Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

76- Cùng lão giả gặp mặt

Tiểu thuyết gốc · 2057 chữ

‘Cái gì, ngươi muốn cùng gia gia ta gặp mặt’ Cửu công chúa có chút kinh ngạc nhìn Vương Khải, không nghĩ tới đối phương lại đưa ra yêu cầu kỳ quái như vậy.

‘Ân, ta cùng gia gia ngươi có một số chuyện cần giải quyết, nhưng hắn nhìn như quên mất có chuyện này, vì thế ta cần cùng hắn gặp mặt’

Vương Khải nghiêm túc gật đầu, thành thật trả lời.

Cửu công chúa ban đầu có muốn từ chối, nhưng nàng đột nhiên nhớ tới, đối phương mấy ngày trước hình như còn mới đưa mình một bản trân quý linh hồn bí thuật.

Nghĩ nghĩ cuối cùng nàng vẫn đáp ứng, nhưng vẫn không quên nói một câu:

‘Tốt a, ta sẽ thử xem, nhưng ta cũng không chắc chắn gia gia sẽ cùng ngươi gặp mặt’

‘Tốt, cảm tạ’

‘Không có chuyện gì, xem trả lại ân tình ngươi cho ta linh hồn bí thuật đi’

Cửu công chúa có chút khoát khoát tay, không dám nhận lời cảm tạ của Vương Khải.

Đúng lúc này, nàng nhớ tới điều gì, thần sắc có chút xoắn xuýt.

Vương Khải thấy thế có chút bất ngờ, mở miệng hỏi:

‘Làm sao? Có chuyện gì không tiện nữa hay sao? Có chuyện gì có nói ra, ta cùng nhị ca ngươi cùng nhau nghĩ cách giải quyết’

‘Không, không có gì. Chằng qua ta muốn hỏi, loại linh hồn bí tịch này ngươi còn có sao?’

Dường như sợ bị người hiểu lầm, nàng mới bồi thêm một câu:

‘Không phải ta muốn đòi hỏi, chúng ta có thể trao đổi, ngươi muốn cái gì cứ việc nói ra’

‘Ồ, ngươi dường như đối phương diện này cảm giác rất hứng thú’

‘Không, ta chẳng qua cảm giác bản thân hình như đối với loại bí thuật này rất có thiên phú. Ngươi biết không, ta chẳng qua là tốn 5 ngày liền có thể nhập môn, đối là những công pháp chỉ sợ ngắn nhất cũng là 1 tuần’

Vương Khải nghe vậy cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tiểu cô nương này vậy mà đối với linh hồn phương diện có một chút thiên phú.

‘Nếu đúng như lời ngươi nói, ngươi quả thật đối với phương diện có chút thiên phú’

‘Ân, ân, ta đã nói rồi’ Được người công nhận thiên phú, cửu công chúa có chút kích động, thần sắc tràn đầy hưng phấn.

‘Nhưng ngươi lấy cái gì cùng ta trao đổi, phải biết linh hồn võ học so với võ học bình thường quý giá gấp mấy lần nha’

‘Không quan hệ, chỉ cần ngươi muốn cái gì cũng có thể nói ra, ta tự sẽ có cách’

Nghe được tiểu cô nương tự tin như vậy, Vương Khải cũng có chút hứng thú.

Ban đầu hắn còn tính xong chuyện này có thể đưa tiểu cô nương này một môn công pháp luyện hồn, hiện tại nghe nàng nói như vậy hắn cũng muốn thử thử lời nàng nói có đúng hay không.

Nếu cửu công chúa biết được, nếu không phải nàng mạnh miệng đã có thể được đưa tặng một môn công pháp lúc đó phản ứng sẽ ra sao? Chỉ sợ sẽ rất thú vị đi?

Vương Khải có chút tà ác nghĩ tới.

Được Vương Khải hứa hẹn, cửu công chúa liền lập tức đưa mấy người bắt đầu tiến cung.

Trải qua một loạt quy trình, cuối cùng mấy người đi tới một tòa biệt viện rộng rãi.

Tòa biệt viện này tuy to lớn nhưng lại rất mộc mạc, nằm ở vị trí rất sâu trong hoàng cung, nơi này gần như không thể nhìn thấy một bóng người.

Một tòa kiến trúc mộc mạc nằm giữa một đống kiến trúc cao lớn xa hoa tỏ ra có chút độc lập mà khác người, nhìn qua liền biết không tầm thường.

Vương Khải có thể cảm nhận được, xung quanh tòa nhà có một tầng trận pháp phòng hộ, chỉ khi nào có sự cho phép của chủ nhân căn nhà mới có thể bước vào, nếu không cũng chỉ có thể phá trận.

Quả nhiên, đám ngươi đi mấy bước liền lập tức dừng lại, cửu công chúa lúc này bước lên đối với căn nhà la lớn:

‘Gia gia, là ta đến tìm ngươi chơi đùa, nhanh mở cửa cho ta’

Ngay khi cửu công chúa vừa dứt lời, Vương Khải lập tức cảm nhận một đạo linh hồn quét qua bản thân.

Cánh cửa lúc này từ từ mở rộng, một lão đầu trên thân còn quấn lấy bằng vải bước ra.

‘Là cháu của ta đến thăm lão già này sao? Quả nhiên ngươi vẫn là tốt nhất, không như đám ca của ngươi, không thèm quan tâm tới gia gia’

Nghe được lời này, nhị hoàng tử bên cạnh có chút đen lại, sáng nay ta đến là chuyện gì xảy ra, ngài là đem ta xem như không khí có đúng không.

Đối với cháu gái ngoan khen một câu, lão già mới quét nhìn những người khác.

Vừa rồi dùng linh hồn lực đảo qua, chẳng qua chỉ là xác nhận số lượng còn tu vi những người ở đây, đồng thời kiểm tra một chút có phải khí tức quen thuộc hay không, còn hình dạng những người này ra sao hắn cũng không biết.

Khi đảo mắt qua nhị hoàng tử đang mặt đen bên cạnh, ánh mắt lão giả có chút dừng lại, sau đó giả vờ như không nhìn thấy tiếp tục quét mắt.

Khi nhìn thấy Vương Khải khuôn mặt xa lạ, hơn nữa còn đứng cạnh cháu gái mình, lão giả ánh mắt lóe lên một chút nguy hiểm quang mang.

‘Ngươi là ai, làm sao ta chưa từng gặp qua’

Vương Khải nghe được lời này chỉ hơi mỉm cười không đáp, khuôn mặt có chút vặn vẹo biến về hình dạng ban đầu.

Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này, lão già cùng cửu công chúa có chút kinh ngạc, nhị hoàng tử mặc dù từng chứng kiến nhưng hiện tại nhìn lại vẫn có chút kinh thán.

Khi nhìn thấy khuôn mặt Vương Khải lúc này, lão giả liền cảm giác có chút quen thuộc, ký ức đang ùa về.

‘Là ngươi? Tìm đến ta là có chuyện gì? A, không đúng’

Đang lúc lão già muốn hỏi Vương Khải tới đây mục đích, hắn chợt nhớ tới mình trước đây cùng thiếu niên này hình như có đưa ra mấy lời hứa hẹn liền chợt đổi lời nói.

‘Khụ, ngươi tìm đến ta là vì chuyện kia sao? Yên tâm, chỉ là chuyện nhỏ, ta lát nữa sẽ sai người vì ngươi chuẩn bị’

Nghe được lời này, Vương Khải lúc này mới an tâm. Nếu lão già này không nhận nợ, hắn dù đắc tội Bạch hổ vương triều cũng phải cho lão già một bài học nhớ đời.

‘Đều là ngươi nhà, vào đứng ngoài nói chuyện còn ra thể thống gì’

Chợt nhận ra tình cảnh lúng túng của bản thân, lão già vội vàng đổi chủ đề.

Đám người lúc này mới bước vào căn, Vương Khải đảo mắt liền cảm giác hơi kinh ngạc.

Không vì gì khác, nơi này có chút đơn sơ quá mức, không nghĩ tới đường đường thái thượng hoàng của một đế quốc hùng mạnh lại sống tại nơi đơn sơ như vậy.

Ngoài sân có một cái bàn, vài cái ghế, một giá binh khí, một vườn hoa nhỏ, một cây táo già, cùng một số thiết bị để rèn luyện.

Một tòa biệt viện rộng lớn như vậy chỉ để những thứ này, chiếm diện tích chưa tới 1% sân rộng.

Nhìn lấy hai ông cháu đang vui vẻ trò chuyện, Vương Khải lúc này mới có chút đồng cảm cho nhị hoàng tử.

Không cách nào khác, ai bảo lão già này thái độ giữa hai người có thể nói phân biệt đối dãi.

Đối với cháu gái thì ân cần hỏi han, nâng như nâng trứng, chỉ sợ nàng có chút ủy khuất nào.

Còn đối với cháu trai, ít nhất là đối với nhị hoàng tử lão già này quả thật khinh bỉ ra mặt, bảo sao khi nhắc tới gia gia nhị hoàng tử lại phản ứng lớn đến như vậy.

Trò chuyện một hồi, lão giả chợt nhớ tới trong viện lúc này còn có người ngoài đâu.

‘Tiểu tử, mấy năm rồi không gặp, xem ra tu vi của ngươi dạo này tiến bộ không ít’

‘Ân, chuyện này đối với ta không phải đương nhiên sao? Ngược lại là ngươi, làm sao? Đây là chọc phải cường địch, bị người đè lên đất ma sát rồi sao?’

‘Hừ, chẳng qua đối phương ra tay đánh lén mà thôi, tên kia cũng không chiếm được tin nghi gì’

Lão già nghe vậy liền lập tức xù lông, như mèo bị dẫm vào cái đuôi, bắt đầu nói láo.

Vương Khải nghe vậy kém chút không nhịn được cười ra tiếng, lão già này toàn thân là mềm, chỉ duy nhất miệng là cứng rắn.

Dường như bị đề cập tới chỗ đau, lão già không tiếp tục trò chuyện đề tài này.

‘Ngươi lần này tìm tới ta là vì truyền tống trận sự tình? A, không đúng, tiểu tử ngươi làm sao lại biết thân phận ta mà tìm tới, ta nhớ chưa từng nói cho ngươi a’

Lão già lúc này mới chợt phát hiện điểm mấu chốt, có chút kinh ngạc nhìn Vương Khải.

Vương Khải khụ khụ hai tiếng, mỉm cười nói:

‘Kỳ thật, tối qua trận chiến kia ta quan sát từ đầu tới cuối, vì thế mới biết được thân phận của ngươi’

Nghe được lời này của Vương Khải, lão già kém chút xấu hổ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Không khí nhất thời lâm vào trầm mặc, hai người nhị hoàng tử cùng cửu công chúa nhìn hai người trò chuyện cũng có chút tò mò, nhỏ giọng bàn luận:

‘Nhị ca, người này là ai nha, hình như đối với gia gia cũng rất quen thuộc’

‘Ta cũng không biết a, hắn là chủ động tìm tới ta, đúng, là hoa thuyền lần kia’

‘A, ngươi không biết gì cứ yên tâm nhận hắn, không sợ người này có ý đồ xấu gì sao?’

‘Hừ, ta tự nhiên có đạo lý của riêng mình, nói ra muội cũng không hiểu’

Nhị hoàng tử nghe vậy lúc này mới phát hiện, mình hình như đối với Vương Khải hình như rất ít khi đề phòng, hoặc nói đề phòng cực kỳ yếu đuối.

Phát hiện điểm này khiến hắn có chút giật mình, nhưng vì bảo đảm mặt mũi chỉ có thể mạnh miệng.

Nhìn thấy hai người nói chuyện lâm vào tình thế xấu hổ, cửu công chúa một bên lập tức biết đây là lúc mình xuất thủ.

‘Gia gia, ngươi cùng người này là vì sao quen biết nha, có thể vì cửu cửu nói một chút không’

Nghe được cháu gái hỏi, lão già lập tức bắt lấy cơ hội không tiếp tục cùng Vương Khải trò chuyện, trong lòng vì cháu gái điểm một cái like.

Không uổng công hắn cưng chiều, quả nhiên chỉ có cháu gái mới biết cho gia gia suy nghĩ, còn cháu trai, hừ, xem một mặt ngốc dạng liền có chút muốn đánh.

Nhị hoàng tử lúc này cũng không biết, gia gia hắn đối với bản thân càng thêm không chào đón.

Hắn lúc này đang một mặt tò mò, một bên lắng nghe lão già kể chuyện.

Lão giả kể chuyện đương nhiên là trải qua một phen làm lọc, mỹ hóa bản thân.

Cái gì mà gặp đối phương tư chất ngút trời nên muốn ra tay vì đối phương chỉ điểm, cái gì mà song phương chiến đấu bất phân thắng bại, cuối cùng so sẩy thua mất một chiêu.

Cửu công chúa nghe được gia gia kể chuyện hai mắt hóa thành ngôi sao, đối với Vương Khải thực lực đáng sợ càng thêm hiểu rõ.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.