Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật không hổ là Hồ Ly Tinh

Phiên bản Dịch · 1106 chữ

Chương 158: Thật không hổ là Hồ Ly Tinh

Sáng ngày hôm sau, Lâm Thần mở hai mắt ra.

Tiêu Tường Vi nằm tại trong lòng của hắn, ôm lấy cổ của hắn ngủ say.

Đêm qua, bọn hắn là tận 4 giờ sáng mới ngủ.

Lâm Thần không khỏi không cảm khái, Tiêu Tường Vi thật không hổ là Hồ Ly Tinh.

Cúi đầu nhìn lấy mỹ nhân ngủ trong ngực, Lâm Thần trên mặt nở nụ cười.

Nói đến, Lâm Thần vốn là đến Đế Đô giúp Tiêu Tường Vi hành giải quyết vấn đề.

Hiện tại chẳng những vấn đề giải quyết, Tiêu Tường Vi cũng bị hắn "Giải quyết".

Khi lấy được Tiêu Tường Vi, sau đó Lâm Thần trong lòng vẫn là có chút tự hào.

Dạng vưu vật này, quả thực là Nhân Gian Cực Phẩm hiếm có.

Tiêu Tường Vi hiển nhiên còn không có nhanh như vậy tỉnh dậy, Lâm Thần dứt khoát tiếp tục ôm trong ngực mỹ nhân ngủ.

Một mực ngủ đến giữa trưa gần 12 giờ, Lâm Thần cảm giác đến trên mặt có chút ngứa.

Lâm Thần trợn mở con mắt, liền nhìn thấy Tiêu Tường Vi ở trên người hắn, cầm một sợi tóc vẽ trên mặt hắn.

"Lão công, anh dậy rồi à." Tiêu Tường Vi nhoẻn miệng cười.

Đêm qua, Tiêu Tường Vi cũng không biết kêu Lâm Thần bao nhiêu câu lão công, cho nên bây giờ gọi cũng phi thường thuận miệng.

"Còn sớm a." Lâm Thần cười nói.

"Không còn sớm, đều sắp đến 1 giờ chiều."

"Đói rồi hả?" Lâm Thần cười hỏi.

"Có chút." Tiêu Tường Vi gật đầu.

Hoạt động một đêm rồi ngủ trưa không có ăn cái gì, không đói bụng mới là lạ.

"Vậy anh nấu cơm đi." Lâm Thần nói ra.

"Tốt lắm!" Tiêu Tường Vi vui vẻ gật đầu.

Lần trước tại nhà Tần Mộng Lan, Tiêu Tường Vi liền hưởng qua tài nấu ăn của Lâm Thần.

Lúc đó, Tiêu Tường Vi còn có chút hâm mộ Tần Mộng Lan, có bạn trai làm đồ ăn thế mà ăn ngon như vậy.

Về sau, nàng không cần lại hâm mộ Tần Mộng Lan nữa, bởi vì Lâm Thần cũng là bạn trai của nàng.

...

Sau một lát, trong phòng bếp vang lên thanh âm xào rau.

Tiêu Tường Vi đứng đằng sau ôm lấy Lâm Thần, đắc ý nhìn qua âu yếm nam nhân, chỉ cảm thấy thời khắc này Lâm Thần suất khí vô cùng.

"Tốt, cuối cùng cũng xong rồi."

Lâm Thần cùng Tiêu Tường Vi cùng một chỗ bưng đồ ăn rời đi phòng bếp.

Tiêu Tường Vi xới một chén nữa cơm cho Lâm Thần, mới ngồi xuống.

"Nếm thử vị ra ra sao." Lâm Thần

"Ừm."

Tiêu Tường Vi không kịp chờ gắp lên một miếng thịt kho tàu, đưa vào trong miệng, một đôi mắt đẹp trong nháy mắt phát sáng lên.

"Ăn ngon quá lão công!"

"Ăn ngon liền ăn nhiều một chút." Lâm Thần vừa cười vừa nói.

Tiêu Tường Vi bình thường vì bảo trì dáng người, bình thường không ăn cơm, coi như ăn cũng nhiều nhất chỉ ăn non nửa bát.

Nhưng buổi trưa hôm nay, nàng trọn vẹn ăn hai bát cơm, mới hài lòng để bát đũa xuống.

"Em không thể ăn hết, vạn nhất ta trở nên béo, em lo lắng về sau anh sẽ không cần em nữa." Tiêu Tường Vi vừa cười vừa nói.

Lâm Thần cười lắc đầu "Sẽ không sao em ăn chút đồ ăn ấy, đều không đủ năng lượng em tối hôm qua vận động."

Tiêu Tường Vi giật mình, mới hiểu được Lâm Thần nói là có ý gì, không khỏi dùng mị nhãn liếc mắt Lâm Thần một chút.

Sau buổi cơm trưa, hai người cùng một chỗ ngồi xuống phòng khách trên ghế sa lon.

Tiêu Tường Vi nằm trong ngực Lâm Thần, dính cùng một chỗ nói.

"Đế Đô chuyện bên này sau xử lý không sai biệt lắm, anh cũng cần trở lại Giang Hải." Lâm Thần nói ra.

Bất tri bất giác Lâm Thần đã tới Đế Đô hơn mười ngày, xác thực cũng cần phải trở về.

"Nhanh như vậy liền đi a?" Tiêu Tường Vi không nỡ nói.

Nàng mới cùng Lâm Thần xác lập quan hệ, đương nhiên muốn cùng Lâm Thần ở lâu một chút.

Lâm Thần minh bạch ý nghĩ trong lòng Tiêu Tường Vi, cười là nói ". Vậy anh ở chỗ này cùng em mấy hôm rồi mới trở về."

"Ừ" lão công anh thật tốt!" Tiêu Tường Vi vui vẻ hôn Lâm Thần một thanh.

Lâm Thần cười cười, lại nghĩ tới một chuyện khác.

"Lấy hiểu biết của em đối với Tiêu Hùng, trải qua chuyện lần này sau đó, hắn về sau sẽ còn âm thầm nhằm vào em sao?" Lâm Thần hỏi.

Tiêu Tường Vi trầm ngâm một lát, nói ra "Hắn cũng không dám ngỗ nghịch ý của gia gia, mà hắn hiện tại sau mất đi tư cách tranh đoạt người thừa kế Tiêu gia, lại nhằm vào em cũng không có bất kỳ cái gì ý nghĩa."

"Thật sao?" Lâm Thần từ giật giật.

Hắn qua mấy ngày liền rời khỏi Đế Đô, nếu như sau khi hắn rời đi, Tiêu Hùng lại ở sau lưng đối với Tiêu Tường Vi hạ thủ, vậy thì phiền toái

~~~~~~~~~~~~~

Cho nên, tốt nhất phương án giải quyết là, trực tiếp đem uy hiếp ách giết từ trong trứng nước!

"Cái này trước tiên tra một chút động tĩnh Tiêu Hùng, suy nghĩ thêm dùng phương án gì giải quyết."

Lâm Thần tại tâm lý nhanh chóng làm ra một cái quyết định.

Bất quá, Lâm Thần không có đem ý nghĩ này nói cho Tiêu Tường Vi, miễn cho nàng lo lắng.

...

Mấy ngày kế tiếp, Lâm Thần tuyệt đại đa số thời gian đều bồi Tiêu Tường Vi.

Bởi vì biết Lâm Thần tức sắp rời đi, Tiêu Tường Vi phi thường trân quý mỗi một giây đồng hồ ở bên người Lâm Thần, hận không thể cùng Lâm Thần dính tại một chỗ.

Lâm Thần đang bồi Tiêu Tường Vi, đồng thời cũng lợi dụng kỹ thuật Hacker giam sát động tĩnh Tiêu Hùng.

Kết quả đến ngày thứ ba, Lâm Thần biết được một sự tình để hắn kinh ngạc không thôi.

Tiêu Hùng không chuẩn bị đối với động thủ Tiêu Tường Vi, mà là dự định trực tiếp giết chết lão gia tử!

Bạn đang đọc Đô Thị Lặp Lại Ức Lần (Dịch) của phiên việt cao sơn nhất mã bình xuyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quy_da_hanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.