Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện Bất Ngờ

Tiểu thuyết gốc · 1463 chữ

Sau đêm hôm đó, Cúc Nghiên Dương và Lưu Thiên Hàm hầu như không chạm mặt nhau, cô nghĩ đó có lẽ chỉ đơn thuần là một sự tình cờ giữa những người qua đường nên không quá chú tâm nhưng cái tên Lưu Thiên Hàm đôi lúc lại xuất hiện khiến cô có chút tò mò. Cô muốn cùng anh ta kết bạn. Cô sẽ ngỏ lời nếu có cơ hội gặp lại. Cúc Nghiên Dương không nghĩ việc chờ đợi một anh chàng xa lạ chủ động là điều đúng đắn, vả lại không có bằng chứng cụ thể nào chứng minh rằng Lưu Thiên Hàm có "ý đồ" với cô. Cô bất giác liên tưởng đến hai chữ duyên phận. Phải chăng mọi chuyện xảy ra, mọi cuộc gặp gỡ, mọi diễn biễn đều được định sẵn, phải chăng đó là một sự sắp đặt đưa con người ta vào thế gọng kìm khó cách nào thoát ra? Nếu vậy chỉ còn cách nắm bắt, sau đó đối mặt, có phải ông trời muốn chúng ta làm như thế? Lương Gia Thy thường bảo rằng cô hãy vớt bỏ những định nghĩa ấy, bởi Cúc Nghiên Dương là cô gái nhạy cảm, cũng là cứng rắn hơi ai hết, sự mơ hồ về cảm xúc sẽ gây cản trở cho cuộc đời, bao gồm ước mơ sau này của cô. Chính bản thân cô cũng nghĩ vậy.

Và ngay giờ phút này, cô đang tự mắng chính mình sao lại dám mơ tưởng đến Lưu Thiên Hàm. Người ấy khiến cô cảm thấy thật xa vời, tưởng như có hàng nghìn lớp vỏ bọc che phủ con người thật của anh, thật khó nắm bắt, sao có thể để cho một hạt cát len vào khi chỉ mới trò chuyện vài câu! Cúc Nghiên Dương chế giễu bản thân.

Ngày mai có tiết chủ nhiệm, cô không muốn chậm trễ, cũng không thể chậm trễ, Cúc Nghiên Dương nhanh tay cho sách vở vào chiếc cặp nhỏ nhắn màu xanh da trời. Mỗi lần nhìn vào nó, cô có cảm giác tự do, dễ chịu và mát mẻ tựa như đang cai trị cả bầu trời, làm chủ bản thân, làm chủ tất cả! Trong căn phòng này, cô là người duy nhất còn độc thân, ngày ngày dán mắt vào sách luật, không thì đi dạo trong khuôn viên trường, lần lượt chứng kiến các cặp đôi bên nhau cười đùa. Đôi lúc Cúc Nghiên Dương thấy thật tủi thân, cô có kiến thức, có một chút nhan sắc, có một chút điều kiện. Tại sao không nhận được bất kì lời mời nào? Cô tự an ủi mình bằng mọi cách, những lí do chính đáng lẫn không chính đáng lâu ngày trở thành liều thuốc tinh thần giúp cô hoàn thiện hơn.

Cô đi tắm, để dòng nước cuốn trôi những mệt mỏi, mộng tưởng, cảm nhận sự mát mẻ, thuần túy sau lớp sương mờ. Tối nay cô mặc một bộ đồ ngủ tay dài hình Thám tử Conan. Cúc Nghiên Dương đặc biệt "nghiện" các bộ truyện trinh thám, cô có thể kể ra hàng loạt vụ án từ truyện đến đời thực, trong nước đến ngoài nước, Lương Gia Thy thường xuyên đau đầu vì những câu chuyện man rợ đầy biến thái của những kẻ sát nhân. Có một lần trong buổi tự học, cô đã huyên thuyên về vụ trọng án "Điêu Ái Thanh" xảy ra hơn 23 năm tại Nam Kinh( Trung Quốc) và bày tỏ lòng thương xót cho nạn nhân cùng nỗi căm phẫn đối với hung thủ đang ẩn trốn sau vòng pháp luật. Dù học chung ngành nhưng Lương Gia Thy không khỏi thán phục trước vốn hiểu biết ngoài sách của Cúc Nghiên Dương. Quả thực là Thủ khoa toàn trường!

Cúc Nghiên Dương đang lim dim thì một tiếng gọi quen thuộc phá vỡ sự im lặng vốn nên có ngay lúc này. Không ai khác, chính là Lương Gia Thy:

- Tiểu Dương!!! Mau truy cập diễn đàn, cậu trở thành tin nóng rồi!

Bất ngờ bị gọi tên, Cúc Nghiên Dương có phần ngơ ngác, cô dụi mắt ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào Lương Gia Thy:

- Sao cơ?

- Mau lên diễn đàn trường, Lưu Ái lại "làm phiền" cậu đấy, cô ta đang muốn gây hấn một trận, lần này tớ quyết không nhường cô ta!!!

Lương Gia Thy thật sự đang vô cùng phẫn nộ, họ đã chịu đựng Lưu Ái quá nhiều lần, suốt bao nhiêu năm Đại học, Lưu Ái gây quá nhiều phiền phức, phần lớn ảnh hưởng đến Cúc Nghiên Dương khiến danh tiếng của cô trong trường cứ tăng theo chiều hướng tiêu cực. Tuy vậy, Cúc Nghiên Dương chưa lần nào để tâm hay đứng ra lên tiếng bào chữa. Cô lắc đầu:

- Quá đáng thật, muộn như vậy còn làm gì... Này Lương Gia Thy, Chương Hàn Vũ là ai?

- Bạn trai mới của Lưu Ái. Nhưng công nhận là biết chọn, Chương Hàn Vũ cô ta nhìn trúng là con trai Hiệu trưởng, mọi thứ của cậu ấy đều vô cùng perfect( hoàn hảo)!- Vừa nói, Lương Gia Thy vừa cho Cúc Nghiên Dương xem ảnh hai người họ bị chụp lén. Bối cảnh là nhà ăn, hình chụp cho thấy cô và Chương Hàn Vũ đang ngồi cạnh nhau, góc chụp nghiêng nói lên rằng cô đang nắm tay cậu ta, hành động ấy không thể nào mờ ám hơn.

Cúc Nghiên Dương mếu máo:

- Tớ thật sự không hiểu tại sao nạn nhân luôn là tớ, đây rõ ràng là cố tình. Cậu xem, bức ảnh này vô cùng rõ nét, chụp lén chuyên nghiệp à? Chương Hàn Vũ, từ đây đến khi hai người chia tay, tôi tuyệt đối không nhìn mặt cậu!

Nói xong, Cúc Nghiên Dương tắt điện thoại rồi lăn ra giường ngủ như chưa hề có từng đọc được tin tức. Ngược lại, Lương Gia Thy giận đến run cả tay, cô không cho phép bất kì ai bôi nhọ danh dự bạn mình tồi tệ đến vậy. Nếu cô là Cúc Nghiên Dương, có lẽ nãy giờ đã qua đến nhà Lưu Ái "xả" cho cô ta một trận ra trò.

- Cậu định làm gì vào ngày mai? Lưu Ái không dễ dàng buông tha cho cậu đâu. Ngày mai lại có tiết chủ nhiệm, chúng ta không thể vắng mặt.

- Thy Thy, mình không có ý định vắng mặt, mình muốn xem Lưu Ái sẽ làm gì. Mình chỉ thắc mắc tại sao Chương Hàn Vũ có thể để yên cho cô ta làm loạn.

Cúc Nghiên Dương chưa ngủ, cô chỉ muốn tránh xa những rắc rối bằng việc im lặng. Cô biết ngày mai sẽ là một ngày không đẹp. Lương Gia Thy đáp lại bằng giọng nói mỉa mai:

- Lưu Ái, con gái của một Công ty bất động sản đầy quyền thế, cô có thể làm bất cứ thứ gì cô muốn, đó là thú vui, cũng là cách để cô tự "đánh bóng" bản thân.- Giọng điệu Lương Gia Thy khiến Cúc Nghiên Dương nổi da gà, cô phì cười rồi quyết định nhắm mắt lại ngủ, không quan tâm cô gái bên dưới vẫn còn miệt mài tìm kế đối phó với cái tên Lưu Ái.

Sáng hôm sau, Cúc Nghiên Dương thật sự không có biểu hiện của sự lo lắng hay sợ hãi, cô vẫn tâm thế vui vẻ đến lớp như mọi ngày, không quan tâm lời bàn tán từ bốn phía cùng hàng trăm con mắt phẫn nộ như nòng súng chĩa về mình. Lương Gia Thy đi cạnh cô không nói một lời, liếc ngang liếc dọc tìm nhân vật phản diện sắp xuất hiện. Bất ngờ, một giọng nữ chua chát vang lên, thu hút sự chú ý của toàn bộ dãy hành lang:

- Cúc Nghiên Dương, đứng lại đó!

Theo lời, Cúc Nghiên Dương vừa nghe tên mình thì dừng chân, quay mặt lại, lập tức một tiếng "Bốp!" cực kì dứt khoát và không một lời báo trước giáng xuống gò má trắng ngần của cô. Cúc Nghiên Dương không đỡ kịp, loạng choạng ngã về phía sau. Cú tát thật sự rất mạnh, cả mặt cô nóng ran, hoa mắt, váng đầu lần lượt kéo đến, Cúc Nghiên Dương không còn nhìn rõ diễn biến tiếp theo, chỉ biết rằng Lương Gia Thy đang chắn trước người cô, xối xả vào mặt "thủ phạm". Cô cảm nhận mình được ai đó xốc cô lên, mọi thứ im lặng dần nhưng cái nặng nề trên khuôn mặt vẫn chưa giảm bớt.

Bạn đang đọc Độc Tình sáng tác bởi _athuu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _athuu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.