Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

10p230

Phiên bản Dịch · 1614 chữ

Đinh Trường Sinh có thể nói là một ngày như ngựa chạy không ngừng nghỉ, vừa mới đến Hồ Châu, còn chưa kịp ăn cơm, thì Lý Thiết Cương gọi điện thoại kêu trở về.

– Đầu lĩnh, anh trở về, văn phòng gọi điện thoại đến đây nhiều lần, hỏi anh trở về chưa, giống như là lãnh đạo có chuyện gấp muốn tìm anh đấy…

Triệu Lỵ gặp Đinh Trường Sinh tiến đến, nói.

Đinh Trường Sinh lấy hơi nói:

– Tôi biết rồi, cho tôi chút nước uống nghỉ thở cái đã, rồi đến gặp lãnh đạo đưa tin.

Đinh Trường Sinh bưng lấy chén trà rồi đi đến phòng làm việc của Lý Thiết Cương, mồ hôi trên trán còn chưa có lau sạch sẽ.

– Nhanh như vậy trở về rồi à, đến đây ngồi xuống lấy hơi chút đi…

Lý Thiết Cương còn tự đưa cho Đinh Trường Sinh cái khăn lông.

– Lãnh đạo, chuyện gì vậy? Có phải vụ án Chu Bội Quân có tiến triển mới?

Đinh Trường Sinh hỏi, nhưng là nghĩ lại không đúng, nếu vụ án Chu Bội Quân có tiến triển mới, Lưu Chấn Đông dám không nói cho mình biết sao?

– Không phải là vụ án Chu Bội Quân, mà là sự tình của cậu, buổi sáng ba vợ của cậu tới tìm tôi, cùng tôi nói chuyện một việc, tôi thấy rất hợp lý, cho nên bây giờ muốn thương lượng một chút về vấn đề cậu nhậm chức.

Lý Thiết Cương nói.

– Vấn đề nhậm chức?

Đinh Trường Sinh sửng sốt.

– Đúng, hơn nữa chuyện này tôi đã cùng Lương bí thư thông qua, ông ta tán thành ý định của tôi, hiện tại thế cục Hồ Châu rất phức tạp, công tác kỷ ủy của thành phố Hồ Châu tôi không hài lòng, vốn là muốn đem cậu phóng tới nhâm chức ở kỷ ủy thành phố Hồ Châu, nhưng là Lương bí thư lo lắng vấn đề tuổi tác của cậu vẫn còn trẻ sẽ dẫn đến phiền toái cho cậu, cho nên, tạm thời hạ thấp xuống một chút, đem cậu phóng tới viện kiểm sát làm trưởng phòng chống tham nhũng, sẽ là phó kiểm soát trưởng kiêm nhiệm trưởng phòng chống tham, cậu có dám đi?

Lý Thiết Cương hỏi.

– Hồ Châu?

– Đó là đương nhiên, chứ cứ ở tại Giang Đô, cậu có thể làm án ở Hồ Châu sao?

Lý Thiết Cương nói.

– Um… Hồ Châu tại kiểm soát viện làm trưởng phòng chống tham nhũng cũng được, bất quá cháu vẫn là có khuynh hướng muốn công tác tại kỷ ủy tỉnh, dù sao tại kỷ ủy thì chú vẫn có thể lãnh đạo trực tiếp cháu, còn viện kiểm sát, trên đầu là kiểm soát viện tỉnh a…

Đinh Trường Sinh lo lắng nói.

– Tôi minh bạch ý tứ của cậu, hãy yên tâm, làm trưởng phòng chống tham nhũng sẽ không có người lãnh đạo nào động tới cậu, cậu cứ an tâm làm sự tình tại Hồ Châu cho tốt, đem lấy những người làm không đúng đào ra cho tôi, đây sẽ là thành tích lớn nhất của cậu, còn có, hiện tại phía trên đang tiến hành cải cách tư pháp, phía trên cũng đang muốn đem lực lượng phòng chống tham nhũng nhập vào với kỷ ủy, này nếu điều này thực hiện thì cậu vẫn có có khả năng công tác ở kỷ ủy, cho nên, trước cậu không cần lo đến việc này, cứ đem sự tình trước mắt làm tốt.

Lý Thiết Cương nói.

– Cháu hiểu rồi…

Đinh Trường Sinh gật gật đầu nói.

– Cậu bây giờ cấp bậc là cấp huyện, đi xuống vẫn là cấp huyện, cấp bậc không thay đổi, tôi thực coi trọng cậu đấy, vốn là tôi muốn lúc đi sẽ mang theo cậu cùng đến Bắc Kinh, trước mắt nhìn đến, cậu phải chờ một đoạn thời gian rồi.

Lý Thiết Cương vẽ ra một cái bánh ngọt cho Đinh Trường Sinh, vô luận này cái bánh này có thật hay không, Đinh Trường Sinh trước mắt vẫn không có để ý tới.

– Vậy nếu cháu đi xuống, thì ai sẽ tiếp nhận vụ án Chu Bội Quân này?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– À… thiếu chút nữa đã quên rồi, cậu đi xuống là tạm giữ chức, cho nên những sự tình khác có quan hệ vẫn là ở tại tỉnh kỷ ủy, cái chức vụ chủ nhiệm truy nã tội phạm nước ngoài tôi sẽ để trống, nhưng vụ án Chu Bội Quân cũng là do cậu phụ trách, dĩ nhiên, đây là thời điểm tồi còn ở tại tỉnh Trung Nam, nếu tôi ly khai khỏi tỉnh Trung Nam, lãnh đạo kế tiếp sẽ an bài như thế nào, thì tôi không thể biết được…

Lý Thiết Cương nói.

– Lý bí thư, chú thật phải đi sao?

Đinh Trường Sinh hỏi.

Lý Thiết Cương lắc đầu, nói:

– Vốn là tôi không thuộc về nơi này, nếu cứ ở lại nơi này mà không đi, thì sẽ có không biết bao nhiêu người hàm răng ngứa, cho nên, chỉ cần là trung ương có lệnh, tôi liền rời khỏi, đây là vấn đề không thể tránh né.

Đinh Trường Sinh gật đầu, không nói gì…

Lý Thiết Cương như là cảm thấy được cảm xúc của Đinh Trường Sinh, nói:

– Trường Sinh, chuyện chống thành phần thối nát là không có phần kết, chỉ cần là người có tồn tại, thì sẽ có thành phần thối nát, cơ chế của chúng ta trước mắt, vẫn chưa đủ để có thể loại trừ tận gốc, cho nên chuyện này cậu cũng phải thực thi cho thật khéo léo, nhất là cậu chỉ có một mình tại Hồ Châu…

Đinh Trường Sinh quay trở lại văn phòng, bắt đầu thu thập đồ đạc của mình, hắn cũng không có thông báo cho người cùng văn phòng biết hướng đi của mình, dù sao vụ án Chu Bội Quân vẫn là chính mình phụ trách, cứ để bọn họ tiếp tục làm là được.

– Chủ nhiệm, muốn đi đâu vậy?

Triệu Lỵ tiến đến hỏi.

Đinh Trường Sinh vừa muốn nói, thì điện thoại di động vang lên, vừa nhìn là Lương Khả Ý gọi đến, Đinh Trường Sinh liền mắt ra hiệu cho Triệu lỵ, Triệu Lỵ hiểu ý, xoay người đóng cửa lại đi ra ngoài.

– A lô… Chị à, có chỉ thị gì?

– Miệng lúc nào cũng chế nhạo chị đúng không, làm lãnh đạo mà còn làm khó dễ, này… tại tỉnh thành công tác tốt như vậy, em không thành thật ở lại, mà muốn đi xuống địa phương nhận công tác là làm sao? Ngứa da đầu hả?

Lương Khả Ý hỏi.

– Ai… em cũng đâu có muốn, nhưng lãnh đạo muốn thì phải làm sao đây? Đúng rồi, trong chuyện này còn có công lao lão gia tử nhà chị đấy, lãnh đạo vừa mới tìm em nói qua kìa, nói là đã được lão gia tử của nhà chị cho phép, chị nói em có thể không đi sao? Không đi không phải là kháng chỉ sao?

Đinh Trường Sinh nói đùa.

– Được rồi, chớ nhiều lời… tìm một chỗ, đi ra ăn một bữa cơm đi a, chị muốn trao đổi một chút, như thế nào đây? À… ngày mai lúc nào thì đi vậy?

Lương Khả Ý hỏi.

– Có ý tứ gì?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Có ý tứ gì? Chị còn có thể có ý tứ gì a, đương nhiên là chị sẽ đưa em đi, em tưởng rằng cái chức quan này lớn bực nào, còn muốn chủ nhiệm phòng cán bộ tỉnh đưa em đi à?

Lương Khả Ý nói.

Đinh Trường Sinh cười nói:

– Đúng vậy a, quan nhỏ như vậy, mà lại còn cần chị đưa đi một chuyến ư, không có khả năng là chị chủ động yêu cầu sao, vậy được, bữa cơm này em mời, đi đâu, chị cứ chọn lựa địa phương, sau đó đem địa chỉ phát cho em, đến lúc đó gặp…

– Được rồi… đợi một chút chị gửi địa chỉ, đến lúc đó gặp.

Lương Khả Ý nói xong liền cúp điện thoại.

Cúp điện thoại, Lương Khả Ý nhìn về phía Lương Văn Tường, hỏi:

– Làm sao lập tức phát hắn đi xuống dưới như vậy? Hắn không phải là đang tra vụ án Chu Bội Quân sao?

– Đây là chủ ý của Lý Thiết Cương, không phải là chủ ý của ba, hơn nữa Lý Thiết Cương nói hiện tại tình hình chính trị Hồ Châu xuất hiện vấn đề, Đinh Trường Sinh đầu cá nheo này là đưa xướng để quấy đục nước lên, ba có thể không đáp ứng sao?

Lương Văn Tường hỏi.

– Nhưng ba cũng biết, An Tĩnh tại Hồ Châu bày ra một cái sạp lớn như vậy, theo con được biết, Chu Hồng Kỳ cùng Đinh Trường Sinh quan hệ cũng không tệ lắm, các người không sợ Đinh Trường Sinh sẽ mặc kệ mọi việc không quản đến sao, nếu như là vậy, còn không bằng đừng có phái hắn đi đâu.

Lương Khả Ý nói.

Lương Văn Tường liền mắt nhìn con gái, nhàn nhạt nói:

– Ba tuy rằng cùng Đinh Trường Sinh tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng nhân phẩm của hắn, ba vẫn là tin được…

Bạn đang đọc Đinh Nhị Cẩu liệp diễm của Điếu Nhân Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phu.duong2801
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.