Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

80- hồn viên mãn

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Vương Khải mua vài bộ quần áo, một số tài liệu để chú tạo tinh giới, đồng thời tìm hiểu một chút hắn hiện tại đang ở vị trí nào.

Còn vấn đề tiền ở đâu, Vương Khải vừa rồi độn thổ tiện tay lấy không ít khoáng mạch, đem những đồ chơi này bán ra hắn lại thành có tiền.

Đối với hắn hiện tại mà nói, chút tiền này không đáng để vào mắt.

Sau khi biết được mình cách vị trí Loạn hải vậy mà mấy gần vạn cây số, hơn nữa nơi này còn nằm dưới sự cai quản của Việt quốc, Vương Khải cũng có chút ngốc.

Không nghĩ tới hắn chạy chạy vậy mà đi xa như vậy, cái này còn có người tìm được Vương Khải nguyện chắp tay chịu trói.

‘Việt quốc sao, nghe nói nơi này đối với võ giả tán tu rất hữu hảo, chính sách cai trị cũng không quá khắc nghiệt’

Vương Khải vuốt cằm trầm tư suy nghĩ, hắn hiện tại đã thành công lĩnh ngộ hỏa hệ pháp tắc, chiến lực có chất biến tăng lên.

Hiện tại cũng là lúc nên tìm kiếm tài nguyên, chuẩn bị cho đột phá cấp 7.

Mặc dù nói vậy nhưng Vương Khải hiện tại còn không quá gấp gáp, luyện thể cùng luyện võ đều đã viên mãn, nhưng luyện hồn hắn còn chỉ mới tiểu thành đâu, thời gian còn rất dư giả.

Vương Khải chính hắn cũng không biết sau khi luyện hồn nhất đạo viên mãn sẽ gây ra động tính gì hay không, nhưng vì chắc chắn hắn còn cần phải tìm tới một nơi mới để tiếp tục bế quan.

Tìm được một nơi hẻo lánh vắng người, hơn nữa cách nơi này cũng không quá xa, Vương Khải lại bắt đầu công cuộc bế quan.

Khác vừa nãy bế quan, lần này hắn hoàn toàn là hai mắt tối đen dò đường, không biết phía trước sẽ có nguy hiểm gì.

Vì thế trước khi bế quan hắn còn cần chuẩn bị không ít đan dược cùng một số thủ đoạn.

Mất gần 2 năm chạy khắp nơi, tiêu hao không biết bao nhiêu tài nguyên, cuối cùng Vương Khải cũng đã chuẩn bị đầy đủ thủ đoạn để bế quan.

Từ tinh giới lấy ra một cái trận bàn, Vương Khải rót võ lực vào trận bàn khiến trận bàn sáng lên.

Chớp mắt một đạo ánh sáng bọc lấy cơ thể Vương Khải, chờ ánh sáng biến mất Vương Khải cũng theo đó không thấy.

Đây là hắn dựa vào kiến thức của bản thân cùng ký ức trước đây sáng tạo ra truyền tống trận bàn, chỉ cần rót vào năng lượng liền có thể đem người truyền tống tới vị trí đã được thiết lập từ trước.

Vương Khải xuất hiện ở một cái động phủ, nơi này tất cả đồ dùng đều đã được sắp xếp gọn gàng, chỉ cần có người tới ở liền có thể.

Do lần này bế quan không biết bao nhiêu thời gian, vì thế động phủ lần này được Vương Khải chăm chú chế tạo.

Cả động phủ đều là do thiên tài địa bảo tạo thành, độ cứng có thể chịu võ giả cấp 6 liên tục tấn công mà không hề hấn.

Bên trong còn ẩn chứa lượng lớn trận văn, đồ dày đủ khiến người nhìn vào cũng tê cả da đầu.

Những trận văn này ngoài một số công dụng quen thuộc ra, lần này Vương Khải chăm chú tập trung vào một thuộc tính, chính là tự bảo.

Phải! Chính là tự bạo!

Chỉ cần Vương Khải khi nào cảm giác nơi này không còn an toàn nữa hắn sẽ rời đi, nhưng nơi này so với động phủ trước đó rắn chắc không phải 1 điểm nửa điểm, dù là hắn cũng không thể trong thời gian ngắn phá hủy.

Vậy thì động phủ này phải xử lý thế nào? Chẳng lẽ để đó mong người khác không tìm thấy?

Không thể nào? Vương Khải tuyệt không phải là loại người chờ đợi vào may mắn, vì thế hắn trực tiếp soạn một đoạn chương trình.

Chỉ khi nào hắn kích hoạt đoạn chương trình này, bất kỳ người nào khác đi vào động phủ này đều sẽ khích hoạt chế độ tự bạo.

Vương Khải có tỉ mỉ tính toán ra, dù là lấy lực phòng ngự của hắn hiện tại tăng lên gấp mấy lần cũng không thoát khỏi số phận thân tử đạo tiêu.

Tin tường dù cho võ giả cấp 7 ăn một cái tự bạo này, dù cho không chết cũng tuyệt không dễ chịu gì.

Hơn nữa nơi này còn được Vương Khải xem như kho dự trữ tài nguyên, nếu sau này hắn không kiếm đủ tài nguyên liền có thể tháo dỡ động phủ này, đem đi đổi tài nguyên.

Sau khi kiểm tra lại một lần, xác nhận không có vấn đề gì Vương Khải lúc này mới bắt đầu công cuộc bế quan.

Hắn đầu tiên nghĩ tới là môn công pháp hóa linh thành thành đan, hóa đan thành anh quái lạ ở chủ thế giới.

Vì cái mạng nhỏ của bản thân, mặc dù chắc chắn tu luyện tầng đầu tiên không có nguy hiểm gì nhưng Vương Khải vẫn sáng tạo một môn bí thuật.

Phân hồn thuật

Phân hồn thuật là một môn thuật pháp cực kỳ thâm ảo, Vương Khải tốn hơn mấy tháng, thử nghiệm bao nhiêu lần mới sáng tạo ra.

Tiêu hao tài nguyên cùng tinh lực khổng lồ người bình thường khó mà tưởng tượng, may mắn cuối cùng cũng hoàn thành được thuật này.

Dù là hắn trong quá trình sáng tạo môn bí thuật này cũng cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng, gặp không ít trắc trở.

Đây là một môn bí thuật cho phép người tu luyện có thể cắt chém một phần linh hồn của mình, hóa thành một linh hồn phụ khác, do linh hồn chủ điều khiển cùng thao túng.

Cũng vì hiệu quả nghịch thiên của nó nên Vương Khải mới cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng, nếu không phải hắn trong quá trình nghiên cứu nhiều lần xuất hiện linh cảm, nếu không bí thuật này còn phải đẩy lại thời gian mấy năm nữa mới có thể xuất thế.

Có môn bí thuật này, Vương Khải cũng có thể to gan bắt đầu sáng tạo linh hồn bí thuật.

Khuyết điểm duy nhất chính là mỗi lần chia tách một phần linh hồn đều sẽ suy yếu một đoạn thời gian, đồng thời phải hứng chịu nỗi đau so với toàn thân nứt vỡ càng thêm đáng sợ gấp trăm lần, ngàn lần.

Dù là Vương Khải đối với đau đớn gần như không tồn tại cảm giác, bị một phát như vậy cũng không nhịn được hét thảm.

Phải biết dù cho hắn hiện tại nhục thân bị người từng chút nghiền nát, giày vò tới chết cũng không nhíu mày một chút.

Bời vì trên phương diện nhục thân đau đớn có rất nhiều cách để thoát khỏi cảm giác đau đớn, Vương Khải đương nhiên cũng có không ít thủ đoạn.

Nhưng phương diện linh hồn là không có cách mưu lợi, dù ngươi đối với đau đớn đã chết lặng bị một phát như vậy cũng phải kêu thảm.

Cùng từ bí thuật này Vương Khải khai sáng không ít linh hồn bí thuật khác, cam đoan chỉ cần dính chiêu dù là đại la kim tiên đến cũng phải kêu thảm.

Ân! Với điều kiện là hắn có thể đối với linh hồn của đại la kim tiên cảnh cường giả sinh ra thương tổn, đến bị thương còn không làm được coi như thủ đoạn đáng sợ tới đâu cũng vô dụng.

Vương Khải trước đó đã chia cắt ra ba bộ linh hồn thể, vì thế hiện tại có thể trực tiếp bắt đầu vào thí nghiệm.

Bộ linh hồn phân thân đầu tiên rất nhanh luyện thành công pháp, cả người hóa thành một viên câu, phía trên còn ẩn chứa không ít hoa văn.

Vương Khải thấy thế có chút hứng thú, vội quan sát những hoa văn trên viên cầu.

Càng xem hai mắt của Vương Khải càng sáng, cuối cùng hắn không nhịn được cười to.

Không nghĩ tới hóa đan pháp lại còn cất chứa bí mật, cung cấp cho hắn không ít chỗ tốt.

Những hoa văn kia chính tất cả đều là linh hồn mật văn, mỗi một người đều có một văn tự khác nhau, không ai giống ai.

Vương Khải từ mật văn kia có thể quan sát ra được linh hồn của bản thân có chỗ nào thiếu hụt, từ đó hắn có thể tìm biện pháp hoàn thiện biến linh hồn của bản thân trở nên hoàn mỹ.

Vương Khải bắt đầu nếm thử, viên cầu đang không ngừng xoay tròn với một quỹ tích nhìn như ngẫu nhiên nhưng lại ẩn chứa không biết tri thức.

Không đúng, phải nên là như vậy.

Vậy mà không được, là trình tự này xuất hiện vấn đề sao?

Cứ như vậy, Vương Khải chìm đắm trong nghiên cứu linh hồn phương diện, không để ý thời gian trôi qua.

Thất bại, làm lại; Thất bại, làm lại; Lại thất bại,….

Trải qua không biết bao nhiêu vòng tuần hoàn như vậy, cuối cùng viên cầu không chịu dựng được áp lực, nổ tung.

Cảm thụ đầu óc truyền tới nhói nhói, Vương Khải không thể không ngừng lại.

Sau mấy ngày nghỉ ngơi, hắn lần nữa chìm đắm trong thử nghiệm, phương diện linh hồn dần dần thành hình.

Năm qua năm, chẳng mấy chốc đã trôi qua hơn chục năm.

Dưới mặt đất vạn mét sâu, Vương Khải lúc này đang nhắm mắt tu luyện, cả người lơ lửng trên không trung.

Bên trong linh hồn, một viên cầu lộng lẫy hoa văn đang lẳng lặng lơ lửng trong não hải.

Đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ phát ra.

Răng rắc!

Răng rắc!

Âm thành này nghe cứ như có đồ vật gì muốn phá vỡ vỏ trứng mà ra, chuẩn bị nghênh đón tân sinh.

Viên cầu đúng lúc này cũng xuất hiện một vài vết nứt nho nhỏ, âm thanh càng ngày càng rõ ràng, vết nứt cũng theo đó ngày càng mở rộng.

Oanh

Đúng lúc này, trong đầu như xuất hiện một vụ nổ nhỏ, chấn cho đầu óc Vương Khải có chút đơ máy.

Viên kim đan bị vỡ thành nhiều mảnh, để lộ bên trong một hài nhi tí hon, bộ dáng không khác gì Vương Khải hiện tại.

Một cỗ thanh lương chí ý quét sạch đầu óc Vương Khải, cả người hắn như cảm giác thăng hoa.

Đúng lúc này, những viên mảnh kim đan bị quá vỡ đột nhiên bay tới, đâm thẳng vào hài nhi Vương Khải.

Những mảnh vỡ này đâm vào liền trực tiếp biến mất, không đối với hài nhi gây ra chút tổn thương nào.

Ngược lại, theo mảnh vỡ bắn vào càng nhiều, hài nhi dùng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường biến lớn, ngũ quan cũng dần trở nên rõ ràng, khí tức càng thêm ổn định.

Chờ khí tức trên người ổn định lại, hài nhi lúc này mới từ từ mở mắt.

Vương Khải lúc này cũng làm ra hành động tương tự, một đạo quang mang bao phủ lấy hai mắt của hắn, khiến hắn nhìn qua như thần tiên hạ phàm.

‘Cuối cùng cũng thành công’

Âm thầm thở dài một tiếng, Vương Khải lúc này mới từ từ đứng thẳng.

Luyện hồn chi đạo, thành!

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.