Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai cho cô lá gan đấy

Phiên bản Dịch · 593 chữ

Nhóm dịch: Bánh Bao

Cô ta nhìn lại, thì ra là mẹ chồng!

Chỉ thấy trong tay bà Đường cầm quải trượng trực tiếp vọt tới giữa sân, đập cho một phát đằng sau lưng Tần Quế Chi.

Lần đánh này không nhẹ, Tần Quế Chi trực tiếp ngã xuống đất.

Hơn nữa cô ta còn vô cùng hoảng sợ nhìn về phía bà Đường.

Vừa rồi không phải cô ta bảo bà Vương ở cách vách gọi bà Đường đi rồi sao? Sao bà ta quay lại nhanh vậy!

“Hay cho Tần Quế Chi cô, cô còn dám đến nhà họ Đường đây ầm ĩ à, ai cho cho cô lá gan đấy hả!”

Nói xong, quải trượng trên tay bà lại một lần nữa hạ xuống, song lần này bị Tần Quế Chi tránh được.

Nhưng đòn đánh vừa nãy trúng cô ta, bây giờ cái lưng đều có chút đau.

“Bà hả, rõ ràng là con trai của bà đồng ý cho tôi tiền, làm sao hả, anh ta chính là thôn trưởng, nói chuyện không giữ lời sao!”

Tần Quế Chi nghẹn ngào, sau đó vội vàng chạy sang một bên, lớn giọng quát, còn không quên quấy đục nước.

“Anh ta còn nói cho tôi một năm mươi cân gạo!”

Nhắc tới chuyện này, dân làng xem náo nhiệt ở cổng viện có người lên tiếng.

“Bà Đường này, thôn trưởng sẽ không đưa khẩu phần ăn của thôn dân chúng ta cho Tần Quế Chi chứ! Bây giờ mọi người đều sống rất khó khăn đấy.”

“Đúng vậy, nếu làm như thế thì nhà chúng tôi sẽ thiếu rất nhiều lương thực.”

Mọi người tôi một câu, anh một câu lớn tiếng nghị luận, khiến cho bà Đường tức giận thiếu chút nữa không thở được.

“Hóng hớt cái gì, nếu con trai bà đã đồng ý thì cũng sẽ không lấy lương thực của các người cho con mụ kia! Đây là chuyện của nhà họ Đường tôi, mấy người mau đi đi!”

Bà Đường bá đạo với tiếng tăm lừng lẫy ở thôn Đồng Sơn, không ai dám chọc vào.

Lúc này thấy điều gì cần nói đều đã nói, thôn dân ở cửa viện ngại ngùng tiếp tục hóng chuyện của nhà họ Đường.

Hầu hết mọi người đã đi, chỉ có một số còn ở lại.

Bà Đường liếc mắt, cầm trượng đi tới trước mặt Tần Quế Chi.

Tần Quế Chi bị dọa lui về phía sau: “Bà Đường, con tôi bị Tảo Tảo đẩy xuống sông, bây giờ đang sốt cao, tôi cũng không tới đây gây sự, tôi thật sự đến lấy tiền để tới bệnh viện chạy chữa.”

Tuy rằng tính tình bà Đường nóng nảy, xấu xa như thù, nhưng vẫn chưa phải là người không thông tình đạt lý.

Sau đó bà nhìn con dâu cả phía sau: “Đi, lấy tiền.”

Thôi Tú Vinh run rẩy khóe môi, đó chính là tiền giữ lại cho con trai cả nộp lệ phí đi học.

“Mẹ...”

“Còn không đi! Người đàn ông của cô đã đồng ý rồi, cô vẫn muốn kéo dài hay sao?”

Cuối cùng Thôi Tú Vinh cầm mười lăm đồng đi ra, đây chính là tất cả tiền của nhà bọn họ.

Bà Đường cầm lấy tiền: “Tần Quế Chi, chỗ chúng tôi giờ chỉ có mười lăm đồng, trước tiên cô cầm lấy rồi đưa đứa nhỏ tới bệnh viện, số tiền còn lại thì ngày mai tôi sẽ đưa nốt cho cô sau."

Bạn đang đọc Đoàn Sủng 80: Bé Con Huyền Học Có Không Gian (Dịch) của Vưu Tiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Banhbao00
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.