mượn tạm cây dù của nhân viên trong quán mà chạy ra đây . Cái mặt vầy không biết suy nghĩ hả ? "

" Tôi......mà cây dù đó đâu rồi "

" What , giờ còn lo lắng cho cây dù hả trời . Tôi trả rồi "

" Mà sao....cô lại ở đây , chẳng phải cô ở bệnh viện hả ? "

" Tôi ghét mùi bệnh viện nên trốn đó . Sao , giờ chúng ta đi đâu , hay về nhà tôi nhé !! Coi như qua tạm đêm nay , tôi cho cô mượn đồ mặc "

" Ukm , chiếc xe này đâu ra vậy ? "

" Tôi cũng không nhớ , chỉ nhớ là mình mua nó thôi "

Tiffany gật đầu tỏ vẻ hiểu ý . Jessica nhìn Tiffany mà bật cười thầm .Như người từ trên trời rơi xuống vậy , cái mặt ngơ thấy ớn luôn .

Tiffany's pow [ Jessi không nhớ mình ,chỉ là thấy nên giúp đỡ thôi . Mình đang mơ mộng cái quái gì thế này . Cô ấy bị mất trí nhớ , chẳng lẽ mày phải phủ nhận nó sao ?? Đúng là chuyện không tưởng khi ở bên cạnh Jessica . Mà vụ cái xe nữa , tiền đâu mà Jessi có thể mua được . Kì lạ ] End pow

Chạy đến khu nhà trên đồi . Đỗ xe vào gara , Jessica gọi Krystal ra đưa dù . Con bé cầm theo 2 cây dù khác nữa đưa cho Jessica và Tiffany . Bước lên từng bậc thang bằng đá . Tiffany quay xuống nhìn cái gara rồi quay sang hỏi

" Này , cái gara đó đâu ra vậy "

" Của Jung gia , nguyên một vùng này của Jung gia hết . Cái gara đó có hệ thống báo trộm nên không cần lo , chỉ là nó xa nhà một chút thôi "

" Oh , vậy nếu không ai bảo vệ thì lỡ may có người tới trộm sao "

" Hehe , cô không cần phải lo vấn đề ấy , an ninh ở đây tuyệt đối an toàn . Vùng đồi này có tới 3 ngồi nhà , tôi và Krystal chỉ ở ngôi nhà gần Seoul nhất thôi còn hai căn kia là ông bà nội ngoại tôi ở .Nơi đó cách đây mấy chục cây số , tôi lười tới lắm mà thông gia nhà tôi tốt chứ " * nhướn mày*

" Wao !! Jung gia giàu thiệt nha "

" Đừng nói là cô hám tiền tôi đấy nhá "

" Xiiiii , ai thèm , bộ Hwang gia tôi không giàu hả ? "

" Ai biết được "

Tiffany trề môi trước câu nói lém lỉnh của Jessica . Hai người bước chân vào nhà , Tiffany đặt cây dù bên góc tường chỗ để giày dép . Jessica cũng tương tự rồi bước vào . Thả phịch người xuống sofa , Jessica thở dài rồi nói với Krystal

" Em lấy bộ đồ cho Tiffany đi "

" Oh , ok unnie , mà em nghe nói unnie trốn viện để ra đây hả "

" Trốn hồi nào , chỉ là cương quyết đi ra thôi "

" Em thừa biết unnie quá mà "

" Mà sao em không tới thăm unnie ? "

" Có , lúc đó unnie đang hôn mê sao biết được , không tin hỏi Tiffany unnie đi "

" Tiffany liên quan gì ??"

" Unnie ấy chăm sóc unnie suốt tháng trời mà , thậm chí unnie ấy còn đóng đô tại phòng bệnh luôn"

Jessica không nói gì nữa , quay sang Tiffany thì cô ấy đã biến đi đâu . Đưa tay lên bóp 2 bên đầu , Jessica lắc đầu . Cô đứng dậy thì thầm

" Appa , umma biết chưa ? "

" Chưa "

" Ukm , may đấy "

Lặng lẽ đi ngang qua Krystal , Jessica đi thẳng lên lầu . Mở cửa phòng một cách nhẹ nhàng , bỗng tiếng thút thít vang lên . Ngó đầu vào , cô thấy Tiffany đang ngồi khóc bên giường cô . Tim nhói lên một cách kì lạ , Jessica đi vào từ từ tiến đến gần ôm Tiffany vào lòng . Vỗ về an ủi cô , dùng giọng dịu ngọt nhất có thể nói

" Fany ah~~ , đừng khóc nữa . Sao cậu phải vậy ? Vì tớ thì không đáng đâu "

Không nhận được câu trả lời , Jessica liền lấy môi mình đặt lên môi Tiffany . Nhẹ miết lấy rồi buông ra nói phũ phàng

" Nếu còn khóc tớ hôn cậu đấy "

Trợn mắt nhìn Jessica , Tiffany quơ tay trước mặt .

" Shhh , làm cái quái gì thế "

" Cậu...cậu "

" Tớ thì sao , giờ thì lấy quần áo rồi mau chóng đi tắm cho tôi "

Tiffany giật mình nhanh chóng lựa trong đống đồ của Jessica bộ vừa ý nhất rồi đi tắm .

Rầm

Tiffany đóng nhanh cửa . Jessica đang khuỵu dưới sàn cũng khẽ nở nụ cười tươi . Jessica Jung , máy có vấn đề à . Tự nhủ , bàn tay vô thức sờ lên môi mình . Môi Tiffany quả thực rất ngọt . Nói cho cùng , từ lúc ngồi trong quán ăn tới giờ . Jessica chỉ nghĩ về Tiffany . Miệng không nói đâu nghĩa là lòng không nghĩ . Hình ảnh cô gái đi dưới mưa một cách tuyệt vọng đã khiến cho Jessica có chút rung động . Chỉ cần nhìn thôi đã muốn chạy tới che chở rồi . Lại thêm vụ ở trong bệnh viện nữa , Tiffany rốt cuộc cô đang làm cái quái gì vậy .

Jessica cũng không hiểu sao minh lại mò tới đây nữa , chỉ là tự nhiên muốn tới . Ngôi nhà gỗ trên ngọn đồi có cái gì đó rất quen. Phải , thật sự quen . Hình như nó gắn liền với ký ức nào đó mà mình chưa kịp nghĩ ra . Cảm giác mất mát thật khó chịu . Bỗng cơn nhức đầu ập tới . Jessica ôm chặt đầu mình . Lết thân lên giường , cô nằm xuống rồi vơ tay lấy lọ thuốc đau đầu uống vào . Việc uống thuốc làm cơn đau giảm đi một nửa . Thở nhọc , Jessica đưa một tay lên trán . Ổn , tất cả rồi sẽ ổn . Tự nghĩ tự trấn an . Không biết cơn đau này sẽ kéo dài đến bao giờ.

Tiffany bước ra với áo sơ mi và quần short . Tay thì đang bận rộn lấy khăn lau đầu . Ánh mắt chú tâm vào cái người đang ngủ ngon lành trên chiếc giường . Khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười . Cô lại gần kéo chăn lên tới ngực rồi quay đầu định bước đi thì bất chợt có bàn tay nắm chặt . Người đó khẽ cất tiếng

" Fany ah~~ , tự nhiên tớ cảm thấy mình không thích Yoona nữa , chuyện này sao vậy ? "

Im lặng lúc lâu , Tiffany kéo tay Jessica ra khỏi người mình rồi nói bằng cái giọng khàn khàn

" Tớ không biết "

Ban đầu hơi ngạc nhiên nhưng về sau , Jessica lại muốn quan sát từng cử chỉ của Tiffany . Có lẽ đó chính là món ăn tinh thần cho cô . Mọi hành động của Tiffany trong căn phòng này đều được Jessica thu vào tầm nhìn . Lặng lẽ bước tới gần giường , Tiffany hích tay Jessica ý kêu xịch ra chút . Cô nàng tóc vàng không nói gì chỉ nghe theo . Hai người nằm trên một chiếc giường , tâm trạng rối bời . Bỗng Jessica thì thầm nói

" Tớ là gì của cậu ? "

Sựng người , Tiffany không biết phải nói gì hơn nên đành im lặng giữ khoảng cách . Jessica biết điều đó nên bật dậy quay sang Tiffany nói

" Nói , tớ là gì của cậu "

Vẫn chỉ là hành động im lặng của Tiffany , cô nàng tóc vàng bắt đầu cáu gắt lên . Cô xoay hẳn người rồi nằm đè lên Tiffany nói

" Tớ-là-gì-của-cậu "

Gọi từng chữ , Jessica phả hơi thở ấm nóng của mình vào tai Tiffany . Cô nàng mắt cười trợn to mắt nhìn Jessica . Người cô ấy đang ngồi trên bụng mình và cái cách nói sexy đó . AAA ! Đừng nói Jessica muốn con khai thật bằng cách này nha . Nhắm mắt lại , Tiffany không muốn thấy cảnh không nên thấy .

" Hahahaha "

"..............."

" Này Ú , bộ cậu nghĩ tớ sẽ làm thịt cậu sao "

" Ai...biết...được "

Jessica bật cười lớn hơn , cô cúi xuống khiến khoảng cách hai người thu hẹp lại. Mũi chạm mũi . Ngọ nguậy cái mũi một chút , Jessica mỉm cười quay lên trán Jessica đặt vào một nụ hôn nhẹ . Tuy có chút hụt hẫng nhưng Tiffany vẫn cảm thấy ấm lòng . Nhảy xuống giường , Jessica ngáp dài nói

" Ăn gì không ? "

"C...ó "

" Vậy xuống với tôi mau lên "

" Ukm "

Tiffany lắp bắp rồi bước xuống giường . Theo sau Jessica xuống dưới nhà bếp . Bỗng thấy Krystal đang đứng nghe điện thoại . Vẻ mặt con bé có chút lo lắng . Nếp nhăn xuất hiện trên khuôn mặt . Giãn ra rồi lại nhăn . Krystal có vẻ rất căng thẳng đối với người đang nghe điện thoại . Cụp máy xuống , con bé thở dài não nề . Đôi mắt trong veo , đầy hạnh phúc giờ đây không còn mà chỉ tồn tại một màu u ám . Cái cáh nó nói chuyện với người đó tỏ vẻ vô cùng kính trọng . Ách hẳn người đó cũng phải ngang tầm nào đó . Liếc nhìn Jessica , con bé nói bằng cái giọng khàn khàn

" Unnie appa...ông ấy "

Jessica vừa mới nghe hai chữ appa thì giật mình , hai con ngươi mở to hết cỡ . Miệng dường như lắp bắp . Nuốt khan , Jessica hỏi

" Ông ấy....làm...sao "

" Cấm em......không được....quen...với...Amber nữa "

Thoáng hiện vẻ lo lắng , Jessica vỗ vai an ủi . Gục đầu trên vai Krystal , Jessica nhẹ nhàng nói

" Ông ấy không biết em vẫn còn một người luôn ủng hộ em . Unnie sẽ giúp em "

" Thiệt...chứ "

" Đương nhiên "

" Cám ơn unnie "

Krystal ôm Jessica thật chặt . Nhìn hai chị em họ , trong lòng Tiffany cũng thấy vui nhưng appa Jessica là ai . Ông ấy nói thế là có ý gì ? Ống ấy có thế lực đối với Jessica lắm sao ? Hàng ngàn câu hỏi được Tiffany đặt ra . Bỗng có một cánh tay đan vào lòng bàn tay Tiffany . Jessica nở nụ cười tươi nói

" Ăn gì nhé !! "

" Ukm " Tiffany mỉm cười

" Thật là , hai người cứ mở miệng nói là không thích thế mà nắm tay tình tứ thế kia " Krystal , người thứ ba chứng kiến cuộc đưa mắt liếc tình

" Unnie không biết , chỉ thấy Tiffany rất đỗi quen thuộc thôi "

" Quen thuộc " Tiffany nheo mắt

" Ukm , tớ có cảm giác rất kì lạ với cậu "

" Kì lạ , yahhhh ! nói gì kì cục vậy "

Jessica cười nhưng rồi cũng mau chóng lấy lại vẻ nghiêm túc nhìn sâu vào đôi mắt Tiffany nói chắc nịch

" Không , là thật , tớ có cảm giác như chúng ta đã từng là người yêu của nhau "

-------------------------------------

Cho Joonie ý kiến rồi vote cho Joonie nha !!! Mục tiêu lần này thử coi là 20 xem sao

kamsanhamita !!!

Bạn đang đọc Đối Thủ Không Đội Trời Chung của Jennifer_Do
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.