Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tình Nhặt Được Kỳ Ngộ?

Tiểu thuyết gốc · 1274 chữ

1 ngày sau khi con Rồng diệt thôn làng của Long.

Mọi người trên mặt ai cũng mang 1 vẻ buồn rầu không tả được, 1 mảnh tang thương hiện lên phảng phất tại thôn làng này.

1 giọng nói vang lên trong ngôi nhà nhỏ may mắn không bị con Rồng phá hoại “Tại sao cơ chứ, Cha có làm gì đâu mà tại sao Cha lại phải chết!”

“Sinh tử khó tránh, ai rồi cũng phải chết chỉ có chết nhanh hay chết chậm thôi con à, mà cũng ngoại trừ những người tu chân bước 1 chân vào cõi tiên thì khi đó họ mới may mắn miễn cưỡng có cơ hội trường sinh bất lão, nhưng không có nghĩa là bất tử bất diệt” giọng nói ôn nhu thanh khiết nhưng cũng mang trong đó tang thương cất lên.

“Mẹ không căm hận sao, chính nó những con Rồng khốn kiếp đó đã lấy đi sinh mạng quy giá của Cha mà Mẹ làm như không có việc gì sao!” Long quát lớn về phía người Mẹ

Mẹ của Long tên Trần Khải Hồng là 1 người con gái đẹp tuyệt trần mặc dù hiện tại đã có chồng và 2 người con nhưng nét đẹp vẫn hiện rõ trên gương mặt như chưa từng phai đi, lúc này trên gương mặt xinh đẹp đó đang còn rươm rướm nước mắt nghẹn ngào thở hổn hển không nói ra lời, nàng cũng rất căm hận những con Rồng đó nhưng lại không làm được gì chỉ có thể bất lực mà cam chịu.

1 bên có 1 cô gái nhỏ nhắn, gương mặt tròn trịa, trông rất dễ thương nhìn vào không khỏi muốn “đi tù” mở miệng hỏi “Cha của con đâu rồi hả Mẹ, anh trai?” Giọng nói mang theo 1 tia hồn nhiên không tả được, cô gái nhỏ này là em gái của Long tên Nguyễn Linh Nhi hiện tại đã 8 tuổi có hơn

“Cha,Cha” Long ấp úng không muốn nói vì sợ làm tổn thương cô em gái dễ thương này

“Cha con đã đi đến 1 nơi tuyệt đẹp rồi con đừng có lo” Trần Khải Hồng nghẹn nghào nói mang theo 1 tia ấm ức

“Thật sao hả Mẹ, thế khi nào Cha mới về vậy” Linh Nhi hồn nhiên hỏi

“Mẹ cũng không biết nhưng con yên tâm Cha con nhất định sẽ trở lại thôi”

“Đúng rồi đấy Linh Nhi, em cứ yên tâm” Long trên gương mặt nghiêm túc nói.

Sau 1 hồi nói chuyện hàn huyên với Mẹ và Em Gái thì Long quyết định ra ngoài để trợ giúp những người trong thôn xây dựng lại nhà cửa sau vụ việc kinh hoàng ngày hôm qua.

Sắc trời tối dần, Long trở về nhà thấy Linh Nhi đang nô đùa cùng Mẹ thì cũng thở dài 1 hơi sau đó bước vào nhà đi tắm sinh hoạt như mọi khi chỉ là lần này không còn có 1 người tắm cùng Long hằng ngày rồi cùng Long đi ngủ.

Nửa đêm là lúc mà ai cũng đã ngủ rồi, Long nghe thấy tiếng thút thít bên phòng Mẹ thì Long đã hiểu lý do, Long nắm chặt nắm đấm miệng lẩm bẩm thề “Ta sẽ giết hết tất cả bọn ngươi lũ Rồng khốn kiếp”, 1 lúc sau Long bật dậy đi vệ sinh

Long đi 1 mạch ra ngoài nhưng bỗng dưng có thứ gì đó như đang kêu gọi cậu trong căn phòng của người Cha đã khuất, cậu tò mò đi vào bên trong, di chuyển theo trực giác thứ đã lôi kéo cậu vào đây

Tìm được 1 lúc thì cậu thấy 1 cánh cửa nhỏ dưới đất nền của ngôi nhà, Long hiếu kỳ mở cánh cửa lên nhưng cánh cửa rất nặng làm Long phải mất 1 thời gian mới mở lên được

Mở cánh cửa lên, đập vào mắt Long là 1 cái rương màu đen trông rất huyền bí và hắc ám, Long vội vàng cúi xuống dùng hết sức lực bê cái rương lên.

Sau khi đã bê được cái rương lên Long tò mò mở chiếc rương ra nhưng không được, Long phát hiện nó đã bị khoá không thể nào mở được làm Long có chút bực tức bởi cậu tốn bao nhiêu thời gian và sức lực để đem chiếc rương này ra mà giờ lại không mở được, cậu vung mạnh tay lên trời bực tức bỗng 1 trong những ngón tay của cậu vướng phải sợi dây chuyền cậu đang đeo làm nó siết chặt vào cổ làm cậu đau điếng muốn hét lên

Long nhìn xuống dưới chiếc vòng cổ bỗng nhiên nhớ ra chiếc vòng cổ này là 1 chiếc chìa khoá bằng đồng mà lúc nhỏ Cha cậu cho cậu nhưng Long không biết nó để làm gì

Tự nhiên bây giờ cậu lại biết nó để làm gì rồi, Long không nhanh không vội lấy chiếc cởi chiếc dây chuyền là sau đó nhẹ nhàng đưa chìa khoá vào đúng lỗ ổ khoá của cái rương rồi xoay 1 cái

Cạch

1 tiếng “Cạch” vang lên làm Long không khỏi mừng rỡ bởi cái rườn này đã mở được ra rồi, cậu ghé mắt vào trong cái rương nhìn cẩn thận từng đồ vật trong đó.

Hiện tại trước mắt cậu là 1 đống đồ vật không rõ là gì cậu cầm từng thứ lên đánh giá trong đó thứ làm cậu rung động nhất là 1 thanh trường kiếm, thân kiếm thon dài bên trên còn có 1 hàng chữ nhỏ rất khó nhìn thấy nếu không nhìn kỹ “Sát Long Kiếm”, sắc bén lấp lánh lên nhìn vào làm cho người ta sinh ra 1 loại cảm giác run sợ cứ như thể nó đã chém vào người của mình, chuôi kiếm mảnh khảnh nhưng được điêu khắc trông rất tỉ mỉ hình 1 cái đầu rồng hùng vĩ màu vàng như đang nhìn chằm chằm vào người nhìn nó.

Long cầm than kiếm lên, nó rất nhẹ không như cậu tưởng tượng là sẽ rất nặng mà còn rất vừa tay cậu như thể nó sinh ra là dành cho Long vậy, bỗng Long run nhẹ người 1 cái, có 1 luồng sức mạnh từ thanh kiếm chạy vào người cậu làm Long có chút giật mình nhưng rất nhanh lại thấy rất thoải mái như ngâm suối nước nóng vậy.

Bên cạnh thanh kiếm là 1 cuộn giấy viết, Long cũng hiếu kỳ mà mở ra, lúc mở ra thì Long chẳng thấy bất cứ chữ gì ở trong cuộn giấy mà chỉ có 1 màu đen tuyền hắc ám,

“Xoẹt” 1 tiếng có 1 thứ gì đó đi vào não bộ của cậu giống như luồng sức mạnh lúc cậu cầm thanh kiếm kia nhưng tốc độ khủng khiếp hơn nhiều

1 lúc sau

“Thì ra là vậy, thì ra là vậy cái thế giới này cũng không khỏi quá rộng lớn đi, ta cứ nghĩ trong miệng Mẹ nói Tiên chỉ là trấn an ta mà thôi, không ngờ lại có thật” Long hưng phấn nói

Tại lúc cậu tiếp thu luồng kiến thức đó cậu được biết chỉ cần Tu Tiên liền có thể giết được Rồng nhưng Tu Tiên rất khó nên ít ai biết đến

“Được lắm tử giờ ta sẽ bắt đầu con đường Tu Tiên của ta” Long lẩm bẩm nói

Nhưng rồi cậu nhận ra cậu phải làm cách nào mới có thể Tu Tiên được đây.

Bạn đang đọc Đồ Long Ký sáng tác bởi TàTuTuTiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TàTuTuTiên
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.