Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết mục ngắn mới ra (Dịch)

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Sóng lớn người nghe nhắn lại.

"Ha ha ha quỳ, dẫn chương trình quá hài hước à"

"Người có chuyện gì buồn, nói ra để mọi người vui vẻ ha ha cầu người anh em kia không lưu lại bóng ma tâm lý."

"Giọng nói của Diệp Thần này nghe quen quen, hắn trước là giờ vàng dẫn chương trình thì phải?"

"Ta cũng thấy vậy, mà sao hắn lại chạy đến làm đẫn chương trình Ánh Trăng Hiểu Lòng Ta"

"Ha ha không quan tâm, vui là được rồi ha ha"

" "

Khác với khung trò chuyện sôi nổi, lúc này người ở đầu dây bên kia có vẻ hơi lúng túng.

Đối phương hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Thần vậy mà lại nói một câu như vậy, có chút bị chấn kinh.

"Khụ khụ khụ" lúc này Diệp Thần cũng ý thức được ta vừa nói câu kia có vẻ quá mức, liền nói, "Dương tiên sinh à, kỳ thật ta là muốn nói cho ngươi, ngươi không vui có lẽ sẽ trở thành những người không thích ngươi niềm vui, mà những cái chân chính thích ngươi, quan tâm ngươi lại bởi vì ngươi không vui mà lo lắng."

"Cho nên, tỉnh lại đi, không cần tự tổn thương mình để kẻ thù sung sướng, bảo trì ngươi vui vẻ, vui vẻ nghênh đón cuộc sống. Mặc dù cuộc sống sẽ cưỡng bạo ngươi, nếu như không thể phản kháng, ngươi liền nằm xuống vui vẻ hưởng thụ đi"

Mới đầu, lúc Diệp Thần giải thích, bên kia điện thoại vị họ Dương cảm xúc rõ ràng hoà hoãn lại, mà khung trò chuyện, người nghe đài cũng nhao nhao vì Diệp Thần cưỡng ép tẩy trắng hô to 666

Nhưng khi Diệp Thần mới nói ra vế sau, trong điện thoại và khung trò chuyện lần nữa xuất hiện ngắn ngủi yên tĩnh

Cuộc sống sẽ cưỡng bạo ngươi, nếu không thể phản kháng, liền nằm xuống vui vẻ hưởng thụ

Mẹ nó đây lài cài phương thức gì

Tất cả mọi người đều nháy mắt bối rối

"Đến từ Dương Vĩ giá trị tiêu cực, 133"

"Đến từ Trương Tam Đức giá trị tiêu cực, 42"

"Đến từ Lý Tứ Hỉ giá trị tiêu cực, 34"

"Đến từ Giả Hữu Đức giá trị tiêu cực, 117"

"Đến từ ..."

"Đậu, dẫn chương trình hôm nay ăn cái gì mà thành thế này, sẽ không xảy vấn đề gì đi"

"Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy dẫn chương trình nói rất có lý sao"

"Chúng ta chẳng phải mỗi ngày đều bị cuộc sống cưỡng bạo à, đã không cách nào phản kháng, như vậy hưởng thụ có vẻ cũng không tệ"

"Vãi thiệt, ta tranh thủ gọi điện cho mấy thằng bạn, làm cho bọn hắn cùng nghe chương trình, dẫn chương trình này thật trâu bò à"

"Đúng dúng đúng, ha ha ha ta dám dánh cược, tiết mục này có Diệp Thần sau này nhất định sẽ trở lên thú vị"

Trong lúc nhất thời, người nghe đài nhao nhao gọi điện thoại cho mấy đứa bạn hay sống về đêm, để bọn hắn tranh thủ thời gian nghe tiết mục

Mà ngoài phòng thu, hai cái nhân viên kỹ thuật Trương Tam Đức và Lý Tứ Hi đang hai mắt nhìn nhau.

"Tình huống này làm sao giờ, tại sao ta cảm thấy Diệp Thần có chút không chịu cầu tiến à"

"Đúng à tại sao có thể nói với người nghe như vậy chứ, vạn nhất người nghe bị kích thích, không gọi nữa làm sao giờ"

"Có cần phải gọi điện cho lãnh đạo xin chỉ thị không"

"Ngươi ngốc à bây giờ là mấy giờ rồi, vạn nhất chọc lãnh đạo không vui, hậu quả ngươi tự gánh chịu được sao hả"

"Vậy cái kia chúng ta để sau đi"

"Ừm để sau đi"

Cùng lúc đó, người đàn ông hói đầu, cũng chính là đài phát thanh phó đài trưởng Giả Hữu Đức lộ ra nụ cười xán lạn "Diệp Thần thằng này đây là tự tìm đường chết, cuối cũng cũng có lý do để sa thải hắn"

"Dẫn chương trình à," sau vài phút yên tĩnh, vị người nghe họ Dương hít một hơi thật sâu, nói "Mặc dù ngươi nói đạo lý ta đều hiểu, nhưng trong thực tế quá khó để thực hiện"

"Cũng phải," Diệp Thần tán đồng, gật gật đầu, "Trong lúc bị cưỡng bạo, bảo trì tâm tạng hưởng thụ, đúng là có chút khó"

Dương Vĩ " "

"Đến từ Dương Vĩ giá trị tiêu cực, 233"

"Đến từ ..."

"Ha ha ha cái dẫn chường trình này quả thực 666 à"

"Đau lòng vị người nghe kia, nếu là ta, đã sớm nổ tung tại chỗ rồi ha ha ha"

Lúc này khán giả cười như điên rồi.

Dẫn chương trình thật quá mức, hắn nói mẹ nó quá thú vị đi

Nhưng mà, hắn nói vậy, giống như thật sự có đạo lý

Ai mẹ nó có thể trong lúc bị cưỡng bạo có thể giữ tâm trạng hưởng thụ à

Đạo lý cũng giống nhau, ai mà khi gặp chuyên không vui vẫn giữ tâm trạng tích cực đây

Đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng thực tế lại rất khó thực hiện

Nhưng mà cũng thật khó cho vị người nghe họ Dương đến bây giờ mà chưa cúp điện thoại "Dẫn chương trình, chẳng lẽ ngươi không hỏi một chút ta đến cùng có chuyện gì sao"

"À đúng rồi" Diệp Thần rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, nhất thời có chút ngại ngùng, hắn cũng không thể nói cho đối phương biết, ta đây là đang giúp mọi người phóng thích năng lượng tiêu cực, đã quên mất chuyện của ngươi đi

"Vậy mời kể chuyên của ngươi đi" Diệp Thần bày ra tư thế giám khảo của mấy chương trình âm nhạc kiếp trước, nói.

"Chuyện là như thế này" trong lúc đối phương nói, Diệp Thần rốt cuộc cũng biết vì sao đối phương không vui.

Sự việc là thế này, vài ngày trước, hắn đến ra mắt cha mẹ người yêu, sau đó nhà gái gọi hết cô dì chú bác lại thêm mấy người trong dòng họ đến cùng xem cái này con rể tương lại.

Người đến rất nhiều người tuổi tác so với hắn nhỏ.

Vốn, tất cả mọi người đều vui vẻ hoà thuận, nhưng trong lúc lẫn nhau chính thức giới thiệu, khi bố bạn gái hắn giới thiệu tên hắn cho thân thích, có một tên thanh niên khoảng 20 tuổi cười phun ra.

"Dương Vĩ ha ha ai lấy cái tên này vậy, còn có người muốn đặt tên là bệnh liệt dương, cần phải trị à" (vĩ đọc lái thành nuy, dương nuy = bệnh liệt dương, vĩ trong vĩ đại)

Trong lúc nhất thời, bốn phía tất cả họ hàng thân thích đều cười lên ha ha

Mà sau khi cười to, tính hình liền lộ ra lúng túng.

Cuối cùng, buổi ra mắt cứ như vậy đầu voi đuôi chuột kết thúc.

Lúc trở về, hắn nhận được điện thoại của bạn gái nói, ba mẹ nàng cảm thấy tên hắn không được, hi vọng có thể đổi một chút.

Đối với yêu cầu của bạn gái, hắn cảm thấy có chút oan ức, tên này là người cha đã mất của hắn đặt theo bồi phận trong gia phả, mặc kệ là đối với cha tôn trọng hay từ tuân thủ theo gia phả, tên cũng không thể tuỳ tiện sửa đổi.

Nghe hắn không muốn đổi tên, bạn gái lộ vẻ không vui, cho rằng trong lòng hắn tên của hắn quan trong hơn so với nàng, sau đó hai người xảy ra mâu thuẫn, đã vài ngày không gặp mặt.

"Khụ khụ, Dương Vĩ tiên sinh à," nghe xong đối phương kể lại, Diệp Thần nói, "Ngươi tính huống này, kỳ thật ta có một người bạn cũng gặp phải, vậy trước ta kể cho người câu chuyện của bạn ta đi"

Bạn đang đọc Đô Thị Dẫn Chương Trình Tha Mạng (Đang Dịch) của Mưu Nghịch Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi isClone12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.