Ác Mộng
Chương 1 : Ác Mộng
“ aaa…”
“ khặc khặc…”
“ mau mang công tử chạy… càng xa càng tốt…”
“ thay ta chăm..so..”
Xoẹt…xoẹt
“ khặc khặc…”
“ Chạy đâu cho khỏi nắng , kiếm của ta chặt người như chặt bùn nha con…”
Theo sau giọng nói nam nhân đầy ác ý là một loạt những tiếng cắt của đao kiếm vào da thịt , tiếp theo sau là những tiếng gào thắt thê thảm giữa màng đêm vô tận , một màng đêm đầy ám ảnh của những linh hồn tức tưởi .
Tiếng gào thét hoà lẫn cùng những nụ cười oán độc đã biến bầu không khí nơi đây trở nên đầy ma mị .
Trong màng đêm u ám ấy , một tiếng nói vô thanh vô thức truyền vào tai tên cầm đầu :
“ Giệt cỏ tận gốc …”
Tên cầm đầu như phát hiện ra điều gì đó liền phái thuộc hạ nhanh chóng lao đi theo một phương hướng khác , trên miệng còn mang theo nụ cười nhếch .
“ Đại ca - có người đến “
“ Được - chạy thôi - lộn - rút thôi “
Thế là một cuộc thảm sát diễn ra trong khung cảnh không ai biết đến…
Bầu không khí hôm nay yên tĩnh đến lạ thường.
- lách tách - lách tách…
Một , hai rồi ba , bốn ,… những hạt mưa đầu xuân đang rơi rãi .
Chỉ là không biết vô tình hay cố ý , là chia buồn hay chúc phúc của trời đất .
Cánh cửa nhà từ các thôn dân dần mở , mọi người nhìn nhau , cùng nhau bước ra ngoài đường xá , cùng nhau đón những giọt mưa đầu năm mới , những nụ cười hạnh phúc dần dần hiện ra càng nhiều , những tiếng hò reo , ca hát ,…
Vẫn không một ai chú ý đến nơi mà những giọt mưa đang dần rơi xuống dần len lỏi qua các vết thương máu , dần dần dòng nước mưa cùng dòng máu như hoà làm một , lan tràn khắp mặt sân …
Giờ đây , nơi đây chỉ còn những tiếng rên oan uổng , những ánh mắt trắng trong uất hận .
Đứng quan sát sự đối lập giữa hai bầu không khí trái ngược kia lúc này là hai người một nam một nữ .
Ánh mắt cả hai như dại ra , cả hai người đều có thể đứng trên không trung chứng tỏ chẳng phải người thường .
Ánh mắt người nữ càng trở nên tức giận , nàng nhận lệnh đến nơi này canh giữ nhưng đã chậm một bước , kết quả đã là một thảm cảnh u sầu .
Nàng một cung thiên thanh trên người , mái tóc đen bóng như ánh như hiện giữa màn đêm tối , một tấm lụa trắng che ngang mặt lộ ra đôi mắt cuốn hồn nhưng giờ đây ánh mắt ấy đang dần biết sắc .
Sát cơ trong ánh mắt chỉa thẳng về phía người nam đối diện , nàng quát lớn …
“ tại sao… tại sao hết lần này đến lần khác người đều ra tay ngăn cản ta - để rồi hậu quả ngươi có thấy không?”
Người nam phía đối diện vẫn thờ ơ với lời căm hận từ nàng , ánh mắt trước giờ vẫn không dời khỏi khung cảnh dưới kia .
Hắn đang đăm chiêu tìm kiếm gì đó …
Xoạt
Bất ngờ một dải lụa thiên thanh từ người nữ đánh về phía hắn … Chiêu thức ấy hầu như mang theo tất thảy sự phẫn nộ trong người nàng , một đòn này nàng muốn giết hắn để trả thù trong vô thức .
Người nam vẫn ung dung mà đứng , một tay phất nhẹ về phía công kích từ dải lụa - một bức tường vô hình hiện ra giữa cả hai rồi dải lụa ngoan ngoãn quay đầu về phía người nữ .
Đột nhiên người nam quay đầu nhìn về hướng khác mà bỏ đi , trước khi đi còn để lại lời nói :
“ Hạ Thanh - chuyện của chúng nhân loại phàm tộc không thể xen vào “
“ nhân loại phàm tộc…”
“ không thể xen vào….”
Từng lời nói như cắt vào tai , vào tim người nữ , nàng khuỵa xuống , nhìn về bóng dáng người nam , nhìn về phía những thân xác be bét các vết dao kiếm , nhìn về từng dòng máu nóng lạnh đang chảy , nàng bất lực …
…
Chúc mọi người một ngày thật vui vẻ !
…
Đăng bởi | HuLiEi |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |