Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Anh Tông

Tiểu thuyết gốc · 3941 chữ

C2

Trong khu rừng nọ.

Có một thiếu niên tầm 14 15 tuổi đang nằm trên mặt đất. Khắp người chi chít vết thương, những thương tích trên người hăn lớn có lớn nhỏ cỏ nhỏ, có chỗ vết thương còn lộ cả xương nhìn vô cùng ghê rợn. không thể tượng tượng người này đã phải trải qua những điều kinh hoàng gì mới có thể thê thảm như thế được.

Lúc này gã thanh niên bỗng nhúc nhích, đôi mắt mở lớn rồi hét lên từng tiếng thê lương

Không đời nào A AAAAA trẫm không cam tâm. Tên khốn khiếp ta sẽ giết chết ngươi.

Sau khi hét lớn thiếu niên liền phát hiện có điều khác lạ, hắn vội nhìn xung quanh sau đó nhìn khắp cơ thể mình. Sau một hồi ngơ ngác hắn liền cười lớn:

Ha ha ha thế mà lại không chết. Ha ha ha. Mạng ta chưa tận. Đúng là ông trời thấy bất công cho ta nên cho ta một cơ hội để làm lại đây mà.

Thiếu niên kia không ai khác chính là Hắc đế. Sau khi bị đoạt xá hắn liền bị mất ý thức. Sau đó không biết sao lại tỉnh lại trong cánh rừng này. Hắn liền phát hiện mình thế mà lại nhập xác vào một thiếu niên 15 tuổi tên Long. Hắn cũng vì thế mà có ký ức của cỗ thân thể này trước kia.

Long vốn là một đệ tử ngoại môn của Nguyên Anh Tông là tông môn trực thuộc của Nhật Thần Giáo. Trong một lần đi săn yêu thú. Hắn bị đồng môn hãm hại trở thành mồi nhử. Tuy chạy chốn được nhưng vết thương quá nặng không thể qua khỏi.

Lúc Long chết cũng là lúc Hắc Đế nhập vào kế thừa toàn bộ ý thức và thân thể của hắn.

Long "( Hắc Đế lúc này mình gọi là Long)" lúc này sau khi đã làm quen với thân phận mới này liên kiểm tra khắp cơ thể của mình. Chỉ thấy những vết thương chi chít đang dần hồi phục một cách nhanh chóng. Có vết thương miệng mở lớn trông rất ghê rợn lúc này cũng đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy khiến cho Long vô cùng kinh ngạc. Hắn liền kiểm tra tu vi của bản thân. Rõ ràng chỉ là Nhập thể tầng một, đây là cảnh giới thấp nhất trong các cảnh giới của người tu luyện. Làm sao có thể khiến cho thương thế lành lặn nhanh như vậy. Điều này vô cùng tà môn. Long nghĩ mãi mà không ra nguyên do. Có lẽ là quà ông trời đi kèm sau khi hắn nhập hồn hay sao.

Không nghĩ nhiều việc trước mắt của Long là phải trở về tông môn đã vì cũng sắp đến lúc trời tối. Thời điểm mà yêu thú sẽ hoạt động mạnh hơn vơi tu vi của hắn lúc này ở lại là vô cùng nguy hiểm.

Lê lết từng bước ra khỏi khu rừng. Thương thế tuy khôi phục nhanh chóng nhưng hắn vẫn chưa thể đi lại tự nhiên được việc bước đi của hắn vẫn vô cùng khó khăn.

Lúc này tại Thần quốc.

Muôn tâu bệ hạ Nhật Thần giáo và Băng yêu cung đã chấp nhận quy hàng Thần Quốc. Còn lại Hoả Nham thánh tông và Chư Phật quốc vẫn còn vô cùng ngoan cố. Sứ giả của chúng ta ở Hoả hệ thánh tông đã bị giết. Còn Chư Phật quốc vẫn chưa có tình hình cụ thể.

Hắc đế lúc này đang ngồi trên vương toạ. Sau khi nghe tin báo từ thuộc hạ liền hừ lạnh!

Một đám ngoan cố không nắm rõ tình hình .trẫm không thích nói nhiều. Kẻ nào cần phải giết liền giết. Ngươi hãy truyền lệnh của ta cho Băng Yêu cung và Nhật Thần giáo bảo với chúng rằng nếu đã quy hàng thì hãy thể hiện lòng trung thành. Ngay ngày mai ta không muốn xoá tên Hoả Nham Tông và Chư Phật Quốc khỏi đại lục.

2 ngày sau

Tin tức về Hoả Nham tông và Chư Phật quốc bị diệt được truyền khắp nhân đại Lục. Đây cũng là tin tức chấn động thứ hai chỉ sau Việc Hắc đế đột phá thần cảnh. Về phía hoả nham tông toàn tông bị diệt tông môn sau một ngày. Toàn bộ tông môn bị san thành bình địa. Chỉ có thánh nữ Hoả Linh là ôm theo bảo vật chấn giáo chạy chốn nhưng đang bị truy nã gát gao. Việc bị bắt có lẽ chỉ là vấn đề thời gian. Chư phật quốc cũng không khá hơn là bao. Kẻ thì bị bắt kẻ thì bị đày ải. Lúc này Hắc đế đã chính thức thống nhất Nhân Đại Lục..

Tại Nguyên Anh tông:

Một thiếu niên đang ngồi tĩnh toạ trên chiếc giường cũ kỹ. Khuôn mặt của người này rất bình thường là kiểu tướng mạo phổ thông của thanh thiếu niên thường thấy trên khắp đại lục. Nếu để hắn trong một đám đông thì người khác sẽ không mấy chú ý đến kẻ không mấy bắt mắt này. Tuy nhiên lúc này đây ở khắp cơ thể của hắn lại đang chảy ra từng giọt nước đen ngòm. Những giọt nước này tồn đọng lên khắp cơ thể hắn làm cho nước da vốn trắng trẻo của hắn trở nên loang lổ một màu xám đen đầy quỷ dị. Khắp người hắn vốn dĩ đang chi chít sẹo. Nhưng chỉ trong nháy mắt những vết sẹo này đều không cánh mà biến mất.

Kẻ này không ai khác chính là Long. Sau khi trở về tông môn hắn liền một mạch vào phòng để tĩnh toạ tu luyện cho tới tận ngày hôm nay cũng đã được hai ngày. Hắn bắt đầu phát hiện ra cơ thể này vốn là một cơ thể có tiềm chất đặc biệt mà ngay cả hắn của kiếp trước cũng không thể biết nó là loại tiềm chất nào. Chỉ biết với kinh nghiệm tu luyện của mình hắn rất nhanh đã đả thông toàn bộ kinh mạch . Cơ thể đang đẩy toàn bộ tạp chất ra.Những giọt nước đen ban nãy vốn là những thứ chất bẩn do hắn đẩy ra.

Cho tới khi toàn bộ quá trình này hoàn thành hắn không khỏi lại càng kinh ngạc, chân khi của hắn thế mà nhờ vậy đột phá lên một tầm cao mới. Khắp người hắn tinh thần phấn chấn, cơ thể hắn đang râm ran ngứa nóng. Hắn biết đây là dấu hiệu khi một lượng lớn chân khí đang hoà nhập với cơ thể.

Thật sự là kinh dị. Trẫm cũng không hiểu vì sao lại có loại tiềm chất đặc biệt thế này. Kinh lịch cả đời ta trước kia cũng đã từng chỉ điểm không ít kẻ có tiềm chất kinh khủng nhưng đây mới với thân thể này. Chỉ là một cái Nhập Thể tầng một mà lại có thể trạng và tiềm lực biến thái kiểu này thì đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Hắn khẽ lẩm bẩm.

Đây có lẽ cũng là một cái cơ hội của trẫm. Ở kiếp trước trẫm vốn dĩ nhờ một lần cơ duyên mà trở nên mạnh mẽ. Nhưng cũng chính nó là nguyên nhân mà ta trong phút chốc mất tất cả. Cũng chính là vì sự bất cẩn và kiêu ngạo của ta kiếp này ta phải sống thật cẩn thận. Không thể tự dẫm vào vết xe đổ!. Con mắt hắn toả ra một vẻ kiên quyết.

Thân thể của hắn sau khi làm quen với lượng chân khí mới cũng trở nên dần bình thường trở lại. Hắn cũng thử kiểm nhiệm xem thân thể mình có những biến đổi gì liền múa thử một bài quyền cơ bản. Chỉ thấy tay chân của hắn trở nên linh hoạt những chiêu thức trong bài quyền này vốn là chiêu thức vô cùng cơ bản nhưng lại có thể thấy được uy lực thực chiến vô cùng lớn. Vấn đề chắc chắn không nằm ở bài quyền mà là do hắn đã trở nên cường hãn hơn rất nhiều.

Hắn đang đứng trên giường múa quyền. Chân đấm cước đá làm cho không khí phát nên từng tiếng huỳnh huỵch. Nước đen tụ trên người hắn theo chuyển động dữ dội của hắn văng khắp phòng. Làm cho căn phòng càng lúc càng trở nên bẩn thỉu. Nhưng lúc này hắn không hề quan tâm đến việc đó. Hắn chỉ cảm thấy thư thái thoải mái sau khi phát tiết tâm trạng vào bài quyền này. Bỗng một tiếng rắc thanh thúy vang lên. Chiếc giường gỗ vì không chịu nổi áp lực của hắn nên liền bị gẫy làm đôi kéo theo đó hắn cũng chổng võ ngã lăn theo sự sụp đổ của chiếc giường.

Ôi bỏ mẹ rồi:. Từ đống gỗ vụn Long trồi lên vừa phủi bụi gỗ bám trên người vừa chửi thề.

Trẫm lại quên mất đây là giường gỗ. Ta mới chỉ là cái đệ tử ngoại môn của một tông phái nhỏ. Làm sao có được đãi ngộ cao mà có giường chiếu ngon nghẻ mà nằm. Kiểu này mấy hôm nữa ta lại phải ngủ dưới đất mất thôi. Bố nó.!

Bỗng lúc này một giọng nói truyền đến từ cánh cửa phòng:

Mày làm cái gì ầm ầm thế Long. Không chuẩn bị đi lấy linh đan à mà còn làm cái gì thế. Đi nhanh không muộn đến tối còn chưa lấy được . Nhanh tao con đợi.

Ai thế nhỉ. Long lục lọi trong trí nhớ của mình kiếp trước. Hắn biết được đây là Hà một đệ tử ngoại môn vào tông cùng ngày với hắn. Do tính cách khá hợp nhau nên Hà ngẫu nhiên trở thành một trong số ít ỏi những người bạn của Long.

À Hà à! Đợi tao một tý tao qua ngay . Hắn vội vàng đáp. Đúng là hắn vừa quên mất một việc quan trọng hôn nay là ngày phát đan dược của đệ tử ngoại môn. Mỗi tháng một lần nên việc chen chúc nhau dành dật cũng không thể tránh khỏi. Kẻ nào đi muộn bị mất phần cũng là không phải điều hiếm lạ. Hắn thì hay rồi nếu như không có tên này nhắc nhở có khi nghĩ đến việc đi lấy đan dược còn không nghĩ tới. Phải biết hắn kiếp trước đan dược chất thành núi thích thì dùng không thích thì mang đi thưởng nên kiếp này hắn vẫn bị ảo tưởng khá nhiều do mang tư tưởng của kiếp trước. Chỉ khi nhớ ra mình hiện nay địa vị như thế nào hắn mới thấy được việc cần thiết lúc này là phải lấy được những tài nguyên cần thiết cho việc tu luyện cho dù là nhỏ nhất.

Vội vàng tắm rửa thật nhanh rồi vứt gọn mấy đống gỗ mục vào một góc hắn liền thay đồng phục đệ tử ngoại môn. Đây là một bộ trang phục màu nâu có phần nhàu nát. Quần của hắn có phần ngắn so với chiều cao đang phát triển của một thiếu niên 15 tuổi. Áo thì sờn rất nhiều ở phần tay áo và lưng. Đó là do việc hoạt động nhiều để lại. Hiển nhiên ngay từ đầu khi hắn vào tông môn thì vẫn chưa được phát mới lần nào.

Cánh cửa phòng mở ra. Thằng Hà đang đợi ở ngoài. Hắn đang vô thức cầm que gỗ vẽ từng nét nguệch ngoạc trên đất. Hiển nhiên là do chờ thằng bạn quá lâu sinh ra nhàm chán. Thấy Long bước ra hắn liền lầu bầu.:

Mẹ mày ăn cái gì mà lâu thế?! Muộn mẹ rồi đi nhanh kẻo tối cũng không có phần mày.

Nói rồi hắn nhìn vào người Long đánh giá hắn rồi không khỏi ré lên Kinh ngạc.

Mé! thế nào mày đột phá Nhập thể tầng hai rồi. Tao cày sống cày chết. Còn chưa đột phá được mà mày đã đột phá rồi . Đúng là không tin được.

Long chỉ khẽ cười:

Ăn may đó. Tao mấy hôm nay thấy người lạ lạ. Nên thử đột phá, ai mà ngờ nó lại lên. Tao cũng chỉ đành biết chấp nhận chứ sao. Đối với lời cảm thán của thằng Hà này Long cũng chỉ cười cho qua. Chả lẽ hắn nói bố mày là Hắc Đế. Mấy cái cảnh giới này bố mày phá phát một. :))

À thế ra mấy hôm nay trốn kỹ thế là đột phá hả. Chúc mừng cu nhá. Tháng sau tao cũng thử xem chứ mấy hôm nay người tao cũng lạ lạ. Tao tính tháng sau là tao cũng đột phá là vừa. Hà vừa đi vừa nói.

Được đấy đột phá để mà còn đi khoe với thằng Đức. Cu cậu hôm nọ vừa đột phá xong cũng đắc ý lắm. Long nói. Dựa theo ký ức thì Long còn một thằng bạn tên Đức. Là bạn thân của hai thằng. Tháng trước vừa đột phá Nhập thể tầng hai.

Vừa nói cả hai chả mấy chốc đến được khu tập trung của đệ tử ngoại môn. Đây là chỗ sinh hoạt chung. Làm nhiệm vu của tông và phát đan dược cũng đều từ nơi này mà ra.

Chen lấn ít thôi xếp thành hàng nào ai cũng có phần! Một lão già đang ngồi trên bàn trên tay là một chiếc hộp ngọc. Hiển nhiên đan dược là từ chiếc hộp của lão. Đây cũng là một đệ tử ngoại môn lâu năm. Do quá già nên dù tu vi có thể tiến vào nội môn nhưng lão cũng không muốn. Liền thế lão đã trở thành một đệ tử ngoại môn cao cấp đảm nhiệm việc phát đan dược.

Long và Hà đến sau nên xếp hàng sau cùng. Hai thằng vì chờ lâu nên tám chuyện không ngừng. Càng nói Long càng phát hiện ra rằng nói chuyện cùng với thằng này thật sự rất cuốn. Quả nhiên kiếp trước đến giờ để tìm một người nói chuyện đã ghiền như này cũng là một cơ hội ít ỏi. Đến nay gặp được người như này quả nhiên là thú vị.

...

Mày nói tao mới nhớ! Mẹ nó hôm nọ thằng đức hình như bị trưởng lão chập sự nội môn doạ cho ỉa ra quần thật chứ không phải là đồn đâu. Tao hỏi nó chỉ chửi tao chứ không dám nói gì nhiều. Vừa nói Hà vừa cười Ha Ha.

Long cũng phụ hoạ cười theo. Hai thằng được dip cười như được mùa. Đúng là lâu lắm rồi hắn mới có dịp cười tự nhiên như thế này. Cười kiểu không kìm nén được như này đúng là một cảm giác mà không phải muốn có là có được.

Đúng lúc này một tiếng cười lạnh vang lên. Một giọng nói mang theo địch ý được cất lên ngay sau đó:

Ô kìa hai thằng ngu đang nói cái gì mà cười tươi thế. Tao vào nói cùng có được không. Kẻ nói là một thằng mập đầu trọc. Thấy kẻ này Long liền trở nên khắp người đầy sát ý. Đây chính là một trong những kẻ mà đã lừa cho hắn trước kia đi vào rừng trở thành mồi nhử cho yêu thú rồi khiến hắn bị thương bỏ mạng. Đệ tự ngoại môn Nhập thể tầng 4 Hải.

Mày ăn cứt đi con chó: long quát lạnh. không nhớ đến thì thôi chứ chỉ cần nghĩ đến việc bị lừa cho dù chỉ là cái ký ức của thân thể này trước đây cũng đủ làm Long sôi máu rồi. Thằng này cũng chỉ là nhập thể tầng 4 Long cũng định sau này sẽ tìm nó tính sổ. Không nghĩ gặp nó sớm như vậy.

Hiển nhiên bị Long bốp chát thẳng mặt như vậy khiển cho Hải không tài nào chấp nhận được rồi. Hắn không tài nào hiểu nổi. Trước đây thôi mấy ngày trước chẳng phải Long còn rất mực lễ phép hay sao. Đến hôm nay thằng này chửi vào mặt mình như thế khiến cho hắn tức điện. Nếu không phải môn quy cấm đệ tử ngoại môn cấm đánh nhau tại khu tập trung thì hắn đá nhảy vào sống mái với Long rồi. Khuôn mặt trọc lốc của hắn đỏ ửng lên như trái gấc cố kìm nén tức giận hắn trợn mắt nhìn thẳng vào mắt của Long gằn từng chữ:

Cái lưỡi của mày đang ngứa có đúng không thằng chó. Mày có tin là tý nữa BỌN TAO ngắt nó ra khỏi cuống họng của mày không. Cho từ này mày khỏi cần nói nữa.

Hiển nhiên thằng này nhấn mạnh hai chữ "bọn tao " ý đồ rất rõ ràng. Hắn vừa là đe doạ vừa là cảnh báo Long rằng nếu đắc tội hắn Long không chỉ phải chịu sự trả thù từ tên Hải mà con có rất nhiều kẻ sau lưng hắn nữa. Nói trắng ra thì là một đám chó hùa. Kiểu thành phần này ở khắp các tổ chức, thế lực cũng không phải hiếm gì. Đối với Long thì gặp những thằng như này là truyện quá bình thường rồi. Chưa nói đến truyện tu vi của hắn còn kém tên Hải này tận hai tầng. Việc tẩn nhau với gã cũng không phải là dễ dàng gì rồi. Đằng này hắn còn lôi một đám vào. Hiển nhiên hắn bắt Long ngay lập tức đưa ra lựa chọn. Một là nhượng bộ quy hàng hai là hắn sẽ dùng vũ lực bắt long làm điều tương tự.

Nếu là người bình thường có lẽ không ít người sẽ chọn nhượng bộ. Nhưng Long thì khác. Chẳng phải là do kiếp trước hắn là gì cả mà là do hắn vốn luôn chẳng coi mấy lời đe doạ này vào đâu cả. Đúng là dây vào đám này tại thời điểm này là một cục đá cứng thật nhưng là tu luyện giả. Tiềm chất thiên phú có thể kém nhưng cốt khí thì không bao giờ được kém. Đây là thứ mà hắn luôn đặt là kim chỉ nam trong mọi tình huống. Tất nhiên cái gì mà nằm ngoài tầm năng lực của mình thì chết cũng không làm. Nhưng với bọn "chó hùa " này Long tin tưởng bọn này cũng không tính là thứ gì đáng kể. Chỉ khẽ nhìn thằng Hải mập Long càng cười lạnh:

Thế thì tốt thôi về bảo với BỌN MÀY là bố Long của các con vẫn còn nhớ truyện lần trước, đang tính đi tìm đám con bất hiếu này tính sổ đây. Nói rồi hai bàn tay Long vỗ nhẹ lên mặt tên mập ý khiêu khích là quá rõ ràng.

THẰNG CHÓ!. thằng hải hét lớn sau khi hai phát tát "yêu" của Long thì máu điên của hắn nổi lên.

Cánh tay của hắn đang chuẩn bị vung lên, hướng thẳng về phía khuôn mặt đang nhởn nhơ của Long thì bỗng giọng nói già nua the thé của lão già phát đan dược vang lên khiến cho Hải không thể không dừng tay:

Dừng lại! ngươi thật coi đây là nhà của mình sao. Muốn làm gì thì làm, không coi ai ra gì cả. Thằng mập tên của ngươi là gì?!

Lão già kia quát lạnh khiến cho Hải không khỏi phát run. Trong một phút mất bình tĩnh hắn đã suýt phạm phải điều cấm kỵ của đệ tử ngoại môn. Mồ hôi hắn chảy ròng ròng trên chán. Khẽ khom người khoanh tay. Hải hướng về phía lão già kia khom người thật sâu sau đó đáp:

Bẩm ngài. Con là Hải là đệ tử của bên Trúc Công ạ vừa rồi là con không cố ý muốn đùa giỡn một chút thôi ạ mong ngài tha lỗi

.

Ta không muốn thấy tình cảnh như này sảy ra thêm một lần nào nữa. Hôm nay coi như ngươi thức thời biết nhận lỗi. Phạt cảnh cáo hủy bỏ tư cách lấy đan dược của buổi hôm nay. Lần sau còn tái phạm thì chuyện này chắc chắn sẽ không còn là do ta xử lý nữa. Ngươi hiểu không!

Dạ bẩm con biết rồi ạ cảm ơn ngài lượng thứ.

Tên hải sau khi bị hủy bỏ tư cách đan dược liền lạnh lùng bỏ đi, chỉ để lại một cái nhìn đầy oán độc về phía của Long. Hiển nhiên hắn nuốt không trôi cục tức này. Hà từ nãy đến giờ vẫn im lặng bất ngờ lên tiếng:

Mày .... Mày thế mà lại đi đắc tội bọn thằng hải. Điên rồi Long ơi. Thằng anh nó là Thằng Long nó vào trước mình sáu năm. nó.. nó không để yên đâu. Mày hôm nay nhịn một tý thì mất gì đâu sao hôm nay mày dại thế. Vừa nói vừa vì nhìn về phía Long đầy vẻ lo lắng.

Long cũng hiểu cho thằng Hà không trách nó sợ thế được. Tuổi thật của Hắn cũng chỉ mới 15 tuổi bằng tuổi của Long. Nên cái việc Long thách thức thằng Hải là một việc nằm ngoài sức tưởng tượng của tên này. Đối với Hà mà nói Long đang làm một việc ngu xuẩn. Cùng vì trước đây Long và Hà khi thấy đám thằng Hải thì đều khép nép cung kính có thừa. Nên thấy thằng bạn mình khác thường như vậy sao không sợ cơ chứ.

Còn về phía Thằng Long kia mà thằng Hà nói đến thì đây là anh ruột của thằng Hải. Hắn cũng tên là Long chỉ khác họ nên hắn thường gọi theo họ của thằng này là Lê Long. Vào tông môn trước hắn tận sáu năm. Tu vi là nhập thể tầng 7. Là một kẻ cầm đầu một đám máu mặt ở ngoại môn. Đệ tử ngoại môn nơi đây coi đám thằng Lê Long như đám ác bá vậy. Không ít kẻ thấp cổ bé họng bị bọn chúng ức hiếp. Về phần Long thì vì do cùng tên với cái thằng Lê Long này nên vừa vào tông môn chưa lâu đã vào tầm ngắm của tên này. Không ít lần Long bị gây khó dễ. Tiêu biểu là cái lần Long bị bọn chúng lừa vào rừng làm mồi nhử sau đó bỏ không quan tâm sống chết bỏ về tông môn

Bọn chúng vẫn chưa biết Long đã bị đám yêu thú kia giết chết. Nếu không khi gặp Long lần vừa nãy phản ứng của thằng Hải có lẽ sẽ khác

.Nhìn thằng Hà còn đang run vì sợ Long không khỏi cười trừ trấn an:

Mày Lo gì cu . Tao không sợ thì mày sợ cái giề. Cứ về ăn no ngủ kỹ là được bọn nó không làm gì được mình đâu. Tao có cách của tao nên mày yên tâm.

Hà thấy Long nói thế liền nở một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn:

Cách của mày .. cách gì.?!

Cách của tao là tẩn bọn nó trước khi nó kịp tẩn bọn mình.

Vãi l .....

Bạn đang đọc Đồ Vạn Vật sáng tác bởi longma1211
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longma1211
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.